Cuốn Sách Của Thời Không


Người đăng: kyuka29072002

Buổi đấu giá bắt đầu khi cái nắng gay gắt đã tràn ngập con phố vắng vẻ. Tiêu
Phong thở dài lau mồ hôi, bước lên bậc thềm khu đấu giá. Tiến lên phía trước,
hắn bị chặn lại bởi hai tên to xác. Nhíu mày, lôi ra phù hiệu, chúng nhìn nhau
rồi liền cung kính cúi chào, mời hắn bước vào.

Bên trong đông nghịt người, dãy ghế được xếp thành hình vong cung xung quanh
khu đấu giá. Tìm một chỗ khuất bóng, đội lên chiếc mũ liền áo choàng đen che
đi khuôn mặt, lúc này Tiêu Phong mới thấy an tâm.

Buổi đấu giá bắt đầu. Một cô gái bước ra, tiếp theo đó đập vào mắt Tiêu Phong
là thân hình thon thả với cặp ngực to bóng bẩy làm hắn đỏ mặt. Hắn không khỏi
liên tưởng đến mẫu thân mình, chưa kể đến khuôn mặt hàng cực phẩm mĩ nhân và
làn da trắng nõn không chút tì vết. Đôi lông mày thanh tú mỏng manh, vòng eo
thon chắc nịch với cặp đùi nổi ra lấp ló đằng sau chiếc váy liền thân màu đỏ.
Bất quá, tỷ tỷ này có lẽ hơn Tiêu Phong chí ít cũng phải hơn chục tuổi. Bên
cạnh hắn, vài ba tên mày râu cũng trầm trồ bình luận.

Mặc dù rất nhiều món đồ quý hiếm được đưa ra nhưng hơn nửa tiếng trôi qua, vẫn
chưa xuất hiện thứ hắn cần tìm. Ngáp một hơi dài, đôi mắt lim dim chuẩn bị ngủ
thiếp đi thì Tiêu Phong bỗng chú ý đến phía đằng xa sau tấm rèm, nơi dành cho
những vị khách cao quý kia. Đó là thiếu gia của đệ Cửu gia tộc, xếp sau Tiêu
Gia một hạng.

Thập đại gia tộc bao gồm 10 thế gia mạnh nhất trong mảnh đất này, từ đó xây
nên thành Bạch Thất do 7 gia tộc đứng đầu cai quản. Tiêu Gia trước kia cũng là
một trong bảy gia tộc, lúc ấy là do tổ tông của Tiêu Phong cai quản, nhưng vì
bị chèn ép nên Tiêu Thuần hiện đứng đầu gia tộc đã bị buộc phải từ chức thất
trưởng lão. Từ đó gia tộc cũng suy sụp mà rơi xuống hạng 8 cai quản phía Bắc
thành Bạch Thất. Vì sự xuống dốc của Tiêu Gia mà ngày càng bị nhiều người nhắm
đến bí truyền và vị trí Tiêu Gia trong thập đại. Nhất là đệ cửu Quân Thế Gia
dần đang lần bước lên thứ Bát - vị trí của Tiêu Gia hiện tại nhưng khó thành
công. Nghe đâu còn cấu kết với đệ Lục gia tộc để leo lên vị trí thứ Thất. Rời
mắt khỏi tên kia, Tiêu Phong nhíu mày có chút phẫn uất với hắn dù chưa từng
gặp mặt tên đó.

Kiếp trước vậy với hắn mà nói Không có gì tiếc nuối. nhưng tại đây, hắn có vô
số người muốn bảo vệ, cha mẹ hắn, tiêu dao và kể cả những người trong Tiêu
gia. Bởi vậy, hắn không thể chết sớm mà muốn được sống thật lâu để thực hiện
những thứ hắn cần phải làm.

Bất chợt một luồng ký ức chạy xuyên qua trí óc hắn một hình ảnh mờ nhạt của
một cô gái làm đầu hắn ôm đầu. Bình tĩnh lại, cố hướng mắt về phía khu đấu
giá, dường như hắn cảm nhận được gì đó, rất gần, và rất quen thuộc.

Một quyến sách được lấy ra từ lồng kính bởi bàn tay xinh đẹp của cô gái. Đưa
xung quanh, nàng giới thiệu: “Tiếp đây chính là cuốn sách cổ được sao băng
mang đến. khi bầu trời bị rạnh ngang, sao băng mang theo cuốn sách đáp xuống
phía Bắc thành Bạch Thất, trên đó có ghi cả chữ Hán của ta và những kí tự đến
giờ vẫn chưa thể giải mã. Chúng tôi đã cho kiểm định, và được cho biết dường
như nó có liên qua đến Thiên đạo.”

Nhìn vẻ ngoài, nó không khác gì quyển sách vứt ngoài chợ. Nhưng khi nghe giới
thiệu, tất thảy đều á khẩu. ‘Liên quan đến thiên đạo sao? Thật không thể tin
nổi!’

Thiên đạo là đạo do trời sinh, tu tiên đã là nghịch thiên. Thế giới này đi
trái với quan niệm của thế giới quan : Ý thức là cái có trước và là cái sản
sinh ra giới tự nhiên. Thiên đạo tạo nên vạn vật, người tu hành muốn thành
tiên không chỉ có sự kiên trì mà còn phải thấu hiểu Thiên đạo. Tương truyền,
từ xưa đến nay chỉ mới có một người tu được thành tiên, sau đó hắn bay xuyên
thời không trước sự chứng kiến của đám đồ đệ. Đó là Lí Ngạo hay còn có tên mà
người đời đặt cho "Lý Nghịch Thiên", người nhà Lí hiện đứng đầu Bạch thất
thành. Khi ấy hắn cũng vừa tròn 50 tuổi.

Khi nghe về thiên đạo, Tiêu Phong mới thấy mình nhỏ nhoi thế nào. Còn về quyển
sách và ngôn ngữ của nó, sao hắn lại không hiểu được chứ? Đó là tiếng Nhật nơi
kiếp trước Tiêu Phong sinh sống. lúc này, hắn chỉ muốn có được nó. Bới chỉ có
nó mới giúp hắn biết được sự tồn tại của mình và lí do hắn tái sinh nói đây.

Cả sàn đấu nín thở.

“Được rồi, giá khởi điểm là 120 vạn”

Liên tục là những tiếng hô,

“150 vạn”, “170 vạn”, “200 vạn”…

“Thiếu gia ta ra giá 500 vạn, ai còn tới?”

Cả hội trường im bặt khi nghe thấy tiếng hô dõng dạc đó. Rồi tiếng xì xào bàn
tán vang lên,

“Này, tên đó có phải là thiếu gia của đệ Cửu Thế gia?”

“Đúng đó, chính hắn. Nghe đâu hắn là thiên tài với tư chất Lục phẩm…”

“Thật là, sao hắn lại ở đây?”

“Kệ nó đi, tốt nhất đừng nên đụng vào.”

“Ngươi nói chí phải. dù chỉ là đệ Cửu, nhưng hắn có sức mạnh sánh ngang Đệ
thất Thế gia, Đệ lục cũng không kém!”

Tiêu Phong tức giận nhíu mày. ‘Đệ cửu Thế gia thì sao chứ? Thiên tài cũng đã
sao? Trong mắt họ Đệ bát không là gì à? Đắc tội với Tiêu Gia sao? Còn đỡ hơn
cứ bị thiên hạ khinh thường!’

“Ta ra giá 1000 vạn, nếu có thể ta sẽ tiếp tục. trừ khi ngươi có 2000 vạn, ta
mới lui!”.

Hùng hổ hô qua mũ trùm, tất thảy đều phải á khẩu lần nữa.

“Tên này điên rồi sao? Dám đối đầu…”

“Đầu óc hắn không được bình thường rồi.”

Quân Lâm Hải, thiếu gia của Đệ cửu Thế gia, bất quá hắn chỉ mang hơn 2000 vạn,
nhưng lại chi cho mấy thứ vặt vãnh trước đó nên đành cắn răng nhịn tức. Sau
cùng hắn quay sang nói thầm gì đó với bọn tùy tùng, đồng thời liếc nhìn về
phía Tiêu Phong, ánh mắt toát lên vẻ lạnh lẽo.

Cuộc đấu giá kết thúc. Tiêu Phong đến lấy quyển sách. Cô gái trao vật phẩm
nhìn đôi tay nhỏ nhắn của hắn lấy làm rất ngạc nhiên. Một đứa trẻ 10 tuổi lại
dám chống lại Quân Lâm Hải. ‘Tên nhóc này, có phải mới mười mấy tuổi đầu không
vậy? Hay nó lại quá ngốc nên không biết gì?’

Cô gái này là Hải Vi, làm việc và sinh sống tại sàn đấu trường do Hải gia – Đệ
tam Gia tộc nắm giữ. Năm nay cô tầm 16 nhưng thân hình lại đầy đặn trước tuổi.
Với cả giới thiệu đồ đấu giá, chỉ là việc làm thêm do có người nhờ mà thôi.



  • * *

“Đi cướp lại cho ta. Ta cần cuốn sách đó. Nếu chống trả có thể giết.". Bọn tùy
tùng gật đầu cáo lui, phóng đi thân ảnh, để lại đằng sau hắn đang nhếch mép.


Thời Không Sát Giả Vương - Chương #5