An Bội Tình Minh


Người đăng: AnhZu

CHƯƠNG 53: AN BỘI TÌNH MINH (ABE NO SEIME)

EDIT & BETA: LIỄU VY- XÍCH NGUYỆT

Trung Hành đại nhân sắc mặt nghiêm trọng nói:“Các vị, tối nay sợ rằng chúng ta
phải đối mặt với Bách Quỷ Dạ Hành rồi,” Những lời này mới ra khỏi miệng của
ông, tất cả mọi người khẽ hít một hơi khí lạnh, hắn nhìn thoáng qua mọi người,
lại nói:“Chút nữa mọi người ngàn vạn lần không nên lên tiếng, nếu như quỷ phát
hiện có người ở đây, nhất định sẽ ăn tươi các ngươi.”

Ông lại nhìn chúng ta một cái, nói :“Bảo Hiến, con ở chỗ này cùng ta bày kết
giới, Tình Minh, con lên xe với Sa La đi, nhớ kỹ ngàn vạn lần không thể để cho
nó lên tiếng.”

Bảo Hiến nhìn ta một chút, gật gật đầu. Tình Minh tựa hồ có chút hơi kinh
ngạc, nhưng lập tức xoay người hướng ta đi tới.

“Quỷ có cái mũi đặc biệt thính, có lẽ kết giới sẽ không chống đỡ được, cho nên
mọi người phải cẩn thận, ngàn vạn lần không thể để quỷ phát hiện.” Trung Hành
đại nhân nói xong, cùng Bảo Hiến bày ra kết giới ở xung quanh.

Tình Minh trèo lên xe, ngồi xuống bên cạnh ta. Nghiêng đầu nhìn bên ngoài
chiếc xe, trên vầng trán lộ ra một tia ngưng trọng.

“Yên tâm, ta sẽ không lên tiếng.” Ta trầm thấp nói.

Hắn quay đầu sang, nhìn ta, đột nhiên nói một câu:“Không cần sợ.”

“Ta không sợ, Tình Minh cũng sẽ không sợ chứ” Ta tiếp lời nói, Tình Minh trong
mắt tựa hồ thổi qua ý cười cực kỳ lãnh đạm,“Ta sẽ không sợ.”

Bách Quỷ Dạ Hành, sẽ như thế nào xuất hiện? Chung quanh một mảnh lạnh ngắt như
tờ, xơ xác tiêu điều không có một tia oán khí. Tình trạng hôm nay, nếu như Hạ
Mậu Trung Hành, Bảo Hiến cùng Tình Minh bọn họ đồng loạt ra tay, hơn nữa ta,
chỉ sợ cũng không phải đối thủ của nhiều yêu quái như vậy, càng huống chi,
Tình Minh tiếng tăm lừng lẫy bây giờ mới chỉ là thiếu niên mà thôi.

Cho nên, bây giờ chỉ có 1 kế, chỉ có một chữ: né tránh. Mặc dù có chút mất
mặt, nhưng an toàn nhất.

Khá nhiều yêu khí theo mây đen từ từ đến gần, mơ hồ nghe thấy gào khóc thảm
thiết thanh âm, mặc dù ta cũng thường tiếp xúc với yêu quái, nhưng đàn quỷ tru
lên cũng phải làm người ta nổi cả da gà (nguyên văn: mao cốt tủng nhiên).

Xuyên qua rèm xe, quan sát tình hình, không khỏi làm ta khẽ rút một hơi khí
lạnh.

Từ sinh khi ra đến giờ, ta chưa từng gặp qua nhiều quỷ như vậy, còn là yêu
quái dữ tợn. Những con quỷ Nhật Bản trước kia lúc Tư Âm dạy ta hiện đang đứng
sờ sờ ngay trước mặt.

Mỹ nữ với cái lưỡi dài, quỷ quái dùng nó hấp dẫn nam nhân, cắn nuốt thân thể
nam nhân một hơi,sẽ chỉ còn lại một đống xương trắng, lại biết dùng da người
để che giấu cơ thể cốt nữ đầy xương xẩu của mình, khi ngủ đầu sẽ bay khỏi thân
thể, bay khắp nơi dọa người, nghe nói nếu ở nó nội trong bảy ngày lập tức biến
thành bộ xương khô. Những con yêu quái khủng khiếp này bay khắp nơi hấp thụ
tinh khí của con người, cả người dài hơn trăm con chim Hỏa Nhãn Kim Tinh,có
mắt của Điểu Quỷ Trăm Mắt, không thể kể xiết số người bị con nhện mặt người
dưới hóa thân của cô dâu ăn thịt, trên không trung yêu quái bay tới bay lui,
còn có con ếch mặt vượn, lấy tình dục đầu độc người mà hóa thành Sơn Quỷ……

Những con yêu quái dữ tợn muôn hình vạn trạng lần lượt hiện ra trước mắt, từ
ngoài kết giới thổi qua, thỉnh thoảng có mấy con xông vào kết giới, Mọi người
tất nhiên là ngừng thở, một chút tiếng động cũng không dám phát ra.

Trong khoảng thời gian ngắn nhìn thấy nhiều như thế quỷ quái, trái tim của ta
cũng không khỏi đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập, trong lòng bàn tay có chút thấm
mồ hôi. Ta nhìn Tình Minh, vẻ mặt của hắn bình tĩnh kì lạ,tựa hồ chuyện xảy ra
bên ngoài không quan hệ với hắn.

Ta hít một hơi thật, chỉ hy vọng những yêu quái khác không phát hiện ra chúng
ta, sớm rời đi.

Kết giới của Trung Hành đại nhân cùng Bảo Hiến dường như rất hữu hiệu,trong
lúc chờ đợi khẩn trương,không sai biệt lắm đã hơn phân nửa quỷ quái đi qua
người chúng ta, ngay lúc ta thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi lúc, tấm rèm bắt
đầu chấn động,cư nhiên lại bị vài con quái tóc dài màu đen vén lên, ta hoảng
hốt, nhìn phía Tình Minh,hắn nhìn ta ý bảo đừng lên tiếng.

Rèm bị kéo lên, tình cảnh trước mắt khiến ta hồn vía lên mây, một mỹ nữ tóc
dài tựa vào rèm,dung mạo diễm lệ, chỉ bất quá, nàng không có thân thể, dưới
ánh trăng tóc đen bay phấp phớt che mất đi vô số biểu cảm trên gương mặt nàng
ta,điểm tương đồng duy nhất chính là những gương mặt này đều là mặt của thiếu
nữ, ta trong lòng cả kinh, đúng là Phát Quỷ. Phát quỷ là một yêu nữ, khuôn mặt
xinh đẹp giống như rượu nguyên chất, nhưng không có thân thể, thân thể của nó
chính là mái tóc dài,trên đó còn có vô số mặt người, Nghe nói Phát Quỷ chỉ ăn
mặt của xử nữ, nuốt một cái, liền trẻ ra một chút. Có lẽ là bởi vì nguyên nhân
này, nàng tựa hồ cảm thấy sự tồn tại của ta.

Trên mặt Tình Minh cũng xẹt qua một tia kinh ngạc.

Tóc dài của nàng tung xõa thử dò xét ở bên cạnh ta, vài sợi tóc lướt qua mặt
và cổ của ta, sợi tóc như tiểu đao lướt qua cổ ta, lại đi xuống lướt qua cổ
tay của ta, chỗ bị lướt qua, bất ngờ xuất hiện vết máu, giống như kim đâm, vừa
giống như bị vạn con kiến cắn, đau đớn khó nhịn, ta gắt gao cắn môi dưới nhịn
đau, ta rõ ràng hiện tại tuyệt đối không thể phát ra một chút thanh âm, nếu
không sẽ thu hút lũ quỷ khác tới đây, người nơi này, sợ rằng tối nay cũng khó
thoát một kiếp.

Chỉ là Phát Quỷ này hình như không có ý rời đi, ta sợ mình không nhịn được,
mới vừa nhắm mắt lại, đột nhiên chỉ cảm thấy có thân ảnh nhanh chóng không
tiếng động che người ta lại.

Ta kinh ngạc mở mắt, đập vào ánh mắt đúng là mặt của Tình Minh, còn không chờ
ta nhìn cẩn thận, hắn liền làm dấu kêu ta chớ có lên tiếng, đem đầu của ta nhẹ
nhàng giấu vào trong ngực của hắn. (@Nguyệt: ga lant quá ~~ )

Một cỗ huân hương lan tràn trước mặt ta, khiến tinh thần ta vô cùng dễ chịu, ở
dưới thân hắn (câu này sao nghe mờ ám quá nhỉ? ), sợi tóc của Phát Quỷ không
thể chạm vào ta, ta có thể nghe rõ tiếng trống ngực và tiếng thở của hắn,
không hề có chút rối loạn nào, hắn thật sự một chút cũng không bối rối, tuy
nhiên một Tình Minh lãnh khốc lại hành động như vậy, thật làm cho người khác
giật mình, tâm lý của ta đột nhiên dâng lên một chút cảm động.

Cũng không biết trải qua bao lâu, chỉ nghe thấy giọng Bảo Hiến từ phía ngoài
rèm truyền đến,“Sa La, Tình Minh, hai người các ngươi không có việc gì chứ –”
Lời của hắn đột nhiên ngừng, Tình Minh vội vàng đứng dậy, ta ngạc nhiên nhìn
bên ngoài, rèm đã bị cuộn lên, trên mặt Bảo Hiếnhiện lên một tia kinh ngạc……

“Các người không có việc gì chứ?” Hắn lập tức khôi phục bình tĩnh.

“Cái kia, vừa rồi Tình Minh là muốn bảo vệ muội, bởi vì có Phát Quỷ……” Ta ý
thức được mới vừa rồi tư thế của ta cùng Tình Minh tựa hồ có chút mập mờ, vội
vàng giải thích nói.

Trong mắt Bảo Hiến hiện lên một tia kinh ngạc, lại lập tức nở nụ cười, nói
:“Không có việc gì là tốt rồi.” Ta nhìn Tình Minh nói:“Tình Minh, cám ơn
huynh.” Tình Minh liếc mắt nhìn ta một cái, thản nhiên nói:“Đó là chuyện sư
phụ phân phó, huynh không cần cám ơn ta.”

Bảo Hiến rất nhanh lưu ý tới thương thế của ta, sắc mặt hơi đổi, duỗi tay mới
vừa chạm đến vết thương của ta, đột nhiên nghĩ tới điều gì, vừa lại lập tức
lùi về, nói :“Sau khi hồi phủ ta sẽ nói kẻ khác bôi thuốc cho muội.” Hắn lại
nghiêng đầu đối với Tình Minh nói :“Tình Minh, huynh đi nói cho phụ thân ta
một tiếng Sa La không có việc gì.”

Tình Minh gật gật đầu, liền xuống xe.

“Đau không? Sa La?” Hắn thấp giọng hỏi,“Trên mặt cũng có vết thương này.” Hắn
nhíu mi.

“Để ta hôn nhẹ gương mặt nhỏ nhắn này, may mà không bị hủy dung. Nếu không
trên đời sẽ thiếu đi một mỹ nhân rồi” Ta vuốt mặt lẩm bẩm nói. Nếu như bị hủy
dung, ta nhất định phải cùng Phát Quỷ kia chiến một trận sống mái, đem từng
cái mặt người của cô ta dỡ xuống từng cái.

Bảo Hiến nhìn ta, sững sờ, ha ha nở nụ cười.

“Sa La, muội thật đúng là thú vị đây.” Hắn dùng quạt điềm nhẹ đầu của ta.

“Thú vị thì có thú, đánh ta làm gì!”

“A a a a, thói quen.”

“……”

===================================

Hạ Mậu Trung Hành vốn hết sức thích Tình Minh, lần này gặp Bách Quỷ Dạ Hành,
ôngđối với Tình Minh lại càng nhìn với cặp mắt khác xưa, bắt đầu đem Âm Dương
Đạo không hề giữ lại truyền thụ cho Tình Minh. Lúc ấy ở tất cả mọi người không
có phát hiện được, nếu như không phải do Tình Minh, hậu quả thật sự là không
dám tưởng tượng.

Mà ta, thì tiếp tục học nghi thức cung đình,Thu Cơ cùng Điền Tử Luân thay nhau
ra trận, rốt cuộc kiến thức về lễ nghi của ta miễn cưỡng có thể vượt qua kiểm
tra, về phần ca hát, cũng có thể chấp nhận được

Cách ngày tiến cung càng ngày càng gần, hơn nữa hết thảy tựa hồ cũng rất thuận
lợi, Trung Hành đại nhân đáp ứng thỉnh cầu của ta, cố ý đem ta an bài ở bên
người Hữu Cơ làm nữ phòng. Cứ như vậy, đối với nhiệm vụ của ta sẽ tiện lợi rất
nhiều.

Tối hôm đó, khí trời nóng bức, ta mặc một cái áo mỏng lại len lén ra phòng,
muốn đi đến đình viện hít thở không khí, vừa đi tới đình viện, thì thấy thân
ảnh quen thuộc ở bên cạnh ao hoa sen.

Dưới ánh trăng, An Bội Tình Minh mặc bạch y cầm trong tay một trang giấy ố
vàng, sắc mặt trầm tĩnh, phảng phất nhớ lại cái gì đó.

Ta nhanh tay nhanh chân bước qua, vừa đến sau lưng của hắn, hắn lập tức cảnh
giác thu hồi giấy, nhưng ta còn là mơ hồ nhìn thấy một hàng chữ, Đồng Tử Hoàn
của ta, mẫu thân có một chuyện, không thể không nói……

Đồng tử hoàn(*)? Là ai?

(Đồng tử hoàn: Thịt viên nhỏ)

“Tình Minh, đang nhìn tình hình thực tế sao?” Ta ở bên cạnh hắn ngồi xuống,
cười trêu chọc nói.

“Không phải.” Hắn trầm thấp nói.

“Hay nói giỡn rồi, đừng nóng giận, bất quá ta nhìn kìa trang giấy giống như
rất cũ.” Ta tiếp tục nói.

Hắn nhìn mặt hồ, đột nhiên chậm rãi nói:“Đó là tự nhiên, bởi vì đó là thư của
mẫu thân ta để lại khi rời nhà, lúc đó ta mới chỉ có năm tuổi.”

“Thư mẫu thân ngươi để lại cho ngươi? Nhưng là mẫu thân ngươi không phải chồn
bạc……” Ta vội vàng ngậm miệng lại.

Hắn quay đầu liếc nhìn ta một cái, không nói gì.

“Xin lỗi, ta không có ý gì khác, chỉ là tò mò mẫu thân Tình Minh đến tột cùng
là nữ tử như thế nào, có thể có dũng khí lớn như vậy cùng phụ thân ngươi yêu
nhau.” Ta vội vàng giải thích nói.

Tình Minh vừa lại nghiêng đầu, thấp giọng nói:“Thiếp tức ly quân nhược thệ lộ,
oanh tư hội phùng hòa tuyền xử, Cảnh Phong tiêu nhiên nhân kiết lập, tín thái
lệ ngân ngưng bi tụ**. Đây là mẫu thân rời đi nhắn lại phụ thân thư từ biệt,
ta nhớ kỹ phụ thân lúc ấy sau khi nhìn lúc khóc không thành tiếng.”

** theo ta hiểu đại khái là vầy: đã đến lúc thiếp phải xa chàng nếu thiếp
không trở lại nữa, thì chỉ có thể gặp nơi suối vàng, cảnh xưa tiêu điều vắng
vẻ, người đứng một mình cô đơn, vệt nước mắt vương lại trên cây. (@Nguyệt:
sorry mọi người, nào h bị dốt thơ nên chỉ hiểu được nhiêu đây, ai có ý hay hơn
thì góp ý nha)

Tình Minh khi nói những lời này ánh mắt của hắn thanh tỉnh lạ lùng,cũng không
có chút đau thương, chỉ là nơi sâu nhất trong đáy mắt đọng lại chút mất mát.

“Nếu như không phải ta bởi vì thấy được mẫu thân hiện nguyên hình mà bị kinh
sợ đến khóc lớn, mẫu thân cũng sẽ không đi.” Hắn trầm thấp nói, ngẩng đầu nhìn
về phía xa.

“Hết thảy đều là duyên số, cũng không thể nói là lỗi của Tình Minh, nếu như
nhất định đúng là phải rời đi, cho dù không có chuyện của Tình Minh, có lẽ
cũng sẽ có chuyện khác cho mẫu thân ngươi rời đi. Nhưng mặc kệ thế nào, phụ
thân ngươi cùng mẫu thân là thật tâm yêu nhau, cũng trải qua một thời gian
hạnh phúc bên nhau, cho dù hết thảy sẽ không quay lại, ta nghĩ cha mẹ ngươi
cũng tuyệt đối sẽ không hối hận, mà Tình Minh, ngươi chứng kiến tình yêu của
bọn họ, chỉ là ngẫm lại cái này, sẽ cảm giác được chính mình rất hạnh phúc, có
đúng hay không?”

Tình Minh chậm rãi quay đầu sang, trong tròng mắt hiện lên lên ôn hòa khó có
“Sa la, ngươi thật sự là nghĩ như vậy sao? Cho dù ta thân là con trai chồn
bạc, ngươi cũng hiểu được sự sống của ta là hạnh phúc sao?”

“Đương nhiên rồi, ngươi không biết con lai rất được ưa thích sao, hơn nữa rất
thông minh, đặc biệt của ngươi hỗn huyết, lại càng đặc biệt.” Ta nở nụ cười.

“Con lai?” Hắn sửng sốt.

“A, là từ của Đại Đường, chính là chỉ bất đồng quốc gia, bất đồng chủng tộc,
kết làm vợ chồng, sinh ra hài tử, ví dụ như nói thí dụ như ngươi là người
Nhật, ta là người Đại Đường, như vậy……” Ta đột nhiên dừng lại, cảm giác được
chính mình lấy cái này ví dụ rất nát vụn, không thể so sánh như vậy được. Tự
dưng lại đem bản thân ra làm ví dụ (@nguyệt: ví dụ hay quá hen =]]])……

Quả nhiên trong mắt Tình Minh lướt qua ý cười.

“Cái kia, ta không phải ý này, dù sao ngươi hiểu ý của ta, có đúng hay không?”
Ta vội vàng giải thích nói.

“Rõ rồi.” Khóe miệng của hắn có chút giơ lên, câu dẫn ra một cái thản nhiên
tươi cười.

Trời, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy Tình Minh cười đây, thoáng như ánh
hoàng hôn ngày mùa hè, hồn nhiên và đẹp đẽ cùng tồn tại, uyển chuyển cùng mãnh
liệt tôn nhau lên, ở ngươi còn không bằng thưởng thức lúc, tươi cười sẽ theo
ngắn ngủi mây tía cùng nhau biến mất, coi như chỉ gian lưu sa, thủy chung bắt
không tới, sáng mờ đập vào mặt mà đến, tươi cười chậm rãi lắng đọng.

“Làm sao vậy?” Hắn tựa hồ có chút kinh ngạc.

“Lần đầu tiên nhìn thấy Tình Minh cười, có chút phản ứng không kịp đây.” Ta
ngượng ngùng cười.

Hắn nhìn ta, đột nhiên nói:“Trên mặt hình như không có để lại vết thương.”

“Ân.” Ta vuốt vuốt mặt,“Ngày đó nhờ có Tình Minh làm anh hùng cứu mỹ nhân.”

“Cứu mỹ nhân?” Hắn ảm đạm cười,“Sa La, ngươi thật đúng là……”

“Ta còn thật sự là đáng yêu a, đúng không, Tình Minh, ngươi như vậy khen ta ta
sẽ ngượng ngùng.” Ta tiếp lời nói.

Hắn rốt cuộc không nhịn được nhẹ nhàng cười lên tiếng.

“Tình Minh cười rộ lên nhìn đẹp lắm, sau này cũng phải mỉm cười nhiều nha.” Ta
cười nói.

“Sắc trời đã khuya, ta cũng nên trở về phòng.” Không đợi ta nói xong, hắn đã
tươi cười, đứng lên, chuẩn bị đi ra ngoài.

“Tình Minh, cái tên kia rất đáng yêu đây.” Ta liếc hắn liếc mắt một cái cười
nói.

“Cái gì?”

“Đồng Tử Hoàn…… Thật đáng yêu nha.” Ta chợt nhớ tới mới vừa rồi nhìn thấy nhũ
danh (giống như nick name, tên hồi nhỏ )của Tình Minh, không khỏi cảm giác
được có chút buồn cười.

“……”

“Ngủ ngon,Đồng Tử Hoàn.”

“Sa La, không được gọi như vậy……”

“Được rồi,Đồng Tử Hoàn”

“Sa La…… Ngươi đến cùng có nghe hay không……” mặt Tình Minh bắt đầu co quắp
nhẹ.

“Vậy……” Di, ta như thế nào không phát ra thanh âm, ta vuốt chính mình yết hầu,
trừng mắt nhìn Tình Minh, nhất định là hắn dùng cái gì âm dương thuật. Quả
nhiên, con ngươi như thủy tinh của Tình Minh đột nhiên hiện lên ý cười hồ ly
ranh mãnh.

“Sa La, chờ ngươi trở về phòng, tự nhiên có thể mở miệng nói chuyện, nhớ kỹ,
sau này không thể gọi cái tên kia.” Hắn nói xong liền xoay người đi.

Ta không cam lòng nhìn bóng lưng của hắn, An Bội Tình Minh, vậy mà cũng sẽ
dùng một chiêu này, được giảo hoạt a, quả nhiên là con trai chồn bạc, trong cơ
thể hắn chảy một nửa máu hồ ly đây.

================================

Ngày tiến cung rốt cuộc cũng tới rồi, Hạ Mậu Trung Hành đối với ta dặn dò hồi
lâu, lo lắng.

Trước khi lên xe, Bảo Hiến bu lại đối với ta thấp giọng nói:“Nếu như trong
cung có ai dám khi dễ ngươi, nói cho ca ca nha.” Trong lòng ta nóng lên, có ca
ca như Bảo Hiến thật đúng là không tồi nha, nếu như Sa La còn sống, nhất định
cũng sẽ rất hạnh phúc đi. Nghĩ tới đây, ta vừa lại không khỏi có chút buồn bã.

Lên xe, qua rèm, ta trông thấy cách đó không xa Tình Minh, hắn chính nhìn chăm
chú về hướng này, chỉ là thấy không rõ vẻ mặt của hắn.

Xe chậm rãi di chuyển, ta trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút phiền muộn,
cùng Hạ Mậu đại nhân, Bảo Hiến, còn có Tình Minh ở cùng bọn họ, cảm giác được
có chút lưu luyến không rời, bất quá bọn hắn cũng sẽ thường xuyên vào cung,
bình thường vẫn có thể gặp đi.

Trong hoàng cung, có cái gì đang chờ ta đây? Không biết như thế nào, trong đầu
đột nhiên hiện ra dòng sông Nile 3000 năm trước, còn có người thiếu niên có nụ
cười chói lóa như mặt trời kia, trong khoảng thời gian ngắn, Tiểu Chính, Tổng
Tư, Tát Na Đặc Tư, từng bước từng bước rõ ràng hiện lên trí nhớ của ta, trái
tim của ta có chút đau xót, bề bộn điều chỉnh nỗi lòng, không còn nghĩ muốn đi
xuống, hiện tại việc cần phải làm là ngăn cản Hữu Cơ sát hại hài tử của Văn Xa
Phi, hoàn thành nhiệm vụ trở về, nhanh thu gom nước mắt, nhanh đi tìm đóa hoa
có thể cứu được Phi Điểu— Hoa Mạn Châu Sa.

====================

Kiến thức thời Bình An (Heian ):

Nữ Phòng Cung Đình: là nữ quan trong cung, chuyên quản lí người hầu trong
cung.

Ở hậu cung, hậu cung có hơn 100 nữ quan,dựa theo nhiệm vụ mà được phân vào các
nơi khác nhau. Lấy 12 Ti Trung Nội Thị Ti làm ví dụ Kỳ Trưởng Quan là Thượng
Thị, Thứ Quan là Điển Thị, Quan Tam Đẳng là Chưởng Thị. (làm nhớ phim Lục
Trinh Truyền Kì quá =]]] )

Tần Phi Nữ Phòng: khác với nữ phòng trong cung, tần phi nữ phòng càng có nhiều
phẩm chất. Loại nữ phòng này là thuộc về các tần phi, có nhiệm vụ phục vụ chủ
nhân (tức tần phi ), giải khoay, bày mưu cho chủ nhân…Trong sử sách, còn có
một số nữ phòng ưu tú đảm nhận các chức quan (công khanh ) trong triều– điển
hình là Thanh Thiếu Nạp Ngôn là ví dụ.


Tầm Trảo Tiền Thế Chi Nữ - Chương #55