Nghiên Cứu Sinh Thực Tập Dark! Trận Chiến Đầu Tiên!


Người đăng: Sirius

Cuối cùng, muốn đạt được danh hiệu Nghiên cứu sinh, Tiến sĩ hay Giáo sư thì
cần phải thực hiện được 5 nghiên cứu cùng cấp hoặc 50 nghiên cứu thua một cấp
bậc.
Vô cùng khó khăn, do đó ở thế giới Pokemon thì những Giáo sư có quyền uy vô
cùng lớn, một lục địa đôi khi chỉ có một hai người lên được cấp giáo sư mà
thôi.
Một vị Giáo Sư địa vị tương đương với một Tông Sư huấn luyện gia, một Tiến Sĩ
thì địa vị tương đương với Quán Quân pokemon, một Nghiên Cứu Sinh đã hoàn
thành nghiên cứu của mình thì địa vị không kém hơn một Thiên Vương.
Nghiên cứu sinh thực tập thì tùy vào số nghiên cứu hoàn thành mà địa vị và
quyền hạn không kém một Tinh Anh hoặc Quán Chủ cấp huấn luyện gia.
Do đó Dark đã thèm làm nghiên cứu sinh từ lâu rồi, hôm nay rốt cuộc có cơ hội,
phải nói nếu được nhận làm nghiên cứu sinh thực tập của Giáo Sư Oak thì có
nghĩa đó là phước bảy đời rồi.
Chỉ vừa nghĩ đến những thứ đó ánh mắt của Dark đã lấp lóe thiệt nhiều vì sao,
nước bọt không tự chủ được tràn ra ở khóe miệng. Chợt nhận ra mình thất thố,
Dark vội quay lại với giáo sư Oak.
Lúc này Giáo sư Oak đã từ trong chấn động tỉnh lại, ông kích động nói:
“Tuyệt vời, Dark! Quá sức tuyệt vời, ta không thể nào diễn ta được sự vui mừng
khi nghe đoạn báo cáo này của cháu, trước đây đã từng có huấn luyện gia đề cập
với ta đến vấn đề một số Pokemon có những khả năng khác biệt với đồng loại,
thế nhưng hướng nghiên cứu của ta luôn là đời sống, tập tính, kỹ năng của
pokemon, thật sự không có thời gian để nghiên cứu vấn đề này cho nên vẫn phải
gác xó. Nhưng hôm nay ta biết được đề tài này chắc chắn sẽ có những tiến triển
mới nhờ cháu. Cháu nhất định phải làm nghiên cứu sinh, giới khoa học không thể
thiếu một thiên tài như cháu được. Mới chính thức lữ hành gần ba tuần đã rút
ra được những thứ này, chậc chậc, quá tuyệt vời”
Lúc này Dark cũng kích động không kém, rốt cuộc kiếm được bảo kê rồi, hắn vui
để quên cả trời đất.
Red và Green cũng ở một bên thi nhau hâm mộ
Trong hai người, một người có thiên phú về mặt chiến đấu một người có thiên
phú về mặt huấn luyện, đáng tiếc là cả hai không ai thích đi nghiên cứu cặn kẽ
về từng loài Pokemon cả, chỉ chú trọng Pokemon của mình thôi bởi vì huấn luyện
gia vĩ đại mới là mục tiêu cả đời của họ.
“Dark! Ta sẽ ngay lập tức chuẩn bị thân phận công dân cùng thẻ nghiên cứu sinh
thực tập cho cháu, đồng thời phát hình của cháu đến quân cảnh Pewter City,
cháu có thể đi đến đó mà không lo quân cảnh bắt.
Ta sẽ nói với họ cháu là Nghiên cứu sinh của ta! Cha mẹ cháu đã mất đúng
không? Vậy ta sẽ nhận con là cháu nuôi nhé!
Bối cảnh là cháu đi nghiên cứu đề tài tại rừng Viridian bị bọn săn trộm
Pokemon trấn lột, mất luôn cả chứng minh thư và Pokedex nha.
Sau khi đến Pewter City, cháu hãy đến Gym ở đấy, nơi đó có bạn của ta làm Quán
Chủ, ta sẽ gửi chuyển phát nhanh đến bao gồm chứng minh thư, Pokedex, một cái
balô không gian, một máy truyền tin, một vài quả Pokeball, đồng thời có thêm
một cái Camera để cháu có thể ghi lại những bằng chứng cho nghiên cứu của
mình, cộng thêm 10.000 đôla coi như là chi phí cấp phát cho nghiên cứu bậc 1
của cháu.
Cháu nhớ sau khi nhận được mọi thứ thì tức tốc viết ngay báo cáo nghiên cứu
kèm bằng chứng chuyển ngay cho ta nhé, ta sẽ giúp cháu báo cáo trước hội đồng
xét duyệt. Ừm, còn gì nữa nhỉ? Cháu có ý kiến gì không?” Giáo sư Oak ân cần
hỏi.
Dark bây giờ đã như người ở trong mộng mới tỉnh lại, quá sung sướng mà, cảm
giác như thần may mắn là mẹ đẻ của mình vậy, đương nhiên cũng không thể không
kể đến tài năng của cậu nếu không có kiến thức thì thần may mắn là mẹ đẻ đi
chăng nữa cũng chịu thôi. Cậu nhanh chóng đáp:
“Cám ơn ông ạ, ông chuẩn bị quá chu đáo rồi, cháu không có ý kiến gì nữa, chỉ
là hiện tại cháu không có Camera, ra khỏi rừng Viridian tới Pewter City rồi
lại trở lại thực sự là hơi tốn thời gian ạ, cháu dự định xuyên qua Mt.Moon rồi
đến Cerulean City, khi đó cháu sẽ báo cáo được không ạ” Dark cẩn thận nói, tuy
nghiên cứu sinh là rất tốt, nhưng nếu vì nó phí mất gần tháng trời thì cũng
hơi đáng tiếc, cậu nghĩ đến phương pháp vẹn toàn đôi bên.
“Haha, ta tưởng gì, Camera thì dễ dàng, ta sẽ bảo Green đưa Camera của nó cho
cháu, đằng nào nó cũng dùng để tự sướng thôi, sau khi tới Pewter Gym, cháu hãy
lấy Camera ta gửi và đưa Camera kia cho Quán Chủ là được. Ừm, nói thế nào nhỉ,
ta rất thích cháu gọi ta bằng ông đấy haha” Giáo cười cười bảo.
“Vâng, cháu cám ơn ông ạ” Dark mỉm cười, mọi chuyện diễn ra như một giấc mơ
tươi đẹp đối với cậu bé vậy.
“Ừm, cháu chuyển máy cho Green đi, ta có một số cần việc bàn giao với nó. Cháu
nhớ viết báo cáo nghiên cứu sớm nhé” Giáo sư Oak dặn dò…
“Green, ông cậu muốn gặp này” Nói đoạn, Dark giao lại đồng hồ cho Green… Không
biết lão Oak nói gì mà Green cứ thỉnh thoảng nhìn Dark với ánh mắt u oán, dọa
cậu bé nhảy một cái, ta không làm gì đắc tội tên kia a, hắn thầm mắng một cái.

Green và lão Oak nói chuyện xong thì đã 8-9 giờ tối. Green đưa cho Dark vài
món đồ với ánh mắt u oán làm Red cười ha hả không thôi, tuy nói thế nhưng cả
hai người cũng đều rất vui mừng cho người bạn mới của mình.
“Đây là Camera, sáu quả Pokeball dùng tạm, một quả Hard Stone, ừm còn đây là
Toxic Orb, ông bảo đây coi như là lễ gặp mặt cho cậu, sướng nhé. Hừm, vậy là
hết cơ hội tự sướng, thật không biết ai mới là cháu ruột nữa” Green đưa mấy
món đồ cho Dark với giọng đầy u oán.
“Haha, đừng giận Green, sau này ta là anh em rồi, có bất cứ chuyện gì cần giúp
cứ nói với tớ một tiếng là được” Dark cười ha hả.
Cả ba người nói chuyện thêm một chốc nữa rồi hết thảy đi ngủ. Nụ cười vẫn còn
đọng lại trên gương mặt ba cậu bé, hôm nay họ đã có thêm những người bạn mới…

Sáng sớm hôm sau, trên một bãi đất rộng lớn.
“Đi nào Chamander!” Green hô lớn đồng thời ném quả pokeball về phía trước, tia
chớp màu đỏ lóe lên, một con Pokemon màu đỏ không thể quen thuộc hơn được nữa
xuất hiện.
“Grào!”
“Hì hì! Lên đi Pidgeotto! Đừng trách mình lấy lớn hiếp nhỏ nha!” Dark cười
nói.
“Pidgeotto. Quick Attack! Cho nó ăn đòn phủ đầu nào!” Thân ảnh của Pidgeotto
lóe lên, nhanh như một tia chớp nó đánh về phía Chamander.
“Chamander! Smokescreen! Định lợi dụng ưu thế tốc độ sao, đâu có dễ dàng thế,
không nhìn thấy đường thì có nhanh mấy cũng vậy thôi” Không hổ danh là thế gia
đệ tử, Green đưa ra ứng biến thích hợp nhất ngay lập tức.
“Hì hì! Hôm nay mình sẽ dạy cho cậu bài học đầu tiên! Không nên mưu đồ che mắt
một con pokemon có thiên phú Keen Eye nhé!” Dark chưa nói xong thì Pidgeotto
đã đánh bay con Chamander nhỏ bé, chênh lệch thực lực không phải là dễ dàng bù
đắp như vậy, thể lực của Chamander đã tới đáy.
“Tiếp tục đi! Pidgeotto! Quick Attack!” Dark lại ra lệnh
“Chamander! Scary Face!” Green ra lệnh
“Thông minh lắm! Sử dụng Scary Face để giảm ưu thế tốc độ của Pidgeotto sao,
thế nhưng đây sẽ là bài học thứ hai cho cậu! Khi đến thời điểm quyết định thì
một chiêu tấn công cực nhanh sẽ giúp giải quyết chiến đấu một cách dễ dàng”
Dark giảng bài.
Trận đấu kết thúc chóng vánh. Chamander nhanh chóng hao hết thể lực của mình.
Green cũng ngẩn ngơ, kể từ khi bắt đầu lữ hành đến nay chưa từng có trận đấu
nào cậu thua thê thảm đến vậy, ngay cả lông vũ của Pidgeotto cũng chưa từng sờ
được. Dark cũng tiến tới:
“Chuyện bình thường thôi Green, khoảng cách về thực lực vốn có của pokemon là
không dễ dàng để đền bù, dù sao Pidgeotto đã tiến hóa 1 lần rồi, trước mặt
Pidgeotto, Chamander không hề có ưu thế gì đáng nói. Thắng thua không quan
trọng, cái cần là rút ra kinh nghiệm sau mỗi lần thất bại. Cậu hiểu ý mình
chứ”
“Haha, mình hiểu chứ, chỉ là thua có chút chóng vánh nên mình hơi khó chấp
nhận sự thật thôi! Lần sau mình sẽ không thất bại trước cậu nữa đâu Dark. Yên
tâm, mình không phải là kẻ không chịu nổi thua cuộc” Green đấm vào vai Dark
một phát, tuy nói thế nhưng trận thua đầu tiên thật cũng không dễ dàng chút
nào, nhất là khi họ là bạn của nhau nữa.
“Haha, đến phiên tớ! Poliwhirl! Ra đi nào!” Red ra lệnh, con pokemon với cái
vòng xoáy giữa bụng xuất hiện
Tuy cậu biết chênh lệch giữa mình và Dark nhưng cũng không thể nào lùi bước
được, cậu quyết tâm, ít nhất phải gây sát thương cho pokemon của Dark một lần.
“Khà khà! Shroomish! Trận chiến của mày đến rồi! Lên đi!”
Tối hôm qua Dark đã cho Shroomish nuốt luôn quả Toxic Orb, có thiên phú Poison
Heal và Quick Feet nên cậu thật sự rất chờ mong biểu hiện của nó.
“Ồ. Shroomish, một pokemon khắc hệ sao, không dùng skill hệ nước là được, hơn
nữa nhìn dáng vẻ Poliwwhirl chắc chắn nhanh hơn nó, ta vẫn còn cơ hội thắng”
Red.
“Poliwhirl! Body Slam!” Con pokemon này Red nuôi từ nhỏ nên nó vẫn có thể sử
dụng những skill đẳng cấp rất cao.
“Shroomish! Bullet Seed!” Ở giai đoạn còn là Shroomish thì chênh lệnh giữa
Physical Attack và Special Attack là không nhiều, tuy nhiên với tính cách của
nó thì Attack vẫn có ưu thế hơn một chút. Nếu đổi lại một con Shroomish khác
thì có lẽ sẽ hơi bất lợi do chỉ sử dụng được các đòn Special Attack hệ cỏ
nhưng lúc này thì khác, Shroomish nắm giữ skill Bullet Seed, một skill
Physical siêu mạnh hệ Grass, dù cho chưa tiến hóa thành Breloom nhưng trong
giai đoạn hiện tại, như vậy đủ bá đạo rồi.
Hai con pokemon lao vào nhau, cả hai đều trúng đòn, Poliwhirl ăn liền 3 phát
Bullet Seed nên giờ này đã ngấc ngư, Shroomish thì đỡ hơn một tí, hơn nữa HP
của nó đang từ từ khôi phục.
Nhìn tình hình chiến đấu, Red thầm hô không xong, e rằng đòn tiếp theo
Poliwhirl sẽ hết thể lực
“Mà thôi đằng nào cũng đã gây sát thương cho con Shroomish rồi, tính ra vẫn đỡ
hơn Green” Red thầm nghĩ, cậu bé quyết định thu hồi Poliwhirl, hao hết thể lực
mà không chiến thắng được không phải là việc gì hay.
“Dark tiếp tục chứ? Lần này tớ sẽ phát ra Bulbasaur” Red hỏi.
“Tới bến đi” Dark cười khà khà.
“Ra đi! Bulbasaur! Poison Powder!” Red lập tức ra lệnh.
“Shroomish! Áp sát nó! Sử dụng Headbutt!” Với một con pokemon nắm giữ cả hai
hệ Poison và Grass như Bulbasaur thì đòn tấn công hệ Grass hiển nhiên là không
khôn ngoan tí nào.
“Red! Cậu rất thông mình, biết được Shroomish chỉ mang trong mình hệ Grass.
Khà khà. Nhưng chờ tí nữa mình sẽ chỉ cho cậu biết cậu sai ở chỗ nào” Dark
cười haha.
Giao tranh xảy ra Shroomish ăn trọn đám phấn độc, nhưng Bulbasaur cũng ăn
nguyên đòn Headbutt vào mặt.
“Để rồi xem! Bulbasaur! Sludge!” Red thách thức.
“Hì hì! Shroomish! Tiếp tục tấn công tổng lực bằng Headbutt đi!” Dark ra lệnh.
“Sludge! Skill di truyền sao! Không hổ dang là Pokemon do chính tay giáo sư
Oak tặng. Thật tò mò về cấp bậc tư chất của nó!” Dark thầm nghĩ “Chỉ là…”
Chiến đấu nhanh chóng kết thúc, hai con pokemon lao vào nhau, chỉ là Shroomish
càng đánh càng hăng còn Bulbasaur thì thể lực dần hao hết.
Ở bên cạnh, mới đầu Green còn không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng đột nhiên hồi
tưởng lại những lời Dark nói hồi tối với ông nội. Cậu bé mỉm cười “Red thua
chắc rồi”.
“Ầm” Hai con pokemon tách ra, Bulbasaur đã ngã xuống, phía đối diện Shroomish
vẫn còn sinh long hoạt hổ.
Red ngẩn người, tại sao lại như thế nhỉ? Mãi đến hiện tại cậu vẫn chưa rõ vì
sao Shroomish lại không bị việc gì, rõ ràng là Poison hoàn toàn khắc chế hệ
Grass mà.
Green lúc này đi tới bên canh Red, vỗ vỗ vai: “Red à! Cậu thua là đúng rồi!”
“Tại sao?” Red ngẩn ngơ, tâm thần cậu bé vẫn chưa thoát khỏi trận thua mới
nãy.
“Đơn giản là vì Shroomish của tớ không hề sợ độc tí nào” Lúc này, Dark chậm
rãi cười nói.
“Tại sao? Rõ ràng là hệ Grass mà! Chẳng lẽ Shroomish còn có thêm hệ Steel?”
Red chậm rãi nói ra suy luận của mình.
“Haha, cậu nghĩ đi đâu thế, nhìn thân hình của nó đi, có chỗ nào giống kim
loại à” Dark và Green cười sặc sụa…
“Rồi rồi! Đừng cười nữa, nói cho tớ tại sao đi?” Red đỏ mặt.
“Nếu hồi tối cậu để ý cuộc nói chuyện giữa mình và giáo sư Oak thì chắc chắn
đã không sử dụng những Skill đó.
Loài Shroomish có 2 loại thiên phú hay gặp đó là Poison Heal và Effect Spore,
những cái tên này là mình đặt theo tác dụng của nó.
Shroomish của tớ vừa đúng lúc mang thiên phú Poison Heal. Điều đó có nghĩa là
độc của Bulbasaur không những không gây hại gì cho nó mà còn là chất bổ giúp
Shroomish của tớ hồi phục thể lực nữa. Không biết điều này thì cậu thua là
phải rồi. Không việc gì phải buồn cả. Dù sao tớ đã cất công nghiên cứu nó từ
lâu” Dark không biết xấu hổ nói.
“Thì ra là vậy! Xem ra chặng đường muốn trở thành nhà huấn luyện vĩ đại không
đơn giản, thật nhiều điều tớ chưa biết” Red cảm thán, nói xong cậu quay lại
phía Dark.
“Cậu rất mạnh, là người mạnh nhất tớ gặp từ trước đến giờ. Nhớ lấy, lần sau tớ
sẽ thắng lại cậu” Red trịnh trọng nói.
“Haha! Đúng vậy lần sau chúng tớ sẽ không thua” Green cũng chen vào.
“Khà khà! Luôn luôn chào đón. Muốn thắng tớ không phải dễ dàng đâu!” Dark cười
lớn.
… Sau đó cả ba người bạn cùng nhau lên đường. Một chằng đường dài vẫn đang chờ
họ.


Pokemon Dark - Chương #9