Làng Ta Trước Giờ Không Nuôi Bọn Ăn Hại!


Người đăng: evolrediar

“Kìa con bớm voàng, kìa con bớm voàng, xòe…”

“Xòe cái Kushina mày! Uống có Pepsi thôi mà cũng bề đặc “quắt”, cái the fack
con hàng!”

Đá một tấm chăn phủ lên người Naruto đang “say” bí tỉ, Akashi lầm bầm chửi
thầm một tiếng, sau đó xoay người rời đi.

“Không gì thoải mái bằng ỉa đái kịp thời! Không gì thảnh thơi bằng cái ngày
lương tới! Vừa party một chầu, chuẩn bị hết “lúa” thì lại sực nhớ ra hôm nay
cũng là ngày lãnh sinh hoạt phí! Há há! Máu lại về trym!”

Bước ra khỏi nhà, Akashi thong thả rảo bước trên đường, vừa đi vừa huýt sáo
thẳng tiến đến văn phòng Hokage.

Đột nhiên lúc này, một vị quần chúng nào đó, trên tay vẫn còn cầm theo một
miếng dưa thật to, không biết từ chổ nào chui ra chỉ tay vào mặt Akashi mắng!

“Cái thằng ngu này, Naruto hiện đã rơi vào trạng thái Sleep, còn không biết
mau mau lấy “ball” ra chọi nó mà bỏ đi làm cái vẹo gì vậy?”

Đang yên đang lành tự dưng bị chửi, Akashi cũng đớ mẹ nó người, định thần lại
nhìn người trước mặt…Ể, thằng này trông hơi quen quen nha!

Đúng vậy! Mấy bạn đọc giả cũng không hề xa lạ gì với con hàng này đâu, còn nhớ
ở chương 7 có một vị “đại hiệp giang hồ” thấy chuyện bất bình ra tay tương hỗ,
đòi kêu công an gô cổ Akashi lại vì tội cầm “bi” ném động vật hem? Chính là nó
đó!

“Thằng khùng! Bộ mày tưởng bố éo nghĩ tới chuyện này chắc, hôm qua lúc canh me
bắt hai con hàng Iruka và Mizuki thì tao đã check con Naruto trước rồi! Nhưng
vấn đề là, đám “thái thử gia” như Naruto là éo thể bắt được!”

“Ủa? Nà thao?”

“Thao bà nội mày chứ thao! Giả ngọng thêm tiếng nữa thử xem! Mày có tin là
chiếc dép này sẽ vào mặt mày ngay bi giờ hem?

Thống-kun nó đã nói rồi, bọn “thái tử gia” như Indra và Ashura ở thế giới này
là thể loại đặc thù, mỗi lần chuyển thế liền éo có “hồn thừa”.

Hoặc nói, thứ gọi là “Hồn thừa” của bọn nó trên thực tế, đã mạnh đến mức đủ để
diễn sinh thành một sinh mạng có thể tồn tại độc lập mà không còn là cái thứ
ký sinh của nợ “Guardian Spirit” giống bọn bình dân nữa! Cho nên 2 thằng đó
đều là Chủ Thể rỗng, éo có Pokemon để bắt!”

“Ủa? Vậy hả? Ahihi!”

Akashi dùng ánh mắt khinh bỉ mà nhìn con hooligan thích giả nai nào đó, sau đó
cực kỳ bá đạo phất tay nói,

“Tiểu Tác Tử! Lôi con điên này ra ngoài đánh 30 hèo cho Trẫm!!”

Một con tác nào đó nghe xong liền lẩm bẩm: “Nếu không có nó đứng ra đóng vai
“ăn dưa quần chúng” thì lấy cái gì tao giải thích cho người đọc mấy cái “hố”
mà tao…quên “lấp”! Còn bề đặc Trẫm Trẫm này nọ…Trẫm Trầm cái lềnh!”

[…]

Đã đến trước văn phòng Hỏa Ảnh, Akashi lúc này liền dọng cửa hô lớn.

“Tới tháng! Đòi tiền! Đói! Đòi tiền”

Két!

Cửa liền mở ra, chỉ thấy Hiruzen Sarutobi mặt đen một cục chỉ vào mũi Akashi
mắng to.

“Thằng quỷ! La hét um xùm cái gì đấy! Có biết giờ này là đang lúc công việc
của ta thường rất bận rộn hay không!”

“Bận rộn ngắm mấy bà sồn sồn đang tắm ấy hả?” – Akashi bĩu môi.

“Ai nói với ngươi đó là mấy bà sồn sồn! Đó là MILF! MILF đó hiểu chưa…Khụ
khụ!”

Bị một thằng 12 tuổi “bóc phốt” về trình độ thẩm mỹ, Đệ Tam không khỏi tức tối
đưa ra phản đối…

Nhưng nhận thức lại tình huống thì hình như có gì đó sai sai, cho nên lão liền
mặt già đỏ lên, ho khan chữa gượng vài tiếng, sau đó rất đĩnh đặt mà đối với
Akashi hỏi,

“Akashi-kun ngươi hôm nay đến đây là có chuyện gì sao?”

“Tới lãnh lương chứ làm gì a.” – Akashi tỉnh bơ đáp.

Nghe vậy, Hiruzen liền vờ ngẫn người, lấy tay gãi gãi chòm râu dê, một lúc
sau, lão mới đó dùng bộ mặt “đó là thứ gì vậy nhỉ?” quay sang nhìn Akashi,

“Lương? Làng ta trước giờ có người này sao?”

“Mẹ kiếp! Hôm nay là cái ngày lựu đạn gì mà ra đường gặp toàn thứ “quỷ ma yêu
quái mà cứ khoái giả nai” không vậy!!!” – Akashi trong lòng không ngừng phun
tào chửi móa nó. Nhưng chuyện liên quan tới cơm gạo thì Akashi cũng không thể
làm liều, hắn đành cười làm lành đối với Đệ Tạm nói.

“A ha ha! Cụ đùa vui quá! Là tiền sinh hoạt phí của con với Naruto tháng này
đó ạ!”

“Á à! Sinh hoạt phí của Naruto ấy hả?” – Đệ Tam một bộ “tỉnh ngộ”, sau đó lại
cực kỳ…tỉnh queo mà trả lời,

“Nhưng Naruto hiện tại đã trở thành ninja, vậy trợ cấp hàng tháng của nó theo
lý cũng nên kết thúc từ hôm qua rồi nhể!”

“Nà ní!!! Còn có chuyện này?” – Akashi chợt cảm thấy hốt con mẹ nó hoảng.

“Có a!” – Đệ Tam bình tĩnh gật đầu.

“Vậy trợ cấp của con đâu?” – Akashi lại chỉ vào mũi mình hỏi.

Nghe vậy, Đệ Tam liền cười tủm tỉm đặt tay lên vai Akashi, sau đó từ tốn nói,

“Lao động là vinh quang, lang thang là chết đói…”

!!!

Vài ngày sau, tại trước phiên tòa phúc thẩm vụ án “một vị lãnh đạo cấp cao tắc
trách gây sai phạm nghiêm trọng” nào đó.

“Hiruzen Sarutobi! Không ngờ ông lại đi bắt một thằng nhóc 12 tuổi phải lao
động! Lương tâm ông không cảm thấy ray rức sao?” – Tsunade, Chủ Tịch Hội Liên
Hiệp Phụ Nữ Konoha nức nở nói.

“Thật hồ đồ! Ông có biết là làm như vậy, một khi có người báo cáo chuyện này
lên cho UNICEF, tòa án quốc tế sẽ tiến hành kiện tụng và Konoha sẽ lâm vào vô
số rắc rối hay không! Sarutobi, tôi nghĩ ông nên từ chức đi!” – Đại cố vấn
kiêm Cục Trưởng Cục Tình Báo Trung Ương, Shimura Danzo đang phẫn nộ vỗ bàn,
không ngừng lên tiếng chất vấn và yêu cầu Đệ Tam từ chức.

“Trẻ em như búp trên cành, biết ăn, biết ngủ, biết học hành là ngoan.” – Đó!
Cha nghe thấy không, “lãnh đạo nhà người ta” đã nói về trẻ em như thế đó! Rồi
cha thử nhìn lại mình xem, cha có tự cảm thấy hổ thẹn hay không!” – Sarutobi
Asuma, Đội Trưởng 12 Vệ Đội tràng đầy thất vọng đối với cha mình thở dài.

“Con thật không ngờ…Đệ Tam ông lại là một người như vậy!” – Đội Trưởng Đội
Thiếu Niên Tiền Phong Hashirama, Sarutobi Konohamaru bần thần nhìn về phía
người ông của mình…

Đứng trước vành móng ngựa, Đệ Tam lúc này trông như đã già hơn 10 tuổi, mặt
chan chứa nước mắt, thành khẩn đối với mọi người nói.

“Thật xin lỗi! Tôi đã sai rồi, tôi đã cô phụ sự kỳ vọng của mọi người, tôi đã
hại biết bao mầm non tương lai của tổ quốc, tôi không xứng đáng làm một
Hokage.”

Sau đó, lão liền quay mặt qua nhìn về phía một cậu bé tóc đỏ ngồi ở hàng ghế
nguyên cáo.

“…Tha thứ cho ta a, Akashi-kun!”

Nhìn hai ANBU từ từ đưa Saruboti Hiruzen lên xe tù, Akashi Taija lúc này cũng
chỉ còn biết cám cảnh lắc đầu.

“Aiz! Nếu đã biết trước như thế, thà ngày xưa…ông hãy đưa con tiền a!”

[…]

Và đương nhiên, tất cả những điều đó chỉ là do hắn yy tưởng tượng ra mà thôi!

Thân làm một thằng thanh niên với tổng số tuổi là 32 và cả 2 đời đều nằm ngữa
tay ăn bám xã hội, Akashi có tư cách cái cê cê gì mà đòi kiện Đệ Tam.

Trên thực tế, lúc này hắn đang cắn răng cắn lợi mà năng nỉ,

“Nhừng mà… Nhưng mà con là rớt tốt nghiệp a! Con còn chưa phải là ninja nha!”

Nghe được lời thú nhận “lưu bang” đầy nghẹn của một người bạn nhỏ, Đệ Tam lúc
này mặt đầy hòa ái, xoa đầu Akashi nói,

“Nhưng mà, Làng ta trước giờ là không nuôi bọn ăn hại đấy cháu ạ!”

Akashi:…

Chương nay hơi ngắn hơn mọi hôm nhé mọi người!


Ta Ở Konoha Làm PokeMaster - Chương #11