Đệ Tử Ta Rất Quý Ta .


Người đăng: tieukhiet

Đi quanh một vòng Tàng Thiên Học Viện, giờ này ở các khu sân thí luyện hầu
hết đều có lão sư và đệ tử đang tập luyện.

Sân thí luyện là từng cái bình đài cao ngang hông người, cực kì rộng lớn . Nó
coi như một võ đài cho các đệ tử đối luyện hay diễn luyện võ kĩ của bản thân ,
lão sư sẽ đứng một bên chỉ đạo hoặc đích thân làm động tác lý giải nhắc nhở.

Tàng Thiên Học Viện có diện tích rộng lớn thì các sân đấu này chiếm tám phần .
Trong tu luyện nếu không có thực chiến thì tu vi cũng chỉ là đồ bỏ đi.

Đi quanh một vòng, Mạc Tiểu Khiết đã từng li từng tí thả ra Trúc cơ linh thức
,có thể nói đào ba thước đất dạo quanh một vòng Tàng Thiên Học Viện nhưng vẫn
không có thu hoạch.

Mỏi chân, dừng lại cạnh một khu thí luyện so sánh râm mát. Mạc Tiểu Khiết
cũng chẳng để tâm lão sư nào đang thao luyện đệ tử, hắn đặt mông ngồi xuống
một thân cây gần đó, mồm ngậm một cọng cỏ sầu mi khổ kiếm.


  • Ài, rốt cục là ở đâu nha, nhức đầu, ngay cả cháu trai mình cũng hố . Thử
    luyện đơn giản cái gì
    ,rõ ràng là lừa người, Lão đầu khốn khiếp, lần sau mà để bản thiếu gặp lại ta
    phải xén sạch chòm râu của ngươi.


  • Hì hì hì


Đang chán trường ngồi ở kia mắng Lão đầu nhà mình, Mạc Tiểu Khiết bị một
tiếng cười đánh tỉnh, nghi hoặc nhìn qua, lập tức tâm trạng hắn càng phát ra
u ám.

Nhìn phía trước người đến, Mạc Tiểu Khiết thầm mắng xúi quẩy.
Đi đầu là Lý Y Đóa, phía sau là chắc là các đệ tử của nàng . Nhìn trên ngực
trái viện y thêu chữ Thiên các thiếu niên nam nữ, tu vi thuần một sắc Luyện
Khí Thất trọng, Mạc Tiểu Khiết có mờ mắt đi nữa thì cũng nhận ra Lý Y Đóa là
Thiên lớp lão sư.

" Lại là tới kheo khoang đây, nữ nhân điên "

Nghĩ thầm trong lòng, nhìn Lý Y Đóa mang theo nụ cười xinh đẹp phía sau là
gần năm mươi đệ tử thiên tài, Mạc Tiểu Khiết thầm than ông trời không có mắt
.

Nữ nhân kia thất đức vậy mà muốn cái gì có cái đó, muốn dung nhan có, muốn
thân hình có luôn, tu vi càng kinh khủng, lại trong Tàng Thiên Học Viện có
địa vị cao kinh người không nói thêm một đống đệ tử như này.

Mỗi lần kéo học sinh ra đường diễu võ cũng phải một cái từ : Thoải mái tức
chết người.

Nhớ lại bản thân, Mạc Tiểu Khiết trong lòng như đưa đám, làm cái lão sư của
Lớp Hoàng toàn đệ tử thiên phú bình thường không nói chúng lại còn ngang ngược
nổ thiên nữa . Lên lớp mà như đánh trận vậy, lão sư không cẩn thận ứng đối là
có ngày nuốt hận bỏ mạng.


  • Ha ha, Mạc Lão Sư cái này rảnh rỗi a có thời gian ngồi đây hóng hóng mát
    luôn . Thật hâm mộ ngươi a, chủ nhiệm lớp Hoàng các đệ tử thật ưu tú, lão sư
    không cần quản gì hết.

Đúng rồi, Mạc Lão Sư ngày đầu tiên đi dạy thế nào.

Vừa nói, Lý Y Đóa còn khẽ vuốt tóc mai, cười với Mạc Tiểu Khiết một cái xinh
đẹp.

Nụ cười mê người trong ánh mắt học sinh, đặc biệt là nam đệ tử đều là cảnh đẹp
ý vui làm người sao xuyến bất quá các nam đệ tử cũng chỉ giám cúi đầu trộm
nhìn thôi, bọn họ còn chưa có sống đủ đây mà đi nhìn vị thiên chi kiều nữ nổi
tiếng nóng nảy này.

Hôm nay Lý Y Đóa có lẽ trải qua cẩn thận chỉnh chu một phen, một thân áo xanh
bắt mắt phủ dài tới gót chân ,mi mục như họa, nước da trắng ngần, tóc dài
phiêu dật, muốn không nhìn cũng khó.

Mạc Tiểu Khiết nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng mắng một tiếng yêu nữ.


  • Khụ khụ, vẫn ổn, Đệ tử lớp ta chúng nó ngoan ghê lắm, ngày xưa ta còn
    không biết tôn sư trọng đạo là gì nhưng gặp đám đệ tử này rồi, ta cuối cùng
    cũng hiểu.

Mặt mo hơi đỏ, khóe miệng không chú ý co giật, Mạc Tiểu Khiết cười hì hì trái
lương tâm đáp lời ????.

Đổi lại là Lý Y Đóa và xung quanh các đệ tử nghi hoặc, ánh mắt viết rõ chữ
lừa người tố cáo hắn . Lớp Hoàng là cái đức hạnh gì, cả Tàng Thiên Học Viện
quá rõ rồi, với bốn chữ tôn sư trọng đạo chẳng có một xu gì liên quan cả.


  • Thật vậy sao ?


  • Ha ha, đương nhiên là thật rồi Làm cái chủ nhiệm lớp Hoàng với ta vẫn thật
    hạnh phúc . Các đệ tử chúng nó quý ta ghê nắm, đứa thì năn nỉ, đứa thì cầu
    khẩn hết tặng quà này tới quà khác muốn tẩy trần dùm ta, coi ta như là cha
    của chúng vậy.


Nhưng mà, ta còn việc nên bảo chúng bữa khác, chúng nó còn thương tâm suýt
khóc nữa, đứa nào đứa nấy hai mắt đỏ hoe suýt nữa lấy cả cái chết uy hiếp nữa
. Cũng may ta khuyên bảo kịp thời, có mấy đệ tử xúc động quá nhưng cũng chỉ
chật vật chút thôi.

Nói phét một cái là phong sinh thủy khởi, Mạc Tiểu Khiết còn kém đem Lý Y Đóa
cùng mọi người cả kinh rơi răng.

Sau một khắc, Mạc Tiểu Khiết nhìn phía sau đám người bỗng thấy từ xa đi tới
gần hai chục thân ảnh chật vật không chịu nổi, quần áo tóc tai xốc xếch trắng
xóa một mảnh, khóe mắt mấy cái còn đỏ hoe như thể vừa thương tâm như Mạc Tiểu
Khiết nói vậy.

Trong đầu Lý Y Đóa và đệ tử Thiên lớp của nàng suy nghĩ trong đầu dao động,
nghe Mạc Tiểu Khiết bịp coi như tin một nửa.


  • Đó ! nói tào tháo là tào tháo tới, xem kìa, đệ tử của ta tan học rồi kìa
    , chúng nó chăm ghê nắm, ban nãy còn ở lại lớp học bài đó.

Các đệ tử, lão sư ở đây !

Cảm thán mấy câu, Mạc Tiểu Khiết nhìn phía xa hai chục thiếu niên nam nữ vẫy
tay lia lịa.

Vừa dọn dẹp xong tan hoang lớp học, Ứng Linh Tâm và Triệu Thanh Lan đang cùng
các bạn học khác đi về, ngày hôm nay như là ác mộng vậy, mọi người ai cũng
mỏi mệt rồi bây giờ chỉ muốn hai chữ bình yên.

Vừa đi vừa than thở các thiếu niên còn chưa đi được mấy bước, thì thấy phía xa
có đám đông quây lại . Vốn không tâm trạng Hoàng ban các đệ tử không như mọi
ngày hấp tấp lao tới xem náo nhiệt, Đang chuẩn bị quay đi Ứng Linh Tâm cùng
Triệu Thanh Lan bị sau lưng vỗ vai gọi lại.


  • Tâm tỷ, Lan tỷ hình như ..Như là là Mạc Lão Sư đang gọi chúng ta ..

Trong lớp so sánh nhút nhát một thiếu niên ực ực nước bọt chỉ vào phía xa một
thanh niên tuấn tú áo xanh đang đứng trong đám đông, hào hứng vẫy tay về phía
này.

Thiếu niên này nói không chỉ Ứng Linh Tâm và Triệu Thanh Lan hai vị mỹ nữ giật
mình, mấy đệ tử bên cạnh nghe vậy, ánh mắt vô hồn lập tức sống động, tim nhỏ
nhảy ầm ầm . Bây giờ nếu có ai mà Hoàng Ban thiếu niên không muốn gặp nhất đó
thì chính là vị mới tới lão sư kia rồi, nghĩ tới thủ đoạn không kiêng nể gì
cả mọi người không rét mà run.

Vẻ mặt xầm lại, Triệu Thanh Lan và Ứng Linh Tâm nhìn nhau một cái, cùng
chung một ý tưởng quyết định làm ngơ . Hôm nay thời giờ bất lợi, quyết không
thể gặp lại tên Mạc Tiểu Khiết kia lần nữa . Vận rủi quấn thân là nhẹ, nhỡ
lại bị hắn lên cơn giáo huấn thì coi như thảm, mấy cái thân phận và mỹ mạo
của các nàng với tên kia chỉ như là gió bụi, thổi một cái hôi phi yên diệt.


  • Xui xẻo a, tên khốn Mạc Tiểu Khiết kia làm cái quỷ ý mà gọi, kệ hắn.


  • Đi. tất cả không ai được quay đầu, nếu không sinh tử tự chịu.


Nhẹ nói một câu, Triệu Thanh Lan và Ứng Linh Tâm lập tức xụ mặt, theo các
thiếu niên cắm đầu đi đường, tốc độ nhanh chóng, đây thật là bỏ mạng mà chạy
.

Nghe tiếng mình gọi Các thiếu niên cắm cổ chạy như nhận được ác quỷ truy sát
vậy, Mạc Tiểu Khiết mặt cười co giật ,cánh tay đang vẫy đơ ở giữa không
trung.

Lý Y Đóa thân thể lại gần, hương hoa phả vào mặt Mạc Tiểu Khiết . Nhìn hắn
nàng hài hước nói nhẹ.


  • Hì hì, Không hổ Mạc Lão Sư đệ tử a, chạy một cái so một cái nhanh. Càng
    chạy nhay nghĩa là tình cảm với Mạc Tiểu Khiết càng lớn rồi, thương tâm không
    muốn dừng lại a hì hì.


  • Ha ha, hiểu lầm, hiểu lầm . Ban nãy ta từ chối xem ra lại làm tổn thương
    tâm hồn non nớt của mấy tiểu hài tử này rồi, bây giờ lại giận dỗi lão sư .
    Thiệt là, cái tính trẻ con này làm Lý lão sư chê cười rồi . Ha ha.


Ta còn có việc, đi trước . Lý lão sư ngươi tiếp tục, tiếp tục.

Cười khan qua loa, Mạc Tiểu Khiết coi như mất mặt tới nhà bà ngoại rồi. Nhìn
nụ cười cổ quái đắc ý cực đỗi mê người từ Lý Y Đóa, Mạc Tiểu Khiết hận không
tìm ra cái hố nào chui xuống cho lành.


  • Mạc Lão Sư đi thong thả trên đường đừng bị ngã xuống đâu hay cái gì rơi
    chết mất mới tốt, rảnh rỗi hai chúng ta có thể trao đổi chút. nói về dạy học
    Lý Y Đóa ta vẫn có chút kinh nghiệm hi hi hi.

Tốc độ vù vù chạy đi, vấp phải phải mấy cái Mạc Tiểu Khiết suýt ngã, nghe
tiếng cười trong trẻo từ phía sau Lý Y Đóa vang lên, hắn hai mắt tối sầm ,
mặt mo đỏ ửng.

" Cái mặt này nhất định phải đòi lại, lũ tiểu khốn khiếp hại lão sư mất mặt,
hôm sau nhất định phải thật cẩn thận lên lớp dạy bảo chúng mới được . "

Thấy Mạc Tiểu Khiết đi xa, Lý Y Đóa mặt cười không hết, bỗng ý thức được
trong lòng hơi kì lạ.

" Sao ta lại cứ nhằm vào hắn đây, nhìn thấy tên kia là muốn lại gần giáo huấn
, trêu đùa một chút hắn lại làm ta cười nghiêng ngả là sao.

Đúng rồi, là tên khốn Mạc Tiểu Khiết này đắc tội ta nên ta mới nhìn chằm chằm
hắn . Đúng vậy, như thế a ta là ghét hắn, lần sau tiếp tục mới được. "

Ra lệnh tan học cho các đệ tử, Lý Y Đóa một đường hết là cười mỉm tới dậm chân
giận dữ chính nàng cũng không nhận ra tại sao như thế trở về nhà.

ae like và vote 10* nha ????


Tà Thiếu Du Thiên - Chương #12