Gặp Cướp


Người đăng: tieukhiet

Không biết có phải vận khí quá tệ hay không, bôn ba mấy trăm dặm tìm cả buổi
mà Mạc Tiểu Khiết không gặp một cái người sống nào . Hỏi đường là không thể
được rồi, sắc trời cũng đã tối, xung quanh là rừng núi thật không thích hợp
ban đêm đi lại, dã thú quá nhiều, tiếng kêu gào gầm nhẹ trong đêm vang lên
không ngớt, Mạc Tiểu Khiết sờ sờ cái bụng xẹp lép, hắn có chút đói bụng.


  • Lão đầu chết tiệt ngươi hại bản thiếu thật thảm, bây giờ toàn thân chẳng
    có vật gì, tới cái đồ đánh lửa cũng không có làm sao mà sống đây.

Ngồi xụp xuống một tảng đá nhỏ, Mạc Tiểu Khiết hai tay xoa xoa kẹp một que
củi ở giữa xoay vòng vòng vào một đống lá khô, một bên cố gắng tạo lửa một
bên trong lòng than thảm . Hết cách rồi, hắn chỉ đành dùng cách nguyên thủy
này để lấy lửa thôi, có trách thì chỉ có thể trách lão đầu khốn khiếp thôi.

Loay hoay một lúc lâu, cuối cùng ánh lửa cũng xuất hiện, Mạc Tiểu Khiết hí
hửng xoay người lấy ở một bên gà rừng hắn vừa bắt được, đơn giản chế biến sau
đó xọc que treo lên đống củi nướng nó.

Không có gia vị, thịt gà cũng chẳng khá là bao, Ngậm lấy nước mắt cố gắng ăn
lấy sức, sau đó Mạc Tiểu Khiết leo lên một cây đại thụ lớn ảo não dựa vào ngủ
.

Một đêm trôi qua thật nhanh, sáng sớm Mạc Tiểu Khiết xoa cái lưng tê rần tiếp
tục xuất phát, vẫn một đường hướng cũ đạp lá phi hành.

Đi được xa xa, Mạc Tiểu Khiết cuối cùng là tìm thấy chút dấu vết có con người
hoạt động rồi . Trong núi rừng hoang vu thình lình có một con đường mòn nhỏ đủ
cho một xe ngựa đi qua, mang theo mừng rỡ hắn lại càng ra sức phi hành.


  • Ở đâu nha, rõ ràng có chút dấu xe mới nha, sao mãi chưa thấy cái bóng nào
    . Ài ài ! Muốn tìm một cái người hỏi đường cũng thật khó khăn . Đáng chết lão
    đầu, đều tại ngươi ám ta.

Lần theo dấu xe hồi lâu ,vẫn không gặp được cái người nào, Mạc Tiểu Khiết
khuôn mặt cau có thất vọng oán thầm . Nhớ lại thủ phạm đẩy mình ra đây là giận
tới không có chỗ phát tiết.

Ngay khi Mạc Tiểu Khiết đang ảo não suy nghĩ, từ phía xa chân trời truyền lại
mấy tiếng reo hò vang dội . Thanh thế không nhỏ, nghe được đáy lòng Mạc Tiểu
Khiết lộp bộp một tiếng, ánh mắt lập tức lấp lánh nhìn về phía xa.


  • Có người a, hơn nữa nhân số còn không ít, lần này phát đạt.

Thí điên điên cuồng phi về phía trước, mấy hơi thở sau Mạc Tiểu Khiết lập tức
xuất hiện ở nơi phát ra đông đảo tiếng rống kia.

Xuất hiện trước mặt hắn là một đoàn xe ngựa đang bị một toán đông đảo đại hán
mặt mày hung ác, quần áo thô kệch tay cầm sáng loáng cương đao bao vây .
Người nào người ấy miệng mồm ô ngôn uế ngữ uy hiếp đám đông bị bao vây.

Đám đông bị bao vây không giống như là thương đội xuất hành, trong đó chiếm
tới quá nửa lại là thiếu niên thiếu nữ có tầm hai mươi người, tuổi tầm mười
sáu mười bảy xấp xỉ với Mạc Tiểu Khiết, trên thân mấy thiếu niên thiếu nữ này
ăn mặc đều là cẩm y gấm vóc, từ khí chất toát ra đều là kẻ có tiền phi phú
tức quý. Trong đó càng có mấy vị thiếu nữ nhan sắc làm Mạc Tiểu Khiết nhìn
cũng lác mắt.
Mười ba nam ,tám nữ này hầu hết tu vi gần như không có ,mới chỉ là dẫn khí
nhập thể miễn cưỡng coi là nửa bước luyện khí cảnh giới, có bốn người hai nam
hai nữ là tu vi luyện khí nhất giai.

Đi cùng với hai mốt thiếu niên thiếu nữ này là hơn hai mươi hộ vệ tu vi phổ
thông nằm ở luyện khí tam giai
cao nhất cũng chỉ là người dẫn đội kia là luyện khí ngũ giai . So về lũ cường
đạo bao vây gần trăm tên đại hán luyện khí tam giai kia thì nhóm người thiếu
niên thiếu nữ này ở vào yếu thế, chưa kể đứng giữa tên cường đạo một mắt kia
lại là luyện khí lục giai kia thì nhóm người càng nguy hiểm.

" Cái này sẽ không phải là cường đạo chặn đường cướp của a, vậy mà để cho ta
gặp được "


  • Lưu hộ vệ, chút nữa ta sẽ dẫn mấy huynh đệ yểm trợ, ngươi mang theo các
    thiếu gia tiểu thư đi trước,
    Ta đã thả tin cầu cứu rồi, Chỉ cần ra khỏi đây kéo thêm chút thời gian nữa ,
    Lão sư của Tàng Thiên học viện nhất định sẽ tiếp ứng. Nhớ kĩ dù thế nào Cũng
    phải bảo vệ được đại tiểu thư còn lại ...không quan trọng.

Trong đám người, dẫn đầu đội trưởng Hàn Vân Lập gằn giọng nói nhỏ với đứng bên
cạnh hắn vị Lưu hộ vệ kia . Hàn Vân Lập hắn vốn là đội trưởng của Bách Nhạc
Thành Lần này vốn là Bách Nhạc Thành Thành chủ cho hắn hộ tống chiêu sinh
trúng tuyển của Tàng Thiên học viện đi học viện báo danh . Nhưng tới nửa đường
này lại bị nhóm cường đạo bất ngờ tập kích, tình thế cấp bách không thể không
liều mạng, chưa kể vị thiên kim thành chủ thương yêu kia lần này cũng đi
.Thành Chủ đã dặn đi dặn lại hắn phải bảo vệ tốt nữ nhi bảo bối của hắn nếu có
bề gì không chỉ là hắn chết mà cả gia tộc thân quyến của hắn cũng không thoát
khỏi liên lụy.


  • Đội trưởng yên tâm, dù chết ta cũng sẽ không để Đại tiểu thư cùng mấy
    người đi theo có việc gì, ngươi phải gắng sống sót, chỉ cần gặp được chi viện
    chúng ta lập tức quay lại cứu ngươi.

Với lời nói của người huynh đệ sinh tử lâu năm, Hàn Vân Lập chỉ có thể gượng
cười, cầu cứu tin hắn là đã phát ra nhưng đợi tới tiếp viện cũng phải một canh
giờ nữa, tới lúc đó chỉ sợ ...

Trong đám thiếu niên chưa từng va chạm sự đời, lúc này chấn tĩnh chẳng được
mấy người. Một vị tuấn tú thiếu niên áo trắng dáng vẻ rất có khí thế, không
run sợ như bao người khác, hắn tiến lại gần hai thiếu nữ xinh đẹp cách đó
không xa.


  • Tuyết Nghiên tiểu thư có Bạch Hạo ta ở đây nhất định sẽ không cho ngươi xảy
    ra việc gì, hãy tin tưởng ta.


  • ui buồn nôn quá hi hi, Bạch hạo. ngươi không xem lúc này là lúc nào còn có
    thời gian đi mê hoặc tỷ muội tốt của ta.


Hai thiếu nữ đều rất xinh đẹp ban nãy làm cho Mạc Tiểu Khiết ghé mắt cũng
chính là hai nàng.
Một thiếu nữ áo hồng ,một thiếu nữ áo xanh . Vừa mới châm biếm đạo mạo thiếu
niên là thiếu nữ áo xanh kia . Nàng tuổi tầm mười sáu dáng vẻ thanh tú, mái
tóc tết cao hai bên lanh lợi, hai mắt to tròn đầy tinh nghịch ,gương mặt
trứng ngỗng kết hợp nước da trắng nõn nhìn vô cùng đáng yêu cho người ta cảm
giác đầy sức sống và yêu thích.

Bên cạnh vị tỷ muội tốt của mình nói vậy, Thiếu nữ áo hồng có tên Tuyết
Nghiên không để tâm lắm, ánh mắt nàng lo lắng nhìn về dẫn đội Hàn Vân Lập kia
sau đó thở dài.


  • Lạc Yên ,đừng nói linh tinh nữa, bây giờ làm sao hóa giải nguy cơ mới là
    quan trọng, chỉ mong sẽ có cứu viện mau mau tới a.


  • Biết rồi, Nghiên tỷ.


Bất mãn bĩu môn, thiếu nữ áo xanh tên Lạc Yên làm mặt quỷ sau đó nép sát vào
bên cạnh Nghiên tỷ của nàng.


  • Sao ,cho các ngươi thời gian hết rồi, đầu hàng đi, bảo vệ lũ trẻ nhắt vô
    dụng kia làm gì, giao ra đây, mỗi người đều được vui vẻ.


  • Ha ha đúng vậy, mau giao ra đây, các đại gia nhìn mấy tiểu mỹ nhân kia mà
    chân tay ngứa ngáy khó chịu rồi đúng không các huynh đệ


  • đúng đúng, cứ hiếp trước rồi tính a, thoải mái làm đầu ha ha.


Ngay khi lũ cường đạo nhao nhao muốn thử ,chúng sắp mất kiên nhẫn, vốn đang
dựa vào thiếu nữ áo hồng, tên là Lạc Yên cô nàng bỗng thét lên kinh ngạc ,
ngón tay ngọc chỉ vào trên cao đại thụ.


  • A, Cứu viện tới rồi, ở... ở trên kia

Vốn đang căng thẳng cục diện, nhóm hộ vệ đang chuẩn bị liều mạng mở đường máu
cho đám thiếu niên rút đi thì Mạc Tiểu Khiết xuất hiện hấp dẫn mọi ánh nhìn.
Theo hướng thiếu nữ Lạc Yên kia chỉ, tất cả ánh mắt đều ngưng tụ vào Mạc Tiểu
Khiết, có mừng rỡ có kinh ngạc còn nhiều hơn là kinh hãi của nhóm cường đạo.

Trong tràng không ai có thể nhìn ra tu vi của Mạc Tiểu Khiết . Theo như bình
thường, không nhìn ra tu vi chỉ có hai khả năng, một là kẻ này không có tu vi
gì, khả năng còn lại là tu vi vượt xa người nhìn . Mạc Tiểu Khiết xuất hiện
là đứng trên lá cây đó, thử hỏi một kẻ không biết tu luyện thì làm sao làm
được. Lũ cường đạo có ngu ngốc đi nữa cũng hiểu Mạc Tiểu Khiết tu vi vượt xa
bọn chúng, đạp diệp phi hành loại này đừng nói Luyện Khí Cửu giai ngay cả
Trúc Cơ Kì cũng ít ai làm được.

Cảm nhận vạn chúng chú mục cảm giác Mạc Tiểu Khiết lòng hư vinh vô cùng thỏa
mãn . Chắp tay sau lưng khí thế hung hăng quát lớn.


  • Khốn kiếp! ban ngày ban mặt lãng lãng càn khôn mà các ngươi lại chặn đường
    cướp của sao.

Lời nói Mạc Tiểu Khiết không những làm Lũ cường đạo chấn kinh mà còn đánh tan
sự lo nghĩ trong lòng Đám thiếu niên thiếu nữ đặc biệt là dẫn đầu hộ vệ.

" Thiếu niên cao thủ này tu vi thâm bất khả chắc, tính toán thời gian vừa gửi
tin cầu cứu thì từ thành trì gần nhất cũng không thể tới đây nhanh như vậy
được, thiếu niên này chắc chắn không phải cứu viện vừa gọi . Cũng may Hắn là
tới giúp coi như may mắn. "
Đội trưởng hộ vệ Hàn Vân Lập nhìn Mạc Tiểu Khiết trong lòng suy tư, sau đó lập
tức chắp tay hướng Mạc Tiểu Khiết vái lạy.


  • Chúng ta là người của Bách Nhạc Thành lần này hộ tống mấy vị thiếu gia tiểu
    thư đi báo danh không ngờ gặp phải cường đạo nơi đây, mong thiếu hiệp giúp đỡ
    chúng ta đánh đuổi lũ cường đạo này, xong việc nhất định có thâm tạ.

Nghe tới thâm tạ, nghĩ đến bị lão đầu lừa ,trên người chẳng còn vật gì. Mạc
Tiểu Khiết hai mắt lập tức sáng, gương mặt cười híp lại sung sướng.


  • Có thâm tạ sao, rễ bàn rễ bàn.
    Ây tên một mắt kia, nghe thấy gì sao, cho ngươi năm giây đi khỏi nếu không
    thì hừ.

Nói rồi, để chứng minh lời mình, Mạc Tiểu Khiết ngón tay nhất chỉ ????về bên
đường một cây đại thụ . Theo một tia sáng lóe lên, ầm một tiếng gốc đại thụ
kia lập tức chia năm xẻ bảy vỡ nát, lấy thực lực cường đại chấn nhiếp tất cả
mọi người.


  • .thiếu.. iếu ...hiệp tha mạng, chúng ta đi, lập tức đi . Đa tạ thiếu hiệp
    không giết.

Đầu lĩnh cường đạo một mắt kia hai chân lập tức run rẩy, vội vã chắp tay mang
theo lũ cường đạo xung quanh đã sợ mất mật rút khỏi.

Mạc Tiểu Khiết thấy lũ cường đạo này dứt khoát vậy, lập tức hài lòng vỗ vỗ
tay
" được a, đám cường đạo này vẫn rất có ánh mắt, biết Bản thiếu ta không rễ
trêu lập tức cúp đuôi bỏ chạy ,quá uy phong, mấy mỹ nhân nhìn ta kìa, lần
này phát đạt "
- Nghiên tỷ, ta nói không sai chứ, tên này nhìn qua là biết tham tài nha ,
ban nãy Hàn hộ vệ vừa nói có thâm tạ, hắn ánh mắt lập tức sáng choang

Chưa hết, bây giờ lại còn sắc sắc nhìn chúng ta, ta đoán hắn cò có thêm
thuộc tính quan trọng đó là sắc lang nữa, cứ mị mị nhìn người, thật đáng ghét
.

Nghe bên cạnh muội muội tốt Lạc Yên nói vậy, Tên là Tuyết Nghiên thiếu nữ kia
lập tức vỗ trán quở trách nàng.


  • Lạc Yên, đừng làm rộn, Người ta dù sao cũng là cứu mình đó, không nên ăn
    nói linh tinh . Lần này không có hắn, số mạng hai chúng ta còn không biết ra
    sao nữa, thậm chí đã chết cũng không biết chừng .Thảm hại hơn là còn bị bắt
    lại chịu hết lăng nhục.


  • Hừ hừ có gì to tát, tu vi không phải cao chút sao, mà cũng thật là nhìn
    hắn chỉ trạc tuổi chúng ta mà tu vi kinh khủng vậy, so với lão sư của Tàng
    Thiên học viện luyện khí cửu giai lần trước tới tuyển sinh còn mạnh hơn .
    Không biết hắn ăn gì lớn lên nữa, quái vật a.


ae like và vote 10* nha, thanks ae


Tà Thiếu Du Thiên - Chương #3