Vũ Khí Nóng, Vũ Khí Lạnh


Người đăng: V4NGH03

Thập Tự Đại Lục

Quyển 1 : Doanh trại tân binh

Chương 11 : Vũ khí nóng, vũ khí lạnh

“Vũ khí nóng, là loại vũ khí gì chứ?”
Linh khó hiểu ngồi xuống bên cạnh Vũ Nam hỏi

Vũ Nam lúc này cố gắng ngồi dậy đối diện với Linh nói
“Vũ khí nóng là tên gọi thông thường của bí bảo vũ trang. Loại vũ khí này
không cồng kềnh mà rất gọn gàng. Hiện tại đời mới được tỷ mỉ chế tạo như là
một loại trang sức đồng dạng có thể giống như một cái nhẫn, hay một cái vòng
tay vậy”

Vũ Nam nói theo những gì hắn nhớ được trên quyển bí kíp sửa chữa bí bảo của
ông lão để lại. Chứ bản thân hắn thì biết cái gì nóng cái gì lạnh đâu. Hiện
tại cơ bản là hắn đang chém gió.

“Bí bảo vũ trang chia ra làm năm cấp. Hắc thiết – Thanh đồng – Bạch Ngân –
Hoàng kim – Bảo tọa. Ngoài ra bí bảo vũ trang chia ra làm ba loại hình. Bí bảo
chiến đấu – phòng ngự - hỗ trợ.”

Vũ Nam xoa cằm nhìn Linh đang kinh ngạc thì cười thầm nghĩ
“Mấy nghìn năm. Coi như là cái bô hiện tại cũng đã thay đổi hình dáng chứ đừng
nghĩ là mấy thứ khác”

Vũ Nam hít một hơi gắng gượng đứng dậy hai tay chắp sau lưng ngửa mặt lên trời
tiếp tục giảng như thấy giáo đang giảng bài cho học sinh vậy. Lúc này Linh
giống như một học sinh đang chăm chỉ lắng nghe thầy giáo giảng bài.

“Ngoài những thứ này ra bí bảo còn chia ra làm hai loại. Bí bảo thông thường
và hồn bảo. Bí bảo thông thường đã là một kiện vũ trang không tệ. Thường
thường thấy trong quân đội từ Hắc thiết cho tới Hoàng kim đều có.

Nhưng hồn bảo lại khác. Hồn bảo là bí bảo có chứa linh hồn. Nhưng để tìm được
hồn bảo đã khó, mà để hồn bảo nhận chủ càng khó. Hồn bảo thông linh không hợp
nhãn thì không nhận người.”

Vũ Nam nói tới đây liền quay mặt lại nhìn Linh nói
“Ta hoài nghi, ngươi chính là một kiện Hồn bảo”

Linh nghe được câu này của Vũ Nam bỗng nhiên sững người lại. Là kinh ngạc là
hoảng hốt hay là gì thì cảm xúc này cũng không ai biết được.

Vũ Nam nhìn Linh như vậy bỗng nhiên có cảm giác thành tựu nói
“Ngươi giống một kiện Hồn bảo. Nhưng lại không giống như một kiện Hồn bảo”

Linh nghe vậy thì trầm mặc suy nghĩ. Vũ Nam nhân cơ hội này trốn sang một bên
tiếp tục nghiên cứu quyển bách khoa toàn thư nguyên liệu cơ bản.

Phải nói là quyển sách này giới thiệu rất là chi tiết các nguyên liệu như cách
nhận biết, tính chất, ... Đây đúng là một quyển bách khoa toàn thư không sai.

Vũ Nam tỷ mẩn ngồi đọc sách, đói lại ăn, ăn xong rồi lại đọc sách. Vài lần hắn
lại có cảm giác như khả năng tiếp thu của mình không tốt. Hắn liền theo lời
Linh nói tập mười tám động tác thể dục.

Lần này cũng như lần trước. Vũ Nam tập tới động tác thứ chín thì mệt đứt hơi
ngã xuống. Linh vẫn ngồi một chỗ không nói gì, không làm gì.

Không gian có chút buồn bã khiến Vũ Nam cảm thấy buồn ngủ. Hai mắt đóng lại
hắn làm một giấc không cần biết ngày mai ra sao luôn.
...
4 giờ sáng.

Tại Cực Nam Trấn náo nhiệt nhất chính là khu tập trung rác thải công nghiệp.
Nơi đây chính là kế sinh nhai của mấy trăm nhà.

Xe rác chở rác mới lại tập kết. Mọi người đều tới rất là sớm để kiếm một chỗ
tốt một chút. Vũ Nam cũng đã tới, thậm chí còn tới sớm nhất. Nhưng thay vì tập
trung cùng mọi người hắn lại tìm tới những cồn rác cũ hoạt động.

Theo như lời Linh nói. Ở bãi rác này không chỉ tồn trữ đồ công nghệ thông
thường mà còn lẫn nhiều đồ khác như bí bảo. Hiện tại Vũ Nam đang tìm kiếm chút
may mắn đây.

Nhiều đồng nghiệp cũng để ý tới hành động của Vũ Nam. Có nhiều người hò hét
khuyên can, có người thì lắc đầu, có người thì cười lạnh mỉa mai. Chỉ riêng
chú Nhân là khác, ông nghĩ là Vũ Nam có lý do riêng của mình.

Sau nửa ngày Vũ Nam tìm kiếm cuối cùng cũng tìm được một mảnh vỡ của một món
bí bảo. Một mảnh vỡ mỏng manh bằng nửa bàn tay của hắn.

“Thật sự là có. Chẳng qua ánh mắt quá kém không nhận ra mà thôi”
Vũ Nam nhìn vào mảnh vỡ này suy nghĩ lại lời của Linh nói. Nếu tất cả đều là
thật thì Linh ngày xưa là một tồn tại khủng bố như những vị thần trong sử thi.

Vũ Nam lắc đầu bỏ những tạp niệm trong đầu mình đi. Hiện tại là hắn cần phải
kiếm tiền. Kiếm thật nhiều tiền vì thời gian trong doanh trại mặc dù chênh
lệch là chuyện tốt nhưng mà vẫn phải có đủ ăn, đủ uống thì mới sống được.

Chênh lệch thời gian gấp đôi thì Vũ Nam phải kiếm gấp đôi, chênh lệch thời
gian gấp mười thì hắn phải kiếm lại gấp mười lần. Đây chỉ là vì sinh tồn mà
thôi. Để đạt tới cánh cửa ước mơ thì còn một chặng đường gian nan đang chờ hắn
ở phía trước.

Đến trưa, Vũ Nam tìm được thêm một mảnh vỡ bí bảo nữa. Mảnh vỡ thứ hai nhỏ hơn
cái thứ nhất một chút nhưng trọng lượng lại tương đương nhau. Điều này khiến
Vũ Nam cảm thấy khá hài lòng.

Xuống tới khu vực trống mọi người thường tập trung Vũ Nam nhìn thấy chú Nhân
liền vui vẻ chạy tới.

“Chú Nhân. Hôm nay thu hoạch không tệ à”
Vũ Nam nhìn chú Nhân lúc này đang loay hoay vệ sinh lại mấy món đồ mình vừa
mới đào lên được nói

“A Vũ Nam à. Nhìn cháu vui vẻ vậy chắc hôm nay cũng có thu hoạch”
Chú Nhân nhìn Vũ Nam mặt mày rạng rỡ cũng mừng nói.

“Không tệ lắm chú à. Trước để cháu xem mấy cái này đi”
Vũ Nam cười rồi cầm một cái bàn ủi lên nói. Hiện tại là thời gian hành nghề
tay trái của hắn.

Hôm nay Vũ Nam tâm trạng rất tốt. Hắn nhanh chóng sửa khoảng năm, sáu món đồ
rồi cùng chú Nhân đi vào thị trấn.

Vũ Nam nhỏ giọng kể lại hôm nay mình thu hoạch được hai mảnh vỡ bí bảo khiến
chú Nhân cũng trợn mắt nhìn hắn.

Vũ Nam muốn bán hai mảnh vỡ này đi để kiếm chút tiền hắn muốn hỏi chú Nhân xem
ở đâu có thể tiêu thụ được. Chú Nhân hướng dẫn hắn tới tiệm bán Bí bảo duy
nhất của thị trấn này, đây là nơi duy nhất có thể tiêu thụ mặt hàng này.

Sau khi ăn xong. Vũ Nam chia tay chú Nhân và đi tới cửa tiệm bán Bí bảo.

Lúc này đang giờ trưa. Cửa tiệm này vốn đã tiêu điều vắng vẻ, hiện tại lại
càng vắng hơn. Vũ Nam bước vào cửa hàng, một người đàn ông trung niên tại quầy
nhìn thấy cau mày nói.
“Có chuyện gì”

Vũ Nam nhìn thấy chủ tiệm có vẻ không ưa mình lắm liền trợn mắt lên nói.
“Ta tới để bán chút đồ”

“Cửa hàng không thu mua đồng nát”
Chủ tiệm nhìn Vũ Nam đánh giá rồi nói

“Mảnh vỡ Bí bảo có được coi như đồng nát không”
Vũ Nam rút một mảnh vỡ bí bảo ra trừng mắt nhìn chủ tiệm nói

“Mảnh vỡ Bí bảo”
Chủ tiệm nhìn mảnh vỡ trên tay Vũ Nam cau mày lại
“Đưa qua đây ta xem”

Vũ Nam cầm mảnh vỡ đặt lên quầy không nói gì. Chủ tiệm lấy dụng cụ gì đó ra
kiểm tra.
“Đúng là có năng lượng dao động”

Chủ tiệm lúc này khuôn mặt hòa hoãn một chút đánh giá lại Vũ Nam nói
“Cái này cậu tìm được ở bãi rác à. Sao cậu biết đây là mảnh vỡ Bí bảo”

Vũ Nam thấy chủ quán thay đổi cảm thấy mình cũng phải thay đổi liền ưỡn ngực
lên nói
“Làm sao mà không biết chứ. Chỉ cần đọc qua vài trang sách thì có thể biết
được cái này chính là nguyên liệu năng lượng. Mà nguyên liệu năng lượng thì
tất nhiên để tạo thành bí bảo rồi”

Chủ tiệm trợn mắt lên nhìn Vũ Nam nghĩ
“Đọc vài trang sách, sách gì đấy sao ta không biết. Bình thường ta là dùng
dụng cụ để phân biệt à”


Thập Tự Đại Lục - Chương #11