Người đăng: giaphat17@
“Rầm”. Trong đống đổ nát Lại Ô hất tung những mảnh ván trên người nhảy ra,
trong tay hắn còn mang theo 1 người nửa tỉnh nửa mơ. 2 người lúc này cực kỳ
chật vật. Mặc dù là Luyện thể tầng 6 nhưng chiệu 1 cú huých nhanh như thế cũng
không khá được.
“Thiếu gia, tổng quản đại nhân, 2 người có sao không?”. Bọn gia nhân nhau nhau
hỏi.
“Ta không sao..” Lại Ô tim đập thình thịch, cảm tưởng nếu không có bức vách
thì không biết bay đến đâu rồi. Nhưng hắn đang có nghi vấn vô cùng lớn.
“Rốt cuộc là chuyện gì thế?” Lại Ô cảm thấy rất phi lý. Một người mới luyện võ
cũng không thể nhanh đến mức đó được.
“Mau mang thiếu gia về phòng, tìm thêm vài người xây vách lại cho ta”. Nhẹ
nhàng đưa Lại Vô Thường cho hạ nhân bảo. Hiện tại hắn chẳng quản vì cái gì
nữa.
Hai tên gia đinh vác Lại Vô Thường về phòng. Lúc này hắn vẫn còn nhìn trời
nhìn đất. Đặt lên giường gọi tỳ nữ tới chăm sóc 2 tên gia đinh mới đi.
“Ôi tiền của ta đâu?????” Từ trong phòng tổng quản phát ra tiếng hét.
Sau một hồi lâu Lại Vô Thường mới tỉnh dậy phát hiện mình đang trên giường, kế
bên có tỳ nữ 12 13 tuổi mặc áo xanh đang lau mặt thấy hắn mở mắt ra mới giật
mình rút khăn lại.
“Làm phiền cô rồi”Lại Vô Thường nói.
“Không có ạ” Tỳ nữ thẹn thùng đi ra ngoài.
“Haiz, sợ ta thế sao, mở mắt cũng là 1 tuyệt chiu tuyệt đối có thể làm người
giật mình”. Lại Vô Thường nhận ra chân lý thì thầm.
“A linh lực của ta đâu?”. Lại Vô Thường hoảng sợ phát hiện toàn thân linh lực
đã biến mất.
“Không lẽ lúc nãy? Chắc ta kích hoạt loạn nên dẫn đến thế. Ta không có công
pháp thì làm sao hồi phục linh lực đây” Lại Vô Thường Bình tỉnh trở lại.
“Nhưng cái tốc độ đó thật tuyệt vời. Mặc dù có chút khó khống chế nhưng nếu
làm được ta tuyệt đối vô địch”. Lại Vô Thường hưng phấn phát hiện 1 sự tình.
“Um gọi là gì nhỉ? Cực tốc? Không, lúc ấy ta thấy không có bất cứ lực cản nào
xung quanh cả cứ như dung nhập vào thiên địa. Vậy gọi Thần Hành đi, tên như ý
nghĩa.” Lại Vô Thường lại tự độc thoại. Hắn không biết ai cũng không giống
hắn.
“Ngoài ra ta còn có khả năng biến hình cực kỳ lợi hại, nếu có tên ta sẽ gọi
Bách Biến nhân dạng”. Lại Vô Thường siêu cấp tự kỷ.
Cách lúc khảo hạch Vấn Đỉnh Môn còn 3 ngày nữa. Nếu Lại Vô Thường có thể vào
được Vấn Đỉnh Môn liền có công pháp tu luyện. Không phải hắn muốn đột phá mà
hắn muốn khôi phục linh lực trước. Nghe nói Vấn Đỉnh Môn tổ sư Lý Đỉnh Thiên
là một Bạo Linh cảnh cường giả cũng nhờ tu luyện Vấn Đỉnh Môn đỉnh cấp công
pháp Thiên Đỉnh Công đến đại thành. Chỉ cần phóng 1 tia linh lực liền có thể
đánh bại Thôi Linh cảnh cường giả. Là một siêu cấp cao thủ nhưng hiện tại
không ai biết hắn đi đâu, nghe nói là đi tinh vực.
Lại Vô Thường cực kỳ háo hức chờ đợi để có thể tiếp xúc với công pháp. Ngay cả
cha hắn còn chưa chạm tới mà hắn đã muốn rồi.
Quên hết nổi đau, Lại Vô Thường bước xuống giường, lúc này mới phát hiện trên
bàn có 2 quyển sách. Một quyển trong đó là cuốn Võ Học Cơ Bản hắn mua 1 vàng,
cuốn còn lại là 1 quyển luyện thể tư thế có tên Luyện Dương thể quyết.
“Cha à, con thực sự muốn nói con là Thôi Linh rồi, nhưng củng cám ơn cha” Lại
Vô Thường nhìn cuốn Luyện Dương thể quyết thì thầm nói sau đó mang cả 2 bỏ vào
nhẫn trữ vật.
Ra khỏi phòng, hắn đi về nhà bếp. Từ lúc mua cuốn Võ Học Cơ Bản thì hắn chưa
ăn gì cả. Lập tức gọi gia đinh dọn 1 bàn ăn quên trời đất. Bụng no mới bước
xuống phường đi dạo.
Lần này Lại Vô Thường không lại đi khiêu chiến Lại Ô. Ngay cả linh lực cũng
không có thì làm gì?
Gác tay lên đầu đi lang thang trên đường, nhìn thấy nhiều cảnh tượng thức ăn
bày bán, Lại Vô Thường thấy mà thèm. Đáng tiếc trước đó hắn đã ăn no.
Lẩn quẩn mãi chẳng thấy gì vui nữa hắn mới về nhà luyện võ tiếp.Tại trấn Bạch
Hạc 1 nhà Lại gia độc đại này rất yên bình. Thỉnh thoảng có cướp từ làng khác
sang nhưng Lại gia sẽ xử lý.
Hắn đã thể nghiệm hiệu quả của luyện võ. Bằng chứng là sau hôm ấy Lại Vô
Thường thu được 1 lượng linh lực đủ để kích hoạt Thần Hành thể chất. Lại Vô
Thường muốn trước khi vào Vấn Đỉnh Môn phải chuẩn bị sớm 1 ít linh lực phòng
bất trắc.
Lấy Luyện Dương thể quyết từ nhẫn trữ vật ra mở trang đầu.
“Luyện Dương thể quyết. Dẫn dương khí hổ trợ đả thông kinh mạch, làm săn chắc
cơ thể, thích hợp người mới vào võ đạo.”
“Uhm cũng tạm được” Lại Vô Thường chê bai cuốn sách. Nhưng hắn lại thử ngồi
xếp bằng, dựa trên cách dẫn dương khí ghi trong Luyện Dương thể quyết rèn
luyện cơ thể. Nói không chừng qua đêm nay lại thêm 1 tí linh lực thì sao? Cơ
hội luyện tập Thần Hành lại thêm 1 lần.
Ngồi vận chuyển dương khí liền 6 canh giờ, Lại Vô Thường mới mở mắt ra. Phát
hiện trong đan điền lại nhiều 1 ít linh lực chuyển hóa từ dương khí, Lại Vô
Thường cực kỳ vui mừng. Cuối cùng hắn cũng tìm ra phương pháp hồi phục linh
lực. Tuy không nhiều lắm.
Thấy trời chuyển tối Lại Vô Thường đứng dậy về phòng. Lần này Lại Vô Thường
không quên bỏ cuốn sách vào nhẫn trữ vật.
“Người đâu..” Lại Vô Thường gọi to.
Có 1 tỳ nữ ở gần nghe thấy mới chạy đến. Tình cờ nàng là người lần trước chăm
sóc Lại Vô Thường.
“Thiếu gia có chuyện?”
“Ồ là ngươi? À dọn cho ta 1 bàn đi, nhớ nhiều thịt chút. Um cha ta về chưa?”
“Gia chủ đại nhân chưa về” Thiếu nữ trả lởi.
“Được rồi”. Tỳ nữ vội lui ra.
“Ông ta có việc gì vậy cà?” Lại Vô Thường lẩm bẩm. Lát sau thiếu nữ trở lại
mang theo mâm cơm đầy thịt. Lại Vô Thường lập tức ăn ngấu nghiến, thiếu nữ
nhìn Lại Vô Thường ăn mà trong lòng vui mừng.
Ăn xong, lên giường ngủ say như chết. Cô gái mới đắp chăn rồi dọn bàn trong
đêm tối. (Ngủ không tắt đèn)
“Mai là khảo hạch rồi, sao ông già còn chưa về?. Lấy đâu ra cách khống chế
linh lực đây.” Sáng sớm Lại Vô Thường lo lắng nhìn về cổng nhà. Mấy tên thị vệ
thấy hắn rất khó hiểu.
Hai hôm nay hắn đều chăm chỉ luyện Luyện Dương thể quyết nên đã khôi phục được
ít linh lực. Tuy có linh lực nhưng lại không động thủ được khiến Lại Vô Thường
rất phiền muộn. Lại Vô Thường đang lo không lấy được hạng nhất khảo hạch lần
này.
“Trễ rồi, xem ra phải sớm tới Vấn Đỉnh thành thôi kẻo muộn khảo hạch” Lại Vô
Thường đang cực kỳ bối rối.
Hít sâu 1 hơi lấy lại bình tĩnh.
“Cho dù không dùng linh lực được ta vẫn có Bách Biến”
“Nếu có thể Biến được cả thiên phú thì mới lợi hại, lúc đó đệ nhất trong tầm
tay” Lại Vô Thường nghĩ ra 1 điều thật điên rồ.
1 tên thị vệ thấy biểu cảm hăn thay đổi liên tục thì mới phán 1 câu “Lại vô
thường rồi”.
“Um” mấy tên còn lại đều đồng ý.
Lại Vô Thường chỉ tay vào 2 tên thị vệ bảo :”Hai ngươi, chuẩn bị xe”
“Thiếu chủ muốn đi đâu?”
“Đi Vấn Đỉnh thành”
“Ách để làm gì”
“Ta định đăng ký khảo hạch đệ tử mới”
“Thiếu chủ muốn tham gia? Nhưng mà thiếu chủ à, có lẽ ngài không biết từ Lại
gia tới Vấn Đỉnh thành phải mất 1 ngày rưỡi, mai là khảo hạch, theo tiểu nhân
thấy ngài đừng phí chân thì hơn” 1 tên thị vệ trong đó nói.
“HẢ có thật không” Lại Vô Thường nói có vẻ bình thản nhưng đang cảm thấy…
“Đúng thế thưa thiếu chủ”
“Chết tiệt, sao ông ta không nói sớm” Lại Vô Thường nghiến răng “Được rồi cứ
chuẩn bị xe đến Vấn Đỉnh thành”. Người khác không tin hắn có thể đến Vấn Đỉnh
thành trong 1 ngày hắn đi cho xem. Đừng quên hắn còn có thể kích hoạt Thần
Hành. Mặc dù sẽ tiêu hao sạch linh lực nhưng hiện tại hắn không cần linh lực
dự trữ làm gì.
“Vâng” 2 tên thị vệ lập tức đi chuẩn bị xe.
Lát sau 1 chiếc xe ngựa màu vàng tới trước cửa nhà. Lại Vô Thường nhảy lên xe.