Chia Tay! Quyết Chiến Băng Rocket!


Người đăng: Sirius

Giữa đường, Dark quyết định tạm thời chia tay với Red và Green, cậu muốn thu
thập bằng chứng cho báo cáo cáo của mình, hơn nữa nếu đi cùng hai người bạn
thì sẽ rất dễ gặp các huấn luyện gia khác làm bại lộ hành tung của mình, ai
biết nhân phẩm người ta thế nào được.
Ngẫm nghĩ một hồi.
“Red Green này! Có lẽ chúng ta phải chia tay tại đây thôi, mình cần lưu lại
rừng Viridian một thời gian khá dài để thu thập bằng chứng cho nghiên cứu nên
không thể lữ hành cũng các cậu được. Hơn nữa, mình cũng không muốn giấu, lúc
này mình quả thực chưa muốn gặp gỡ các huấn luyện gia khác, điều đó rất dễ làm
bại lộ hành tung của mình cho bọn Rocket, nhiều người thì nhiều chuyện mà, cả
ba sẽ gặp nguy hiểm” Dark nhẹ nhàng nói.
“Ừm. Tụi tớ hiểu. Vậy chúng ta chia tay tại đây đi. Lần sau gặp lại nhất định
sẽ đánh bại cậu” Red và Green nói, ba người trao cho nhau những cái ôm rồi mỗi
người hướng về một nơi. Con đường cường giả nhiều lúc cũng lắm tịch mịch mà,
Dark mỉm cười.
“Đi thôi nào Pidgeotto, Shroomish! Chúng ta có nhiều chuyện cầm làm đấy” Hắn
phất tay, hai con pokemon tung tăng theo sau, một trên trời, một dưới đất,
khung cảnh thật hài hòa phải không nào.

Một tháng sau. Bìa rừng, phía bắc Viridian Forest.
“Phù, cuối cùng cũng ra khỏi! Chúng ta sắp tới thành phố rồi Pidgeotto,
Breloom. Vui lên nào! haha” Dark cười lớn. Hai con pokemon cũng nhảy múa và
kêu loạn lên.
Từ mười ngày trước, Shroomish đã không thể kìm hãm tiến hóa được nữa, dù có
Hard Stone nhưng đương nhiên là Dark không dại gì dùng cho Shroomish, như vậy
có khác gì hại nó. Trì hoãn tiến hóa là tốt nhưng cưỡng ép trì hãm tiến hóa là
không tốt chút nào. Viên Hard Stone này Dark chỉ dành riêng cho Pikachu.
Chỉ có điều đáng tiếc duy nhất, suốt một tháng trời sống trong rừng, gặp qua
khá nhiều Pikachu, nhưng không một con nào đáng để Dark thu phục cả.
Điều đáng vui mừng là suốt một tháng chiến đấu đã khiến Pidgeotto và Breloom
mạnh lên đáng kể. Hiện tại cả hai đều đã đạt đến cấp độ Tinh Anh đỉnh cao. Đây
là một sức mạnh không đơn giản tý nào.
Dựa trên số liệu thực tế, mỗi một cấp bậc sức mạnh của pokemon tăng lên gấp
1.5 lần.
Do đó nếu phải phân cấp cụ thể từ 1 đến 100 thì các cấp bậc sẽ tương ứng như
sau:
- Từ 0 đến 10 tương ứng với bậc Sơ cấp
- Từ 10 đến 15 tương ứng với bậc Trung cấp
- Từ 15 đến 20 tương ứng với bậc Cao cấp
- Từ 20 đến 35 tương ứng với bậc Tinh anh
- Từ 35 đến 50 tương ứng với bậc Quán Chủ
- Từ 50 đến 70 tương ứng với bậc Thiên Vương
- Và từ 70 đến 100 tương ứng với cấp bậc Quán Quân.
Nói một cách đơn giản là giờ đây Pidgeotto và Breloom về mặt sức chiến đấu đã
ngang ngửa với Pokemon tư chất bình thường cấp bậc Thiên Vương.
Đương nhiên điều này không có nghĩa là Dark và đám pokemon đã đạt đến cấp độ
Thiên Vương, bởi vì với đẳng cấp của một Thiên Vương, pokemon của họ cực ít
khi kém hơn Thủ Lĩnh cấp.
Sau khi ra khỏi khu rừng, Dark và hai con pokemon đã trở lại đường số 2, trạm
dừng kế tiếp sẽ là Pewter City, nếu đoán không nhầm thì e rằng giờ đây Red và
Green đã đang trên đường tới Mt.Moon rồi.
“Ài, lạc hậu khá nhiều” Dark than nhẹ.
“Đi nào Pidgeotto. Hãy tìm xem xung quanh khu vực này có Shiny hoặc bầy
Nidoran lớn nào không. Còn Breloom, chúng ta sẽ đi nhặt củi và nhóm lửa trại.
Bắt đầu đi các chàng trai” Dark phân công nhiệm vụ.

Lửa đã nhóm lên. Trời lúc này đã bắt đầu tối. Pidgeotto lúc này mới trở về.
“Ồ! Sao lại lâu như vây?” Red hỏi
“Lúc nãy ta đã tìm thấy một bầy Nidoran khá lớn, vừa muốn về báo cho ngươi thì
bỗng không biết từ đâu xuất hiện một đám người, chúng gần hai chục tên, vừa
tới đã lệnh cho bọn Butterfree rải phấn ngủ khăp nơi, bầy Nidoran ngủ gần hết,
chỉ còn vài con còn thức, bọn người kia lại thả pokemon khác ra để trấn áp,
cuối cùng cũng ngủ nốt. Bây giờ bọn chúng đang tiến hành tiêm thứ gì đó vào
người lũ Nidoran, ta nhìn rất khó chịu, đám người kia không giống đồ tốt lành
gì, cũng không biết phải làm thế nào nữa nên ta đành quay về” Pidgeotto kể lể.
Thái độ của Dark đột ngột trở nên nghiêm túc: “Pidgeotto, ngươi nhớ kĩ lại
xem, đám người kia có phải mang đồng phục màu đen, có in chữ R như thế này
trước ngực không”
“Ừ, thật nhiều người mặc như vậy, nhưng cũng có tên mặc đồ trắng có in chữ R
trước ngực”
“Hả, có bao nhiêu tên như vậy” Dark hỏi
“Có 2 tên thì phải” Pidgeotto nhớ lại
“Có tên nào mặc loại quần áo khác nữa không?” Dark chăm chú.
“Ta nhớ hình như là không có”
“Vậy nghĩa là lũ Rocket có ít nhất 2 tên Tinh Anh thành viên, chúng sở hữu ít
nhất 6 con cấp Tinh Anh pokemon. Tuy nhiên tư chất chắc không cao lắm, cỡ Thủ
Lĩnh là cùng, như vậy ta vẫn có khả năng giúp đàn Nidoran một chút gì đó. Cùng
lắm thì cứng đối cứng, chỉ cần giải quyết hết là được.” Dark thầm tính toán.
“Đi thôi Breloom, ngươi cõng ta, Pidgeotto dẫn dường đi, bay sát cạnh ta thôi,
ta có chuyện muốn nói với các ngươi” Cậu bé không do dự nữa, nếu giúp được thì
hãy giúp, sợ đầu sợ đuôi thì tương lai cũng sẽ không làm nên trò trống gì.
(Breloom lúc này cao đến hơn 1.8 mét, nặng hơn 100kg nên cõng Dark không phải
là vấn đề.

“Breloom, Pidgeotto các ngươi biết bọn người kia làm như vậy là có ý đồ gì
không?”
Hai con pokemon cùng lắc đầu.
“Có lẽ ta nên nói cho các ngươi về bọn người kia, chúng là một nhóm người được
gọi là tổ chức Rocket, đây là tổ chức tội ác lớn số một vùng Kanto này, giờ
thì các ngươi hiểu ý nghĩa của chữ R trước ngực chúng rồi đó.
Trước đây ta cũng từng bị tiêm thuốc như vậy, mục đích của chúng là kích thích
đại não để khiến thiên phú của ta xuất hiện, giờ đây e rằng chúng cũng muốn
làm thế với lũ Nidoran kia. Các ngươi biết kết cục sẽ thế nào không?” Dark rất
trịnh trọng nói
Hai con pokemon vẫn như cũ lắc đầu.
“Cùng đợt thí nghiệm với ta có hơn một trăm người, tất cả chết hết, duy mình
ta sống sót. Sau đó ta trốn chạy và bị bọn chúng truy sát, nếu không phải ta
giả chết thành công thì e rằng giờ này các ngươi không thể gặp được ta rồi”
Dark chậm rãi nhớ lại.
Giờ phút này hai con pokemon trong mắt đều hiện lên vẻ tức giận, chúng không
ngờ bọn người này tàn ác như thế.
“Những con Nidoran kia, nếu kích thích thiên phú thành công thì sẽ bị bọn
chúng bắt giữ làm tay sai cho mình, nhưng tỷ lệ này trăm không được một, còn
lại phần lớn sẽ có hai loại kết quả, nhẹ thì điên cuồng, nặng thì sẽ chết. Các
ngươi muốn cứu chúng chứ?” Dark hỏi
“Có” Hai con pokemon đồng thời trả lời, trong cuộc đời, chưa bao giờ chúng căm
ghét một người đến như vậy.
“Tốt lắm! Chúng ta bây giờ sẽ đi cứu chúng. Thế nhưng…” Dark cố ý ngưng một
chút…
Hai con pokemon cũng sốt ruột, chúng nhìn chăm vào Dark.
“Thế nhưng một khi đã quyết định đối kháng với chúng, các ngươi không thể
nương tay hiểu không, chúng ta phải kết thúc sinh mạng của chúng, không chừa
một ai, nhớ lấy không chừa một ai. Nếu để một tên sống sót thôi thì chuyện này
sẽ truyền đến tai lũ đầu lĩnh của băng, khi đó, chúng ta sẽ phải chịu vô tận
đuổi giết, các ngươi hiểu chứ?”
“Kết thúc sinh mạng là sao?” Hai con pokemon đồng thanh
“Nghĩa là giết chúng, đơn giản như khi Pidgeotto ngươi ăn tươi Caterpie vậy,
khi đó chính là lúc ngươi kết thúc sinh mạng của nó”
Hai con pokemon bỗng rùng mình, chúng chưa bao giờ giết người a.
“Nhưng… chúng ta chưa bao giờ giết người cả” Hai con pokemon rối rắm.
Thấy chúng có vẻ chần chứ, Dark ra lệnh dứt khoát: “Dừng lại Breloom,
Pidgeotto, lập tức dừng lại”. Dark nhìn chăm chăm vào hai con pokemon, cả hai
không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn. Một lúc sau, Dark chợt quay đầu, hắn
hắn liếc nhìn hai con pokemon thở dài.
“Trờ về thôi, chúng ta chờ nhìn lũ Nidoran chết đi là được, dù sao chúng ta
cũng không quan hệ gì với chúng”
“Sao chúng ta có thể bỏ mặc chúng được” Breloom đột nhiên kêu lên.
“Vậy các ngươi định làm thế nào? Muốn cứu chúng lại không muốn giết bọn Rocket
kia sao?” Hai con pokemon cùng im lặng, chúng xem như chấp nhận.
“Các ngươi biết điều đó đồng nghĩa với việc gì sao?”
Hai con pokemon lắc lắc đầu.
“Ta đã nói rồi, điều đó đồng nghĩa với việc chúng sẽ phải chịu đựng một nghìn
tên như vậy đuổi giết hiểu không? CHÚNG SẼ GIẾT CHÚNG TA CÁC NGƯƠI HIỂU CHỨ?”
Dark thét to lên.
“Chúng ta hiểu. Chúng ta cũng tin tưởng ngươi, Dark” Pidgeotto kêu lên
“Nhưng ta chưa bao giờ giết người cả, ta cũng không biết phải làm sao” Breloom
ra vẻ nó chưa biết cách giết người.
“Haha, giết người sao, rất đơn giản”
“Đây, đây và đây” Vừa nói Dark vừa chỉ vị trí đầu, cổ họng và tim của mình
“Chỉ cần tấn công trực tiếp vào ba vị trí này là được rồi, lát nữa Pidgeotto,
ngươi hãy dùng cánh hoặc mỏ toàn lực tấn công vào ba vị trí đó, Breloom cũng
vậy, hãy dùng móng tay của mình”
“Một lần nữa ta nhắc lại, đây là một trận chiến sinh tử, người chết ta sống,
người sống thì chúng sẽ chết. Mỗi khi các ngươi chùn tay, hãy nghĩ đến lúc cả
ba người chúng ta cùng bị giết bởi tay chúng là được. Ta cũng giống như các
ngươi, chưa bao giờ giết người, nhưng ta biết quá nhiều kẻ nương tay cho kẻ
địch, về sau thì bị giết rồi, ta không muốn mình và đồng bạn phải chịu cảnh
như thế chỉ vì sự ngu xuẩn của một người nào đó. Các ngươi RÕ CHƯA?” hắn gầm
lên.
“Rõ” Hai con pokemon cũng quyết tâm rồi.
“Vậy chúng ta lên đường thôi, Pidgeotto chú ý, khi khoảng cách giữa chúng ta
và kẻ dịch còn khoảng 1 km thì ngươi hãy báo cho chúng ta dừng lại. Hy vọng
rằng đây sẽ là một trận chiến dễ dàng” Dark thầm cầu nguyện.


Pokemon Dark - Chương #10