Chênh Lệch Thời Gian


Người đăng: V4NGH03

Thập Tự Đại Lục

Quyển 1 : Doanh trại tân binh

Chương 10 : Chênh lệch thời gian

Vũ Nam mải mê đọc quyển bách khoa toàn thư nguyên liệu cơ bản mà Linh đưa. Cho
tới khi hắn thấy mệt, hai mắt của hắn nặng nề đóng lại gục xuống ngủ thiếp đi
lúc nào không biết.

Vũ Nam tỉnh lại khi bụng của hắn biểu tình dữ dội. Khi hắn mở mắt ra thì thấy
Linh đang múa một bài quyền. Nắm đấm của Linh mạnh mẽ phá mở không khí cứ
Phành Phành một quyền lại một quyền.

Vũ Nam trợn mắt lên nhìn, cái nắm đấm này cũng quá mạnh đi chứ. Hắn chưa bao
giờ nhìn thấy ai có thể một quyền phá vỡ không khí cả.

Mặc dù truyền thuyết có kể lại nhưng Vũ Nam căn bản nghĩ đấy chỉ là truyền
thuyết thôi. Hắn không nghĩ hiện tại có thể chứng kiến một người ... không
phải người mà là một Linh hồn có thể đấm ra một quyền phá vỡ không khí.

Ngỡ ngác nhìn Linh múa bài quyền mà Vũ Nam quên đi cơn đói. Cho tới mười mấy
hai mươi phút sau Linh mới thu quyền lại. Lúc này Vũ Nam đứng dậy vỗ tay.

“Cậu thấy sao?”
Linh nhìn vẻ mặt háo hức của Vũ Nam nói

“Quá tuyệt. Quá đã”
Vũ Nam vẻ mặt sùng bái nhìn Linh vừa vỗ tay vừa nói

“Cái này cũng bình thường thôi. Nhớ lúc ta còn sống thì một quyền có thể khiến
cho biển Đông dậy sóng”
Linh ngửa mặt lên trời hai tay chắp sau lưng làm dáng nhất đại tông sư cao cao
không với tới nói.

“Chém vừa thôi chứ đừng chém ẩu. Chém quá mất vui”
Vũ Nam bĩu môi nói.

“Chém? Nãy giờ ta có chém cái gì đâu”
Linh nghi hoặc nghĩ nãy giờ mình toàn đấm mà, mình có chém cái gì đâu nhỉ

“Ha ha ... Chém là chém gió. Là nói xạo”
Vũ Nam nhìn Linh cười nói

Linh trầm mặc rồi nói
“Ta không có nói xạo. Không tin thì thôi”

“Tin được mới lạ”
Vũ Nam ôm bụng cười. Lúc này hắn mới nhớ là mình còn chưa có ăn gì.
“Ta đói bụng rồi. Hẹn gặp lại vào ngày mai nhé”

“Ồ. Quên không nói cho cậu. Thời gian trong này so với ngoài kia chênh lệch
khá nhiều”
Linh chậm rãi nói

“Chênh lệch gì?”
Vũ Nam khó hiểu nói

“Ở trong này 10 tiếng thì ở ngoài mới trôi qua 1 tiếng mà thôi”
Linh thản nhiên nói

“Hả”
Vũ Nam trợn mắt nhìn Linh
“Vậy từ lúc ta tiến vào tới giờ qua bao lâu rồi”

“Tầm mười mấy hai mươi tiếng”

“Thật chứ”

“Không tin thì thôi”
Linh lạnh nhạt nói

Vũ Nam tâm chợt động chà vào chiếc nhẫn rồi biến mất.

Linh nhìn Vũ Nam biến mất trong đầu suy nghĩ “Có chút thông minh nho nhỏ.
Nhưng vẫn chưa đủ, cần đào tạo nhiều a.

Binh Đoàn diệt vong, chỉ còn mỗi một mình ta. Trống vắng, ròng rã mấy nghìn
năm cuối cùng thì cũng có thêm một thành viên.

Đáng tiếc, hắn không muốn làm anh hùng. Nhưng không sao, chỉ cần có một hạt
giống ta cũng sẽ làm sống lại quang huy của Binh Đoàn Nam Thập Tự”

Một lúc sau lại thấy Vũ Nam xuất hiện tại bên trong doanh trại. Dĩ nhiên đây
là hắn đi ra ngoài xem xét và kết quả đúng như Linh nói. Thời gian trong này
hoàn toàn khác biệt với thời gian bên ngoài.

Vũ Nam nãy chạy ra trung tâm thị trấn mua chút đồ ăn khuya. Lúc này bên ngoài
mới chỉ qua nửa đêm một chút. Vũ Nam tranh thủ mua hai ngày nước với lương
thực rồi quay trở lại doanh trại.

Thời gian trong nay nhiều gấp 10 lần bên ngoài, thật sự quá tốt đối với Vũ Nam
hiện tại. Hắn có thêm nhiều hơn thời gian để tiếp tục học tập tri thức.

Vừa vào tới doanh trại hắn vội vàng chạy tới ôm Linh rồi cười nói.
“Thời gian chênh lệch, thật sự”

“Ta đã nói chúng ta có rất nhiều thời gian rồi mà không tin”
Linh bĩu môi nói
“Hiện tại ngươi ăn chút gì đi. Sau đó chúng ta vận động một chút”

“Vận động?”
Vũ Nam nhìn Linh khó hiểu nói

“Uh. Hoạt động thể chất một chút”

“Để làm gì chứ?”
Vũ Nam cau mày lại nói. Hiện tại hắn chỉ muốn đọc sách và nghỉ ngơi thôi.

“Ngươi không thấy hiện tại tốc độ tiếp thu kiến thức quá chậm à. Hoạt động thể
chất giúp cho cơ thể khỏe mạnh ngoài ra còn giúp máu huyết lưu thông, cải
thiện trí nhớ. Điều này giúp ngươi tiếp thu kiến thức nhanh hơn chứ làm gì?”
Linh nhìn Vũ Nam lắc đầu nói
“Mà không muốn thì thôi. Với cái tốc độ này cho ngươi vài năm cũng đừng mơ
tiếp thu hết kiến thức trong quyển sách ta đưa”

Vũ Nam nhìn Linh có vẻ như không có nói dối. Hắn cau mày lại suy nghĩ rồi nói
“Được rồi. Chỉ là vận động thể chất thôi chứ có gì to lớn chứ”
...
Sau khi ăn. Linh hướng dẫn Vũ Nam vận động thể chất một chút.

Vũ Nam cảm thấy cái này giống như tập thể dục vậy. Các động tác không có tính
công kích nào cả. Hắn cũng từng đánh nhau nên biết rất rõ ràng.

Linh hướng dẫn cho Vũ Nam tập mười tám động tác. Mỗi một động tác đều có
phương thức hô hấp khác nhau.

Từ động tác đầu tới động tác thứ ba Vũ Nam làm khá trơn tru. Tới động tác thứ
tư đến thứ sáu hắn cảm giác như cơ thể mình trầm xuống một chút như kiểu đang
gánh thêm chục cân trên người.

Cho tới động tác thứ bẩy, thứ tám. Mỗi một động tác đều như thêm chục cân nữa.
Tới động tác thứ chín thì mặt của Vũ Nam tái mét cắn răng hắn cố gắng làm nốt
động tác này.

Sau khi làm xong động tác thứ chín cả người Vũ Nam như thoát lực ngã phịch
xuống dưới đất. Cái cảm giác giống như là khảo nghiệm đuổi hình bắt bóng vậy.
Vô cùng mệt mỏi.

Linh ngồi xuống bên cạnh Vũ Nam nói.
“Thể chất của ngươi quá kém rồi. Nhớ ngày xưa ta lần đầu tiên tập mười tám
động tác thể dục này ta tập một hơi tám, mười lần cũng không thấy có vấn đề gì
cả”

“Lại chém gió”
Vũ Nam nằm bất động trừng mắt nhìn Linh nói

“Ta nói là sự thật mà”
Linh nhún vai nói rồi vẫy tay một cái. Trong tay của hắn xuất hiện một thanh
trường đao dài.

Trong sự ngỡ ngàng của Vũ Nam Linh cầm trường đao múa. Tiếng đao rít cắt gió
mà đi. Từng chiêu thức mạnh mẽ, dũng mãnh Linh giống như một chiến thần đang
hô phong hoán vũ vậy. Cực kỳ chói mắt.

Múa xong một hồi Linh nhìn Vũ Nam đang nằm thở dốc giới thiệu
“Đao tên là Thanh Long. Nặng 187 cân”
Thanh trường đao này có mũi nhọn, cán dài, lưỡi có hình tựa bán nguyệt, trên
đao có khắc một đầu rồng đang mở mắt nhìn cực kỳ sống động.

“Nặng 187 cân. Không phải chứ”
Vũ Nam không tin nổi liền nói

“Lát thử không phải là biết ngay sao”
Linh để Thanh Long đao dựng sang một bên và lấy ra những thanh đao khác
Đao Trường Hà nặng 183 cân
Đao Nghinh Phong nặng 178 cân
Đao Phi Tướng nặng 175 cân
Đao Phá Sơn năng 171 cân
Đao Định Quân nặng 167 cân

Mỗi một thanh đao đều có một tạo hình khác nhau. Khiến Vũ Nam chính thức được
khai nhãn giới. Mặc dù hiện tại những vũ khí lạnh kiểu này không còn thông
dụng nhưng phải nói thật là mấy thứ này vẫn mang đến rung động cho người xem.

“Đây là năm thanh đao được chế tạo riêng cho năm vị tướng quân Trường Quân,
Phong Quân, Phi Quân, Sơn Quân và Định Quân. Thanh Long đao là được chế tạo
riêng cho ta Long Quân”
Linh thấy Vũ Nam kinh ngạc liền cười nói
“Có thấy rung động không?”

“Rung động. Mấy cây trường đao này thật tuyệt”
Vũ Nam gật đầu nói
“Nhưng mà chỉ để trang trí thôi”

“Trang trí”
Linh nhìn Vũ Nam tức giận nói
“Sao lại để trang trí chứ”

“Tại thời đại này đang chiến tranh khốc liệt. Hiện tại mang ra ngoài thì bị
bắt ngay. Hiện tại sở hữu vũ trang đều phải đăng ký a. Không có giấy phép thì
bị ngồi bóc lịch trong tù như chơi”
Vũ Nam từ từ giải thích
“Hơn nữa hiện tại người ta xài vũ khí nóng không. Loại vũ khí lạnh này đúng là
chỉ để trang trí”


Thập Tự Đại Lục - Chương #10