Minh Ngộ !


Người đăng: tieukhiet

Thấy mọi người chú mục mình, cảm thấy đứng trên cây không còn thú vị, Mạc
Tiểu Khiết phiêu diêu thân ảnh lộn hai vòng trên không trung đúng động tác võ
thuật hạ xuống trước đám người.

Mọi người nhìn mình, Mạc Tiểu Khiết cũng căng mắt ra nhìn lại, ánh mắt đảo
lia lịa trên gương mặt mấy thiếu nữ xinh đẹp trong đoàn, trong lòng chà chà
không ngừng.


  • Tại hạ Hàn Vân Lập thay mặt mọi người Đa tạ công tử ban nãy xuất thủ tương
    trợ, không biết quý công tử cao danh quý tánh xuất thân nơi nào, ngày sau
    nhất định sẽ tới nhà cảm tạ.

Đang khi Mạc Tiểu Khiết thất thần nhìn ngắm hai vị mỹ nhân xinh đẹp nhất trong
tám vị thiếu nữ kia, Một bên Hàn Vân Lập chắp tay tiến lên lần nữa cảm tạ.


  • Ta tên gọi Mạc Tiểu Khiết, còn nhà ở đâu chính ta cũng không rõ nữa tha
    lỗi không thể nói ra.

Mạc Tiểu Khiết ánh mắt rơi vào trước người Hàn Vân Lập lời lời thành khẩn nói
ra . Nhà ở đâu là hắn thật không biết, dù sao Thông Thiên Sơn ở đâu lão đầu
kia cũng chưa từng nhắc tới nửa chữ . Hắn có muốn nói ra cũng không biết nói
sao . Bất quá lời này của Mạc Tiểu Khiết rơi vào trong tai Hàn Vân Lập cùng
mọi người thì đều hiểu là hắn có ý che giấu, dù sao tuổi trẻ lại có tu vi cao
như vậy không xuất thân hào môn thì cũng là đại môn phái.


  • Ha ha, là ta thất lễ . Đây là chút lòng thành mong công tử hãy nhận lấy
    coi như nho nhỏ đáp tạ ân cứu mạng của ngài.


  • Đâu có ,đâu có, gặp việc bất bình rút đao tương trợ là việc lên làm.


Mạc Tiểu Khiết cười ha ha một cái Lời nói tuy khách khí nhưng tay lại không hề
chậm chút nào, đem Hàn Vân Lập mang tới xấp ngân phiếu nhỏ ,không chút do dự
lấy đi.
Hàn Vân Lập thấy Mạc Tiểu Khiết thu nhận ngân phiếu thì trong lòng vui mừng, ý
nghĩ loạn chuyển, nếu có thể kết giao làm quen với vị thiếu niên này thì hắn
đã lập được đại công, thậm trí sau này một bước lên mây cũng có thể .Trong
thế giới này, kết giao với cường giả luôn luôn không sai, biết đâu sau này
nguy cấp thì sẽ lại có thêm một con đường để chọn . Huống chi Mạc Tiểu Khiết
tu vi thâm bất khả chắc đây, có thể vun đắp ra tuổi trẻ thiên kiêu như vậy
phía sau gia tộc hay tông phái có thể là hạng xoàng được sao.


  • Tiểu nữ Nhạc Tuyết Nghiên cùng tiểu muội Hạ Lạc Yên đa tạ công tử ơn cứu
    mạng.

Đang lúc Mạc Tiểu Khiết chuẩn bị hỏi mục đích chính của mình là đường tới Tàng
Thiên Học viện thì hai vị thiếu nữ dắt tay nhau tới gần . Dẫn đầu vị mỹ nữ áo
hồng điềm đạm cảm tạ, giọng nói như kim ngọc thanh thoát vang lên.

Có người dẫn đầu, đằng sau mọi người cũng đều nhao nhao báo tên cảm tạ, ít
nhiều đều là ân nhân không nói được câu cảm ơn thì thật không có mặt mũi nhìn
người.
- tại hạ Bạch Hạo đa tạ công tử ra tay
- tại hạ ...
....
- Ha ha, mọi người không cần khách khí, nên làm thôi ,huống chi thấy mỹ
nhân gặp nạn không ra tay thì thật không phải ta phong cách.
Bất quá không biết các vị có ai biết đường tới Tàng Thiên Học Viện, mong chỉ
giáo.

Mạc Tiểu Khiết vừa nói xong, bên cạnh Nhạc Tuyết Nghiên cô nàng Hạ Lạc Yên đã
nhanh nhảu nói ra.


  • Ây, không lẽ ngươi cũng là tới báo danh sao . Nhưng mà tu vi ngươi cao vậy
    , chắc cũng là Luyện Khí Thất giai trở lên đi, còn tới đó làm gì.


  • Hạ Yên, không nên hỏi linh tinh.
    Hạ Yên còn nhỏ Mạc công tử không cần để bụng .Mà cũng thật trùng hợp, chúng
    ta cũng là đang trên đường đi tới Tàng Thiên Học Viện báo danh, nếu như Mạc
    công tử không chê có thể đi cùng với chúng ta . Dọc đường cũng có thể chiếu
    ứng lẫn nhau.


Nhạc Tuyết Nghiên vừa nói, Mạc Tiểu Khiết lập tức gật đầu trong lòng hai tay
đồng ý . Cùng với mỹ nữ đồng hành chỉ có kẻ ngốc mới không muốn . Với lại ,
Mạc Tiểu Khiết là kẻ mù đường, lúc còn ở địa cầu ngay cả khi có Gps định vị
hắn cũng còn phí sức chín trâu hai hổ mới đi đúng đường.

Mạc Tiểu Khiết Được Hàn Vân Lập an bài cho một con ngựa tốt, sau khi chỉnh
đốn đội ngũ, mọi người cấp tốc lên đường, ở đây mới gặp cường đạo không tiện
ở lâu.

Cưỡi ngựa, Mạc Tiểu Khiết truyện trò rôm rả nhanh chóng hòa đồng với mọi
người . Đều là thiếu niên trạc tuổi nhau với lại Mạc Tiểu Khiết không hề có
cái cao ngạo của thiên tài nên rất nhanh mọi người cũng thả ra, nói chuyện
không còn câu lệ gì nữa . Lại khách khí lấy lòng một phen rất nhanh cơ hồ liền
xưng huynh gọi đệ, thậm chí còn mời Mạc Tiểu Khiết đi trong nhà làm khách.

Các thiếu nữ trong xe ngựa cũng thu hết hành động gần gũi của Mạc Tiểu Khiết
vào mắt, mắt đẹp dị sắc liên tục, chốc chốc lại trộm nhìn hắn một cái . Ngay
cả trong xe ngựa Nhạc Tuyết Nghiên và Hạ Lạc Yên cũng kinh ngạc đánh giá hắn
vài cái . Hạ Lạc Yên nha đầu còn cố ý mấy lần thò đầu ra chen vào trong đám
thiếu niên mấy câu làm mọi người ha ha cười vui vẻ.

Bất quá không phải ai cũng đều với Mạc Tiểu Khiết thân thiện, vẫn có mấy ánh
nhìn đầy đố kị cùng chán ghét nhìn hắn, tiêu biểu là thiếu niên tên Bạch Hạo
kia . Dù cật lực che giấu bất quá cảm xúc phập phồng địch ý khi có khi không
của hắn vẫn không thoát khỏi linh giác nhạy cảm của Mạc Tiểu Khiết.

Gặp Mạc Tiểu Khiết nhìn mình, tên thiếu niên Bạch Hạo này cũng mỉm cười đáp
lại, hắn coi như bản lĩnh không tệ, nhưng cũng chỉ tới thế mà thôi . Mạc
Tiểu Khiết cảm nhận tu vi Luyện Khí nhất giai của hắn lập tức bỏ qua lựa chọn
không nhìn . Trúc Cơ Kỳ còn không đủ lọt vào mắt Mạc Tiểu Khiết huống chi tiểu
nhân vật này ,xoay tay hắn có thể chấn áp mấy trăm tên.

Cứ thế đi thêm một quãng nữa, bất chợt phía trước xuất hiện một đoàn người
ngựa khí thế chạy tới. Trăm kẻ tới kia người mặc khinh giáp, tay cầm trường
thương, hông đeo đại kiếm, xem giáng vẻ chắc là người của quân đội . Để Mạc
Tiểu Khiết giật mình là đi đầu vị kia, nàng mặc giáp nhẹ để lộ phần bụng thon
gọn trắng noãn, bộ ngực vĩ đại tạo thành một đường cong to lớn lúc nào cũng
có thể bật tung che đậy của nó ra vậy, khinh giáp thiết kế đặc biệt ngắn gọn
cách điệu, phần vải che tới gần hết đầu gối, vải còn lại xẻ nhỏ ,cặp chân
nóng bỏng dưới lớp vải như ẩn như hiện thu hút ánh nhìn.

" Khụ khụ thật là lớn a "

Không chỉ có mỗi Mạc Tiểu Khiết có cảm nhận như vậy, mà xung quanh còn là nam
tính thì đều có ý nghĩ như thế . Bất quá bọn họ không giám biểu lộ quá lớn hầu
hết là thậm thụt cúi đầu xuống, đám thiếu niên đa phần là đỏ mặt tránh né ,
mắt chuột trộm xem.

Bên cạnh thiếu niên gần Mạc Tiểu Khiết thấy hắn vẫn còn trợn trừng nhìn nàng
ta, khóe miệng còn ẩn ẩn nước miếng vung vãi . Tên thiếu niên này thay Mạc
Tiểu Khiết sợ hết hồn, mọi người ban nãy nói chuyện thật vui vẻ, hắn cũng
không muốn Mạc Tiểu Khiết vô duyên vô cớ trêu họa vào thân.
Mấy Thiếu niên xung quanh cũng thấy hình tượng mê gái của Mạc Tiểu Khiết ,
giang tay ra định kéo hắn lại nhưng không kịp rồi, cô nàng kia đã nhìn thấy
ánh mắt lửa nóng của Mạc Tiểu Khiết, mị nhãn hung ác nhìn lại đây.


  • Hứ hứ, nhìn thấy sao, nàng liếc mắt đưa tình với ta kìa, khụ khụ, thật
    là, cô nàng này cũng quá trực tiếp đi, Mạc Tiểu Khiết ta đơn thuần như thế
    nhất quyết không thể cho nàng mê hoặc a . Đáng chết, vẫn là ta quá ưu tú ,
    phải làm sao đây ... khó nghĩ a.


  • Nghĩ cái đầu ngươi, Mạc Tiểu Khiết ngươi chết chắc rồi, nhân lúc Hàn hộ vệ
    chào hỏi người ta mau chạy đi, lấy tu vi của ngươi chạy nhanh thì còn có mạng
    nhặt về.


Bên cạnh xe ngựa, Hạ Lạc Yên nhìn cái bộ của Mạc Tiểu Khiết này nàng lập tức
cười phun ra, bên cạnh Nhạc Tuyết Nghiên cũng hơi hơi mỉm cười nhìn hắn.


  • Mạc công tử lần này ngươi thảm rồi, vị cô nương dù là hai mươi tuổi nhưng
    không phải là người bình thường đâu . Nàng chính là thiên tài Lão sư của Tàng
    Thiên học viện a, tu vi Luyện Khí đại viên mãn, bình thường Luyện Khí Cửu
    giai cũng không là đối thủ, ta thấy nếu Mạc Công tử không có nắm chắc vẫn là
    nên cao chạy xa bay mau đi.


  • Òa, cuối cùng cùng cũng gặp cái thiên tài ra giáng vẻ chút. có Luyện khí
    đại viên mãn tu vi, bất quá ta cũng không đắc tội nàng a, yên lành với nhau
    thì sao phải chạy.


Mạc Tiểu Khiết sau khi cảm thán, nhìn Hàn Vân Lập đang báo cáo cái gì với mỹ
nữ kia ,lập tức lý lẽ chuẩn xác nói ra nghi hoặc, ánh mắt không nhìn Nhạc
Tuyết Nghiên và Hạ Lạc Yên, đánh chết không chừa tiếp tục nhìn vào nơi nào đó
quá cỡ của cô nương nhà người ta . Tay phải xoa xoa cằm một mặt tiếu ý đánh
giá.

Nhạc Tuyết Nghiên cùng Lạc Hạ Yên hai nữ hai mặt nhìn nhau . Vẫn là tính cách
linh động Hạ Lạc Yên dẫn đầu, giọng nói nghiền ngẫm truyền vào tai Mạc Tiểu
Khiết.


  • Cũng là không có gì lớn lắm, tính cách vị Lý lão sư này có chút kì quái ,
    lần trước nàng tới Thành chúng ta tuyển sinh cũng chỉ cho mấy kẻ tròn mắt nhìn
    nàng mấy cái bạt tai cùng mấy tên suýt nữa bị trọc mù mắt thôi . Tính ra cũng
    không có gì to tát cả.

Nói xong Nàng còn cố ý, liếc Mạc Tiểu Khiết cho hắn một cái cười an ủi " yên
tâm, nếu ngươi chết ta nhất định bao chôn tốt "


  • Hử hử, Nha đầu, ngươi hại chết ta rồi, sau không nói sớm . Bà cô kia thấy
    ta rồi, ặc ặc hình như lại còn đang qua đây nữa.

" Ai nha, suýt nữa quên mất, ta là ai a, tu vi thế nào, một cô nàng ngực
lớn thôi sợ cái chim . Làm Bực ta lên bản thiếu cho ngươi thử Cầm long thủ gia
truyền của ta cho ngươi biết lợi hại . "

Bị thảm cảnh Hạ Lạc Yên vẽ ra hù dọa, Sau phút bối rối Mạc Tiểu Khiết lập tức
nghĩ tới mình đã không còn là phàm nhân địa cầu nữa, đường đường Trúc cơ sơ
kì cao thủ, thân lại mang cái thế thần công sợ làm gì một cái Luyện khí.

" Đúng thật là còn phải rèn luyện chút, bây giờ ta là tu tiên giả, không
phải cứ lúc nào cũng ghi nhớ phàm nhân cũ thân phận được, lần sau bị người
bắt gặp thì quá mất mặt . Ngay cả mình là tu tiên giả gặp chút loạn là quên
mất .".

Cái này cũng chỉ trách Mạc Tiểu Khiết quá lười, thời gian tu hành của hắn quá
ngắn, với lại hắn là từ trong bí cảnh đi ra trải qua còn ít, tâm thái vẫn
chưa quen mình là tu tiên giả . Đa số còn nhớ mình vẫn còn là phàm nhân yếu ớt
, Đâu như con người nơi đây sinh ra là tiếp thu tu tiên giáo dục, Thực lực tu
vi cực độ chú ý, sinh sát chỉ ở một ý niệm.

ae like và vote 10* nha, thanks ????????????


Tà Thiếu Du Thiên - Chương #4