Khí Linh Tiểu Tiềm


Người đăng: hbyen

Trần Hy đổ mồ hôi lạnh, hôm nay chưa đủ quỷ dị hay sao, mà bỗng nhiên
lại xuất hiện một tiếng nói ở chỗ không người như thế này! Có
giết hắn cũng không tin, một đồ vật biết nói, cái này cũng quá là
ảo diệu đi.
"Ngươi đang nghĩ là một cái đồ vật biết nói thì chỉ có là quỷ
thôi hả, tên mặt trắng?"
Lại nữa, tiếng nói này lại vang lên trong đầu Trần Hy, da hắn run
lên, giơ bàn tay lên ngang tầm mắt, hắn liền lẩm bẩm "Không lẽ là
ngươi nói thật sao? Không thể nào! Miệng ngươi ở đâu thế"
"Miệng cái đầu nhà ngươi, tại sao tên chủ nhân mới của ta lại ngốc
nghếch như thế. Trời không có mắt mà" Từ trong cái Vô danh giới chỉ
hiện lên một vầng hào quang, sau đó ngưng tụ dần thành một thiếu
niên, thiếu niên này khuôn mặt bụ bẫm, làn da trác phấn, nhìn yêu
thích chỉ muốn ôm mà cắn một cái. Thiếu niên này quơ quơ bàn tay bé
nhỏ lên, vẻ mặt như hăm dọa Trần Hy, cố diễn tả vẻ mặt cùng cực
hung ác mà nói với hắn.
"Ta tên là Tiềm Long, không phải Vô danh gì, ta giống như cái ảo ảnh
lúc nãy của cha ngươi ấy! Nhưng khác với lão ba ngươi chỉ dùng pháp
lưc ngưng tụ ảo ảnh, ta là khí linh của cái giới chỉ này- có nghĩa
là chỉ cần cái giới chỉ này còn tồn tại- thì ta đây muốn hiện
hình lúc nào cũng được, muốn nói lúc nào cũng được, rõ chưa? Còn
nữa, đừng nghĩ ta là trẻ con, khi gia gia của gia gia của gia gia ngươi
chưa xuất hiện, thì ta đã tồn tại cả trăm của nghìn của vạn năm
rồi, cái gì ta cũng biết, sự gì ta cũng thông, sau gọi ta là lão
Đại, ta sẽ dẫn ngươi tung hoành khắp thập nhị châu, rồi tất cả tu
chân giả sẽ sùng bái ngươi, thiếu nữ sẽ cuồng mộ ngươi, cuộc sống
của ngươi khi đó còn gì để nuối tiếc"
Không để ý tên thiếu niên Tiềm Long kia lải nhải gì nhiều, Trần Hy
liền đăm chiêu suy nghĩ, cái giới chỉ vô danh này chắc không phải thứ
vô năng gì, mà hắn đã nghe phong phanh được cái giới chỉ này nhận
hắn làm chủ, tuy lời lẽ của hắn có chút cuồng ngạo, nhưng có thể
tin tưởng được một chút.
Thấy Trần Hy nhăn mày suy nghĩ, thiếu niên tên Tiềm Long kia lại tiếp
tục lải nhải, có lẽ hắn quá lâu không được nói, hoặc tính khí của
hắn vốn dĩ nói nhiều, nên hắn cứ tiếp tục giơ tay phất phất mà
hét lên thật lớn.
"Vạn năm trước lão gia đây tung hoành Thiên Nam, chém Thiên Yêu, tắm
Thần Huyết, có gì mà chưa từng trải qua, ta nói cho ngươi biết,
những thứ mà ta từng trải qua, ngươi không thể tưởng tượng được!
Ngươi có biết khi xưa Loạn mười hai Thần Sứ thế nào chưa? Có biết
Ngọa Triều Đại Đế nhập ma tàn sát Chiêm Thành thế nào chưa? Đã
từng biết Long chiến sĩ cua Thiên Nam chúng ta đánh đến Hoa Hạ là như
thế nào chưa? Chưa đúng không? Không có tri thức thật đáng sợ! Vậy
nên, ngươi tuy là nửa chủ nhân của ta, nhưng nên xem ta là lão Đại đi!"
"Tiểu Tiềm, yên lặng!" Trần Hy bỗng nhiên trợn mắt lên, hắn ghét
nhất là lúc đang tập trung suy nghĩ thì bị người khác làm phiền,
huống chi là lải nhải bên tai hắn nhiều như thế này!
Giới linh Tiểu Tiềm đang say sưa nói, bỗng nhiên quay phắt lại, vẻ
mặt hắn bi phẫn tột cùng, cắn chặt môi mà hét lên.
"Không phải ta ngủ say cả vạn năm, lại bị hao tổn gần hết Khí
Nguyên, nếu không ta lại nhận một tên phó phàm nhân như ngươi làm chủ
nhân hả?"
"Phó phàm nhân? Là gì? Phàm nhân còn chia cấp nữa à?"
Trần Hy lúc này mới ngạc nhiên mà ngẩng đầu lên hỏi, hắn cũng không
chấp tên nhóc con Tiểu Tiềm kia làm gì, trước nay hắn không phải
toàn dỗ trẻ con trong trấn cả ư? Nên thằng nhóc khí linh này, hắn
đương nhiên sẽ có cách trị được, chỉ cần thời gian thôi!
"Đương nhiên! Ngươi không biết thời kỳ Thái Cổ, Thương Cổ, huyết mạch
Hồng Bàng thị không hề tu Pháp lực, mà là Thể tu, lúc này huyết
mạch của họ mạnh mẽ tới cực điểm! Ngươi có tưởng tượng được có
kẻ tu luyện Thể tu tới mức một chưởng không gian thiên địa vỡ nát,
có người lợi dụng thân thể tạo Tiểu vũ trụ, hấp thụ linh khí áp
súc tạo Bất Hoại thể. Với bọn họ, thì huyết mạch cũng như thân
thể ngươi, yếu kém đến cực điểm, gọi phó phàm nhân là còn đề cao
ngươi!"
Trần Hy vẻ mặt không thể tin nổi, liền hỏi thật kỹ "Tiểu Tiềm, ta
cũng được coi là nửa chủ nhân của ngươi, thế rốt cuộc ngươi có tác
dụng gì! Điều ta cần bây giờ không phải là nghe ngươi kể về những
thứ sâu xa kia, à là ta cần mạnh lên, ta muốn tu chân, ta muốn thành
cường giả!"
"Đợi một chút, ta sẽ liên hê với ngươi sau, lão Phó, có người đến,
ta trốn trước, cứ tập trung tinh thần vào giới chỉ trong đầu, ta và
ngươi giao tiếp với nhau! Đợi khi đám người kia không chú ý, chúng ta
sẽ tìm cách trốn đi! Đúng là xui xẻo, lão gia chưa kịp hít thở khí
trời, đã bị phá dám, đáng hận mà!"
Nói rồi khí linh Tiểu Tiềm vội vàng chui vào trong Tiềm Long giới
chỉ, bỏ lại Trần Hy bơ vơ một mình, hắn liền mắng thầm trong đầu
một lúc, thật không có nghĩa khí, dù gì thì trên danh nghĩa hắn
cũng là chủ nhân của tên nói nhiều kia, mà giờ đây trốn đi thật
nhanh, thật là không thể tin tưởng được tên này!


Thiên Nam Tàn Ký - Chương #7