Tới Tàng Thiên Học Viện


Người đăng: tieukhiet


  • Tại hạ Thẩm Vạn Tam, là Thành chủ của tiểu thành này, thật hân hạnh khi
    ra mắt quý học viện.

Dẫn đầu tên béo trung niên này, Mạc Tiểu Khiết xem dáng vẻ hắn cũng có thể
đoán ra tên này ban nãy nhất định là trà trộn trong đám người . Dò xét ra lai
lịch đoàn người mình cũng không khó.

Thẩm Vạn Tam chắp tay thật sâu cung người, ý mời khẩn thiết nịnh bợ rõ ràng. Ở
Mạc Tiểu Khiết nhìn ra tên này cẩm y ngọc thực, kẻ có tiền hiện rõ trên mặt.


  • Ta ...

Đang khi Mạc Tiểu Khiết mở miệng muốn nói chuyện, từ phía sau hắn Lý Y Đóa đã
đi lại, cất tiếng cắt đứt.


  • Nơi này ta làm chủ, không biết Thẩm Thành Chủ có việc gì chỉ giáo.

Lời nói bình thản, Lý Y Đóa nhàn nhạt nhìn Thẩm Vạn Tam ý hỏi.


  • Ha ha, Thẩm mỗ đối với Tàng Thiên Học Viện nghe danh đã lâu, nay mới được
    gặp mặt, mong mọi người nể mặt cho ta mời mọi người vào phủ ở tạm để ta thịnh
    tình chiêu đãi.


  • Tốt a, có bao cơm ăn lại có chỗ ở, ngu mới không cần . Thẩm Thành Chủ còn
    đợi gì nữa mau dẫn đường đi, hai ngày rồi bản lão sư chưa có tử tế ăn một bữa
    , đói sắp chết rồi.


Nghe có cơm ăn, lại còn không mất tiền, Mạc Tiểu Khiết hứng thú bừng bừng
dành trước Lý Y Đóa đáp ứng trả lời . Để một bên Lý Y Đóa gương mặt xinh đẹp
xụ lại ,nguýt Mạc Tiểu Khiết một cái, cuối cùng là đồng ý . Dù sao bây giờ
nhiều người vậy, muốn tìm cái khách điếm ở lại cũng hơi rắc rối, trời lại xẩm
tối, tìm được nơi trọ hay không cũng khó nói.

Thẩm Vạn Tam mặt béo cười vui vẻ, hai mắt chuột theo thịt mỡ chèn ép mà híp
vào, nhanh chân dẫn đầu đi đường, vừa đi còn vừa làm giới thiệu các nơi hay
các đồ so sánh nổi bật của bản địa.

Mạc Tiểu Khiết và Lý Y Đóa nhân vật tiêu điểm này đương nhiên được hắn trọng
điểm chiếu cố cùng nịnh hót . Thậm chí, vô cùng hào phóng nói cho Mạc Tiểu
Khiết, chỉ cần coi trọng thứ gì có thể mua tùy thích, hắn trả tiền.

Mạc Tiểu Khiết đương nhiên không bỏ đi cơ hội làn thịt đồ chùa một phen rồi ,
nếu không chính hắn đều cảm thấy có lỗi với bản thân.


  • Oa, cái bình này thật tinh xảo, ông chủ bán bao nhiêu đây.


  • Năm lượng.


  • Ta không nghe lầm chứ, năm lượng hay là năm mươi lượng.


  • Chắc chắn là công tử nghe lầm rồi, là năm mươi lượng đó.


  • Được, ta mua


Mạc Tiểu Khiết dứt lời, bên cạnh hắn thân vệ của Thẩm Vạn Tam lập tức trả
tiền.


  • Cảm ơn cảm ơn công tử.
    Lão bản của xạp hàng này lập tức rối rít cảm tạ. Mạc Tiểu Khiết cười hì hì
    quay lưng khoát tay.


  • Cảm ơn gì chứ, ta phải cảm ơn ông mới đúng, bán thật rẻ !


...
- Công tử, công tử, mấy bông hoa này đều rất đẹp, người mau mua đi, rẻ lắm
, có một lượng thôi.
- À à, một trăm lượng hả tiểu cô nương, ta mua, trả tiền đi.


  • Cái này cũng rẻ, mua ...
    ....
    mua ....mua ...

Mạc Tiểu Khiết đi dạo hai bên đường từ cổng thành tới phủ thành chủ mua đồ
thật làm người ta trợn mắt ngoác mồm. Đồ hắn mua cái gì cũng đều theo giá lật
ra gấp mười lần trở lên.

Không chỉ Thẩm Vạn Tam khóe miệng co cắp mà đi sau hắn đám người Tàng Thiên
Học Viện cũng kinh ngạc rớt cằm . Đồ đạc Mạc Tiểu Khiết mua chất đầy xe ngựa
cũng không hết, cửa hàng nào cũng mua, ngay cả mấy cửa hàng áo yếm, phấn
son nữ nhân, Phàm là thấy hay một cái cũng không bỏ qua.

Hạ Lạc Yên tiểu cô nương có chút không nén được hiếu kì, cũng phải giữ lại
Mạc Tiểu Khiết hỏi hai câu.


  • Mạc Lão sư, Ngươi mua bao nhiêu đồ thế này liệu có dùng hết sao, chưa kể
    , mấy vật cho nữ nhân kia, ngươi mua là muốn làm gì a.

Câu hỏi này của nàng cũng chính là tất cả tiếng lòng của mọi người, nghe nàng
hỏi, ai nấy cũng đều vểnh tai lắng nghe, Lý Y Đóa làm như hữu ý vô tình tới
gần cũng nhếch tai lắng nghe Mạc Tiểu Khiết trả lời thế nào.


  • Ta chẳng phải là mới đến sao, mua rồi về sau tới Tàng Thiên Học Viện đỡ
    phải mua nữa, À đúng rồi cái yếm đỏ này rất hợp cô a ,cũng đều lấy đi.

Mạc Tiểu Khiết thấy Hạ Lạc Yên nha đầu nghe mình tặng đồ thì mặt đỏ bừng lên ,
tưởng nàng ngại ngùng, hắn nhanh tay dúi vào tay nàng không cho cự tuyệt.

Trong suy nghĩ Mạc Tiểu Khiết hắn thấy cũng chẳng to tát gì, không phải chỉ
là cái áo thôi sao . Mình là lão sư, tặng cho đệ tử chút đồ cũng không có gì
cả.

Có điều ở Thiên Vũ đại lục, khi một nam tử tặng cho nữ nhân thiếp thân y vật
như là giày thêu hay trâm cài thì đại biểu nam tử này thích nữ nhân kia . Còn
áo yếm loại hình chỉ dành cho tướng công tặng thê tử . Nó có thể coi như một
dạng tín vật định tình, nữ nhân nào nhận thì coi như đã ngầm trả lời nàng ta
cũng thích hắn.

Chính vì thế khi Mạc Tiểu Khiết dúi vào tay Hạ Lạc Yên áo yếm, dọa tiểu nha
đầu hai má đỏ bừng bừng, nhìn gần trong gang tấc khuôn mặt tuấn tú tà ý của
Mạc Tiểu Khiết, hai tay nha đầu càng loạn, nhận cũng không phải, không nhận
cũng không phải.


  • A đây nữa, Lạc Yên nha đầu, mang luôn về cho mấy tiểu nha đầu kia đi ,
    lão sư sao có thể chỉ biết nậng nhẹ một bên a.

Vốn đang bối rối nha đầu, nghe Mạc Tiểu Khiết nói vậy, lập tức tròn mắt . Vô
ý thức tiếp nhận đống xiêm y nhỏ đủ màu sắc, theo cánh tay Mạc Tiểu Khiết chỉ
đi về phía tám nữ hài còn lại.

Mấy nữ hài kia nghe được câu này, vốn đang xem kịch vui cũng đều dại ra ,
cùng một lúc sắc mặt nha đầu nào cũng đỏ cả, ngay cả Nhạc Tuyết Nghiên lạnh
nhạt tính cách cũng hiếm hoi đỏ lên, sau đó là tới cười khổ.
" Mạc Tiểu Khiết này thật là không tim không phổi một chút thường thức cũng
không có, ài, áo yếm đâu thể tặng loạn như thế chứ . "


  • Sắc lang đáng chết ! Hừ.

Thấy Lý Y Đóa đang yên lành lại chửi chính mình, Mạc Tiểu Khiết hơi tức giận
kèm khó hiểu cũng mặc kệ nàng ta.

Thấy Mạc Tiểu Khiết mặc kệ mình, Lý Y Đóa trong lòng giận dữ không biết từ
đâu bừng lên, răng ngà ken két mài . Nhìn bóng lưng hắn hậm hực . " Khốn
khiếp Mạc Tiểu Khiết, đáng chém ngàn đao Mạc Tiểu Khiết, về tới học viện xem
ta an bài ngươi thế nào, xem ngươi có còn vui vẻ được không "

Ngay khi Mạc Tiểu Khiết khó hiểu, lại bị một đống ánh mắt hết các hộ vệ lại
tới các thiếu niên đệ tử nhìn chằm chằm. Mạc Tiểu Khiết ho nhẹ một tieesng ,
không có ý tứ giơ hai tay trống trơn nói.


  • Hết quà rồi a, các ngươi kì lạ nhìn ta là có ý gì, các ngươi một đám nam
    nhân nhìn ta thấy thú vị lắm sao .Đi thôi, ăn cơm.


  • Phải phải ăn cơm a.


Phủ thành chủ đích thật rất lớn, phòng ốc cũng rất nhiều, thêm hai trăm
người cũng không coi là gì.
Ở Thẩm Vạn Tam chu đáo an bài mọi người đều cảm thấy thoải mái. Bất quá làm
Mạc Tiểu Khiết khó hiểu là, sau khi vào trong phủ, mấy thiếu nữ cùng với Lý
Y Đóa lại rất kì lạ ,ngay cả luôn luôn lanh lợi Hạ Lạc Yên cũng vậy . Cứ gặp
Mạc Tiểu Khiết là nàng nào nàng ấy đỏ bừng mặt cúi đầu chạy chốn . Chốn được
một quãng lại ngoái lại nhìn hắn khó hiểu.

Chưa hết, đám nam nhân địch ý với Mạc Tiểu Khiết cũng lập tức tăng mạnh, đặc
biệt là lũ thiếu niên kia biểu lộ rõ ràng nhất, ánh mắt vừa hâm mộ xen lẫn
ghen tị khó mà che giấu . Số ít thì là nhìn hắn than thở không thôi.

Một đêm vô sự, sáng sớm đoàn người lại tiếp tục lên đường. Mạc Tiểu Khiết vẫn
như ôn thần vậy, thiếu nữ thấy hắn là cúi đầu ngượng ngùng lẩn xa, đám hộ vệ
thiếu niên thì nhìn hắn đầy địch ý.

" Thật khó hiểu, không phải chỉ là không tặng các ngươi chút quà sao ,sát khí
đằng đằng vui lắm sao . Ài "

Nhưng ngay khi nhìn thấy cực đại thành trì trước mặt, Mạc Tiểu Khiết lập tức
mang việc này ném ra sau đầu bởi vì :

Tàng Thiên Học Viện tới rồi !

Phía trước cự đại thành trì tên là Tàng Thiên thành, cũng là bên trong có
Tàng Thiên Học Viện . Tàng Thiên Thành so với Thổ Thạch Thành phải lớn gấp năm
sáu lần, từ cả quy mô lẫn khí thế.
Người cũng nhiều hơn, náo nhiệt hơn.

Khi Mạc Tiểu Khiết Lý Y Đóa đoàn người tới Tàng Thiên thành thì đã là buổi
chiều . Ở cửa thành cũng có vài tốp thiếu niên khác xem dáng vẻ là từ mấy
thành trì khác tới báo danh, người người nô nức ra vào . Tiếng ồn ào huyên
náo ngập trời trải rộng khắp đường lớn, phồn hoa náo nhiệt không sao kể xiết
.

Thu xếp xong cho Thiếu niên nam nữ đệ tử kia, Mạc Tiểu Khiết bị Lý Y Đóa kéo
đi nhận công việc cùng đăng ký báo danh vị trí trống lão sư kia.

Tàng Thiên Học Viện ở trung tâm Tàng Thiên thành nên không khó để tìm tới nó .
Chưa kể với noa chiếm cực lớn diện tích kia muốn không tìm ra cũng khó.

Tàng Thiên Học Viện vô cùng rộng lớn, kiến trúc cổ đại đơn giản, có mấy phần
tiên phong ý vị . Tường bao cao lớn giống như một tòa thành nhỏ hơn là một học
viện.

Đại môn bằng gỗ cực lớn có thể cho tốt năm sáu chiếc xe ngựa song song đi vào
. Phía sau cánh cửa có mấy tên hộ vệ trung niên canh giữ tu vi phổ biến là
luyện Khí Tứ giai tới ngũ giai.

Có Lý Y Đóa dẫn đường, Mạc Tiểu Khiết rất rễ ràng bước chân vào Tàng Thiên Học
Viện . Nhìn Rộng lớn kiến trúc cùng xa xa đầu người, Mạc Tiểu Khiết vô cùng
hài lòng.


  • Quả nhiên là mỹ nữ nhiều đó, vậy mới thích hợp với thân phận của ta .Ông
    trời đối với ta Thật quá tốt đi ha ha


  • hi hi hi


Nghe thấy Mạc Tiểu Khiết hài lòng vui sướng, bên cạnh Lý Y Đóa cười một cái
nghiêng ngả. Bước chân, nàng vẫn cười ha ha không ngừng tiếp tục dẫn hắn đi.


  • Có gì vui mà cười lớn thế hả, bộ cô điên sao.


  • ha ha ha ...


  • Còn cười nữa, ê, cô cười cái gì đây, có gì mà cười.


Lý Y Đóa ôm bụng cố nén phát ra tiếng cười.


  • Ta cười ngươi đó, bây giờ chưa phải là lúc cao hứng nhất đâu . Chút nữa
    bảo đảm ngươi còn phấn khởi hơn nữa . Thôi không nói với ngươi nữa đi a, hi
    hi hi.. ..

Hàm ý câu nói này của Lý Y Đóa phát ra, làm Mạc Tiểu Khiết cảm thấy sống lưng
mát lạnh.

" Thôi chết. ta có linh cảm chẳng lành xảy ra, không lẽ Mạc Tiểu Khiết ta lại
phải chôn thân ở đây ư "

ae like và vote 10* nha, thanks ????????????


Tà Thiếu Du Thiên - Chương #8