Thu Phục Shiny Nidoran


Người đăng: Sirius

“Được rồi! Breloom, Pidgeotto! Tớ biết hai cậu rất khó chịu và tức giận, nhưng
hãy tạm gác chuyện đó qua một bên đi. Bọn Rocket kia sớm muộn cũng sẽ phải trả
giá. Hiện tại việc cần làm là hết sức nâng cao thực lực, tích lũy lực lượng,
đến lúc đó chúng ta mới có khả năng đánh bại chúng”
Hai con pokemon đều hiểu rằng Dark nói đúng, lửa giận trong mắt cả hai từ từ
giảm đi, nhưng sự tức giận ấy sẽ không bao giờ mất, nó chẳng qua là dồn nén để
rồi khi cần, nó bộc phát ra thiêu rụi mọi tà ác trên thế giới này.
Nhìn hai con pokemon đã trở nên bình tĩnh. Lúc này, Dark mới nói tiếp: “Đi
thôi, đêm nay hãy tạm nghỉ ở chỗ này, ba người chúng ta thay nhau canh gác
nhé, nếu đám Nidoran có động tĩnh gì lạ hoặc di chuyển đi đâu đó thì nhớ đánh
thức, chúng ta sẽ di chuyển theo. Trong bọn chúng có một thành viên mà tớ định
lựa chọn làm đồng bạn của chúng mình, nhưng bây giờ chưa phải lúc thích hợp.
Trước mắt, chúng ta chậm rãi đi theo, bảo hộ chúng cho đến khi nỗi buồn của
chúng nguôi ngoai phần nào đã”
Hai con pokemon gật đầu. Vậy là suốt đêm hôm đó, cả ba đi theo bầy Nidoran, họ
vượt qua hơn hai mươi cây số, có lẽ chúng cũng không muốn ở lại thêm mảnh đất
chứa đầy đau thương này nữa.

Mặt trời dần ló rạng từ phương đông. Bầy Nidoran cuối cùng đã dừng lại.
“Oáp! Thật là mệt mà! Cuối cùng chúng cũng dừng. May mà có cậu Breloom, nếu
không chắc tớ gãy chân mất” Dark ngáp một cái.
Breloom coi thường liếc một cái: “Cái đệt, ta mới là người gãy nè, bắt cõng cả
đêm, người như gì mà nặng vãi thế không biết”
Dark tự nhiên biết nó nghĩ gì, cậu bé cười haha cho qua chuyện, biết làm sao
được, đuối lý mà.
Bầy Nidoran đã bắt đầu ăn sáng, gặm những ngọn cỏ xanh thấm đẫm sương mai là
niềm yêu thích của chúng, cỏ vẻ như nỗi đau mất người thân của chúng đã nguôi
ngoai phần nào.
“Đi nào hai đồng chí, chúng ta nên đến gặp người bạn mới rồi” Cậu bé gọi hai
con pokemon lại, chúng đã mệt mỏi cả buổi tối rồi.
Pidgeotto đã phải đi bộ hơn hai mươi cây số, nó thề là nó chưa bao giờ nghĩ là
có lúc mình sẽ phải đi bộ nhiều thế này, nhiều lúc nó đã thầm nghĩ mình là gà
chứ không chim nữa, còn Breloom cũng oải không kém, mang theo cả “con heo”
trên lưng đâu phải dễ, có ai từng thấy Breloom cõng người chưa, nếu nó biết
mắng người thì cậu bé Dark của chũng ta đã không biết bị mắng bao nhiêu lần.
Mệt thì mệt vậy nhưng khi nghe đến chuyện sắp có bạn mới chúng cũng vui mừng
không xiết, cả hai nhanh chóng thu hồi vẻ mặt đờ đẫn và thay bằng một bộ mặt
hưng phấn.
Dark nhìn hai con pokemon của mình trở mặt như lật sách liền im lặng, “Giời ạ
tụi mày là pokemon chứ không phải diễn viên, cho chút thể diện được chứ. Cơ mà
nghĩ lại, cho chúng đi làm nghề diễn viên pokemon cũng không tệ, kiếm được ít
tiền, ừm, mỗi đứa một cái váy thì sao nhỉ, khà khà?” hắn cười gian nhìn hai
con pokemon làm cả hai rùng mình không thôi “Trời sao mà lạnh thế nhỉ”.
Ba anh chàng chậm rãi tiến về phía bầy Nidoran, khoảng cách còn hơn năm trăm
mét, cả bầy đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Dark dọa hắn nhảy một cái
“Cái đệt, tai của chúng thính thật đấy, đúng là đám thỏ tai to” hắn mắng thầm.
Nhưng dù sao hắn đã có kinh nghiệm hơn hai tháng rưỡi huấn luyện pokemon, hơn
nữa bây giờ còn có hai tên Tinh Anh cấp bậc pokemon làm bảo kê thì sợ gì, cả
ba như không có chuyện gì cả tiến đến gần bầy Nidoran.
Hắn trực tiếp hướng về phía con Shiny Nidoran nọ và đưa ra lời thách đấu.
“Ta muốn thách đấu ngươi, thua ta sẽ rời đi, thắng, ngươi đi theo ta, đồng ý
chứ” Hắn cố bộc lộ tư thế ngầu nhất của mình.
“Hà hà, sự kết hợp giữa những câu nói ngắn gọn súc tích và tư thế ngầu vãi ra
chính là của những con người vĩ đại. Bây giờ theo kịch bản chắc là Nidoran sẽ
thấy được lý tưởng cao đẹp của ta rồi khóc xin gia nhập chứ. Công nhận mình vĩ
đại vãi ra” hắn tự cho mình điểm S với màn biểu hiện này.
Lúc này, Shiny Nidoran khá ngạc nhiên khi nó hiểu một con người nói gì, chuyện
này là không thể a, đúng, đây không phải là một con người, không lẽ đây là một
người anh em Nidoran biến dị, khà khà, quả nhiên không gì qua mắt được anh
minh thần võ Nidoran cả. Nó nghĩ vậy liền hỏi.
“Người anh em Nidoran, sao nhìn ngươi lạ vậy” Shiny tỏ vẻ khó hiểu về hình
dạng của người anh em này.
“Cái méo gì vậy, đầu óc của con Nidoran chứ đựng phân à” Dark sập mặt, hắn cảm
thấy hơi khó đỡ con pokemon này “Không biết nó có phải bị thiểu năng trí tuệ
không, nếu quả thật bị thiểu năng thì dụ nó về để cạp đất mà ăn à” Dark âm
thầm tính toán.
“Mà thôi, coi như ta đại nhân đại lượng đi, thiểu năng một chút cũng được,
quan trọng là biết làm việc” Dark tự gắn mác người tốt cho mình (tác giả:
không phải vì mi tiếc à, đại lượng cái méo).
“E hèm, người anh em Nidoran đẹp trai này, ta là một con người chứ không phải
Nidoran” Dark giải thích, dù sao cũng không thể để nó hiểu lầm mình là Nidoran
chứ.
“Ố. Con người lại có thể hiểu những gì ta nói à” Nidoran liếc xéo Dark một
phát, tỏ vẻ ngươi làm sao lừa được anh minh thần võ Nidoran ta đây.
“Vẻ mặt đó là gì, ông trời ơi, người chắc nó không phải là người đột lốt
Nidoran chứ” Dark chửi ầm lên.
“Thôi kệ mịa nó đi, người cũng được, Nidoran cũng được, miễn là dụ được nó
nhập bọn, không nên tranh cãi với con Nidoran thiểu năng trí tuệ này” Dark
nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là quyết định không nên cãi.
“Hàhà, người em quả là mắt sáng như đuốc, xin nhận ta một vái, ngay cả chuyện
ta là Nidoran mà cũng biết được, tại hạ đúng là vô cùng bội phục” Dark vỗ mông
ngựa một cái.
“Khà khà, người anh em sao qua mắt được anh minh thần võ Nidoran ta đây được,
nói đi, người anh em muốn gì ở ta” Nidoran tự sướng.
“Tình hình là thế này, chúng ta muốn mời ngươi gia nhập nhóm, mục tiêu của
chúng ta là đi du lịch khắp nơi, trẻ nên mạnh mẽ và diệt trừ cái ác” Hai mắt
của Dark đột nhiên sáng ngời lên, trong mắt hiện lên hàng nghìn vì sao lấp
lóe, thiết nghĩ thông não thần chưởng của Naruto cũng chỉ đến thế này là cùng.
“Oa! Đi du lịch há, cái này ta thích nhất nè” Nidoran nhảy cẫng lên “Đi đi
nào, ta cùng đi với các ngươi, dù sao cha mẹ ta đã chết rồi, cả đàn giờ đây
cũng không còn ai thương ta nữa, ta hay là đi với các ngươi tốt” Nidoran một
bộ không quan tâm lắm.
“Cái méo gì vậy, thế là xong rồi à, không chiến đấu gì à?” Dark trợn mắt “Thôi
vậy cũng tốt, chỉ là phải nghĩ biện pháp kiểm soát con Nidoran này, nó cứ như
thế ta còn không phiền chết à… a có rồi” Dark híp híp mắt.
“Được rồi, từ nay ngươi sẽ là tiểu đệ, còn ta là đại ca được chứ?” Dark cười
híp mắt
“Chờ đã, tiểu đệ là sao, ta muốn làm đại ca” Nidoran tỏ vẻ nó không chấp nhận
là tiểu đệ
“Hừ, ngươi bao nhiêu tuổi rồi?” Dark cài bẫy
“Cái này, ta năm nay đã hai tuổi rồi” Nidoran cố thêm cho mình một tuổi nữa,
nó muốn làm đại ca.
“Hừ, ta năm nay 14 tuổi, gấp 7 lần ngươi, ngươi không gọi ta bằng đại ca thì
gọi bằng gì” Dark ra vẻ thắng chắc.
“Nói láo, ta không tin” Nidoran chơi xấu.
“Hừ, vậy ngươi và ta cùng thề đi, nếu ai nói láo thì sẽ không có cơm ăn và
không được Nidoran cái thích” Dark cười gian.
“Hí, ác vậy luôn à, thôi được, ta chịu thua” Nidoran đầu hàng.
“Vậy kêu ta một tiếng đại ca coi” Dark dụ dỗ.
“Đại…ca” Nidoran hô một cách không tình nguyện.
“Tiểu đệ đệ ngoan, lại đây ta giới thiệu ngươi với hai người khác” Dark cười
haha, ngoắc ngoắc Nidoran.

“Pidgeotto, Breloom lại đây, chào người bạn mới nè”
“Chúng là gì của ta” Nidoran hỏi
“Cũng là đại ca của ngươi”
“Không được, tại sao nhiều đại ca thế”
“Hừm, chúng là bạn của đại ca, mà bạn của đại ca không phải là anh của ngươi
à. Được rồi, lần sau thu thêm tiểu đệ thì ngươi cũng được làm đại ca ok chưa”
Thấy Nidoran có vẻ sắp dỗi, Dark vội dỗ dành.
“Tốt…”
Pidgeotto và Breloom lúc này như vừa mới từ trong mơ tỉnh lại. Đại ca? Tiểu
đệ? Cái méo gì thế, Dark đổi tính à. Chúng trộm nghĩ.
“Nhìn cái gì nữa Pidgeotto, Breloom. Chúng ta đi thôi. Còn ngươi nữa Nidoran,
tiểu đệ phải biết nghe lời đại ca, hiểu không?” Dark trợn mắt
“Biết rồi”
“Thẳng tiến tới Pewter City, chúng ta thi xem ai chạy nhanh nào, Pidgeotto chỉ
cho phép chạy, không cho phép bay”
“Cần phải thế à” Pidgeotto rất là bất đắc dĩ
Bốn người bạn của chúng ta thi nhau chạy, hành trình gian nan lại tiếp tục,
tất cả chỉ mới bắt đầu…


Pokemon Dark - Chương #12