Làm Cái Lão Sư Chơi


Người đăng: tieukhiet


  • Mỹ nhân tốt, xin chào.

Ngay khi Lý Y Đóa cưỡi ngựa lại gần, Mạc Tiểu Khiết có tật giật mình cười ha
hả chào hỏi . Nhưng tu vi lại âm thầm thả ra, Luyện Khí cửu giai khí thế chớp
mắt thoáng hiện . Đây là hắn trực tiếp cho mình bảo hộ đó, có tu vi ngang
nhau tin tưởng cô nàng này dù có ngang ngược cũng không dám hành động thiếu
suy nghĩ. Vốn là Mạc Tiểu Khiết không định che giấu tu vi, bất quá qua quan
sát cùng với chút thông tin mấy thiếu niên ban nãy đàm tiếu hắn đã có chút
kinh nghiệm, Nếu tuổi này Mạc Tiểu Khiết lấy ra tu vi Trúc cơ sẽ là kinh thế
hãi tục, chỉ có thể gợi lên vô hạn rắc rối . Chẳng phải sao, cô nàng ngực to
phía trước chính là một ví dụ.

Lý Y Đóa năm nay hai mươi tuổi, tu vi Luyện Khí đại viên mãn, là Đông Lâm Phủ
thiên tài trong thiên tài ,người có hi vọng nhất trước hai mươi năm tuổi đột
phá vào Trúc Cơ kì.

Tu Hành một đạo khó khăn, từ Dẫn khí nhập thể đã không phải ai cũng làm được
rồi, cửu ải này hầu như chính là ranh giới giữa người phàm và tu luyện giả ,
Cả Thiên Vũ đại lục có Tám phần là người bình thường, có thể luyện khí tu tiên
chiếm số lượng chỉ hai phần mười thôi . Bất quá Thiên Vũ đại lục mấy trăm tỷ
dân số thì hai phần này cũng không phải là ít . Trúc cơ lấy hai mươi năm tuổi
làm cửa ải. Có rất nhiều người cả đời cũng chỉ dừng lại ở Luyện khí kỳ mãi mãi
không thể tăng lên, bước vào Trúc cơ mới coi như chân chính tu tiên giả, kẻ
nào có thể đột phá tới trúc cơ trước năm hai mươi năm tuổi càng sớm thì ngày
sau tiền đồ càng rộng mở ,đi được sẽ càng xa.

Trong lịch sử Đông lâm quận, không, phải nói là cả Huyền Long vương triều dù
là dùng công pháp tốt nhất, tài nguyên cao cấp nhất Trúc Cơ trẻ tuổi nhất
cũng mới là hai mươi tuổi, Hai mươi tuổi Trúc Cơ đã đủ làm mọi người điên
cuồng, người người chú mục . Nếu phá vỡ lẽ thường, Mười tám tuổi Trúc cơ thì
chỉ có một khả năng là trên người hắn có đại bí mật, khi đó thì Mạc Tiểu
Khiết liền nguy hiểm rồi. Ai sẽ tin tưởng tu vi hắn sở dĩ tăng lên là ngày
ngày cắn tiên quả chơi đây, chưa kể hắn còn thân mang Ngũ Tuyệt Thần Công ,
bị người dòm ngó thì càng nguy cấp.

" hừ " một tiếng cảnh cáo ánh mắt sắc sắc của Mạc Tiểu Khiết, Lý Y Đóa đối
với Luyện Khí Cửu giai hắn mặc dù hơi kinh hãi chút, xem xét thiếu niên có vẻ
còn nhỏ tuổi hơn mình lại có tu vi cao như vậy nhưng kinh ngạc cũng chỉ là
thoáng qua, dù sao nàng là Luyện Khí đại viên mãn . Đều là Luyện Khí kì bất
quá nàng là đại viên mãn nửa chân đã bước chạm vào Trúc cơ không phải bình
thường Luyện khí cửu giai có thể sánh được.


  • Ngươi chính là Mạc Tiểu Khiết đi, thay mặt Tàng Thiên Học Viện ta cảm tạ
    ngươi ra tay bảo vệ các đệ tử của học viện ta . Bất quá, ta khuyên ngươi vẫn
    nên quản tốt ánh mắt của mình, cẩn thận không may mà bị trọc mù thì đáng tiếc
    lắm.

Nghe dọng điệu uy hiếp của nàng ,vốn không muốn va chạm với nàng bất quá trong
lòng Mạc Tiểu Khiết hơi bức xúc.
" Lại còn giám uy hiếp ta, không phải chỉ nhiều hơn nữ nhân khác mấy lạng
thịt sao, có gì mà hung ác . Không cho ta nhìn, ta đây lại càng muốn nhìn
,xem ngươi làm gì được ta, hừ "


  • Ài, từ nhỏ mắt ta đã rất sáng nhìn mấy nữ nhân xinh đẹp vẫn là không có
    vấn đề gì . Bất quá không hiểu sao nhìn loại nữ nhân ngu xi ngang ngược nhìn
    vào là ta lại đau mắt . Ai u, nói đến là đến, mắt ta lại đau rồi.

Bỗng dưng Mạc Tiểu Khiết kêu rên một tiếng, ánh mắt nghi hoặc nhìn lại Lý Y
Đóa biểu lộ tìm kiếm cái gì.


  • Không thể nào, nơi đây ta chỉ nhìn thấy mỗi Lý mỹ nữ này a, làm gì còn nữ
    nhân ngu xi ngang ngược nào nữa nhưng tại sao mắt ta lại đau a.
    Có ai không, mau nói cho ta biết ,tại sao a ? Không lẽ không lẽ .. Ài ài chết
    rồi chết rồi, Lý lão sư ngươi

Mọi người xung quanh đều chung một tiếng lòng " Mạc Tiểu Khiết hắn điên rồi ,
lần này thảm "

Hạ Lạc Yên có chút hăng hái đánh giá sau đó thúc thúc bên cạnh nàng tỷ muội
tốt.
- Hi hi, Tuyết Nghiên tỷ, có kịch hay xem rồi, không biết Mạc Tiểu Khiết
hắn có nắm chắc hàng phục vị mỹ nữ lão sư này không a, tỷ nói xem.

Nhạc Tuyết Nghiên ánh mắt nhìn sang, cười nhạt.


  • Lần này Lý Y Đóa lão sư đích thật hơi quá đáng dù sao Mạc Tiểu Khiết đã cứu
    chúng ta cũng là có ơn với học viện, ngôn ngữ không kiêng dè đi uy hiếp người
    ta . Mạc Tiểu Khiết này cũng không phải người thường, hắn dám buông lời đối
    chọi thì chắc có lắm chắc đi . Bất quá, đánh hay không thì còn phải xem tâm
    tình Lý lão sư đi, đánh thì sẽ mang tiếng vong ân, không đánh thì nàng ta sẽ
    bị mất mặt.

Trên ngựa, Lý Y Đóa tức giận mặt đỏ lên tưởng trừng sắp bùng nổ tới nơi . Mọi
người đã chuẩn bị tâm lý lùi ra một khoảng trống có gì cho hai người động thủ
. Bất quá, tức giận Lý Y Đóa thoáng chốc hóa cười, nụ cười khuynh thành nhất
khắc làm xung quanh khó hiểu, ngay cả Mạc Tiểu Khiết đang sắn tay áo chuẩn bị
giáo huấn cô nàng không biết trời cao đất dày này một trận, cũng kinh ngạc
đứng hình.

Lý Y Đóa xuống ngựa, biểu lộ nụ cười như hoa đứng trước mặt Mạc Tiểu Khiết ,
cảm nhận hương khí đập vào mặt, Mạc Tiểu Khiết đầu óc hơi mơ màng, suy nghĩ
theo gió tung bay.

" Sẽ không đâu, lẽ nào bị ta mắng tới điên luôn rồi, cũng không đúng a, Bà
cô này vẫn còn trân trân nhìn ta dáng vẻ cũng không ngốc, Ánh mắt quỷ dị kia
lẽ nào mê ta rồi."

" Ài ài, nếu là người khác thì còn có thể, tính cách như này lại thêm miệng
mồm hung dữ nữa thì chịu thôi, dù có xinh đẹp hơn nữa, thứ cho ta nói thẳng
, nàng này bản thiếu Không muốn ! "


  • Ha ha, ban nãy chỉ là đùa với Mạc công tử thôi, có gì thất lễ xin nể mặt
    tiểu nữ bỏ quá cho.


  • Khụ khụ, không giám không giám, ban nãy ta cũng chỉ đùa thôi Lý lão sư
    đừng để bụng là được.


Vẫn giữ khó hiểu, Mạc Tiểu Khiết thấy nàng ta mỉm cười giọng nói thanh thoát
xin lỗi, cũng không tiện đánh mặt kẻ tươi cười, hắn cũng ha ha cười đáp lại.

Lý Y Đóa mặt cười trong lòng không cười, trong bụng không biết đã thăm hỏi
mười tám đời tổ tông của Mạc Tiểu Khiết bao nhiêu lần rồi.
" ha ha, cứ cười đi, chưa có kẻ nào sắc sắc nhìn ta mà không ăn quả đắng rồi
, huống hồ lại còn giám mở miệng bôi đen ta ngang ngược ngu ngốc à, thù này
sao có thể đơn giản đánh một lần là xong chứ . Bản tiểu thư phải cho ngươi vào
tròng, ngày ngày khó dễ tra tấn ngươi như thế mới thú vị . "


  • Nghe Hàn hộ vệ nói Mạc công tử phải tới Tàng Thiên Học Viện, tiểu nữ mạo
    muội không biết công tử tới đó là làm gì a, nếu có thể, nể mặt công tử vừa
    rồi giúp đỡ ta cũng có thể hỗ trợ một hai.

Tiến sát lại gần Mạc Tiểu Khiết không để ý xung quanh đám người kinh hô, Lý Y
Đóa hơi thở như lan, cầm cổ áo Mạc Tiểu Khiết lời nói mê hoặc nói ra, ánh
mắt ướt át nhìn hắn ngóng trông đáp án.

" Yêu nghiệt, mơ tưởng câu dẫn ta Mạc Tiểu Khiết ,ta mới không mắc mưu đâu "

Tuy là nghĩ vậy, nhưng dư quang theo bản năng vẫn nhìn phiến đường cong tuyệt
mỹ trước mặt, hấp khí không ngừng . tay chân run run, nội tâm cuồng gào yêu
nghiệt.

" Khụ khụ, bất quá nàng dù sao là lão sư ở Tàng Thiên Học Viện, ta lại chưa
có cách nào tiến vào, có thể thông qua nàng trao đổi đôi chút a, đúng vậy ,
quyết định vậy đi "

Chỉnh đốn lại chút suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, Mạc Tiểu Khiết nhìn như vô ý
lùi lại mấy bước cách xa Lý Y Đóa ra, thật không dám dừng lại quá lâu cạnh
bưu vật này . Như là tra tấn vậy ,Thêm một chút nữa chắc hắn điên mất.


  • Ta là muốn gia nhập Tàng Thiên Học Viện, bất quá ta lại không quá muốn làm
    đệ tử, chưa kể ta cũng không có tham gia xét tuyển a. Nếu có thể làm chân bảo
    vệ, thủ thư hay gì đó cũng được . Đúng rồi, tốt nhất làm bảo vệ đi, nhiều uy
    phong, lại rất nhàn nữa.

bảo vệ sẽ được đi rông, là vô cùng thích hợp cho việc tìm kiếm Cực Thiên bảo
y đó, tuy có vô lý nhưng nếu được chọn Mạc Tiểu Khiết vẫn hi vọng làm cái
việc này.


  • Ha ha, Mạc công tử nói đùa, Tu vi như ngươi làm bảo vệ thì Tàng Thiên Học
    Viện ta chỉ sợ không chịu nổi. Bất quá Nếu công tử không chê, bây giờ Học
    Viện là đang trống một vị Lão sư, ta có thể đại diện Tàng Thiên Học Viện nhận
    ngươi gia nhập a . Không biết ý công tử thế nào.

Mạc Tiểu Khiết nhãn tình lập tức sáng lên, làm lão sư a ,nghe thôi cũng đủ
kích thích rồi, đệ tử nào gặp mình cũng phải hô to một tiếng lão sư, như vậy
quá uy phong rồi.
Chưa kể, thân phận lão sư này sẽ càng có trợ giúp cho hắn hoàn thành cái thử
luyện đầu tiên đáng chết kia nữa chứ.


  • Được a, ta đồng ý cả hai tay đồng ý, quá tuyệt, Lý lão sư, sau này
    chúng ta là đồng liêu rồi ha ha . bộp bộp

Quá mức vui vẻ, Mạc Tiểu Khiết nhảy cẫng lên, đập mạnh vào vai Lý Y Đóa ,
tay nâng lên quàng ra đang định ôm vào thì như nhớ ra cái gì . Trong lòng lộp
bộp kêu một tiếng không xong, cùng lúc đó ánh mắt sát khí của Lý Y Đóa tràn
tới dọa Mạc Tiểu Khiết giật thót, vội lui lại, bộ mặt cười xòa gãi đầu nhìn
nàng.


  • Ha ha, quá khích, là quá khích. ta quá vui mừng đi, mong Lý lão sư tha
    thứ.

Kìm nén phẫn nộ trong lòng, Lý Y Đóa nặn ra nụ cười khó coi.


  • Không sao, bây giờ chúng ta đều là lão sư với nhau, việc nhỏ này không
    cần nhắc đến. Mạc lão sư không cần câu lệ.

" Cái đập vai này, bản tiểu thư nhớ rồi, tính cả vốn lẫn lãi ,đợi tới học
viện sẽ cho ngươi đẹp mặt ha ha "

Mạc Tiểu Khiết nhìn Lý Y Đóa cười ha hả trong lòng thầm sảng khoái, hắn cũng
không tin có việc tốt như vậy tự nhiên rơi trúng đầu mình . Nữ nhân ngực lớn
này nhất định có âm mưu gì, Mình đã sắc mị mị nhìn nàng, lại còn bôi xấu
nàng, nếu là nữ nhân thì sao có thể để im được, chưa kể Lý Y Đóa này thay đổi
thái độ quá mau, lại còn tốt như vậy mời mình làm Lão sư, không có ám chiêu
đánh chết Mạc Tiểu Khiết cũng không tin.

" Thì tính sao, cô có kế Chương Dương thì ta có thang leo tường, không tin
không trị nổi ngươi "


  • Được rồi, tiếp tục lên đường thôi, tới trời tối nhất định phải chạy tới
    Thành trì gần nhất . Không nên chậm trễ.

ae like ????và vote 10* nha, thanks ae


Tà Thiếu Du Thiên - Chương #5