Thiên Tước Pháp So Đấu Thiên Cầm Thuật.


Người đăng: kieudethuong

Một lúc sau khi tất cả các võ đài khác đều kết thúc chiến đấu, Lý Thiên lại
tiếp tục tiến lến bốc thăm, nhìn thấy lá thăm mình bốc được Lý Thiên một phen
cảm thán, lần này hắn lại bốc được thăm trắng.

Ở dưới khán đài Lưu Văn biết được Lý Thiên lại bốc được thăm trắng cũng không
biết nói gì cho phải.

"Không phải chứ, cho dù có vận may cũng không cần nghịch thiên vậy chứ."

"Lần này lại bốc được thăm trắng, nếu ta mà có vẫn may như hắn thì tốt quá còn
gì."

Ở khán đài những người khác thấy được Lý Thiên lại bốc được thăm trắng không
ngừng than thở.

Sau khi bốc thăm xong, mười hai người lần lượt tiến lên võ đàu của mình tiến
hành thi đấu.

Mỗi một võ đài đều chuyển khai kịch liệt chiến đấu, những người lọt tới vòng
này đều là có chân tài thực học, không ai là hạng tép riu, mỗi người đều cực
kỳ lợi hại, mạnh mẽ vô cùng, kinh nghiệm thực chiến rất là phong phú cho nên
chiến đấu diễn ra vô cùng dữ dội.

Trong số đó lại có võ đài ngoại lệ, đó là võ đài chỗ của Dương Nghị, vừa mới
bất đầu Dương Nghị đã chủ động tiến sát đối thủ của mình, ra tay công kích chỉ
trong vòng mười chiêu đã hạ gục đối thủ của mình.

Nhìn đến kết quả thi đấu của Dương Nghị, Lý Thiên sắc mặt nghiêm túc, từ sau
ngày Lý Thiên cùng Dương Nghị so chiêu hắn đã trở nên vô cùng mạnh mẽ, hoặc có
thể nói ngày đó khi so chiêu hiển lộ ra chưa phải là toàn bộ chiến lực của
Dương Nghị.

Lại qua một khoảng thời gian Lý Thiên lại tiếp tục tiến lên bốc thăm, khi nhìn
lá thâm của mình Võ Duy Dương sắc mặt liền quái lạ.

"Có phải không vậy lại là thăm trắng, có muốn cho người sống nữa không vậy."

"Không lẽ hắn là con riêng của lão thiên sao, vận may làm gì lại có thể nghịch
thiên đến vậy à."

Khi biết được kết quả bốc thăm của Lý Thiên khán đài một mảnh ồ lên.

Lần lượt sáu người đệ tử tiến lên võ đài của mình, lần này chiến đấu diễn ra
còn kịch liệt hơn trước, nhưng vẫn có một nơi khác biệt hơn những chỗ khác, đó
là phía võ đài của Dương Nghị, lần này hắn chỉ dùng một chiêu đã đánh bay đối
thủ của mình.

Nhìn thấy kết quả này sắc mặt của Lý Thiên càng thêm nghiêm túc, những người
khác càng tiến vào vòng trong chiến đấu càng gian khổ, chỉ riêng Dương Nghị
lại hoàn toàn khác hẳn với mọi người, khiến cho Lý Thiên không nghiêm túc
không được.

Một lúc sau chiến đấu kết thúc, Lý Thiên tiến lên bốc thăm, hiện giờ chỉ còn
lại có bốn người nên việc hắn bốc được thăm trắng sẽ không thể xuất hiện nữa
khiến cho đám người ở khán đài thở phào, lần này hắn bốc được số hai.

Khi tiến lên võ đài của mình Lý Thiên thình lình phát hiện đối thủ của mình
lại là Dương Nghị.

"Lâu ngày không gặp ngươi tiến bộ rất nhanh." Dương Nghị cười nói.

"Ngươi cũng tiến bộ không kém." Lý Thiên đáp trả.

"Ngươi là sai rồi, ngày trước khi so chiêu với ngươi, ta đang trong giai đoạn
phong ấn của môn thuật pháp mà ta tu luyện, vì vậy mà mười thành không phát
huy được bao nhiêu."

"Hôm nay cũng chính là ngày ta hoàn toàn cởi bỏ phong ấn, ngươi là người đầu
tiên giáo đầu với ta kể từ ta toàn cởi bỏ phong ấn, ngươi cũng sẽ là tảng đá
kê chân của ta, để ta cầm được hạng nhất tiến thẳng vào nội môn." Dương Nghị
nhàn nhạt nói.

"Thật vậy sao, chưa đến phút cuối cùng hưu chết về tay ai còn chưa biết." Lưu
Văn cười nói.

Không nói nhiều lời Lý Thiên từng bước ép sát đến Dương Nghị, liên tục ra
quyền xuất cước như mưa xối xả.

Dương Nghị cũng không kém cũng liên tục ra quyền xuất cước đoán đỡ, giống như
gió lốc bão tố nổi lên.

Lý Thiên xuất ra một quyền, một quyền đánh ra trầm trọng mà có lực, cuồng
phong gào thét.

Dương Nghị cũng không kém cạnh, lập tức đánh ra mạnh mẽ một quyền đối kháng
một quyền của Lý Thiên, hai nắm đấm đụng vào nhau Lý Thiên cùng Dương Nghị lập
tức lùi ra sau.

Ở dưới khán đài mọi người tâm thần đều chấn động, Dương Nghị mạnh mẽ trước giờ
ai cũng biết, ở trong ngoại môn đệ tử cũng xem như là có danh tiếng, nhưng mọi
người không ngờ thực lực của hắn lại mạnh như vậy, xem ra ở ngoại môn đệ tử đã
không còn ai là đối thủ của hắn rồi mà Lý Thiên lại có thể đánh cân tay với
Dương Nghị khiến mọi người trở nên xem trọng Lý Thiên.

"Thiên Tước Pháp."

Dương Nghị thét lên một tiếng, lập tức có một con hỏa tước từ phía sau lưng
hắn xuất hiện, con hỏa tước này toàn thân chìm trong ngọn lửa màu tím, nó
dương ra đôi cánh dài óng ánh của mình cất tiếng ngâm lên giống như phượng
hoàng dục hỏa mà tái sinh vậy.

"Thuật pháp ngưng hình, hắn dĩ nhiên lại có thể làm được, chưa đến Chân Linh
cảnh mà lại làm được đến bước này, tên Dương Nghị này thiên phú cũng thật kinh
người." Trưởng lão chủ trì thi đấu giẩn mình nói.

"Là Thiên Tước Pháp sao, không ngờ tiểu tử này lại có thể luyện thành được nó,
mặc dù môn thuật pháp này không hoàn chỉnh, chỉ là một tàn phần của Khổng Tước
Thuật nhưng cũng vô cùng khó tu luyện, tiểu tử này đúng là không làm ta thất
vọng." Ở phía xa xuất hiện một vị lão giả sắc mặt nhợt nhạt đang trông về đây.

"Thiên Cầm Thuật." Lý Thiên cũng thét lên một tiếng, vận dụng Thiên Cầm Thuật.

Từ phía sau lưng Lý Thiên trống rỗng xuất hiện một con thần cầm, con thần cầm
này toàn thân rực rỡ ánh vàng vô cùng bất phàm, giống như Tiên Lạc ở trong
truyền thuyết giương cánh xé trời vậy.

"Hai môn thuật pháp này đều là vận dụng thần thông của Khổng Tước và Thanh
Thiên bằng, bọn chúng đều là hậu duệ của một trong thập đại thần cầm, đúng là
một hồi long tranh hổ đấu." ở một nơi khác, một vị lão giả nhìn về phía này
vuốt chòm râu bạc dài.

Lý Thiên lướt nhanh đến phía trước, giống như bá chủ bầu trời Thanh Thiên Bằng
hoành kích mà đi.

Dương Nghị phản kích lăng lăng lệ, muốn tiên hạ thủ vi cường chiếm trước tiên
cơ, không để cho Lý Thiên chiếm thế chủ động hắn lập tức nhào tới.

Lý Thiên toàn thân được một tầng thanh khí bao phủ trông vô cùng siêu phàm,
từng quyền hắn đều trầm trọng mà hữu lực, vô cùng kinh người.

Mọi người ở dưới kháng đài ai nấy đều giật mình với chiến lực kinh khủng mà Lý
Thiên bài ra.

Dương Nghị lăng lệ ác liệt, xung quanh thân thể có một tầng xích mang quay
quanh, liên tục đánh ra những quyền cực kỳ uy lực.

"Bang!" "Bang! "Bang!"

Lý Thiên cùng Dương Nghị chiến đấu vô cùng quyết liệt, đã đến hồi gây cấn
nhất, mỗi lần hai người va chạm đều vang lên tiếng nổ giống như hai khối thần
thiết đánh vào nhau vậy, làm cho mọi người ở khán đài đều biến sắc.

"Thình thịch."

Lý Thiên nện một quyền lên người Dương Nghị khiến hắn lảo đảo muốn đứng không
vững, Lý Thiên tiến sát không buông liên tục ra quyền nện xuống, mỗi lần Lý
Thiên giơ quyền nện xuống thì vòng xích mang quanh thân của Dương Nghị lại
càng ngày càng ảm đạm, đến cuối cùng hầu như lúc nào cũng có thể biến mất.

"Thiên Tước Hoành Địa"

Dương Nghị khó khăn lắm mới thoát khỏi trận quyền cước như vũ bão của Lý
Thiên, đánh ra một môn thần thông.

Con hỏa tước xuất hiện sau lưng Dương Nghị ngâm lên một tiếng bén nhọn, giương
cánh hoành không thẳng hướng Lý Thiên ép sát xuống.
+++

Dành cho ai không biết Tiên Lạc là con quái gì.

Tiên Lạc chính là chim Lạc của nước ta, ta nhận thấy các bộ truyện tiên hiệp,
huyền ảo của nước ta đa phần là dùng những con vật của trung quốc như: Côn
Bằng, Chu Yếm,... mà không có dùng bất cứ loài thú nào của việt nam, nên ta bộ
truyện này ta chủ yếu sẽ dùng những con thú vật của việt nam chẳng hạn như
chim Lạc ở chương này và sẽ còn nhiều loài vật nữa, chúng sẽ xuất hiện ở các
chương tiếp theo cả nhà nhớ đoán xem.


Thần Tịch - Chương #6