Chiến Đấu


Người đăng: leelinh

Hai người nguyên thủy ngây người nhìn Trần Yên,trong hai người thằng bé lại có
phản ứng đầu tiên,nó vồ lấy mâu gỗ giương cao lên,hai mắt gầm ghè nhìn hắn.
Nhìn vào mắt nó Trần Yên thế mà có ảo giác đang nhìn một con dã thú nguy
hiểm,sẵn sàng chiến đấu đến chết với kẻ địch.

Phản ứng kịch liệt của nó làm Trần Yên e ngại nhưng hành động của người đàn
ông lại khiến cho hắn kinh ngạc,đến lượt hắn ngây người mà nhìn.Ông ta đột
nhiên quỳ sụp xuống liên tục dập đầu,ánh mắt toát ra vẻ kinh hoàng,miệng lắp
bắp xí xố một tràng dài.

Ngôn ngữ không thông,Trần Yên chỉ còn cách liên tục xua tay ra hiệu:

-Không,không ta không có ý hại các ngươi. Mọi người bình tĩnh nói chuyện.

Mặc kệ hắn liên tục ra hiệu,người đàn ông vẫn cứ xì xụp quỳ lạy. Trần Yên tiến
lên một bước định đỡ ông ta dậy thì đột nhiên người đàn ông đứng bật dậy kéo
thằng bé lui lại.

Thằng bé như một con lừa cứng đầu,không chịu lui lại còn chĩa chĩa mâu gỗ về
phía hắn. Người đàn ông gấp gáp vội quát thằng bé,sau đó lấy tay đẩy nó lùi về
sau. Thằng bé tay vẫn lăm lăm mâu gỗ ánh mắt quật cường quay sang người đàn
ông xí xố cãi lại.

Nguời đàn ông càng gấp,nóng nảy luôn miệng quát tháo,Trần Yên lúc trước nhìn
thấy ông ta thương yêu chiều chuộng thằng bé là thế,thế mà bây giờ bỗng nhiên
thẳng tay tát mạnh vào mặt nó.

Thằng bé bị tát cũng ngây cả người,ánh mắt không tin nhìn người đàn ông. Thấy
mắt ông ta đỏ kè không chút nào nhượng bộ,tay liên tục chỉ chỉ vào rừng,nó
thoáng một tia do dự cuối cùng liếc nhìn Trần Yên một cái rồi xoay người chạy
vào rừng.

Trần Yên vội hô:

- Hiểu lầm rồi!Đừng chạy,ta không làm hại các ngươi đâu.

Bây giờ hắn cũng hiểu hai người nguyên thủy này,mặc cho sự thật hắn và bọn họ
chưa từng gặp nhau bao giờ chứ đừng nói đến thù hận,lại không biết vì sao cứ
khăng khăng cho rằng hắn đối với bọn họ có địch ý. Dường như với họ hắn là một
tồn tại cực kì khủng bố,người đàn ông vừa nhìn thấy hắn lập tức quỳ lạy tựa hồ
van xin tha mạng là minh chứng rõ ràng.

Trong lúc vội vàng,Trần Yên cũng không ý thức được một bước hắn bước tới lúc
trước là sai lầm cỡ nào,hành động của hắn chỉ càng kích động người đàn ông
đang hoảng sợ.

Rút kinh nghiệm,Trần Yên lúc này lập tức lui lại một bước,sau đó từ từ đặt rìu
đá trong tay xuống đất để biểu thị mình không có địch ý.

Người đàn ông vậy mà cũng không yên tâm giơ lên mâu gỗ chĩa về phía hắn. Không
biết vì Trần Yên có hành động nhượng bộ hay vì thằng bé an toàn chạy thoát mà
thái độ người đàn ông không còn gấp gáp như trước nữa,vẻ mặt cũng trấn định
hơn.

Trần Yên nhìn ông ta cười khổ,thấy râu tóc rậm rạp của ông ta đã lưa thưa có
sợi bạc thì nói:

-Đại thúc,ta đâu có ý định làm hại các người vì sao lại khẩn trương như vậy?

Mặc kệ ông ta có hiểu hay không,Trần Yên vẫn cứ nói. Cái miệng liên tục hoạt
động nghĩa là biểu thị chân tay sẽ không rảnh mà hoạt động nữa,ở địa cầu việc
này còn được nói một cách văn vẻ là giải quyết xung đột bằng biện pháp đàm
phán hòa bình.

Quả nhiên đều là sinh vật có trí thông minh cao cấp giống nhau,quan sát thái
độ có thể đoán ra phần nào ý nghĩ của đối phương,người đàn ông cũng có biểu
hiện hòa hoãn lại.

Thế là Trần Yên và người đàn ông nguyên thủy đứng cách xa đối mặt nhau,ông ta
vẫn cầm mâu tỏ vẻ cảnh giác còn hắn liên tục khoa tay múa chân ra hiệu. Trong
khi cả hai đều chẳng hiểu ngôn ngữ của đối phương nhưng vẫn ta một câu,ngươi
một câu nói đến rôm rả.

Không khí hòa hoãn kéo dài chẳng được bao lâu thì bỗng nhiên trên bầu trời
truyền đến một tiếng chim kêu chói tai. Trần Yên và người đàn ông cùng ngước
nhìn lên,chỉ thấy có một con chim màu đen đang bay liệng vòng vòng rất cao
trên đầu họ thỉnh thoảng lại kêu ré lên.

Người đàn ông sắc mặt đang hòa hoãn vừa nhìn thấy con chim liền biến sắc,sau
đó ngay lập tức dữ tợn nhìn về phía Trần Yên. Hắn cũng vừa kịp nhìn thấy biến
hóa của ông ta vội vàng nói to:

-Chuyện gì vậy?Đại thúc hãy mau bình tĩnh.

Nhưng người đàn ông đôi mắt đã đỏ ngầu,hét lớn một tiếng,lấy một tư thế bi
tráng một đi không trở lại,ông ta chĩa mâu lao về phía Trần Yên.

Trần Yên chứng kiến nguy cơ ập tới vội vàng đè ép hoảng hốt trong lòng: " Phải
bình tĩnh lại,chuyện này ta cũng đã dự đoán từ trước rồi,không cần phải sợ
hãi".

Quả thực từ lúc hai nguời còn đang "đàm phán" với nhau,hắn đã nghĩ cứ kéo dài
như vậy cũng chẳng giải quyết được gì. Trong đàm phán,điều kiện tiên quyết để
đạt được điểm tương đồng là hai bên phải hiểu được đối phương nói gì,chứ không
phải ông nói gà bà nói vịt như hai người bọn họ. Vì thế từ lúc đó Trần Yên đã
âm thầm trao đổi với hệ thống làm ra chuẩn bị.

Giữa người đàn ông và hắn khoảng cách là mười bốn bước chạy,đó là kết quả hệ
thống tính toán ra.

Trần Yên nhanh như cắt nhặt rìu đá dưới chân lên,trong lúc đó ông ta cũng đã
chạy được ba bước,hệ thống lập tức thông báo:"Độ trùng hợp với phương án một
là 20%,phương án hai 1%,phương án ba 64%..." Hệ thống một lèo nói từ phương án
một đến phương án thứ hai mươi mới dừng,thông tin chứa đựng nhiều nhưng truyền
đạt bằng tốc độ của ý nghĩ nên cũng chỉ trong thời gian một cái nháy mắt.

Lúc trước Trần Yên đã sử dụng chức năng mô phỏng diễn luyện siêu thực của hệ
thống để lập ra hai mươi tình huống giả tưởng người đàn ông nguyên thủy tấn
công hắn cùng với đó là số phương án đối phó tương ứng. Lúc này nhờ vào khả
năng phân tích khủng bố của hệ thống phân tích xem hành động của ông ta trùng
hợp với phương án nào nhất,Trần Yên sẽ theo đó mà có hành động đối phó.

Tuy biết rằng thực tế thiên biến vạn hóa,hai mươi tình huống dự định cũng
không thể phán đoán được diễn biến chính xác,nhưng hai mươi lần mô phỏng diễn
luyện đã là cực hạn của Trần Yên. Độ hung hiểm rất lớn nhưng hắn cũng chẳng
còn cách nào khác ngoài một cách liều.

Trần Yên ra lệnh cho hệ thống:

-Trực tiếp loại bỏ những phương án có độ trùng hợp dưới 50%.

-Đã xác nhận

Lúc này người đàn ông nguyên thủy đã chạy thêm được ba bước nữa,hệ thống lại
thông báo:"Độ trùng hợp với phương án ba là 52%,phương án mười một 70%,phương
án năm 83%".

Trần Yên nắm chặt rìu đá trong tay.

Lại ba bước tiếp theo,hệ thống lập tức thông báo:"Độ trùng hợp phương án mười
một 86%,phương án năm 86%".

Người đàn ông nguyên thủy lúc này cách Trần Yên chỉ còn năm bước chạy,đã rất
gần. Hắn có thể nhìn rõ đôi mắt đỏ kè của ông ta,miệng mở lớn,râu tóc dựng
đứng lên vì di động cao tốc. Con người lúc nổi điên thì ra bộ dáng cũng dữ tợn
chẳng kém gì dã thú.

Trần Yên hét lên:

-Mẹ kiếp,hai phương án cùng 86%,lúc này còn bắt ông lựa chọn khó khăn như vậy.

Sau đó hắn vung rìu đá lao vào đối thủ.


Sống Tốt Tại Thời Nguyên Thủy - Chương #6