Bài Học Đầu Tiên


Người đăng: tieukhiet


  • Hoàng ban thì có gì không tốt, màu vàng là ta thích nhất ,màu vàng mang lại
    rất nhiều may mắn, được làm lão sư của lớp Hoàng này, ay da thiệt là đã quá
    !!! ha ha

Nở nụ cười so khóc còn khó coi, Mạc Tiểu Khiết mắt cũng chẳng liếc Lý Y Đóa
làm gì nữa, để cho cô ta biến đi thôi.

Mọi người thấy kì lạ, bất quá người trẻ tuổi việc vẫn là không xen vào tốt .
Mắt điếc tai ngơ tiếp tục.


  • Hừ ý tốt lại coi thành lòng lang dạ thú, ngươi đi chết đi.
    Lý Y Đóa thấy hắn vậy, hừ lạnh một tiếng, dậm chân mím môi tức giận đi ra.

Đợi nàng đi khỏi, vị tên là Diệp Mộc lão sư kia, mang khuôn mặt khờ ngốc ý
cười quỷ dị lại gần Mạc Tiểu Khiết . Thúc thúc tay hắn nói nhỏ.


  • Hề hề, Mạc Lão sư tuổi trẻ tài cao nha, mới bước vào học viện đã cấu kết
    với vị đại mỹ nữ này rồi, Diệp Mộc ta thật là bội phục.
    Mạc lão sư khi nào rảnh rỗi có thể trao đổi chút kinh nghiệm a.

Trong lòng thầm mắng mấy tiếng, Mạc Tiểu Khiết khách khí mấy tiếng phủ nhận
sau đó là đuổi đi tên Diệp Mộc này.

Hắn bây giờ còn phải đi nhận cái nơi ở đây, cầm lên học sinh lớp mình danh
sách, Mạc Tiểu Khiết dựa theo tên Trần Viện Phó kia chỉ dẫn hỏi thăm chút Học
Viện bảo vệ cuối cùng cũng tìm tới nơi ở mình được cấp.

Đứng ở tiểu viện trước mặt, Mạc Tiểu Khiết há hốc mồm . Tàng Thiên Học Viện
giàu có to lớn là thế nhưng cái nơi ở cho Lão sư cũng quá .. tồi tàn một chút
.

Tiểu Viện này nằm bên hông Tàng Thiên Học Viện, không lớn lắm có ba phòng ,
và một sân nhỏ chính giữa . Trong viện bụi bẩn đã lâu là chưa có ai ở, bởi vì
từ các lão sư tới bảo vệ trong học viện đều là người quanh Tàng Thiên Thành ,
nhà cửa không thiếu thậm chí còn là người trong đại gia tộc nữa, ví dụ như
tên Diệp Mộc cùng Đoạn Vũ kia cũng đều là người trong đại gia tộc Diệp gia và
Đoạn gia.

Kéo đống đồ vào bên trong, chọn gian phòng đầu tiên ở lại . Mạc Tiểu Khiết
bắt đầu ra sức dọn dẹp, phòng cũ kĩ bụi bặm phủ tới mấy lớp dày, vừa làm Mạc
Tiểu Khiết vừa sặc bụi ho khù khụ, hắn không khỏi ai thán lên.

" Ài, ngày tháng đen tối này bao giờ mới kết thúc đây, thật là nhớ lúc trước
quá, muốn ăn gì thì ăn, chơi gì thì chơi lại còn có bao nhiêu linh thú sai
bảo nữa chứ "


  • Má nó, nhắc tới ăn, bản thiếu lại thấy đói rồi . Trời đất bao la, ăn là
    lớn nhất, phải đi ăn đã rồi tính.

Nghe bụng kêu ục ục gọi, Mạc Tiểu Khiết bỏ lại phòng đã tương đối sạch sẽ hắn
phủi đi trên thân bụi bặm, cất bước ra ngoài.

Tàng Thiên Thành vào hoàng hôn, ánh nắng mờ nhạt sắp biến mất . Náo nhiệt
không vì thế giảm đi, so về ban ngày hoạt động về đêm của thành này cũng
không thua là mấy . Trên đường vẫn rất đông người qua lại, ồn ào ,tiếng rao
kêu gọi. mời hàng nối liền không dứt.

Mạc Tiểu Khiết ra khỏi tiểu viện cũng không xa chọn một quán ăn nhỏ ven đường
có vẻ đông khách ghé vào . Gọi một chút thức ăn đặc sản nơi đây, hắn bắt đầu
mở miệng rộng ra ăn liên hồi. Vừa nhồm nhoàm nhai trong miệng thức ăn, Mạc
Tiểu Khiết trong đầu suy tư nghĩ cách tìm kiếm Cực Thiên bảo y kia.

Lúc còn trên đường tới đây, hắn cũng đã thử thông qua hộ vệ ,cùng mấy thiếu
niên nói bóng gió hỏi chút tin tức, bất quá không có thông tin gì . Tàng
Thiên Học Viện là không có bảo vật gì đáng giá.

" Dù sao không vội vã, ta cũng mới tới, còn có thời gian thăm dò ."

Sau khi ăn uống no nê, sờ căng tròn cái bụng, Mạc Tiểu Khiết kéo lấy thân
thể chuẩn bị trở về . Hắn sáng mai còn lên lớp làm cái lão sư đây.

Một đêm vô sự, về tới tiểu viện cũ kĩ, Mạc Tiểu Khiết cũng không có tu luyện
làm gì cả, bôn ba mấy ngày bây giờ hắn ngã xuống là nằm ngáy o o.

Sáng hôm sau.


  • Mạc lão sư, phía trước chính là lớp Hoàng rồi đó.


  • Ha ha, đa tạ Diệp Mộc lão sư dẫn ta tới đây rồi, khi nào có dịp nhất định
    mời ngươi ăn cơm.


Đi song song cùng họ Diệp lão sư, Mạc Tiểu Khiết mặt treo nụ cười cảm tạ .
Vốn lạ nước lạ cái Mạc Tiểu Khiết sáng nay đang như con ruồi bay loạn tìm lớp
rất may gặp tên là Diệp Mộc này, nói ra hỏi đường, có vẻ khờ ngốc thực thà
Diệp Mộc này lập tức xung phong nhận việc dẫn hắn tới.

Nhìn phía trước phòng ốc lớn, lại so sánh biệt lập, tên là Diệp Mộc lão sư
này nhỏ giọng nói với Mạc Tiểu Khiết.


  • Mạc Lão Sư khách khí, bất quá với cái lớp này, Mạc Lão Sư nhất định phải
    cẩn thận a.


  • Hả.


Không hiểu ra sao, Mạc Tiểu Khiết kinh ngạc dừng lại, nhìn vào Diệp Mộc này
nghi vấn
" dạy mỗi cái lớp thôi, có nghịch cũng đâu cần quá cẩn thận như thế mới đúng
"


  • Phải cẩn thận a, cái lớp này nổi danh là mồ chôn của các lão sư, không có
    ai dạy nó nổi. Không nói đâu xa, Trong một tháng vừa rồi, đã đổi liên tục bốn
    vị lão sư . Ngươi là người thứ năm.

Mạc Tiểu Khiết nghe vậy hơi kinh ngạc, quán tính hỏi một câu.
- Thế bốn người trước kia ?

Nhắc tới bốn người này Diệp Mộc lão sư kia lập tức giọng nói lập tức run run ,
mắt lớn nhìn xung quanh sau đó nới ghé tai Mạc Tiểu Khiết nói nhỏ.


  • Một vị đã phát điên, hai vị trọng thương nặng, một vị chết.


  • Ực ! Không phải chứ, cả lão sư cũng giết.


Mạc Tiểu Khiết giật mình, bụm miệng suýt hô lên, may mắn hắn bịt mau lại sợ
kinh động các vị ma vương trong phòng kia.

Diệp Mộc thấy hắn vậy lập tức chậm rãi lý giải . Thì ra cũng không như Mạc
Tiểu Khiết nghĩ, vị lão sư bị chết kia là có tiền sử đau tim, tẩu hỏa nhập
ma khi cố đột phá Trúc cơ sau khi vào lớp này dạy một ngày thì không chịu nổi
kích thích lăn đùng ra chết.

Sau khi Diệp Mộc đi khỏi, Mạc Tiểu Khiết có chút do dự, nhìn phía đại môn
đóng kín của lớp Hoàng kia hít sâu vào một hơi.
" Đời trước ở địa cầu ta còn lấy ma vương trường học nổi danh, bây giờ trả
nhẽ chút tiểu ma vương này lại không ăn qua sao, vào ! "

Vốn là lấy tay đẩy ra cửa phòng, Mạc Tiểu Khiết là lấy chân đạp, đạp xong
hắn còn vận lên thân pháp lui trở về lo lắng có thứ đồ gì sẽ từ trên đầu rơi
xuống.

Thấy không có dị dạng, Mạc Tiểu Khiết từng bước cẩn trọng bước vào.
Trong phòng có hai mươi tên thiếu niên nam nữ đang ngồi riêng phần mình mỗi
bàn . Thấy có người đi vào, đều lần lượt ngoảnh ra nhìn vào người đến Mạc
Tiểu Khiết.

Hai thiếu nữ ngồi cuối cùng thấy Mạc Tiểu Khiết bước vào, lập tức kinh ngạc vỗ
vai thiếu niên ngồi trước, khuôn mặt xinh đẹp nổi lên chất vấn.


  • Tùy Ngôn, không phải tình báo ngươi lão sư là một lão già lọm khọm gần đất
    xa trời sao . Tên kia là thế nào đây ?

Được gọi là Tùy Ngôn là một thiếu niên gương mặt phổ thông, ăn mặc cẩm bào ,
đôi mắt hơi lớn . Trong Hoàng ban này hắn nổi tiếng về tin tức nhanh nhạy ,
mọi chuyện trong Tàng Thiên Học Viện hắn có thể coi là bách khoa toàn thư.

Bị hai tiểu mỹ nữ chất vấn, Tùy Ngôn thiếu niên gương mặt khó coi nặn ra nụ
cười, sờ sờ trên đầu cười hì hì nói.


  • Hì hì, Tâm tỷ, Lan tỷ đừng nóng, cái đó là chuyện mấy hôm trước, hôm qua
    ta bận rộn xếp hạng hoa khôi tân sinh nên chưa rõ lắm nên không thông báo kịp
    cho mọi người. Lão sư này là lâm thời vị Nữ Bá Vương kia tuyển vào, tên gọi
    Mạc Tiểu Khiết còn lại ta cũng chưa rõ lắm . Khụ khụ, Nếu hỏi về Mỹ nữ mới
    vào Tàng Thiên Học Viện, ta có thể giảng giải một hai, lần này mỹ nữ một cái
    phải so một cái đẹp ..

Nghe thấy Tùy Ngôn thiếu niên này nói tới mỹ nữ, xung quanh đám thiếu niên bị
Mạc Tiểu Khiết kinh ngạc vội quay đầu lại, vẻ mặt ngóng trông như sói đói.


  • Mau, mau Tùy Ngôn có gì mau nói đi, nhiều mỹ nữ lắm sao, ai xinh đẹp
    nhất đây.

Một mặt phì mỡ thiếu niên ngồi trong góc cách đó mấy bàn, rung rinh thân hình
mở ra miệng heo tra hỏi.

Chưa chờ thiếu niên này nói xong, mấy thiếu niên bàn trên đã ngoái xuống.


  • Như cũ a, đây là một trăm lượng, cho ta chi tiết các mỹ nữ đó đi.


  • Ta nữa. đây đây.
    ..


  • Đi chết đi ngươi, suốt ngày mỹ nữ, quà tặng chuẩn bị xong chưa, tên lão
    sư kia đang nhìn kìa . Long trọng chút các huynh đệ tỷ muội.
    Cuối cùng vẫn là trong lớp duy nhất hai vị tiểu nữ vương đập tan rối loạn, đưa
    mọi người về chính sự. Ánh mắt bắt đầu chăm chú nhìn về Mạc Tiểu Khiết, sau
    đó cười một cái.


Các đệ tử cười nhìn mình, vốn đang nhìn đông xem tây đề phòng ám chiêu Mạc
Tiểu Khiết lập tức ho nhẹ, hai tay chắp sau lưng nhìn lại, hắn cũng nhe răng
cười đáp lễ.

Quét ánh mắt một vòng khuôn mặt của hai mươi đệ tử này, Mạc Tiểu Khiết chắp
tay sau lưng, bước nhẹ khí khái mười phần mở miệng.


  • Các vị đệ tử, ta là ban chủ nhiệm mới của Hoàng ban Lão Sư Mạc Tiểu Khiết
    .

Chưa chờ Mạc Tiểu Khiết nói xong, phía dưới vừa được gọi là Tâm tỷ thiếu nữ
mặc áo trắng cất tiếng trong trẻo thúc dục.


  • Lão sư, bắt đầu giảng bài đi, chúng ta thời gian rất quý giá.
    " Có phải ta đi nhầm thiên ban lớp sao, chăm học vậy hả "
    Nghĩ thầm trong bụng, Mạc Tiểu Khiết bắt đầu hơi nghi ngờ mấy cái truyền ngôn
    nghe đồn về Hoàng ban này.

Thấy các học sinh ánh mắt trông ngóng, viên hiếu học tâm Mạc Tiểu Khiết cũng
hơi lay động.


  • Được rồi, bài học đầu tiên ta dạy sẽ là ...

Vừa quay lưng lên bảng Mạc Tiểu Khiết hơi không chú ý, trong nháy mắt hắn
quay lưng, phía dưới các học sinh cười một cái quỷ dị . Đi đầu thiếu niên kéo
trong tay sợi dây cài bẫy từ lâu, ánh mắt ngóng xem kịch hay.

Dây bị kéo, bất ngờ từ dưới sàn nhà bật lên một thanh gậy lớn, tốc độ nhanh
chóng đập vào không phòng bị chút nào tuổi trẻ lão sư.


  • A..a..A
    Một tiếng tru vang ầm lên trong lớp
    kèm theo là thanh âm dồn dập kinh ngạc, vừa giật dây thiếu niên vốn đang yên
    ổn bất ngờ đã bị chính thanh gậy mình cài ,đập một cái choáng váng.

Vốn đang quay lưng lại thiếu niên lão sư kia, như có phát giác thanh âm lập
tức. Không quan tâm ban nãy chính tay hắn động tác đáp gậy quay lại, Mạc Tiểu
Khiết quay đầu như quá kinh ngạc nhìn về thiếu niên bị gậy nện choáng kia tiếc
hận.


  • Ài, thật là, trẻ con bây giờ thật quá không biết quý trọng bản thân, lại
    đi lấy gậy nện đầu vậy, nhỡ bị nện ngu ngốc thì biết khóc sao đây.

Đánh lén thất bại, một bạn học bị thương, còn lại đệ tử lập tức quần chúng
nóng giận . Dẫn đầu hai vị cô nương ngồi cuối càng là một phát đứng phắt lên.


  • Đồng loạt ra tay

Hai nàng hét to một tiếng, tay bên dưới cũng không chậm, có bao nhiêu cơ
quan đặt bẫy lập tức khởi động hết.

Xung quanh đám thiếu niên kia cũng không ngoại lệ. Kẻ kéo cơ quan mình đã cài
trước đó, kẻ tung ra một đám lớn dọa người kì dị động vật, có đệ tử nâng lên
trong tay túi bột to lớn vận lực chuẩn bị ném.

Bất quá với thân mang Khinh Tuyệt Mạc Tiểu Khiết cái gì cũng đều không dùng .
Lấy tốc độ kinh khủng né tránh ám chiêu, hết miếng đá lại tới tấm gỗ cấp tốc
theo cơ quan cởi ra ầm ầm đập vào chỗ hắn vừa đứng . Chưa hết, cứ thấy đồ
tiện tay là Mạc Tiểu Khiết lại một ném, nhất kích tất trúng . Ném một cái là
nghiện, các thiếu niên vốn tưởng ăn chắc cục diện lại bị Mạc Tiểu Khiết hết
lần này tới lần khác né tránh, hơn nữa còn bị phản phệ liên tục . Phàm là
trong phòng thiếu niên nam nữ đều bị Mạc Tiểu Khiết nhất nhất hoàn thủ, đập
lại chính ám chiêu nhất nhất bay về . Đập một cái là trong phòng nộn xộn đầu
choáng mắt hoa.

Chưa kể, ban nãy một tên béo thiếu niên ý định cầm một đống bột mì đáp ra ám
toán Mạc Tiểu Khiết lại bị hắn vớ lấy bên bàn một chiếc bút lông phi lại đập
tung ra . Cả phòng các đệ tử lập tức càng so thê thảm, kẻ nào kẻ lấy một thân
bụi mù, tóc trắng vì dính bột chật vật không chịu nổi.

Chịu lại chính mình tân tân khổ khổ bày ra ám chiêu cũng không rễ chịu . Hai
mươi thiếu niên nam nữ lập tức vận lên tu vi sát khí phun trào cuồn cuộn,
trong phòng bởi vì hai mươi cái luyện Khí Tam giai nổi giận thiếu niên, không
khí lập tức hơi có chút áp lực.

Đối diện cái này mắt đỏ các thiếu niên nam nữ, Mạc Tiểu Khiết nụ cười càng
sáng lạn . Lấy võ đè người cũng là một loại thủ đoạn . so về dùng ngôn phục
chúng Mạc Tiểu Khiết cảm thấy có ích quá nhiều.


  • Hoàng ban các đệ tử, lên cho ta, đánh chết hắn, xông lên.

Đi đầu xinh đẹp thiếu nữ mặc áo hồng thanh âm như ngọc hét một tiếng . Nắm tay
nhỏ trắng muốt giơ cao xông lại.

ae like ????và vote 10* nha, thanks


Tà Thiếu Du Thiên - Chương #10