Định ! Cậu Chính Là Anh Hùng


Người đăng: V4NGH03

Thập Tự Đại Lục

Quyển 1 : Thập Tự Quân Đoàn

Chương 9 : Định ! Cậu chính là anh hùng
Linh thở dài hoài niệm nói

“Và ta cũng hy sinh ở trong chiến dịch đó”

Vũ Nam nghe xong ngẩn ngơ nhìn về phía Linh. Trong đầu của hắn hiện tại đang
có rất là nhiều thắc mắc.

Câu chuyện vừa nãy có tin được không?

Tên này bảo hắn chết rồi vậy thì hiện tại hắn là cái loại gì?

“Có phải cậu đang thắc mắc ta đã chết rồi vậy ta là cái gì có đúng không?”

Vũ Nam giật mình nhìn về phía Linh suy nghĩ
‘Tên này có thể đọc được suy nghĩ của mình’

Linh nhìn bộ dáng của Vũ Nam hiện tại cười lớn nói
“Đừng gấp, đừng gấp. Ta không có đọc được suy nghĩ của cậu nhưng mà ai lần đầu
gặp ta đều có bộ dáng như vậy cả. Ta quen rồi”

“Câu chuyện đã kết thúc đâu. Vừa nãy ta kể đến đâu rồi nhỉ. À ... Ta chết. Lúc
đó chính xác là ta một mình anh dũng đại chiến tám trăm chiêu với lục Vương.
Lúc đó ta cứ nghĩ mình có thể cầm cự được cho tới khi Thống Soái tới. Không
ngờ một tên Vương bát đản đánh lén ta khiến ta mất đi năng lực chiến đấu và hy
sinh. Cho tới khi ta tỉnh lại đã thấy mình ở đây và trở thành như thế này
đây.”

“Cuối cùng ngươi là cái gì chứ” Vũ Nam thật sự nhịn không nổi hỏi

“Thống Soái bảo hiện tại ta là một Linh thể”

“Linh thể?” Vũ Nam cau mày suy nghĩ chợt nắm bắt được gì đó hít thở nặng nề
nhìn Linh hỏi “Ngươi là một Linh hồn?”

“Chính xác. Sau khi ta hy sinh thì may mắn trở thành một Linh hồn và được
Thống Soái mang về ngài đã không tiếc tiền tài nghiên cứu phương pháp đúc cho
ta một thân Linh thể này. Hiện tại ta quản lý khu vực này. Nơi đây là doanh
tại tân binh của Binh Đoàn Nam Thập Tự”

“Binh Đoàn Nam Thập Tự? Ta chưa nghe nói qua. Ở Thập Tự Đại Lục ta chỉ biết có
bốn đại quân đoàn thôi. Đó là Đông Hải Quân Đoàn của Đông Hải Đế Quốc, Tây
Dương Quân Đoàn của Tây Dương Đế Quốc, Đại Nam Quân Đoàn của Đại Nam Đế Quốc,
Bắc Hùng Quân Đoàn của Bắc Hùng Đế Quốc”

“Đây là chuyện của mấy nghìn năm trước. Cậu chưa nghe nói qua cũng quá bình
thường. Mà nghe chừng đại lục này bị chia cắt làm mấy mảnh thì chắc Thập Tự
Quân Đoàn cũng xong rồi đúng không?”

“Thập Tự Quân Đoàn tan rã rồi. Hiện tại là thời kỳ Thập Tự Chinh.”
Vũ Nam nhắm mắt vào nói.
“Thập Tự chia cắt.
Đông Hải bất biến,
Tây Dương bất loạn,
Đại Nam máu đổ,
Bắc Hùng tan hoang,
Biển khơi dậy sóng,
Kiêu hùng dựng cờ,
Thống nhất Thập Tự,
Thời Thập Tự Chinh.”

“Đúng là thời loạn lạc. Thảo nào nói đây là Thời kỳ Thập Tự Chinh. Không sai
a, thời thế tạo anh hùng. Định, Cậu chính là vị anh hùng của thời đại này.”
Linh nghe vậy cảm xúc dâng trào chỉ vào người của Vũ Nam nói

“Ta? Vì sao lại là ta chứ?”
Vũ Nam thấy Linh hướng mình nói kinh ngạc hỏi

“Đơn giản vì hiện tại cậu chính là truyền thừa duy nhất của Binh Đoàn Nam Thập
Tự. Hiện tại vinh quang của cậu chính là chìa khóa giúp Binh Đoàn Nam Thập Tự
huy hoàng trở lại”
Linh nhìn Vũ Nam giải thích

“Đây chính là lý do. Vậy ta từ chối”
Vũ Nam không do dự từ chối. Hiện tại hắn chỉ muốn yên ổn sống, hắn không muốn
tham gia vào vòng xoáy này. Cái vòng xoáy như một cỗ máy xay thịt khổng lồ,
cướp đi bao nhiêu sinh mạng. Hắn không muốn ném mạng mình vào đây.

“Vì sao lại từ chối. Đây chính là việc thiên kinh địa nghĩa. Đại lục này đang
cần một người mạnh mẽ, Cần có người chinh phục được tất cả, thống nhất lại
thành một khối.”
Linh nghe Vũ Nam nói vậy liền không nhịn được nói.

“Ta ghét chiến tranh. Đơn giản vậy thôi”
Vũ Nam hời hợt trả lời.

Linh nghe Vũ Nam nói vậy suy nghĩ một lúc rồi, thở dài lắc đầu nói
“Đáng tiếc, đáng tiếc ... Được rồi, vậy tương lai cậu muốn làm cái gì?”

“Ta muốn sống một cuộc sống thật tốt. Tiêu diêu tự tại, không phải lo lắng
ngày mai sẽ ra sao.”
Vũ Nam nhắm mắt lại tưởng tượng nói. Với hắn tốt nhất là có thật nhiều tiền
thế là đủ. Có tiền thì có thể sống một cuộc sống tốt hơn. Có tiền thì sẽ không
phải lo lắng ngày mai mình làm gì để kiếm tiền.

“Chuyện này hơi bị khó đấy ... Hiện tại đang loạn thế. Muốn sống tốt, muốn
tiêu diêu tự tại cần phải có chỗ dựa vững chắc và tiền tài như nước.”
Linh đi một vòng đánh giá Vũ Nam rồi nói
“Nhìn bản thân cậu chắc chắn là thuộc tầng lớp dưới cùng của xã hội, ăn bữa
hôm nay lo bữa ngày mai rồi. Cuộc sống chắc khó khắn lắm. Được rồi, hiện tại
mục tiêu của chúng ta là kiếm chút tiền nhỏ sống qua ngày vậy.”

“Kiếm tiền, như thế nào?”
Vũ Nam nghe Linh nói kiếm tiền thì khuôn mặt rực rỡ hẳn lên. Với cậu tiền là
tiên là phật, có tiền là có tất cả.

“Hiện tại không phải cậu đang làm ở bãi rác sao. Ở đấy ta nhìn có rất nhiều
thứ tốt mà nhiều người bỏ đi. Thật sự rất lãng phí”
Linh hời hợt nói

“Ngươi ... Sao ngươi biết”
Vũ Nam trừng mắt lên nói

“Ngay từ khi cậu chạm vào chiếc nhẫn ta đã biết rồi. Chẳng qua là khi chưa
trải qua xét tuyển tân binh thì không nhìn thấy ta mà thôi. Sau khi trải qua
xét tuyển tân binh thì mới có thể nhìn thấy ta. Đây là luật của Thống Soái
ngày xưa đặt ra, ta tôn trọng người nên không thể hiện diện. Thông cảm nhé.”
Linh chậm rãi giải thích cho Vũ Nam nghe

“Ra là vậy. Nhưng ngươi nói ở bãi rác có nhiều thứ tốt lắm là sao? Đây là
khinh khi nghề nghiệp của ta à?”
Vũ Nam trừng mắt nhìn Linh nói

“Ta nói thật mà. Ở đấy có nhiều thứ tốt thật. Chẳng qua nhãn lực của cậu quá
kém, nhìn không có ra mà thôi”

“Thứ tốt ta nhìn không ra. Là cái gì?”
Vũ Nam khó hiểu nói

“Bí bảo, nguyên liệu năng lượng ... uh hình như hiện tại chúng được gọi chung
chung là như vậy”
Linh hời hợt nói

“Bí bảo ... Nguyên liệu năng lượng ...”
Vũ Nam nghe vậy trái tim bỗng nhiên thổn thức không thôi.

“Uh. Một vài cái gọi là bí bảo bị hư hỏng, bị tàn phá nặng nề, không còn khả
năng sửa chữa bị người ta quăng vào đống rác. Hiện tại chỉ có thể coi như là
một loại nguyên liệu năng lượng.”

“Thật sự?”
Vũ Nam hai mắt tỏa sáng

“Thật. Nhưng với kiến thức nông cạn của cậu thì có tìm thấy cũng xem như là đồ
bỏ đi. Ta xem cái người gọi là Chú Nhân đó, mắt còn tinh hơn cậu nhiều. Nhưng
mà trong doanh trại này có khóa học cơ bản nhận biết. Cậu có muốn học không?”
Nói xong Linh nhìn về phía Vũ Nam đợi câu trả lời

“Tất nhiên là muốn”
Vũ Nam hai mắt tỏa sáng rực rỡ nói

“Theo luật của doanh trại. Tân binh bắt buộc phải chọn ít nhất là hai khóa học
bắt buộc. Trong đó có một khóa học gọi là chế tạo. Khóa học đầu tiên của chế
tạo chính là nhận biết nguyên liệu. Đây là khóa học cậu mong muốn. Khóa học
còn lại ta sẽ chỉ định được không?”

“Được, được ... Hiện tại có thể học được không?”
Vũ Nam như cá con đã bị Linh thả thính thành công

“Gấp vậy à ... Thôi được rồi. Hiện tại là học tập chế tạo trước đi”
Dứt lời Linh vẫy tay một cái ... Một quyển sách rất lớn đặt ở trước mặt của Vũ
Nam.
“Đây là quyển bách khoa toàn thư nguyên liệu cơ bản dùng trong chế tạo. Trong
này có hơn một nghìn chủng loại nguyên liệu, trong đó có một phần là nguyên
liệu chứa năng lượng. Cậu cứ từ từ tham khảo”

Vũ Nam cầm quyển bách khoa toàn thư nguyên liệu cơ bản mà run run. Đây không
phải là hắn xúc động mà là quyển sách này quá dầy, quá nặng mà thôi.

Vũ Nam lật trang đầu tiên ra bắt đầu chăm chú đọc.


Thập Tự Đại Lục - Chương #9