Thi Đấu Toàn Lực.


Trên cơ thể của của Bố Cái và Đinh Kiến Thần giờ là những lớp sắt nặng lót
quanh người. Đại Cường đã cho bọn hắn luyện tập chạy xung quanh quảng trường
khi trên người mang rất nhiều thứ nặng nhọc này.

-Bố Cái. Ta không ngờ ngươi lại bền bỉ như vậy đấy. Ngay cả ta phải nghỉ ngơi mấy lần mới có thể tiếp tục chạy nữa. Vậy mà ngươi chạy từ nãy giờ vẫn không ngừng nghỉ.

Bố Cái không dám nói chuyện sợ tốn thêm sức lực để phát ra âm thanh.

Thực ra thể chất của hắn chỉ ngang với Đinh Kiến Thần. Thứ nhất tiên thiên hồn
lực của hắn chỉ cấp 1, cho dù ăn được thần dược của Mị Vũ cũng chỉ giúp tố
chất cơ thể hắn ngang bằng với một Phụ Trợ Hồn Sư thôi.

Thứ hắn có chính là sự kiên nghị bền bỉ.

-Nếu như ngươi đã nỗ lực như vậy. Ta cũng sẽ chơi cùng với ngươi.

-Bố Cái!!!

-Sư phụ kêu ngươi kìa Bố Cái. Nghỉ ngơi chút đi.

Bố Cái chạy về phía Đại Cường lão sư. Thấy khuôn mặt trầm ngâm của người hắn
bèn hỏi:

-Sao thế sư phụ?

-Có người tìm ngươi.

-Ai vậy ạ?

Ánh mắt của Đại Cường lão sư nhìn hắn một cách kì quái.

-Người đó nói tên là Mị Vũ. Là một cô bé.

-A. Không thể nào.

Bố Cái nghe thấy cái tên ấy xong liền vui vẻ chạy tới nơi sư phụ hắn chỉ.

Đúng là vậy. Mị Vũ đang ngồi tại nơi đó, cứ liếc ngang liếc dọc nhìn xung
quanh như tìm kiếm một cái gì đó. Bố Cái nhìn thấy gương mặt thân quen ấy liền
cảm thấy trong lòng ấm áp.

-Mị Vũ.

Nghe thấy có người gọi tên mình. Mị Vũ quay về phía phát ra tiếng kêu ấy. Chợt
nhìn thấy hắn, nàng chợt nhào tới ôm chặt hắn.

-Ớ???

Thấy Mị Vũ đang sụt sùi, Bố Cái cảm thấy có gì đó không đúng.

-Ngươi làm sao vậy?

-Hức hức. Ta không về nhà được rồi.

-Tại sao?

-Hức hức.... Bọn người kia chặn đường về của ta rồi.

-Bọn họ muốn làm gì? Chẳng lẽ định bắt ngươi?

-Hức hức....

Nhìn thấy nước mắt đang chảy dài trên hai má của Mị Vũ. Bố Cái cảm thấy rất
khó chịu, một chút buồn bã.

-Ai muốn làm hại ngươi. Nói cho ta biết. Ta sẽ đòi lại công bằng cho ngươi.

-Không thể nào đâu. Bọn chúng rất mạnh.

-Nếu như ngươi không muốn nói ta sẽ không hỏi nữa.

Bố Cái nhẹ nhàng an ủi Mị Vũ. Rồi dẫn Mị Vũ gặp Đại Cường lão sư rồi giới
thiệu cho ngài biết để ngài sắp xếp cho Mị Vũ ở chung với hắn. Bố Cái lo lắng
rằng Mị Vũ không có mình sẽ không an tâm, giờ là lúc tạo cho Mị Vũ cảm giác an
toàn và cô ấy phải được nghỉ ngơi.

-Bố Cái. Ai thế?

-Dạ cô ấy là Mị Vũ. Là một người quen của đệ tử.

-Ừm. Ta cảm thấy rằng cô bé bằng tuổi ngươi nhưng hồn lực lại hơn xa ngươi. Có vẻ như là cấp 17.

-Không thể nào?

-Ý ngươi là sao?

-Dạ không. Đệ tử chỉ cảm thấy là Mị Vũ tăng cấp hồn lực hơi bị nhanh.

-Không phải hơi bị nhanh đâu. Có vẻ như con bé có thiên phú hơi bị kinh khủng.

-Ý của sư phụ là muốn cô bé gia nhập vào học viện để cùng đệ tử thi đấu 3vs3.

-Đương nhiên là vậy. Tuy các ngươi chưa qua tập luyện tổ đội nhưng ta sẽ chỉ ngươi các kiến thức cơ bản về việc phối hợp. Cũng đơn giản thôi vì các ngươi chỉ mới có một hồn hoàn nên không cần phối hợp nhiều vì có quá ít kĩ năng.

-Để mai đệ tử hỏi cô ấy thử xem. Hiện tại thì cô ấy đang gặp chuyện không ổn.

-Ừm. Còn sáu ngày nữa mới diễn ra thi đấu loại. Ngươi cứ từ từ khuyên bảo. Ta sẽ tiếp tục rèn luyện các ngươi.

-Vâng.

------

Bố Cái đã ở bên cạnh Mị Vũ. An ủi cô ấy và không hỏi bất cứ chuyện gì đã xảy
ra với cô ấy.

-Ngươi không cần lo. Ta không hỏi nữa đâu. Giờ ngươi chỉ cần vui vẻ lên là được.

-Ừm.

-Ta có đề nghị như thế này. Ngươi có thể cùng ta thi đấu không?

-Thi đấu?

-Đúng vậy. Chuẩn bị học viện tổ chức thi đấu. Ta muốn ngươi tham gia đấu đơn và đấu tổ đội 3vs3 cùng ta.

-Được. Ta sẽ tham gia.

Nhìn ánh mắt háo hức muốn gây sự của Mị Vũ, Bố Cái cảm thấy bất hạnh thay
những người chuẩn bị đối đầu với cô ấy.

-Rồi. Ngươi cùng ta đi gặp sư phụ.

“Két két”

-Này Bố.... Á!!!

-Cái gì vậy. Ngươi có thể im lặng chút được không Đinh Kiến Thần.

-Cái...cái này.... Con gái... là sao?

-Thôi được rồi đừng cà lăm nữa. Ta sẽ cho ngươi biết đây là ai. Giới thiệu ngươi đây là Mị Vũ, em gái ta.

Mị Vũ trợn mắt, nhìn Bố Cái một cách dữ tợn.

-A!!! Tiểu muội của của ngươi à. Hahaha. Chào tiểu muội, ta tên là Đinh Kiến Thần, là bạn của Bố Cái. Có thể gọi ta là Đinh đại ca.

-Ngươi muốn làm đại ca?

-Hửm???

-Cút!!!

Mị Vũ cuối cùng dùng hồn kĩ, lấy đuôi của mình cuộn chặt lấy Đinh Kiến Thần
rồi vứt hắn ra ngoài.

Nghe thấy tiếng hét sợ hãi của Đinh Kiến Thần, Bố Cái dành một phút mặc niệm
cho người anh em của mình.

-Ta muốn ngủ cùng ngươi.

-Ể? Ờ.

Bố Cái nằm ngay bên cạnh Mị Vũ. Cả hai người cùng nhau nghỉ ngơi ngủ một giấc.

----

6 ngày trôi qua một cách nhanh chóng.

-Giờ ta sẽ chỉ các ngươi về phối hợp 3vs3. Mị Vũ tuy là người mới nhưng ta đã xin phép cho ngươi trở thành học viên. Giờ đây ngươi là học sinh của ta và phải nghe theo sự sắp xếp.

-Giờ đây các ngươi cần phải học về chiến thuật tổ đội. Tại sao phải học? Vì mỗi một hồn sư chỉ có thể kiếm một vị trí, trừ những hồn sư có Vũ Hồn Song Sinh. Thế nên việc thành lập tổ đội để bổ khuyết là điều cần thiết.

-Một tổ đội tiêu chuẩn là phải có tới bảy người. Nhưng chúng ta mới chỉ chập chững bước vào giới hồn sư. Nên không cần phải hiểu rõ, chỉ cần biết sơ thôi và các ngươi vẫn chưa có nhiều hồn kĩ. Thế nên việc phối hợp bảy người là quá sức dư thừa.

-Đinh Kiến Thần là một Phụ Trợ Hồn Sư nên có thể giảm nhẹ nhiệm vụ của hắn trong tổ đội nhưng hắn lại là người quan trọng nhất. Đinh Kiến Thần có thể đảm nhiệm về vị trí ở giữa vì hắn vừa có thể tấn công tầm xa lẫn tầm gần. Thích hợp cho việc hộ giá. Còn Mị Vũ phải làm chủ công vì trò là người mạnh nhất, đơn giản vậy thôi.

-Ủa? Sao ngài không hướng dẫn chúng ta chiến thuật gì cả?

-Chiến thuật đấy! Các ngươi nên biết rằng kinh nghiệm mới là thứ đáng quý. Khi lên thi đấu xong các ngươi cần phải biết ưu và khuyết của mình rồi tự động bổ sung. Đấy mới là thứ ta nhắm tới. Ta sẽ không chỉ cho các ngươi một thứ gì cả. Các ngươi sẽ phải tự tìm ra và nói cho ta biết. Rồi từ đấy ta sẽ đưa ra nhiều phương án khác nhau rồi các ngươi tự sắp xếp chiến thuật để thi đấu.

-Còn thắc mắc gì nữa không?

-Dạ không!

-Được. Đi thi đấu thôi.

------

-Đội thứ bảy: Bố Cái, Đinh Kiến Thần, Mị Vũ.

-Tới lượt chúng ta rồi.

Bố Cái nhanh chóng vọt lẹ lên đài. Hắn nghe đại sư nói cao nhất ở đây là tổ
đội ba tên Đại Hồn Sư. Mong sao cho may mắn đừng gặp tổ đội đấy liền.

-Đội thứ hai mươi:Tiến Thi, Đả Cô, Mã Phiên.

Bước lên đài thi đấu là ba người con trai. Nhìn thấy ở giữa thì cao gầy còn
hai bên thì thấp bé.

-Hahahaha. Nhìn thật so le.

Thấy Mị Vũ cười toe toét chế giễu đối phương. Thầy trọng tài cười khổ khi nhìn
thấy ba đứa học viên kia thật sự tức giận.

-Trận đấu.... Bắt đầu!!!

-Chết đi.

Tiến Thi, Đả Cô, Mã Phiên xuất vũ hồn, ba hồn hoàn màu vàng xuất hiện.

-Tấn công nào!

Mị Vũ triệu hồi vũ hồn xông lên trước. Bố Cái cũng xông lên cùng. Cả hai cùng
nhau bơm kim tiêm vào người.

-Tốc độ nhanh quá!

Cả ba người của đội hai mươi bất ngờ, họ chỉ mới đi được vài bước thôi mà Mị
Vũ và Bố Cái đã vọt ngay trước mặt. Một roi, một đuôi cả hai thứ cùng quật một
phát vào ba người.

-Á á á!!!

-Bay rồi, bay ra ngoài rồi. Không thể tin được.

Trọng tài hoảng hồn khi Bố Cái và Mị Vũ chỉ mới bay tới đánh một cái thôi mà
cả ba đã văng ra ngoài rồi.

Cũng phải thôi. Đây là đòn mạnh nhất của Bố Cái, hắn đã dồn hết hồn lực của
mình để đánh văng hai người. Còn Mị Vũ thì chênh lệch hồn lực quá lớn nên chỉ
cần một phát nhẹ nhàng thôi đã đủ tống khứ một người rồi.

Mị Vũ nhanh chóng nắm lấy tay Bố Cái vì biết Bố Cái đã tiêu hao hết hồn lực
dẫn đến tình trạng thoát lực.

-Tại sao ngươi lại cố hết sức như vậy chứ?

-Đây là kế hoạch của ta.

Bố Cái định bảo tồn thực lực cho Mị Vũ thế nên hắn phải cố gắng đánh bại càng
nhiều người, thu hút càng nhiều sự chú ý. Vậy mới tốt cho đội.

-Này này Bố cái. Ngươi trông thật uy vũ à.

-Đương nhiên rồi. Ta mà.

-Yeah.

Cả ba cùng đập tay nhau chúc mừng vì thắng lợi. Và kế sau đó vẫn tiếp tục xảy
ra tình huống như vậy, bơm Kim Tiêm Cấp Tốc của Đinh Kiến Thần vào, Bố Cái xử
hai người Mị Vũ xử một người. Cả hai người thuận thế như chẻ tre tiến vào vòng
trong.

-Thật sự là mệt mỏi à.

-Các ngươi làm tốt lắm. Chiến thuật các ngươi là giấu bài. Nhưng ta nghĩ rằng các ngươi đã sai lầm một chuyện.

-Chuyện gì ạ.

-Nói chính xác hơn là Bố Cái đã sai.

-Sai thứ gì vậy ạ?

-Hừm. Cứ đợi đến những trận tiếp theo đi rồi sẽ biết.

Bố Cái vẫn băn khoăn không biết ý của sư phụ là như thế nào?

-Ngươi vẫn còn suy nghĩ về việc sư phụ đã nói à?

-Đương nhiên rồi. Sư phụ luôn luôn chỉ bảo chúng ta những điều đúng đắn. Trận tiếp theo nên cẩn thận.

Mị Vũ và Đinh Kiến Thần gật đầu. Cả ba cùng về kí túc xá để nghỉ ngơi.

-----

-Đội bảy: Bố Cái, Đinh Kiến Thần, Mị Vũ.

-Đội ba: Tiền Tiếu, Nguyên Liễu, Nguyên Khê.

A người quen. Bố Cái đã gặp lại bọn người đã bắt nạt mình lúc đầu.

-Trái Đất tròn nhỉ? Đã lâu rồi không gặp.

-Để ta dạy cho ngươi bài học.

-Trận đấu bắt đầu!

Tiền Tiếu và Nguyên Liễu là Đại hồn sư, cả hai đều sở hữu hai hồn hoàn là thứ
mà họ đã biết sẵn. Còn Nguyên Khê lại vẫn còn là Hồn Sư và vũ hồn của hắn
giống Nguyên Liễu là Hoạt Lang.

Nguyên Liễu và Nguyên Khê vận dụng hồn kĩ thứ nhất bay tới. Lang trảo mạnh mẽ
bay vút về phía Bố Cái và Mị Vũ cản bước chân họ.

Cả Bố Cái và Mị Vũ đã sử dụng Kim Tiêm Cấp Tốc nhưng vẫn không thể so sánh với
tốc độ của Hoạt Lang được. Cả hai vẫn đang triền đấu với nhau. Bố Cái không
thể nào áp dụng chiến thuật như trước được vì thực lực cả hai chênh lệch với
nhau rất lớn. Nếu như hắn sử dụng quá nhiều hồn lực dẫn tới cạn kiệt. Vậy áp
lực của Mị Vũ sẽ tăng cao.

-Bố Cái. Ngươi sao không sử dụng sức mạnh như hồi trước đi! Tên hèn nhát!

-Keng keng!!!

-Ai da. Ngươi thật là tên nhát gan. Vậy thì chuẩn bị đi.

Áp lực càng ngày càng tăng cao.

-Hây da!

Đinh Kiến Thần chạy lại cản trở bị Nguyên Khê tấn công, hắn nghĩ rằng tất cả
do tên này nên hắn mới bị mất mặt.

-Cơ hội.

Mị Vũ lợi dụng lúc Nguyên Khê sơ hở cột chặt hắn lại vứt ra. Trong khi đó Bố
Cái lại 1vs2 như lúc trước.

Nhìn Tiền Tiếu và Nguyên Liễu có vẻ tiến bộ nhưng không phải chỉ có mình bọn
họ.

Nguyên Khê cố gắng giãy dụa phản kháng nhưng chưa kịp làm gì đã bị Mị Vũ vứt
ra ngoài. Mị Vũ đã tốn rất nhiều hồn lực để tống tên Nguyên Khê này ra, nhưng
không kịp nghỉ ngơi, cô nhanh chóng quay lại chiến tuyển phía trước.

Cả hai người Bố Cái và Mị Vũ cố gắng chống trả nhưng họ không thể nào kháng cự
được và bị dồn vào chân tường.

-Mị Vũ! Giúp ta một chút.

Mị Vũ nghe lời hắn. Cố ấy cắn răng xử dụng hồn kĩ thứ nhất của mình. Đuôi hồ
ly của cô ấy bay tới cuộn chặt lấy hai người Nguyên Liễu và Tiền Tiếu.

-Hự.

Trên gương mặt của Mị Vũ trắng bệch và rỉ máu vì hai người kia đang cố gắng xé
toạc cái đuôi của cô.

-Bong Bóng. Giết!!!

-Hồn Kĩ Thứ Nhất: Roi Bong Bóng.

Bong Bóng nghe lời của Bố Cái. Triệu hồi một cây roi dài dằng dặc bằng tất cả
hồn lực của hắn.

-Cùng nhau nào Mị Vũ.

Bong Bóng phóng roi cuộn chặt thêm một lớp nữa. Cả hai cùng nhau gồng sức ném

mạnh hai kẻ này ra.

Tiền Tiếu và Nguyên Liễu giẫy dụa không được bèn cười mếu. Họ không ngờ rằng
khi thi đấu họ cũng tiếp tục thua mấy tên nhóc nhỏ hơn mình nhiều như thế này.
Họ có tới những hai Đại Hồn Sư mà bên kia lại chẳng có lấy một người hai hoàn.
Chênh lệch lớn như vậy mà họ vẫn thua được.

-Coi như ân oán giữa chúng ta đã xong. Các ngươi không được làm phiền chúng ta nữa.

-Được. Chúng ta sẽ giữ lấy lời.

-Phù.

Bố Cái thở một hơi dài. Chủ trương của hắn khi đánh ở vòng này là đem Đinh
Kiến Thần ra làm mồi nhử để cho họ có cơ hội tóm gọn mục tiêu rồi ném ra
ngoài. Nhưng có vẻ như việc này hơi quá sức với họ, giờ đây ai cũng cạn hồn
lực hết.

-Các ngươi đã vận hành tốt chiến thuật và đã thành công.

-Dạ vâng sư phụ.

-Nhưng các ngươi đã phát hiện ra nhược điểm của mình chưa?

-Vẫn chưa ạ?

-Các ngươi không thể nào đánh một trận đấu dài được. Hồn kĩ các ngươi chỉ thích hợp cho việc bộc phát. Khống chế, tấn công, tất cả chỉ bộc phát trong một chiêu. Nếu các ngươi không thể đánh bại đối phương thì các ngươi đã cầm chắc cái thua. Và ngươi đã không làm ta thất vọng Bố Cái à. Thêm điểm yếu nữa là Đinh Kiến Thân không có bất cứ tác dụng gì ngoài Kim Tiêm Cấp Tốc gần như vô tác dụng khi đối đầu với hồn sư cao giai hơn hay Mẫn Công Hồn Sư chuyên lấy tốc độ để trị các ngươi, thế nên nhược điểm thứ ba sẽ là các ngươi không có tốc độ để né tránh hay giành lấy tiên cơ, chỉ có thể chịu trận. Ngươi đã khắc phục nhược điểm ấy bằng cách lôi ra điểm yếu của mình là Đinh Kiến Thân, sau đó đem hắn ra làm mồi nhử và kết thúc bằng cách hốt trọn một mẻ làm một lần khỏe cả đời.

-Sư phụ quá khen.

-Ngươi có tố chất của một người thủ lĩnh. Ngươi nên cố gắng khống chế đội ngũ sao cho ngươi có thể thuận tiện vừa tấn công vừa phòng thủ. Ta thấy về mặt phòng ngự các ngươi vẫn còn yếu kém, cố gắng lấy thế công mạnh mẽ để bù đắp.

-Dạ vâng.

-Thế là được rồi. Các ngươi có thể nghỉ ngơi một chút. Lát nữa các ngươi sẽ đấu với một đội cả ba người đều là Đại Hồn Sư.

-Không thể nào.

Cả ba người đều ngoác mồm. Không thể nào tin được mới đó họ đã gặp phải một
đội ngũ mạnh rồi. Chắc phải có một trận khổ chiến thôi.


Tân Truyền Thuyết Đấu La - Chương #6