Một Trận Khổ Chiến.


-Niềm tin của các ngươi đâu?

-Dạ....

-Ta muốn các ngươi chứng minh nó trong trận đấu tiếp theo. Dù bất cứ giá nào.

-Vâng.

-Các ngươi nhìn xem. Đúng là chúng ta chỉ là hồn sư có một hoàn và đối phương ai cũng cao hơn chúng ta một giai. Nhưng đó không phải là tất cả. Thực lực không phải là thứ mạnh mẽ nhất, nó đôi khi cũng chính là điểm yếu. Hiểu không?

-Dạ vâng.

Bố Cái đã hiểu ý của Đại Cường lão sư nói. Hắn đã vạch ra một chiến thuật dành
cho đồng đội của mình với trận đấu tiếp theo.

-Chuẩn bị các ngươi sẽ đối đầu với 2 Mẫn Công Hồn Sư và 1 Phụ Trợ Hồn Sư. Hai mẫn công ấy một người là Phong Kê một người là Tiểu La Điểu. Đều là hai thú vũ hồn có tốc độ tầm trung, đều có hồn kĩ tăng tốc và gây sát thương. Còn lại người kia là Bánh Bao, hồn kĩ thứ nhất tăng tốc, thứ hai tăng lực lượng.

-Sư phụ! Chẳng lẽ người đã điều tra giùm chúng ta?

-Ta không có rãnh rỗi tới nỗi điều tra những đứa học viên đó. Nhưng chúng đều đang thi đấu nhưng ở một phần đất khác. Ta đã quan sát tất cả. Các ngươi cũng nên làm như vậy vì sau này khi thi đấu, biết được thực lực của đối phương như thế nào rất là quan trọng. Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng.

-Dạ vâng.

-Tạm thời nghỉ ngơi chút đi rồi sẽ bắt đầu trận tiếp theo. Ta hy vọng các ngươi sẽ không khiến ta thất vọng.

-....

Bố Cái bắt đầu suy nghĩ cách vận hành chiến thuật thông qua những gì mà sư phụ
đã nói. Ngài đã nói luôn cho đội mình một thông tin quý giá, đó chính là điểm
yếu của họ.

-Đúng vậy. Sức mạnh chính là điểm yếu.

Hắn dặn dò Đinh Kiến Thần và Mị Vũ về những gì mình cần làm và phối hợp. Cả
hai chăm chú lắng nghe và gật gù không thôi.

-Tiếp theo phải trông chờ vào vận khí mà thôi.

-Tên nhát gan này. Tại sao lại trông chờ vào một thứ phù phiếm như vậy chứ!

-May mắn cũng là một phần của thực lực. Không phải ta trông chờ vào nó, chỉ là ta muốn tìm cách giết thời gian nên nói đại ra một số thứ mà thôi.

-Hừ. Ngươi mà tìm cách bàn lui là chết với ta.

-Đại tỷ à. Ngươi quăng ta đi như túi rác thì làm sao mà ta dám không nghe theo.

-Biết điều là tốt.

-Thôi thôi. Hai người đừng giỡn nữa. Đập tay nào.

-Được

-Được

-1...2...3 phải giành lấy quán quân.

“Mời đội 7 và đội 19 vào sân thi đấu.”

“Ta là trọng tài của các ngươi. Bắt đầu từ vòng thi này, các ngươi nên tự giới
thiệu lẫn nhau đi.”

-Bố Cái, Khống Chế Hệ Chiến Hồn Sư. Cấp 15.

-Đinh Kiến Thần, Phụ Trợ Hệ Thực Vật Hồn Sư. Cấp 15.

-Mị Vũ, Cường Công Hệ Chiến Hồn Sư. Cấp 17.

-Tạ Thiên, Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Đại Sư. Cấp 21.

-Đình Sa, Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Đại Sư. Cấp 23.

-Phú Mặc, Phụ Trợ Hệ Thực Vật Hồn Đại Sư. Cấp 20.

Lần lượt giới thiệu thì có thể thấy rằng Tạ Thiên và Đình Sa là hai tên lùn và
nhỏ con. Còn lại Phú Mặc trông rất tròn trĩnh.

-Cả hai đã giới thiệu xong. Trận đấu chuẩn bị... bắt đầu!

Cả hai vừa nghe hiệu lệnh liền xông về phía đối phương.

Nhìn thấy bên phía Bố Cái ai ai cũng chỉ có một hồn hoàn, chiến đội bên đây
cảm thấy hưng phấn rất nhiều vì họ nghĩ sẽ rất dễ dàng để thắng trận này.

-Giết Hồn Sư Phụ Trợ bên đối phương trước.

Bố Cái la to lên. Mị Vũ gật đầu lao về phía trước với tốc độ nhanh. Bọn người
Tạ Thiên và Đình Sa cảm thấy rất nực cười, đã yếu mà còn đòi chọc hàng tuyến
đằng sau của chúng ta.

Bố Cái vận dụng hồn kĩ triệu hồi Búa Bong Bóng, nhưng thay vì đập đối phương
hắn lại chọn cách khác.

Mị Vũ dùng đầu búa của Bố Cái làm điểm tựa. Bố Cái vận dụng hồn lực quật mạnh
về phía trước để bắn Mị Vũ tiến lên.

-Vù!!!

Mị Vũ kích hoạt hồn kĩ của mình, lợi dụng lực đẩy cực mạnh của Bố Cái mà xông
thẳng về phía trước. Một phen bất ngờ chuẩn bị không kịp Tạ Thiên chỉ có thể
đứng trân trối mà nhìn vì tốc độ này quá nhanh cho dù hắn có né tránh cũng
không kịp nữa rồi.

-Bùm!!!

Tạ Thiên bật ngửa bay như một quả pháo về phía đằng sau. Máu văng tung tóe
khắp sân. Hắn không thể nào tưởng tượng được phản lực của Bố Cái mạnh mẽ như
thế nào và một Mị Vũ kinh khủng khi sử dụng chiếc đuôi của mình, chỉ cần tông
nhẹ thôi cũng đủ để hắn về thành dưỡng sức rồi.

-Không thể nào!

Phú Mặc và Đình Sa bất ngờ nhìn người bạn của mình đang nằm thẳng cẳng dưới
đài hôn mê chờ người tới vác đi cứu thương liền hoảng loạn.

Bố Cái nhắm vào Phú Mặc cũng chỉ là một cái cớ thôi vì hắn muốn lấy được một
hiệu quả. Đó chính là sự khinh thường của đối phương.

Đại Cường lão sư đã nói. Thực lực chính là điểm yếu. Thử nghĩ xem mới còn nhỏ
tuổi mà đã đạt Đại Hồn Sư, đa phần là được gia đình bổ trợ cho đan dược trong
tu luyện. Ngay cả Mị Vũ, Đinh Kiến Thần đây còn chưa đạt được. Vậy nên so với
những người cùng cấp tu luyện thật sự, bọn chúng không chỉ yếu một bậc. Đã vậy
sự phát triển quá nhanh ấy khiến cho trong lòng chúng nảy sinh ra sự khinh
thường. Chính điều đó đã làm cho chúng đánh giá sai thực lực của đối phương.

Bố Cái lợi dụng sự non nớt thiếu kinh nghiệm ấy mà tấn công. Quả nhiên đã
thành công, nhưng vì một búa đó mà hắn đã tiêu hao hơn một nửa hồn lực của
mình, giờ hắn chỉ còn có thể vươn vài búa nữa thôi.

Mị Vũ thấy đã loại được một kẻ ra khỏi vòng chiến liền tiếp tục chọc vào hàng
tuyến phía sau, mục tiêu là Phú Mặc.

-Dừng lại.

Đình Sa định quay lại ngăn cản, nhưng không ngờ một chiếc roi nào đó bay tới
trói lấy hắn lúc hắn sơ ý.

....

-Đội 7 là đội chiến thắng.

Chỉ trong một khoảng thời gian. Bố Cái đã trói chân Đình Sa, đợi cho Mị Vũ xử
lí xong Phú Mặc rồi cùng nhau hội đồng Đình Sa. Nhưng tên Đình Sa này cũng
nhanh chóng thoát khỏi roi của Bố Cái rồi tiếp tục phản kháng. Sau một hồi
triền đấu cuối cùng hắn cũng thất bại.

-Yeah! Chúng ta thắng rồi.

Cả đội hoan hô vì thắng lợi của mình. Đại Cường lão sư cũng rất hài lòng với
sự biểu hiện này của họ.

-Chúng ta đã vào được tứ kết rồi. Các ngươi đã làm rất tốt khiến cho chúng không thể nào thể hiện năng lực của mình ra được. Các ngươi nên vui mừng vì đều đó. Giờ là lúc các ngươi phải đối mặt với tất cả đội ngũ đều là Đại Hồn Sư.

-Người nói làm chúng con lo quá!

-Sợ?

-Không sợ.

Nhìn thấy cả ba đồng thanh hô to, trong mắt lộ rõ niềm kiêu hãnh tất thắng.
Hắn gật đầu nhẹ nhàng vì mục đích của mình đã đạt được. Một cường giả dù cho
thất bại nhưng phải lộ ra ý chí của chính mình.

-Được rồi. Nghe ta phân tích đây. Trận tiếp theo không hề dễ đâu. Theo ta quan sát thì đội tiếp theo các ngươi sẽ đối đầu là một Hồn Sư Hệ Phòng Ngự, Hồn Sư Hệ Mẫn Công, Hồn Sư Hệ Cường Công.

-Các ngươi lại tiếp tục sợ à?

-Không không. Sư phụ cứ kể tiếp đi, chúng con sẽ chiến đấu dù cho có thua đi chăng nữa.

-Ừm. Tên Hồn Sư Hệ Phòng Ngự vũ hồn hình như là Thổ Tê, còn tên Mẫn Công là Đốm Cẩu, Cường Công là Hắc Dạ Miêu. Đều là thú vũ hồn thuộc dạng trung nhưng cũng khá mạnh đấy. Các ngươi cũng đừng nên sử dụng chiến thuật hồi nãy với bọn chúng. Theo ta quan sát được thì những đội vào được tứ kết không thể khinh thường được, chúng sẽ ra tay toàn lực và thiện chiến chứ không may mắn như vừa rồi đâu.

-Bọn ta đã hiểu.

------

“Mời đội 7 và đội 2 lên sân.”

-Mời hai đội giới thiệu.

Có vẻ như khi vào được vòng tứ kết. Có rất nhiều học viên và giáo viên nhìn
bọn hắn. Để vào được tứ kết toàn là những người có thực lực không hề yếu kém
nên đáng để bọn họ xem trọng.

-Thầy Đại Cường này. Ta thấy đội 7 của thầy có vẻ yếu hơn so với mặt bằng chung của các đội trong tứ kết nhỉ?

-Chẳng sao cả. Ta đảm bảo chúng sẽ chiến thắng!

-Ồ!!! Niềm tin của ngài ở đâu vậy?

-Vì chúng là những đứa trẻ được ta đào tạo. Thế Thôi.

Người mà Đại Cường lão sư đang nói chuyện đây là Viện Trưởng của Ngạo Long Học
Viện này, Ngạo Bí Hành.

-Thật sự chứ. Ta thấy bọn chúng chẳng đứa nào là Đại Hồn Sư cả. Mà bên kia lại toàn là thú dữ của các gia tộc quyền quý nữa chứ.

-Gia tộc quyền quý! Đối với ngài điểm xuất phát quan trọng như thế sao?

-Đúng là điểm xuất phát không quan trọng lắm. Nhưng đối với giai đoạn đầu này thì nó hơn những thứ khác rất nhiều.

-Đúng vậy. Nhưng ta vẫn tin tưởng bọn chúng sẽ không khiến ta thất vọng.

-Mà này. Trông có vẻ như thầy rất yêu quý bọn chúng.

-Bọn chúng có thiên phú, thông minh lại có tâm tính tốt. Ta sẽ huấn luyện chúng bay cao bay xa hơn nữa.

-Ý của ngài là....

-Đúng vậy.

-Nếu như ngài đã quyết định như vậy thì ta không ngăn cản nữa. Chỉ sợ Băng Kiều lại phản đối thôi.

-Băng Kiều là đồ đệ tốt của ta. Ta chắc chắn nàng sẽ không vì ta mà làm điều gì xấu đâu.

-Hừ. Ngươi nói như đúng rồi vậy. Kể từ khi ngươi tới đây, Băng Kiều liền ngoan ngoãn dịu hiền nên ngươi nghĩ vậy. Chứ thực chất ở học viện này, tính khí nàng chẳng ai chịu cho nổi cả.

-Hahaha. Được rồi được rồi. Ta biết nỗi lòng oan ức của ngài, nhưng ta cũng không thể nào ra lệnh cho Băng Kiều được. Cô ấy muốn gì thì chẳng ai cản được cả.

-Hai dà. Đúng là như thế thật.

-Thôi quay về trận đấu nào.

------

-Ta là Bố Cái, Khống Chế Hệ Chiến Hồn Sư. Cấp 15.

-Ta tên là Đinh Kiến Thần, Phụ Trợ Hệ Thực Vật Hồn Sư. Cấp 15.

-Mị Vũ, Cường Công Hệ Chiến Hồn Sư. Cấp 17.

-Ta là Tô Mộc Khải, Phòng Ngự Hệ Chiến Hồn Đại Sư. Cấp 24.

-Ta là Kinh Kha, Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Đại Sư. Cấp 23.

-Ta là Tiểu Túy, Cường Công Hệ Chiến Hồn Đại Sư. Cấp 24.

-Trận này khó khăn rồi đây.

Bố Cái cảm nhận được sự khó nhằn trong đội hình phía bên kia. Đội họ có Kinh
Kha là nữ trông rất dễ nhìn, còn lại là một tên đầu trọc và tên tóc dài như
con gái là Tô Mộc Khải và Tiểu Túy. Họ phải tìm ra cách nào để chiến thắng mới
được.

Bên đối phương mỗi người đều xuất ra hai hồn hoàn trăm năm màu vàng. Cơ thể Tô
Mộc Khả nhanh chóng nổi lên từng lớp da, lớp vảy của tê tê trong rất chắc
chắn. Cơ thể của Kinh Kha thì xuất hiện lớp da bọc màu trắng có những cái đốm
đen, trên đầu thì mọc tai chó. Ngược lại của Tiểu Túy là tai mèo và lông màu
đen.

Bố Cái thầm than không ổn. Hắn nhận ra rằng đội hình bên kia rất cẩn thận đề
phòng bọn họ. Cho dù mình đã nói ra thận phận Hồn Sư mang một hồn hoàn nhưng
họ vẫn không hề khinh thường mà nhẹ nhàng tiến về phía trước cho dù trận đấu
đã được bắt đầu từ vài phút trước.

-Có vẻ như chúng ta gặp phải đối thủ khó nhằn rồi.

Nhìn thấy vẻ mặt buồn chán của hắn, Mị Vũ đánh cốc mạnh vào đầu.

-Ui da. Ngươi làm ta đau lắm đấy.

-Chúng ta không thể thua được.

-Thật chứ.

-Yên tâm. Nếu như thời khắc khó khăn quá ta sẽ tung hết toàn lực.

-Được thôi. Ta sẽ cố gắng. Giờ ta phải tấn công trước.

Bố Cái vận dụng hồn kĩ Súng Bong Bóng bắn về phía trước.

Tô Mộc Khải thì đưa thân ra che chắn cho đồng đội. Khoảng cách hơi bị xa nên
thủy lực hơi bị yếu cho nên chẳng thể làm cho hắn xê xích.

Kinh Kha và Tiểu Túy lao ra tấn công nhưng bất ngờ bị một thứ gì đó bay tới
trước mặt nhưng cái hai đã nhanh chóng sử dụng hồn kĩ thứ nhất của mình.

-Hồn Kĩ Thứ Nhất, Cẩu Trảo.

-Hồn Kĩ Thứ Hai, Hắc Miêu Trảo.

Vừa mới thấy một cái đuôi màu trắng phóng tới cả hai vội đánh bật nó ra nhưng
vẫn không đủ lực, chỉ có thể làm nó lệch đi phía khác mà thôi. Nhưng mà cả hai
làm rất tốt đó chính là chặn đứng được đòn tấn công tất sát của Bố Cái và Mị
Vũ đó là nhờ lực đẩy của Búa Bong Bóng mà tăng tốc độ của Mị Vũ lên. Cả ba
người va chạm và văng ra mọi phía.

Bố Cái chậc chậc cảm thán, những kẻ này quả thật chẳng phải những tên chuyên
được nuông chiều, có vẻ như đã chiến đấu rất nhiều rồi.

Mị Vũ không lui về mà tiếp tục phóng về phía trước, theo sau đó là Roi Bong
Bóng của Bố Cái phóng theo với ý đồ hợp sức với Mị Vũ phá thế gọng kìm của
Kinh Kha và Tiểu Túy đối với cô.

Nhưng không may rằng là còn có Tô Mộc Khải ở đằng đấy. Hắn chặn hết mọi phương
vị của Bố Cái có thể trợ giúp.

Thấy tình hình có vẻ không ổn Bố Cái thay đổi chiến lược. Hắn xông một mạch
tới phía trước để đối đầu với Tô Mộc Khải.

Tô Mộc Khải sử dụng hồn kĩ thứ nhất lẫn thứ hai của mình.

-Hồn Kĩ Thứ Nhất, Tê Bì.

-Hồn Kĩ Thứ Hai. Gai Tê Tê.

Hồn kĩ thứ nhất làm cơ thể trở nên cao to săn chắc hơn, còn hồn kĩ thứ hai làm
trên hai tay của hắn xuất một đám gai tủa tủa ra xung quanh bàn tay.

Nhìn thấy tên Tô Mộc Khải định tấn công mình và tình thế gần như là bất lợi
đối với Mị Vũ. Hắn không thể không cứu.

-Hồn Kĩ Thứ Nhất, Súng Bong Bóng.

Bố Cái nhanh chóng bắn từng viên đạn bong bóng về phía đối diện. Tô Mộc Khải
thấy mấy cái bong bóng này rất vướng mắc nên dùng tay mình gạt ra.

-Hồn Kĩ Thứ Nhất, Roi Bong Bóng.

Tô Mộc Khải cảm nhận cổ mình bị quấn thật chặt bởi một cái roi. Thế là hắn
liền lập tức bức mạnh nó ra vì phòng ngự của hắn rất cao nên chẳng sợ cái roi
này buộc chặt lấy mình cho lắm.

Nhưng hắn không biết rằng Bố Cái lợi dụng cơ hội đó nhảy lên đầu hắn dùng hắn
làm bàn đạp bắn tới phía trước, còn hắn thì lại bị chúi nhủi đầu về phía
trước.

-Phòng Ngự Hồn Sư đa phần là yếu về mặt tốc độ, sự xử lí của họ thường rất chậm so với những hồn sư khác hệ. Đúng như những gì ta đã được học.

Bố Cái nhanh chóng chạy về phía Mị Vũ giải vây. Kinh Kha và Tiểu Túy thấy vậy
đành ngay lập tức sử dụng hồn hoàn thứ hai của mình với mục đích là đánh bại
Mị Vũ.

-Hừ.

Mị Vũ không chịu thua. Cô tiếp tục sử dụng hồn kĩ thứ nhất của mình là Hồ Ly
Châm để phá vòng vây.

Bố Cái cảm nhận được sự cần thiết để giải cứu Mị Vũ. Thế nên hắn đã đưa ra
quyết định là bất cứ giá nào cũng phải giải cứu được cô ấy.

-Bong Bóng hiện!

Bong Bóng xuất hiện, cả người lơ lửng, trong tay đang cầm cây búa. Hắn vội
phóng như bay tới phía Kinh Kha giáng một búa xuống.

Kinh Kha cảm nhận được sự nguy hiểm trong một búa này đành né tránh nhưng Tiểu
Túy thì không được may mắn như vậy vì hắn không phải là Mẫn Công Hồn Sư như
Kinh Kha nên phải ở lại chịu một búa này.

Tiểu Túy cảm nhận được sự nguy hiểm trong một búa này thế nên hắn đã kích hoạt
cả hai hồn kĩ của mình là Hắc Miêu Trảo và Hắc Miêu Quyền để đối đầu với Búa
Bong Bóng.

-Ầm!!!

-Hự.

Tiểu Túy chịu không nổi phát đập này nên bị đập tới nỗi cả cơ thể đang bay lộn
trên bầu trời, khí huyết đảo lộn đau đầu hoa mắt. Thế nhưng hắn đã được Tô Mộc
Khải đón kịp.

Nên nhớ rằng khi mà Bố Cái mới chỉ cấp 10 đã đập bay được một tên Đại Hồn Sư.
Giờ hắn đã cấp 15 thì đánh bay một kẻ như Tiểu Túy là chuyện rất dễ dàng.
Nhưng nhìn thì dễ dàng chứ thực chất đã làm tiêu hao đi 1/3 hồn lực của Bố Cái
rồi.

-Ngươi được lắm.

Tiểu Túy sau khi hết say sẩm hắn đứng dậy chửi rồi tiếp tục lao đến cùng hai
tên đồng đội của mình.

Bố Cái than dài, không thể kéo dài trận đấu lâu được.

-Ngươi cứ để ta xử lí Kinh Kha. Ngươi có thể cầm chân hai tên kia một lát được không?

-Ngươi chắc chắn hạ Kinh Kha nhanh chóng chứ.

-Không lâu đâu. Cứ tin ở ta. Ta có một con bài bí mật.

-Ừm. Vậy ta tin tưởng ngươi. Xông lên nào!


Tân Truyền Thuyết Đấu La - Chương #7