Cung Bình An ( Thượng)


Người đăng: AnhZu

CHƯƠNG 54: CUNG BÌNH AN (THƯỢNG)

EDIT & BETA: LIỄU VY – XÍCH NGUYỆT

Trong lúc ta suy nghĩ, xe đã đi qua Kiến Lễ môn, tiến vào nội cung Bình An,
hậu cung của Thiên Hoàng. Trải qua mấy ngày sống ở đây, ta đối với nơi này đã
có vài phần hiểu rõ. Cung thành bên trong có “bảy Điện năm Xá”, phân ra là
Nhận Hương điện, Đăng Hoa điện, Trinh Quan điện, Thường Ninh điện, Hoằng Huy
điện,Cảnh điện, Tuyên Diệu điện cùng nằm ở chỗ này là Chiêu Dương xá, Tập
Phương xá, cùng Thập Nhị Điện xá. Tần phi của Thiên Hoàng, cùng với nữ phòng
của các nàng được phân bố ở trong các cung này.

Bởi vì Hoằng Huy điện ở gần với chỗ của Thiên Hoàng nhất, bởi vậy người được
sống ở đó chính là phi tần được sủng ái nhất Hữu Cơ và Văn Xa Phi.

Trong một khắc nhìn thấy Hữu Cơ, ta có chút kinh ngạc, bởi vì ta căn bản không
thể đem bộ dáng ôn nhu của nàng cùng người phụ nữ đáng sợ kia liên hệ cùng
nhau, tóc đen như gỗ mun (nguyên gốc là vân), màu da như tuyết, mặt mày xinh
đẹp tuyệt trần, Đường Y hoa thủy tinh xanh lá mỏng manh làm nàng toát lên vẻ
thanh thoát vui mắt.

“Ngươi chính là thiên kim tiểu thư trong phủ của Hạ Mậu đại nhân – Sa La sao?
quả nhiên là một cô bé đáng yêu tựa như xuân liễu tươi mát.” Nàng mỉm cười.

Ta vội vàng dùng lễ nghi Thu Cơ dạy hướng nàng hành lễ, nói :“Nương nương quá
khen rồi.”

“Ngươi không cần lo lắng, cứ ở bên cạnh ta đi, Hạ Mậu đại nhân cùng bên nhà
của bổn cung luôn luôn thân thiết” Nàng ôn hòa nhìn ta nói :“Tuy nhiên phụ
thân của ngươi Trung Kiêm đại nhân, ôi, thật sự là cô gái đáng thương, từ
Đường thổ xa xôi như vậy tới đây, không biết chịu bao nhiêu cực khổ đây.Vạn
vật làm khó có, vô thường giống như bức họa đồ. Ngươi cũng không nên quá mức
thương tâm.”

“Đa tạ nương nương, ‘thiềm như thử thế, huyễn diệt nhược triêu’* Sa La rõ ràng
đạo lý này.” Ta nhanh chóng trả lời, huấn luyện địa ngục cuối cùng cũng có một
chút thành quả.

(*): ý nói vạn vật đều vô thường, không bao giờ tồn tại mãi mãi

Hữu Cơ có chút tán thưởng gật đầu, nói :“Hôm nay ngươi mới đến, hãy để tiểu Tể
tướng mang ngươi đi làm quen một chút nơi này đi.”

Ta lên tiếng, tâm lý thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu có thể ở lại bên người Hữu
Cơ, vậy ngăn cản nàng hẳn là cũng sẽ không có việc gì khó khăn đi.

Tuy nhiên Văn Xa Phi kia, ta còn có vài phần tò mò đây, không biết dáng vẻ có
giống như ta thấy ở hiện đại không?

Chỗ ở của nữ phòng thanh nhã nhỏ gọn, hơn nữa còn là mỗi người một phòng, sát
phòng của ta chính là Tiểu Tể Tướng, Tiểu Tể Tướng đúng là nữ nhi của Quất
Trung Tướng, vừa qua tuổi dậy thì, chúng ta đã làm quen rất nhanh, ở trong
phòng hàn huyên tâm sự.

“Được rồi, nghe nói người ở Phi Hương xá chính là Văn Xa Phi? Không biết là
người như thế nào đây.” Ta giả bộ lơ đãng hỏi.

Tiểu Tể Tướng gật gật đầu, quay đầu nhìn bốn phía, nói :“Văn Xa Phi cùng nương
nương quan hệ không tồi đây, nghe nói các nàng từ nhỏ chính là bằng hữu, tuy
nhiên sau khi Văn Xa Phi mang long thai, so với trước kia kiêu ngạo hơn rất
nhiều, cũng căn bản không đem nương nương để vào mắt, cũng may là tính tình
của nương nương rất tốt, vẫn thân thiết với nàng, nói như thế nào, nương nương
cũng là chính cung mà”.

“Từ nhỏ là bằng hữu?”

“Ân, phụ thân đại nhân của Văn Xa Phi chính là bằng hữu tốt của phụ thân nương
nương, tuy nhiên đại nhân năm trước đã qua đời.

“A, thì ra là như thế này a.” Ta cười cười, thì ra Văn Xa Phi cùng Hữu Cơ là
bằng hữu tốt từ nhỏ chơi đùa đến lớn, phụ nữ ghen ghét thật sự rất đáng sợ, ai
cũng nghĩ không ra Hữu Cơ tương lai sẽ làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy.

Sau khi hàn huyên một hồi, nàng đứng dậy chuẩn bị rời đi, ta tiễn nàng ra cửa
phòng, đang định đi vào, đột nhiên cảm thấy đỉnh đầu nóng lên, ta duỗi tay sờ,
lấy xuống nhìn, thiếu chút xém ngất, chính là một cục phân chim, ngay sau đó,
một con con chim sẻ đáp trên vai của ta. (hahah)

Tốt, tám phần chính là nó gây ra họa, ta đang định giáo huấn nó một chút, chợt
phát hiện ở móng vuốt của nó có buộc một tờ giấy nhỏ, ta lấy xuống, vừa mở ra
nhìn, thì đập vào mắt ta là một dòng thanh tú chữ viết: Mọi chuyện ổn chứ?
Tình Minh.

Không thể nào, ta vuốt vuốt hai mắt mình, đúng là thư của Tình Minh, như vậy
con chim sẻ này nhất định là thức thần của Tình Minh, vẫn không thể tin tưởng
Tình Minh sẽ lo lắng cho ta, mặc dù chỉ là một câu nói ngắn ngủn, lại làm cho
ta có một chút cảm động. Ngay cả lạnh lùng như Tình Minh, nội tâm cũng có một
mặt ôn nhu như vậy.

Ta vội vàng mang theo con chim sẻ trở về phòng, lấy nghiên mực,chuẩn bị viết
đằng sau tờ giấy, vừa muốn viết, chợt nhớ tới con chim chết tiệt này dám ị
trên đầu ta,chỗ này muốn gội đầu không dễ chút nào không khỏi trong lòng lại
có chút tức giận, suy nghĩ một chút, đề bút viết nói :“Tử Hoàn, ta rất ổn. Sa
La.”

Vừa nghĩ tới vẻ mặt lúc Tình Minh nhận được bức thư này, ta không nhịn được
bật cười.

==========================

Không biết là Tình Minh có tức giận hay không,con chim sẻ thức thần của hắn
vẫn tới đều đặn.

Mấy ngày nay, ta cũng không có nhìn thấy Thiên hoàng, nghe Tiểu Tể Tướng nói
hắn hiện tại đang hàng đêm ở bên cạnh Văn Xa Phi, nhất tâm ngóng trông hài tử
xuất thế.

Thoạt nhìn, Hoàng thượng đối với đứa bé này rất chờ mong đây, nghĩ tới đây,
trong tâm ta đột nhiên sinh ra một tia nghi hoặc, nếu Hoàng thượng để ý đứa bé
này như vậy, Hữu Cơ như thế nào sẽ có cơ hội nhốt Văn Xa Phi, còn có cơ hội
giết hài tử của nàng đây? Hơn nữa phát sinh chuyện như vậy, Hữu Cơ cũng là
ngồi ở vị trí chính cung, Hoàng thượng cho dù không biết rõ tình hình, cũng
nên tra rõ chuyện này a, thật là rất làm cho người ta khó hiểu.

Buổi trưa hôm nay, khí trời đặc biệt nóng bức, ta mới từ chỗ của Hữu Cơ trở về
phòng, vội vàng cởi đồ, cởi đến chỉ còn đơn y bên trong, dùng cây quạt nhỏ rất
không có phong thái thục nữ ngồi quạt, huân hương chính là ưu điểm, cho dù tái
nhiệt, hay có đổ chút mồ hôi cũng không ngửi thấy.

Đang thích thú thì chợt nghe Tiểu Tể Tướng có chút bối rối thanh âm ở của ta
cửa phòng vang lên:“Sa La, nhanh chuẩn bị một chút, Hữu đại thần sắp tới chỗ
này.”

“Cái gì!” Ta từ sàn nhà nhảy dựng lên, trong đầu lập tức hiện ra thân ảnh màu
tím kia,“Như thế nào lại vậy? Nơi này là nơi ở của nữ phòng a.” Mặc dù ta biết
ở thời kỳ Bình An, nữ phòng cùng quý tộc nam tử ở trong cung tư tình sẽ cũng
không bị cấm cản, ngược lại còn được cho rằng là chuyện phong nhã, nhưng là
hiện tại dù sao cũng là ban ngày a, hơn nữa hắn tại sao muốn tới đây?

“Nghe nói Hữu đại thần bởi vì muốn né tránh phương vị muốn đến nơi này tạm
lánh.” Nàng đáp.

Ta, ta ngất, nào có đạo lý né tránh phương vị tránh sang phòng nữ quan? Hơn
nữa sao lại làm màu như vậy, lại tránh trong phòng của ta, chẳng lẽ hắn biết
thân phận của ta? Không có khả năng, Hữu đại thần vừa lại như thế nào sẽ biết
một nữ phòng tiến cung, bất đắc dĩ, ta chỉ mới đứng dậy vội vàng mặc quần áo,
kéo mành và trướng xuống, ta mới vừa mặc quần áo xong, chỉ nghe thấy tiếng
Tiểu Tể Tướng:“Hữu đại thần đại nhân, xin mời đi bên này.”

Cửa bị đẩy ra, một cơn gió nhẹ kèm theo hương sáp bay vào phòng, ngày đó quả
nhiên là người kia. Cách tấm mành, mơ hồ nhìn thấy tư thế của hắn ưu nhã ngồi
xuống đối diện ta.

“Thật sự là xin lỗi, hôm nay quấy rầy.” Thanh âm của hắn giống như hoa lệ gợi
cảm, nói thật, ta còn thật tò mò dung mạo của hắn.

“Ân, không……” Sợ hắn nhận ra thanh âm của ta, ta quanh co đáp một câu.

Hắn dừng một chút, đột nhiên mở miệng nói:“Cái mùi thơm này……”

Nguy rồi, ta vẫn dùng Mai Hương Hạ Mậu Bảo Hiến đặc chế, cái mũi cái mũi thật
thính, nhất định ngửi thấy cái gì.

“Nếu như ta đoán không sai, cái này mùi thơm này đúng là Huân hương trên người
Bảo Hiến đại nhân, chẳng lẽ……” Thanh âm của hắn tựa hồ mang theo một tia hưng
phấn.

Oa, linh như vậy sao, kiếp trước của Hữu đại thần nhất định là chó rồi.
(@Nguyệt: há há chắc tui chớt :v )

Hắn đột nhiên đứng dậy, duỗi tay kéo tấm mành, trầm thấp nói một tiếng:“Mạo
phạm.” Vừa dứt lời, mành đã bị hắn vén lên.


Tầm Trảo Tiền Thế Chi Nữ - Chương #56