Hoàng Ban


Người đăng: tieukhiet


  • ê ..

Theo Lý Y Đóa lắc lắc bờ mông đi vào khu kiến trúc to lớn phía đông Tàng Thiên
Học Viện . Lý Y Đóa kéo Mạc Tiểu Khiết dừng lại trước một căn phòng gỗ lớn.


  • Tới phòng ta rồi hả, căn phòng này cũng rộng chứ.


  • Đừng có nằm mơ, phòng này là của ông.


Vừa nói, Lý Y Đóa cửa cũng không gõ, dẫn đầu kéo Mạc Tiểu Khiết đi vào.

Trong phòng trang trí thanh nhã, các thứ đều là đồ gỗ mang nét mộc mạc tự
nhiên, linh khí nhàn nhạt tỏa ra cho người tâm thần yên tĩnh . Chính giữa
phòng, trên bàn làm việc đang ngồi một lão giả tuổi tầm sáu mươi, mái tóc
hoa râm điểm bạc đang cầm một cuốn sách nghiền ngẫm. Lão giả tu vi vượt qua
Mạc Tiểu Khiết một mảng lớn, tu vi ước chừng là Trúc Cơ Hậu kì, cao hơn hắn
hai cấp.

Thấy có người vào, lão giả ngẩng đầu lên, thấy là Lý Y Đóa tiến vào, lão lập
tức nở nụ cười từ ái.


  • Đóa nhi về rồi sao, chuyến này thuận lợi chứ có bị thương gì không . Ồ.

Nói được một nửa, lão già có khuôn mặt hiền lành này mới chú ý tới ngoài cháu
gái hắn lại có thêm một thiếu niên nữa, bộ dáng xấp xỉ tuổi cháu gái mình.

Lão đầu quan sát mình, Nhạc Tuyết Nghiên cũng đang nhìn hắn . Bốn mắt nhìn
nhau, Mạc Tiểu Khiết hì hì cười mở miệng.


  • Ta tên Mạc Tiểu Khiết, là được Lý lão sư mời về đây nhận làm lão sư, ngài
    chắc là viện trưởng đây đi, thật vui vẻ gặp ngài.


  • Ồ, thì ra là vậy.
    Lão giả nhìn Lý Y Đóa một cái quỷ dị cười, sau đó lại hài lòng vuốt chòm râu.


  • Khụ Khụ, hai người quan hệ ...chắc là khà khà rất tốt đi, thảo nào Y Đóa
    nhà ta lại để cậu làm lão sư bây giờ.


Đứng một bên, Lý Y Đóa thấy ông nội nàng ăn nói vậy, vội vã nên tiếng.


  • Ha ha, ông nội, ta là tới giúp Mạc Tiểu Khiết báo cái danh, lớp dạy ta
    cũng an bài xong rồi, ngài không cần lo lắng.

Lão đầu nghe vậy, ý cười càng nồng, ngoái đầu ra thấy ngoài cửa đang có một
trung niên ăn mặc thư sinh cổ hủ bước vào.
Người tới tay cầm giáo tiên, quần áo sạch sẽ chỉnh tề, nhìn qua Mạc Tiểu
Khiết cũng thấy khí thế hơi có khắt khe, xem dáng vẻ là một người bảo thủ tám
chín phần là viện phó hoặc quản giáo loại hình.


  • Viện Trưởng!


  • Ha ha, Trần lão sư tới đúng lúc lắm, ta giới thiệu với ngươi một người ,
    đây là Mạc Tiểu Khiết, lão sư mới của lớp Hoàng, còn đây là Trần phó viện sĩ
    , chuyên sử lý giáo vụ trong học viện . Mọi người làm quen đi.


Nghe được lười này, Mạc Tiểu Khiết lập tức nở một nụ cười nhìn sang bên cạnh
trung niên viện phó chào hỏi . Bất quá, chỉ gặp tên Trần viện phó này không
lạnh không nhạt trả lời xem như đáp lại.


  • Được rồi, Đóa nhi ngươi ở lại, Trần Viện phó bây giờ ngươi dẫn Mạc Tiểu
    Khiết đi quanh học viện làm quen chút với công việc thủ tục đi.

Trần Viện phó này nhìn Mạc Tiểu Khiết một cái, sau đó cúi chào lão viện
trưởng một cái kính cẩn lui ra.
Mạc Tiểu Khiết cũng vội chắp tay cáo lui, trước khi đi hắn còn thấy Lý Y Đóa
cho hắn nở nụ cười xinh đẹp, thấy nụ cười này, trong lòng Mạc Tiểu Khiết lại
khổ.

" Chết rồi, đi theo cái thằng cha cổ hủ này cộng thêm nữ nhân điên vừa nãy ,
chắc đời ta tàn rồi "

Vừa đi đường, vị Trần Viện phó này giọng nói khô khan giảng giải cho Mạc Tiểu
Khiết các quy củ cùng với các nơi phân chia . Hết cái này đã từng có vị đại
nhân vật nào ngồi, lại tới vị nhân vật nào cố sự, ai nổi danh mà có chút
liên quan đồ vật đều vị tên Trần Viện phó này nhất nhất chỉ ra . Nghe tới hai
tai Mạc Tiểu Khiết có chút ù ù, nhưng lại bị gương mặt cứng rắn của tên Viện
phó này trừng trở lại bắt nghe tiếp.


  • Các học sinh trong Học viện đa phần là xuất thân hào môn thế gia, cha của
    chúng địa vị đều vô cùng cao, không phải làm quan trong triều cũng là cao thủ
    một phương thành chủ . Đạt được thành tích như vậy là tất cả các vị lão sư cố
    gắng, Mạc Lão sư hi vọng sau này ngươi không làm cho chúng ta thất vọng.


  • Tối sẽ cố gắng.


Không có khí thế, Mạc Tiểu Khiết chán nản nói ra, nghe xong mặt tên Trần
viện phó lập tức trừng hắn . Mạc Tiểu Khiết nhún vai, nếu không phải vì tới
đây làm cái thí luyện đáng chết kia, hắn chẳng rỗi mà đứng đây nghe tên này
nói nhăng nói cuội.


  • Được rồi, bên kia là Bắc Viện cũng là khu vực của Lão sư, còn lại Nam viện
    , Đông viện, Tây viện đều là dùng cho dạy học các lớp cùng thử luyện khu .
    Mỗi lão sư sẽ làm chủ một lớp, cách dạy cũng không giống nhau, có người chỉ
    cho thực chiến, có người lại chỉ cho trong lớp xem sách ,học tập chăm chỉ tu
    luyện, ...Bất quá, cái này không quan trọng, học viện chỉ cần đệ tử có kết
    quả thỏa mãn là được . Mạc Lão sư, mấy cái này tiếp xúc nhiều sau này ngươi
    sẽ tự hiểu. Bây giờ ta đi giới thiệu các vị lão sư cho ngươi làm quen.

Bước vào Bắc viện một dãy phòng lớn, dẫn đầu đi vào Trần viện phó này cho Mạc
Tiểu Khiết làm ra giới thiệu. Bên trong phòng người cũng không ít, có tổng cả
mười hai người tu vi thuần một sắc luyện khí cửu giai đa số tuổi là trên ba
mươi, có bốn vị tuổi trẻ lão sư tuổi tầm hai mốt tới hai tư . Thấy Mạc Tiểu
Khiết sóng vai cùng Viện phó tiến đến, đám người này đang riêng phần mình
ngồi tại bàn cũng đều hơi đứng lên chào hỏi, sau đó lại tiếp tục với việc của
mình, có người tu luyện, có người nhắm mắt dưỡng thần, có người lại hiếu kì
đánh giá ....


  • Để ta giới thiệu với mọi người, vị này là Mạc Tiểu Khiết Mạc lão sư, là
    mới tới lão sư của lớp Hoàng.
    Còn đây là các vị lão sư của học viện chúng ta, trừ Lý Y Đóa Lý lão sư đang
    bên chỗ viện trưởng thì tất cả ở đây rồi.

Dừng một chút, Trần Viện Phó này hướng một cô nàng lão sư tuổi tầm hai mươi ,
ăn vận thanh y, gương mặt thanh tú đang biên soạn trồng sách vở ra hiệu.


  • Tiểu Phụng, sắp xếp xong sao

Tên là Tiểu Phụng nữ lão sư này chỉ chiếc bàn chính sau cùng không người ngồi
kia hồi đáp.
- Bàn của Mạc Lão sư ở kia rồi, Trên đó ta đã để các danh sách với mấy thứ
cần thiết ở đó rồi, Mạc Lão sư có thể tự mình xem được.

Gật gù một cái, Trần viện phó này tiếp tục vì Mạc Tiểu Khiết giới thiệu ngồi
ở vị trí đầu một vị trung niên hơi già lão sư.


  • Vị này là Khổng lão sư, tinh thông bói toán.

Mạc Tiểu Khiết thấy vị Khổng lão sư này không để ý tới mình, hắn còn đang mải
mê rải quẻ, xem dáng dấp là đang bói toán cái gì đó, từ trên thân cách ăn
mặc rối bời, nếu không có giới thiệu mà đặt ở ngoài đường Mạc Tiểu Khiết đảm
bảo sẽ nhận lầm hắn là một tên thần côn chuyên lừa đảo rồi . Nghĩ là như vậy,
Mạc Tiểu Khiết tiến lên định chào hỏi, thì vừa lúc tên Khổng lão sư này cũng
rút quẻ ra.


  • Quẻ tượng số 9 mây đen, xui xẻo kéo tới
    Hắn nhìn Mạc Tiểu Khiết một cái, lại nhìn trong tay quẻ, nói lầm bầm.

Sau đó thân thể lập tức cách Mạc Tiểu Khiết lui lại, giọng điệu gấp gáp.


  • Hôn nay ngươi tai họa quá nhiều, ở gần ngươi, cả ta và ngươi đều không có
    lợi đâu . Ui da, cáo từ, cáo từ.

Lui quá gấp cũng không biết hắn là luyện tới Luyện Khí cửu giai thế nào ,
trong run rẩy tránh né Mạc Tiểu Khiết lại ngã cái úp xấp . Phủi bụi đứng lên ,
nhìn Mạc Tiểu Khiết một cái, ánh mắt quả là thế ,lập tức co chân chạy khỏi.

Mạc Tiểu Khiết khóe miệng co giật.
" không cần khoa trương thế đi "

Thấy cảnh này, Trần Viện Phó cũng hơi lúng túng, chỉ vào hai vị lão sư so
sánh trẻ tuổi bên bàn dưới.


  • Hai vị này là lão sư Diệp Mộc và lão sư Đoạn Vũ.


  • Xin chào, xin chào hai vị lão sư, mong sau này sẽ được chỉ dạy nhiều hơn.
    Ta là Mạc Tiểu Khiết lão sư mới tới.


Diệp Mộc là một lão sư có vẻ khờ khạo, chân chất hình thể to lớn, giọng nói
có vẻ hào sảng cùng Mạc Tiểu Khiết chắp tay chào hỏi, nụ cười rạng rỡ.


  • Ha ha, ta là Diệp Mộc, xin chỉ dạy.


  • Còn Lão sư Đoạn Vũ a, nhìn ngươi khí khái bất phàm gia cảnh nhất định là
    không tệ đi.


Hướng một bên ăn mặc cẩm y, dáng vẻ phóng khoáng công tử Đoạn Mộc, Mạc Tiểu
Khiết chào hỏi hắn, bất quá không có trả lời .Tên Đoạn Mộc này ngồi tại chỗ
nhắm mắt dưỡng thần coi Mạc Tiểu Khiết như không có.

Hỏi mà không đáp, Mạc Tiểu Khiết cũng không thèm dây dưa, gán cho tên này
cái mác kẻ điếc sau đó hắn tiếp tục theo tên mặt đơ viện phó chào hỏi còn lại
mấy vị lãi sư khác . Thái độ các lão sư còn lại xem như còn khá, chí ít không
đáng ghét như tên Đoạn Vũ kia, ngay cả lời cũng không thèm nói.


  • Ra mắt xong, Mạc Lão sư, ngươi sẽ là chủ nhiệm của hoàng ban đi.


  • Choang...
    rầm rầm ...
    ..
    Khi Trần Viện phó vừa nói ra Mạc Tiểu Khiết làm chủ nhiệm của Hoàng ban, lập
    tức đông đảo lão sư như bị trúng tà vậy, run run kinh sợ tới mấy thứ trong
    tay cũng cầm không vững nữa ,rơi xuống nhà vỡ liên tục.


Mạc Tiểu Khiết nghe tới nhận mỗi cái lớp thôi mà để mọi người ghen tị tới như
vậy rồi, hắn lập tức hài lòng nói ra.


  • Hoàng thì đi liền với đế vương, là đứng đầu trong màu sắc, màu vàng đại
    biểu cho quý giá cao sang, như vậy trong Tàng Thiên Học Viện này ban giỏi
    nhất chắc chắn là Hoàng ban rồi đi, hay thiệt.

Mọi người nghe hắn nói mà sắc mặt cổ quái, vẫn là vừa nãy ghi chép vị Nữ lão
sư tên Tiểu Phụng kia lên tiếng trả lời.


  • Thư viện chúng ta chia là Thiên Địa Huyền hoàng bốn ban, mỗi ban tùy vào
    chất lượng lại có số lớp khác nhau, mỗi năm dựa theo thành tích của đệ tử mà
    xếp loại . Tốt nhất là Thiên ban, sau đó là Địa ban, tiến đến là Huyền ban ,
    cuối... cùng là duy nhất một lớp hoàng.

Nói tới gần cuối, Tiểu Phụng nữ lão sư nhìn thấy khuôn mặt mướp đắng của Mạc
Tiểu Khiết, giọng nàng cũng vo ve nhỏ lại, không có ý tứ mà nhìn hắn.


  • Ý gì đây, có phải nói lớp Hoàng là lớp kém nhất sao.

Nhớ lại cùng Lý Y Đóa có ân oán, Mạc Tiểu Khiết đã biết ngay làm lão sư cũng
không có cái gì tốt cả mà . Đang định phản đối hắn bỗng bị tiếng châm chọc
quen thuộc ngoài cửa quay lại.


  • Ha ha, chưa gì đã sợ rồi sao Mạc Lão sư, chỉ là mấy cái học sinh thôi mà
    cũng không được, thật là thất vọng a ha ha . Cầu ta một cái, ta có thể sắp
    xếp lớp khác cho ngươi a thế nào.

Thấy đứng ngoài cửa là Lý Y Đóa, không chỉ Mạc Tiểu Khiết nhìn sang mà cả
trong thư phòng lão sư cũng đầu nhìn qua, mọi ngày vị Tiểu thư này dù là lão
sư nhưng cũng hiếm khi tới đây a, nàng là cháu gái viện trưởng nên đã có hẳn
thư phòng riêng, chỗ ở đây của nàng tuy là có nhưng không ngồi tới mấy lần.
Hôm nay tới đây, hơn nữa lại điểm mặt chỉ tên Mạc Tiểu Khiết, ở mọi người
trong mắt xem ra đây là không bình thường.

Mạc Tiểu Khiết còn mơ hồ cảm thấy từ phía mấy lão sư trẻ tuổi kia ánh mắt địch
ý, lại thêm phía trước nữ nhân điên này, lập tức trong lòng hắn kêu khổ . Bất
quá ngoài miệng là không chịu thua kém.


  • Hừ hừ, có gì to tát, không phải chỉ là cái lớp học thôi sao ,lại bảo ta
    đi cầu xin cô, đúng thật là nằm mộng a . Lạc lão sư có rảnh rỗi thì nên tự lo
    bản thân mình đi, Mạc Tiểu Khiết ta không rảnh cô quan tâm.

ae like và vote 10* nha, thanks


Tà Thiếu Du Thiên - Chương #9