Trồng Cây Diệp Mộc


Người đăng: tieukhiet


  • Lên cho ta ! Đánh hắn.

Ứng Linh Tâm, dẫn đầu xuất thủ theo sau nàng là tỷ muội tốt nhiều năm Triệu
Thanh Lan . Hai tiểu mỹ nhân nhìn qua yếu đuối mong manh nhưng danh hiệu nữ ma
vương cũng không phải ăn chay . Chỉ qua việc hai nàng làm đại tỷ của Hoàng ban
đã không phải đơn giản rồi.

Có thể trong bao nhiêu hỗn thế ma vương kẻ nào đặt riêng ra cũng làm người đau
đầu, hai nàng trổ hết tài năng lực áp quần hùng cầm đầu lớp Hoàng việc này
thì đừng nói thiên kiêu đứng đầu lớp Thiên cũng không so sánh được.

Như con mèo nhỏ bị dẫm cái đuôi một dạng, cả Hoàng ban hai mươi thiếu niên
nam nữ, kẻ vác ghế, kẻ cầm nghiên mực, kẻ mang chậu hoa cảnh hùng hổ lao về
phía Mạc Tiểu Khiết, bộ dáng đây thật là liều mạng.


  • Lên đi, lấy thân phận gia tộc, thế lực chúng ta, hắn sẽ không giám làm
    gì đâu.

Không biết một thiếu niên nào hống to gào lên ,thúc giục mọi người khí thế
càng lớn.

Hai mươi cái luyện khí tam giai trùng sát cũng không phải là chuyện nhỏ, đổi
lại Luyện Khí cửu giai bình thường do dự nương tay chắc chắn không ứng phó nổi
mà bị đánh bầm dập . Bất quá, lần này Hoàng ban các đệ tử lại nhầm lớn rồi ,
thân phận hiển hách gia thế to lớn Mạc Tiểu Khiết mới không cần quản . Chính
hắn đường đường một đại thiên tài Trúc cơ, chiến lực càng là vô song còn đi
sợ mấy tiểu mao đầu gào to uy hiếp sao.

Nhìn xông lại đám thiếu niên, Mạc Tiểu Khiết khóe miệng nhếch lên nụ cười
rạng rỡ. Khinh Tuyệt vận chuyển, ở các thiếu niên ánh mắt kinh ngạc Mạc Tiểu
Khiết như hổ vào bầy dê xuất hiện. Một chân một người, không có ngoại lệ tất
cả như diều đứt dây bay rớt về chính chỗ của mình đầu choáng mắt hoa . Ngay cả
hai vị tiểu mỹ nhân, Ứng Linh Tâm cùng Triệu Thanh Lan kia, Mạc Tiểu Khiết
cũng không bỏ qua, nhấc chân là đá ,mặc kệ hai nàng đỏ mặt hay giận dữ cũng
chiếu đánh không lầm.


  • Các người thật là đồng tâm ha, cả lão sư cũng giám đánh.

Mặt treo nụ cười hài lòng, Mạc Tiểu Khiết ánh mắt thích thú chép chép miệng
nhìn chật vật không chịu nổi hai mươi thiếu niên đang rên rỉ đau khổ kia.


  • Là ngươi ép ta đó, mọi người ra tuyệt chiêu.

Thảm bại giao phong, duy nhất trong lớp hai vị tiểu mỹ nữ kia lập tức lanh
lảnh thét to, Ứng Linh Tâm lấy trong ngực ra một viên châu nhỏ, bên trong có
màu trắng không khí lưu chuyển. Mạc Tiểu Khiết nhìn qua là thấy không phải đồ
gì tốt rồi . Không phải chỉ một viên, mà phàm là đệ tử lớp này trong tay tất
cả đều có một viên như thế.

Được ra hiệu lệnh, các thiếu niên đồng loạt nhắm ngay Mạc Tiểu Khiết ném, ý
đồ đập nổ viên châu bức ra bên trong khí thể . Mặc kệ đám châu bay tới, khi
mấy thiếu niên nhao nhao lấy ra trong ngực lọ ngọc nhỏ muốn uống bên trong đan
dược . Đúng lúc này Mạc Tiểu Khiết động, để lại chút tàn ảnh, Mạc Tiểu Khiết
bóng hình như ma quỷ ngay khi các thiếu niên vừa mỏ lọ chớp mắt ,xuất thủ đoạt
đi.


  • Cái gì!


  • Không được, giải dược của ta.
    ...
    ...


  • Á á,ngứa quá ...


  • Mạc Mạc lão sư mau trả thuốc giải cho chúng ta a, ngứa quá.


Sớm đã phủ lên một tầng linh khí hộ thể cộng thêm nín thở Mạc Tiểu Khiết không
có bị đám khí độc kia dính vào. Ôm trong tay đống lọ nhỏ, Mạc Tiểu Khiết trở
về chỗ ban nãy . Làm như không thấy đám thiếu niên đang cào gãi toàn thân kia
, Mạc Tiểu Khiết tập trung vào hai kẻ cầm đầu.


  • Đúng rồi, hai cô đó, làm đại tỷ cầm đầu lớp này chắc cực khổ lắm a . Tặng
    hai người này.

Nói rồi, Mạc Tiểu Khiết không biết bắt từ đâu lôi ra hai con sâu lớn, giơ lên
đặt trước bàn Triệu Thanh Lan và Ứng Linh Tâm.


  • A..A

  • A.
    Thấy Sâu lớn, Triệu Thanh Lan cùng Ứng Linh Tâm lập tức theo phản xạ của nữ
    nhân la thất thanh, Vừa hét vừa lấy hết sức lực chạy xa ra . Ban nãy hai nàng
    coi như cơ linh, độc ngứa kia không bị nhiễm vào thân, bất quá bị Mạc Tiểu
    Khiết dọa một cái, so với cái độc kia còn đáng sợ nhiều.


  • Lão sư tặng quà lại không lấy, thật là, đỡ lấy a.


Mạc Tiểu Khiết không hết đùa dai, lập tức cầm lấy hai con sâu trên bàn nhỏ ,
nhắm ngay Hai thiếu nữ đã hoảng loạn quăng ra . Triệu Thanh Lan và Ứng Linh
Tâm, gấp tới độ sắp khóc, hốc mắt ngấn ngấn lệ quang, mặt đẹp trắng nhợt.

Thấy cũng đủ, Mạc Tiểu Khiết thỏa mãn bước lên bục cao, ngồi vắt chân lên
bàn dành cho mình.


  • Được rồi, lần ra mắt này, ta cũng đã biết các người là ai rồi, mà các
    người chắc chắn cũng hiểu rõ tính ta rồi đi.
    Mình là cá mè một lứa với nhau đó ! ha ha.

Trong lớp chỉ còn lại Mạc Tiểu Khiết tiếng cười thích ý, nghe vào tai các
thiếu niên lại thấy chói tai như vậy, mọi người không tự chủ nuốt ngụm nước
bọt.


  • E hèm, sau này mọi người sẽ hợp tác với nhau chắc vui vẻ lắm . Bất quá ,
    ta là người đơn giản, khi lên lớp mọi người chỉ cần kêu một tiếng Mạc Lão Sư
    hay Lão sư đều được.

Chớ dùng mấy cái trò ban nãy, con người ta có lễ mà không trả đũa lại thì đâu
có lễ phép . Ta sợ tới lúc đó quá thương các người không rời khỏi đây thì nguy
đó.

Được rồi, nay buổi học đầu tiên coi như xong . Tất cả ở lại chỗ này dọn dẹp
sạch sẽ rồi mới được vác cái đít đi về . TAN HỌC !

Ngay khi Mạc Tiểu Khiết ra khỏi cửa, Hoàng ban các thiếu niên kinh hãi như
trong mộng mới tỉnh.

Bỏ vào trong miệng giải dược của phấn ngứa, một thiếu niên khuôn mặt khổ sở
kinh nghiệm, bờ môi run rẩy nói ra.


  • Ta xem vị lão sư này không phải kẻ vừa a, sau này chúng ta chỉ có nước bé
    ngoan nghe lời rồi.


  • Khụ khụ. đúng thế, Lão sư cái quái gì chứ, so chúng ta còn độc ác, đơn
    giản là không coi ai ra gì.
    Thủ đoạn như này, hỏi ngày sau làn sao sống đây.


Một thiếu niên khác vẫn không hết ngứa, vừa gãi vừa than thở.


  • Đáng ghét, Oành oành.

Hừ hừ, đây là mối thù của ta và Tâm Tỷ của các ngươi với hắn, ta thề chính
tay của Triệu Thanh Lan này sẽ đuổi tên lão sư khốn khiếp này ra Tàng Thiên
Học Viện . Nếu không làm được, bản tiểu thư tên viết ngược lại.

Đạp đổ phía trước cái bàn nhỏ, Triệu Thanh Lan bị Mạc Tiểu Khiết cầm sâu nhỏ
dọa sợ, có chút mất hết mặt mũi, nàng thẹn quá hóa giận . Khuôn mặt nhỏ nhắn
hừng hực thiêu đốt, xem ra là sát biên giới điên cuồng.

Nhìn tỷ muội tốt như thế, Ứng Linh Tâm cũng không yếu kém. Nàng nâng lên tay
ngọc trắng muốt lập chỉ lời thề.


  • Nếu không dạy dỗ được tên Mạc Tiểu Khiết này, Dứt khoát còn lăn lộn gì nữa
    , bản tiểu thư thề sẽ lấy luôn hắn, cả đời hành hạ tên khốn này.

" Oa, có cần thề độc thế không "
các thiếu niên bị cử động của hai vị tiểu nữ vương dọa ngốc, ánh mắt run run.
Biết bao năm rồi, dù là bị lớp Thiên lớp Địa khi dễ vô cùng thảm nhưng chưa
lần nào bọn hắn thấy hai nàng giận dữ như thế này.
Phát ra lời thề, một cái so một cái có cá tính.

...

Sau khi đi khỏi, Mạc Tiểu Khiết cũng không coi Hoàng Ban này là việc . Theo
hắn thấy cũng chỉ là chút bị chiều hư thiếu gia tiểu thư thôi, gặp hắn thì
cũng phải ngoan ngoãn nhận mệnh . Nếu vui vẻ Mạc Tiểu Khiết hắn cũng có thể
chỉ bảo một hai, dù gì lấy ánh mắt cùng Trúc Cơ tu vi Mạc Tiểu Khiết, đi chỉ
đạo luyện Khí kì tu luyện vẫn là quá đơn giản.

Suy nghĩ lung tung vứt ra sau đầu, đang đi rông Mạc Tiểu Khiết ý đồ tìm kiếm
mục đích chân chính hắn tiến vào học viện này thì ở một khu đất trống vắng vẻ
trong Tàng Thiên Học Viện, Mạc Tiểu Khiết gặp người quen.

Đang ôm trong tay một thân cây lớn to bằng đầu người cao hơn ba mét, Diệp Mộc
đang rất tỉ mỉ trồng xuống. Xung quanh hắn thì đã có ba cây được trồng rồi ,
nhìn dáng vẻ là trồng xuống không lâu có lẽ trong vòng hai ba tháng gần đây ,
tất cả đều cùng một loại cây bất quá Mạc Tiểu Khiết cũng chưa thấy bao giờ ,
thân cây màu nâu sẫm, lá màu đỏ nhạt, cành lá có chút tiêu điều khô héo ,
hình dáng rất kì lạ
" có lẽ giống lạ gì đây " Mạc Tiểu Khiết nghĩ vậy cũng không quan tâm lắm ,
bước lại.


  • Diệp lão sư, gặp mặt ở đây thật trùng hợp a, ngươi lại đang trồng cây hả
    , có cần giúp một tay ?

Tiến lại gần bắt chuyện, Mạc Tiểu Khiết đứng vào một thân cây đã trồng hơn
hai tháng, hứng thú hỏi Diệp Mộc.

Diệp Mộc nghe thấy phía sau vang lên thanh âm, có lẽ hơi giật mình, hắn quay
lại, nhìn thấy là Mạc Tiểu Khiết . Hắn khuôn mặt ngây ngô càng phát ra chất
phác, lập tức gãi đầu cười cười.


  • Ha ha, Mạc Lão Sư chê cười, việc này bùn đất . ngươi thật không nên tham
    gia vẫn tốt . Cái cây này ta trồng một lát là xong ngay thôi.

Thấy người ta đang bận, Mạc Tiểu Khiết cũng không ở lại lâu, hắn còn phải đi
thăm dò cái gì Cực Thiên Bảo Y nằm ở đâu nữa đây . Phải kiếm chút manh mối,
nếu không về nhà thật không được.

Trước khi đi, Mạc Tiểu Khiết còn nhe răng nhìn Diệp Mộc vẫy tay . Diệp Mộc
kia cũng hì hì cười đáp lại . Ánh mắt ngây ngô hơi nghi hoặc nhìn thân ảnh Mạc
Tiểu Khiết biến mất, hắn mới lại tiếp tục trồng cây của mình.

Lá theo gió mà động, cùng phía dưới bình thường người trồng nó lộ ra bình
thường hết sức.

Lại nói về Mạc Tiểu Khiết, sau khi đi một vòng Tàng Thiên Học Viện không có
phát hiện cái gì, Bảo y thì không có bất quá quần áo rách rưới vẫn là có mấy
bộ.

ae like ????và vote 10* nha????


Tà Thiếu Du Thiên - Chương #11