Sinh Tử Chiến Cùng Trần Thanh Phong.


Người đăng: kieudethuong

Hỏa tước ở trên cao thẳng hướng Lý Thiên mà ép xuống, toàn thân nó bao phủ tử
diễm vô cùng nóng bỏng, mặc dù chưa đến gần nhưng Lý Thiên đã bị độ nóng của
đó lan đến như muốn thiêu chín Lý Thiên.

"Thiên Cầm Kích Thiên."

Con thiên bằng sau lưng của Lý Thiên giương mình bay lên, giống như bá chủ
trên không giương cánh lên trời.

Đây là một kích cực kỳ mạnh mẽ chứa toàn lực của Lý Thiên, môn thuật pháp của
Dương Nghị khiến cho hắn rất áp lực, thành hay bại đều do một kích này.

"Phốc"

Con thiên bằng của Lý Thiên giống như vạn điểu chi vương vậy, vừa bay lên lấy
tư thế vương giả nhìn xuống vạn điểu, móng vuốt của nó sắc bén chụp xuống, đầu
hỏa tước lập tức vỡ ra rồi tan biến.

"Phù"

Cùng lúc đó, ngay khi hỏa tước tan biến Dương Nghị trực tiếp phun máu ướt cả
áo quần, đây là một kích toàn lực không tiếc đại giới của hắn không ngờ cũng
bị thất bại.

"Hai tên này thiên phú không tồi, tuy trận đấu này Dương Nghị thất bại nhưng
cũng không kém, bản đạo nhất định phải cố gắng bồi dưỡng chúng." trưởng lão
chủ trì thấy biểu hiện của hai người tán thưởng nói.

Nhìn thấy Dương Nghị bị đánh bài vị lão giả sắc mặt nhợt nhạt không nói gì,
lặng yên rời khỏi.

Ở cách đó xa xa, vị lão giả có chòm râu dài bạc phơ nhìn hướng vị lão giả vừa
rời đi sắc mặt tươi cười, nói: "Cháu của hắn ẩn danh bấy lâu tu luyện Thiên
Tước pháp, chỉ muốn hôm nay một trận chiến nổi danh mà đạp vào nội môn nhưng
hôm nay lại bại trận, tiểu tử Lý Thiên này cũng rất hợp khẩu vị của ta."

Nhìn thấy trận đấu đã phân ra kết quả, mọi người ở khán đài đều kích động reo
lên.

"Trận đấu đúng là đã mắt, không biết sau này còn có thể thưởng thức một trận
đấu giống như thế này không."

"Đúng vậy, trận chiến này đúng là khiến ta mở rộng tầm mắt."

Theo trận đấu giữa Lý Thiên cùng Dương Nghị phân ra thấng bại, thi đấu cuối
năm cũng theo đó kết thúc.

"Lý Thiên hôm nay ngươi thắng rồi chúng ta cũng nên đi ăn mừng đi." Lưu Văn
tiến đến nháo nhào đòi muốn đi ăn mừng.

"Được rồi, hôm nay ta thắng cũng nên đi ăn mừng, địa điểm ngươi cứ chọn, chi
phí ta lo." Lý Thiên cười nói.

Sáng hôm sau Lý Thiên tỉnh lại, đang định đến bàn rót chung nước hắn chợt phát
hiện trên bàn có đặt vài món đồ lạ.

Trên đó có đặt một vật có hình khối giống như là ngọc thạch đúc thành, thứ này
lại tản ra từng tia nhàn nhạt lạc phong khiến Lý Thiên rất ngạc nhiên.

"Thứ này nhìn qua cũng có vài phần giống mấy viên tinh thạch trong game kiếm
thế, võ lâm đấy chứ." Lý Thiên cầm lên một khối nói.

Suy nghĩ một lát Lý Thiên đoán ra đây chắc là phần thưởng của thi đấu cuối
năm, không thể không nói môn đạo làm việc cũng rất hiệu quả, vừa mới kết thúc
thi đấu cuối năm hôm qua, hôm nay đã đưa phần thưởng đến.

Giải thưởng tổng cộng đưa đến mười khối lạc thạch, xem ra thì quá keo kiệt
nhưng giá trị như vậy cũng xem như không nhỏ rồi.

Nắm trên tay lạc thạch, Lý Thiên tập trung tinh thần dẫn dắt lạc phong vào
trong cơ thể, từng tia lạc phong thông qua lạc mạch rồi chạy xung quanh cơ thể
của Lý Thiên.

Bên trong cơ thể của Lý Thiên số lượng lạc phong ngày càng nhiều, một lúc sau
hắn có cảm nhận như chạm vào mộ tầng bình chướng nào đó đang trở ngại hắn hấp
thu lạc phong.

"Răng rắc"

Giống như có một thứ bên trong cơ thể Lý Thiên vỡ ra, lạc mạch của hắn bỗng
nhiên điên cuồng hấp thụ lạc phong, lạc thạch liên tục rơi ra bột phấn, Lý
Thiên liên tiếp thay đổi lạc thạch đến khi tiêu hao hết viên lạc thạch thứ sáu
lạc mạch mới bình tĩnh như cũ.

"Ta lại đột phá." cảm nhận sức mạnh ẩn chứa bên trong bản thân Lý Thiên hài
lòng gật đầu.

Nhìn số lạc thạch còn dư lại Lý Thiên nhíu mày, chỉ từ Tấn Bì kỳ đột phá đến
Cường Nhục kỳ đã dùng đến sáu viên lạc thạch, sau này nếu đột phá nữa số lạc
thạch còn lại không đủ đáp ứng như cầu của hắn rồi.

Đi ra ngoài đóng cửa lại, Lý Thiên hướng đến nhân sự đường, dựa theo quy định
của Cự Thiên Đạo, đệ tử có tu vi là Cường Nhục cảnh có thể đến nhân sự đường
xin thay đổi thân phận làm nội môn đệ tử.

Sau khi tiến hành sửa đổi thông tin ở nhân sự đường, Lý Thiên cầm theo nội môn
đệ tử trang phục hướng đến giữa núi mà đi, nơi ở của ngoại môn đệ tử chính là
ở dưới chân núi còn nơi cư ngủ của nội môn đệ tử thì lại là ở giữa núi, về
phần cao tầng của Cự Thiên Đạo thì cư ngụ ở đỉnh núi.

Cự Thiên Đạo càng lên cao thì lạc phong càng dày đặc, sắp xếp như vậy là để
giúp cho các đệ tử có ý chí tiến lên.

"Lạc phong ở đây ít nhất cũng gấp hai lần lạc phong dưới chân núi, chẳng trách
mọi người đều muốn tiến vào nội môn." Lý Thiên cảm thán nói.

Lý Thiên ở nội môn dạo quanh khắp nơi muốn tìm hiểu thêm về nơi dây.

"Đứng lại, ngươi là ngoại môn đệ tử mới lên vị vào nội môn đệ tử sao."

Một nhóm ba người đệ tử nội môn nhìn thấy Lý Thiên dạo quanh nội môn tiến lên
quát hỏi.

Lý Thiên nhíu mày, nói:"Đúng vậy, có chuyện gì không."

Người đứng bên phải là Nguyễn Hữu Minh, nói:"Không có gì, chúng ta là nội môn
đệ tử thấy ngươi là người mới, muốn giảng giải cho người về một chút quy tắc
thôi.

"Quy tắc gì."

"Cũng rất đơn giản, đệ tử mới lên vị vào nội môn đều phải hành lễ với người
nội môn đệ tử mình gặp đầu tiên, sau đó nộp lên lạc thạch mình có là được."

"Ép người quá đáng, Lý Thiên này cũng không phải là quả hồng mềm, muốn bóp nát
là bóp đâu." Lý Thiên quát.

"Tiểu báo, làm việc." thanh niên đứng chính giữa nói.

Người còn lại trong đám người quỷ dị tiến lên, hắn giống như là một con linh
hầu linh hoạt xuất hiện phía sau Lý Thiên xuất cước đá vào chân sau của Lý
Thiên ý đồ muốn hắn phải quỳ xuống.

"A."

Lý Thiên lập tức tránh né xoay người đánh ra một quyền nện lên đầu của tên ám
toán, răng rắc một tiếng phát ra, rõ ràng có thể nghe được tiếng xương nức vỡ.

Nhìn thấy người đi chung với mình bị đánh ngục Nguyễn Hữu Minh lập tức lao
đến, hắn hướng về yết hầu của Lý Thiên đánh ra một quyền, Lý Thiên ra cước
quét ngang, cước lực trầm trọng đụng đá bay Nguyễn Hữu Minh.

Nhìn thấy Lý Thiên giải quyết người gọi là Tiểu Báo cùng Nguyễn Hữu Minh,
thanh niên nhân quát, nói:"Ngươi vô cớ tổn hại đồng môn ta phải thay mặt tổng
môn giáo huấn ngươi."

Nói rồi Lê Tâm không cho Lý Thiên cơ hội mở miệng ngay tức khắc áp sát Lý
Thiên rút kiếm chém ngang.

Lý Thiên vận dụng Thiên Cầm Thuật không làm gì chỉ đưa ra hai ngón tay, đồng
tử của Lê Tâm lập tức co rụt, hắn nhìn thấy hai bàn tay của Lý Thiên sáng lên
sau đó Lý Thiên dùng hai ngón tay đỡ một kiếm của hắn, thanh kiếm như bị rộng
kìm kẹp lấy không thể nhúc nhích mảy may, Lý Thiên hai ngón tay nhẹ rung động
thanh kiếm lập tức gãy làm hai.

"Phốc"

Lý Thiên đánh một quyền hung hăng đụng vào người Lê Tâm khiến Lê Tâm lảo đảo
phun tiên huyết.

"Xảy ra việc gì."

Trần Thanh Phong một thân thanh y phấp phới vô cùng tiêu sái bước đến.

"Đại sư huynh xin hãy làm chủ cho chúng ta."

"Phải đó đại sư huynh, huynh phải chủ trì công đạo cho chúng ta."

Vừa nhìn thấy Trần Thanh Phong bọn người Nguyễn Hữu Minh liền la lên.

Trần Thanh Phong nhíu mày, nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."

"Chúng ta nhìn thấy tên này là ngoại môn sư đệ mới lên vị vào nội môn muốn
giảng giải một số quy tắc của nội môn để sau này không phạm phải, không ngờ
hắn lại nói chúng ta không có tư cách giảng giải với hắn lập tức xuất thủ đánh
chúng ta." Nguyễn Hữu Minh cướp lời nói.

"Phải đó đại sư huynh, ta có thể làm chứng." tên ám toán Lý Thiên lúc nãy gật
đầu nói.

Lê Tâm từ đầu tới cuối không có xen vào, tựa như mình không phải là người
trong cuộc.

"Chuyện này vốn là là sư đệ ngươi sai, cũng chỉ là một hồi hiểu lầm, ngươi hãy
xin lỗi bọn họ đi." Trần Thanh Phong hướng về Lý Thiên nói.

"Ngươi chỉ nghe lời nói từ một phía đã kết luận là ta sai có phải là có phần
bá đạo quá không." Lý Thiên khởi nộ nói.

"Sư đệ vốn dĩ là ngươi sai lại còn không nhận lỗi nói rõ tính cách dối trá,
nếu bây giờ không chỉnh sủa ngươi chỉ sợ sau này người lại lầm đường lạc lối."
nói rồi Trần Thanh Phong người tỏa ra nửa bước Chân Linh khí tức từng bước áp
sát khiến cho Lý Thiên khí huyết loạn trào.

"Trần Thanh Phong ngươi khinh người vừa thôi, ỷ vào tu vi là Chân Linh cảnh ức
hiếp đồng môn thì xem là gì, sáu tháng sau ta và ngươi sinh tử đại chiến ngươi
có dám không." Lý Thiên quát.

Bọn người Lê Tâm nghe thấy Lý Thiên nói thế thì kinh ngạc, không ngờ hắn lại
hành động như vậy với Trần Thanh Phong.

Trần Thanh Phong nghe thế thì thu hồi uy áp, nói:"Ta làm đại sư huynh xử sự
như thế ngươi lại không phục vậy thì cứ theo ý ngươi đi, hi vọng lúc đó ngươi
có thể đỡ được ba chiêu."

Nói rồi Trần Thanh Phong rời đi, trông vô cùng tiêu sái lỗi lạc giống như là
chưa từng ước hẹn một cuộc sinh tử chiến vậy hoặc cũng có lẽ là hắn không để
tâm.

Lê Tâm cuời nhạt rời đi giống như biết được kết cục của Lý Thiên.


Thần Tịch - Chương #7