Thử Luyện Trưởng Thành.


Người đăng: tieukhiet

Một năm sau.

Thông Thiên Sơn một buổi sáng nọ như bao buổi sáng bình thường.

Hướng vào trên bầu trời Mạc Tiểu Khiết đang cưỡi một con đại bàng cánh vàng to
lớn, Lão đầu hô lớn.


  • Khiết Nhi mau xuống đây, có việc quan trọng tìm ngươi.

Vù vù ,theo mấy tiếng gió lớn, một bóng đen to lớn hạ xuống, từ trên bóng đen
một thiếu niên nhảy xuống. Một năm trôi qua Mạc Tiểu Khiết lớn thêm không ít ,
thân cao có gần một mét tám, mái tóc cũng dài ra rất nhiều được hắn búi lại
xõa sau vai phiêu dật. Cả người linh khí lượn lờ, tu thình lình đã từ luyện
khí tiến vào trúc cơ sơ kì.

Vừa nhảy xuống, Mạc Tiểu Khiết lập tức cười xòa, ánh mắt có chút chột dạ nhìn
lão đầu.


  • Lão đầu, ta nhớ hôm nay không gây họa gì a, mấy cây tiên quả tháng nay ta
    cũng chưa vặt ăn lần nào, cả con tiểu gà con trên núi ta cũng chưa làm gì a ,
    đúng rồi, còn cả lũ tiên hạc chúng bị gãy chân không liên quan tới ta đi, ta
    vô vội.

Lão đầu nghe Mạc Tiểu Khiết chưa đánh tự khai, trong lòng biệt khuất, một năm
nay Mạc Tiểu Khiết đã làm cả Thông Thiên bí cảnh đại loạn, nơi đâu có hắn là
có tai họa ập đến, làm cả Thông Thiên Sơn gà bay chó chạy không ngừng.
" hề hề, cũng may, tất cả tai nạn này cũng sắp hết a, tiểu ma vương này sắp
đi rồi "

Ý nghĩ trong lòng không lộ ra, Lão đầu tự nhận làm ra bộ mặt rất từ ái cùng
đáng tiếc làm cho Mạc Tiểu Khiết khó hiểu.


  • Ài ài, Khiết Nhi a, ngươi cũng mười tám rồi, tới lúc phải ra ngoài hoàn
    thành bắt buộc thí luyện của Mạc gia ta. Ta thật không nỡ ngươi nhưng không
    thể khác được.

Mạc Tiểu Khiết đần mặt, đang ở đây oai phong thoải mái bây giờ lại vướng vào
cái gì thí luyện kia làm hắn giật nảy mình. Xem giáng vẻ còn là loại không thể
chối từ, có phần giống nghĩa vụ quân sự của địa cầu a.


  • Cái đó, cái đó, Ông nội a, ta còn nhỏ thế này không đi được không.

  • Không được! À à đây là tổ tiên quy định rồi có muốn sửa đổi cũng không
    được. Nhưng mà Khiết nhi ngươi yên tâm, ta đã lựa chọn 9 cái cực kỳ "đơn
    giản" nhiệm vụ cho ngươi a, chỉ cần hoàn thành xong là có thể trở lại đây
    rồi. Hơn nữa không phải ngươi vẫn ao ước con tiểu phượng hoàng trên đỉnh Thông
    Thiên Sơn sao, cả mấy chục cây tiên quả trên đó nữa, nếu hoàn thành ngươi
    muốn cái gì cũng được, thích vặt sao thì vặt muốn ăn sao thì ăn.


  • Wao ! Wao ! thật không nhìn ra, lão đầu ngươi thật hào phóng nha.


Nhìn Lão đầu trước mặt, Mạc Tiểu Khiết hài hước liếc mắt sau đó gật đầu.


  • Cũng được, dù sao ngươi là ta thân ông nội mà, Lại thêm bao nhiêu phúc lợi
    nữa, cái thí luyện kia ta đi chắc rồi. Ngày mai hay ngày kia khởi hành a, ta
    thật mong muốn nhìn thấy cái Thiên Vũ đại lục này phong cảnh còn có mỹ nhân a
    ha ha.


  • Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay luôn đi . Nào nào, Khiết nhi tới
    tới.


Phất tay một cái, lão đầu có chút gấp rút nhét vào tay Mạc Tiểu Khiết một
miếng ngọc giản ghi nhiệm vụ sau đó chưa chờ hắn kiểm tra đã kéo Mạc Tiểu
Khiết tới trước một tấm bia đá lớn hình cánh cửa, mở ra màn sáng truyền tống
chỉ chờ Mạc Tiểu Khiết đi vào.


  • Gấp gáp vậy sao, ha ha bất quá ta thích, tiểu gia cũng chán nơi này rồi,
    các mỹ nữ ta tới đây.

Mạc Tiểu Khiết nhìn Lão đầu vẫy tay, trước khi đi cho hắn cái ôm thật chặt,
dù sao đây cũng là ông nội hắn, duy nhất thân nhân của mình . Bảo sắp đi xa
không lưu luyến là không thể nào.


  • Lão đầu bảo trọng, ta đi, ta sẽ thật nhanh trở về, không cần lo cho ta.

Vẫy tay mấy lần thấy lão đầu như bi thương quay đi không giám nhìn, Mạc Tiểu
Khiết ánh mắt không rời nhìn hắn hơi xúc động cất bước đi vào truyền tống cửa
đá.
Ngay khi cảm nhận Mạc Tiểu Khiết đi khuất, Lão đầu mới ngẩng đầu lên, trên
mặt rạng rỡ, thở phào một hơi giải thoát ,làm gì có sự u sầu chia ly.


  • Cuối cùng tiểu tổ tông này cũng đi rồi, thật phiền chết ta, thí luyện vốn
    chỉ có ba nhiệm vụ, nay ta tăng lên chín cái rồi, mong tiểu tử này mau trưởng
    thành chút ,có áp lực mà chăm chỉ tu luyện, hắn ! quá lười rồi.!!! Một năm
    nhai trên dưới mấy vạn linh quả mà mới chỉ trúc cơ, thật sự mất mặt tới nhà
    bà ngoại rồi.

Cùng lúc đó, trải qua một cảm giác chóng mặt, trời điên đất đảo vừa bước khỏi
truyền tống môn Mạc Tiểu Khiết như nghĩ ra cái gì . Hắn vội vã quay đầu.


  • Chết rồi, hành lý, hành lý của ta quên không mang Á ...

Ầm ầm, Không quay đầu còn tốt, vừa quay đầu lại Mạc Tiểu Khiết đã giật mình.
Vốn sừng sững truyền tống môn lại ầm ầm sụp đổ bụi bay tứ tung đập cho một
thân cẩm y hắn lấm lem bụi đất . Nếu không phải phản ứng nhanh phi thân né
tránh thì không chỉ là chút bụi đơn giản này, Mạc Tiểu Khiết đã bị vỡ vụn đá
tảng truyền tống môn đập trúng.


  • Không phải chứ, sụp sụp.. đổ rồi, tiền đâu, quần áo đâu, lại còn bao
    nhiêu linh quả ta cất dấu nữa.

Sau phút ngây người, lập tức trong núi rừng bát ngát vang lên một tiếng tru
tréo như heo bị xọc tiết vậy.


  • Ta xxxx lão già chết tiệt nhà ngươi, ta có thật là cháu đích tôn của ngươi
    không vậy, lại nhẫn tâm hãm hại xô đẩy một thiếu niên đáng yêu ,thuần khiết
    ,ngoan hiền người gặp người thích, hoa gặp hoa nở như ta ra ngoài vậy. Ngay
    cả hành lý cũng không cho ta mang theo, được đó, lão đầu xấu xa, lần sau
    bản thiếu oai phong trở lại sẽ thật sạch sẽ tính toán với ngươi.

Chỉ vào thạch môn vỡ nát, Mạc Tiểu Khiết tru tréo méo giật hồi lâu mới vơi đi
nỗi bi ai trong lòng . Thông Thiên Sơn là không về lại được rồi, trừ phi hoàn
thành hết chín cái nhiệm vụ lão khốn kiếp kia đưa ra, nghĩ đến đây, Mạc Tiểu
Khiết hận bản thân tới ngứa răng . Lại đi tin lời mê hoặc của lão hồ ly ông
nội hắn.


  • Thôi thôi, ít nhiều ta cũng là trúc cơ sơ kì rồi, thân lại mang Ngũ Tuyệt
    thần công chỉ cần không gặp phải loại xương cứng kim đan hay nguyên anh kỳ thì
    có thể đi ngang.
    Ài Ài ......Tiểu phượng hoàng, hàng ngàn hàng vạn tiểu tiên quả, các ngươi
    hãy chờ bản thiếu, bản thiếu nhất định sẽ trở về " thăm " các ngươi.

Bi đát đi khỏi đống đá vụn truyền tống trận Mạc Tiểu Khiết nhìn xung quanh
cảnh vật núi rừng, hít một hơi thật sâu tâm thần bình tĩnh vui vẻ lại.

Vận lên linh khí theo Ngũ Tuyệt thần công trong cơ thể vận hành ,trong lòng
quát nhẹ một tiếng "Khinh Tuyệt " . Thân ảnh Mạc Tiểu Khiết lập tức đằng không
mà lên, thân pháp phiêu dật hai chân nhẹ nhàng điểm vào lá cây cách mặt đất
bay nhảy.

Mạc Tiểu Khiết tu hành là Mạc Gia Ngũ Tuyệt Thần Công chỉ có huyết mạch Mạc
gia mới có thể luyện tập. Ngũ Tuyệt Thần Công là đỉnh cấp công pháp xếp hạng
thứ nhất của Thiên Vũ đại lục . Tên cũng như ý nghĩa, Ngũ tuyệt thần công
chia làm năm loại thiên pháp : Công tuyệt, Thủ tuyệt, Khinh Tuyệt, Thần tuyệt
và Hóa Tuyệt.

Mỗi một tuyệt đều là thần kĩ có uy lực to lớn kinh thiên động địa, bất quá Mạc
Tiểu Khiết cũng chưa chăm chỉ tu luyện bao giờ, ngũ tuyệt dù là học đủ nhưng
cảnh giới mỗi tuyệt mới chỉ là một tầng, duy nhất Khinh Tuyệt hắn thấy chơi
rất vui lên hơi bỏ chút công sức miễn cưỡng luyện thành tầng thứ hai.


  • Chà chà, Khinh tuyệt này quá tuyệt vời, ta học không có sai đi, với tốc
    độ, sự phiêu dật này. Các mỹ nữ nhìn thấy còn không dồn dập đầu hoài tống bão
    sao, ngay cả chạy chốn cũng rất thực dụng . Không có Kim Đan hậu kì tu vi thì
    chỉ có nước chạy sau mông ta hít bụi.

Đắc ý vô cùng Mạc Tiểu Khiết hóng gió phi hành nhìn khắp nơi cánh rừng rậm
rạp, hắn chọn bừa một phươg hướng tiến lên.

một bên phiêu diêu phi hành ,chân đạp trên lá cây, Mạc Tiểu Khiết một tay vò
tìm vào trong ngực rút ra viên ngọc giản ghi chép chín cái nhiệm vụ mà trong
lần hành tẩu này hắn phải hoàn thành . Ngọc giản màu trắng bạc to tầm đầu ngón
cái, bên trên có ba chấm đỏ rất là bắt mắt hình thành một trận pháp nào đó ,
bất quá Mạc Tiểu Khiết không biết, hắn cũng không quan tâm cái này.

Ý niệm chìm vào bên trong . ngọc giản nội bộ xuất hiện chín cái mờ ảo bia đá
bên trên ghi chú chín cái nhiệm vụ thông tin. Tuy nhiên không biết có phải là
bị Lão đầu động tay chân không, hoặc là phải làm xong cái này mới mở ra xem
được cái sau nữa, Mạc Tiểu Khiết cũng không rõ . Hắn bây giờ ý niệm chỉ nhìn
thấy một cái nhiệm vụ đầu tiên, tám tấm bia đá ghi tám nhiệm vụ còn lại đều
bị một đoàn mông lung sương mù che lấp . Mạc Tiểu Khiết ý niệm thử cố gắng xua
tan chướng ngại nhưng đều bất thành ,chỉ có thể từ bỏ mà chăm chú xem xét
nhiệm vụ đầu tiên.

" Thí luyện đầu tiên : Xâm nhập Tàng Kiếm Học Viện tìm kiếm Cực Thiên Bảo Y .
"

" Tàng Kiếm Học Viện ? Lão đầu không phải muốn cho ta đi học đó a, Điên mất
nhiệm vụ cái con khỉ, đều là lừa người "


  • Không đi ! Đánh chết ta cũng không đi học nữa, bản thiếu mà đi học thì anh
    danh còn đâu nữa, sau này trở lại làm sao có mặt mũi nhìn người. Nhưng mà ,
    không đi thì sao hoàn thành được thử luyện a, không hoàn thành được thì viên
    ngọc này sẽ không chịu mở cửa truyền tống ta trở lại, không trở lại được thì
    còn thảm hơn nữa.

" Ài ài, thôi thôi ít nhiều ta cũng coi như cái trúc cơ cao thủ lại thân mang
cái thế thần công, cùng lắm đến lúc nhập học mà không thích thì bùng . Ta
chạy Xem kẻ nào có thể quản được . Quyết định vậy đi, bây giờ tìm cái người
hỏi chút đường đã, loanh quanh bay loạn thật mất phong cách . "

Nghĩ như vậy, Mạc Tiểu Khiết vừa tiến lên vừa bắt đầu chú ý cẩn thận tìm kiếm
dấu vết con người hoạt động, mong rằng sẽ mau chóng tìm được cái người mà hỏi
đường.

ae like và vote 10* nha, thanks ????????????


Tà Thiếu Du Thiên - Chương #2