Pewter City!


Người đăng: Sirius

Hai trăm dặm đường đồng bằng khá dễ đi, những loài pokemon Dark muốn thu phục
ở khu vực này đã hết rồi, hơn nữa giỏ Berry của cậu cũng chẳng còn là bao, do
đó cậu bé quyết định đẩy nhanh tốc độ đến Pewter City.
Trên đường đi họ cũng không phải họ không làm gì, Pidgeotto làm nhiệm vụ cảnh
giới, thấy có người thì báo để cả nhóm tránh, còn dưới mặt đất thì chính là
đường đua của Dark cùng Breloom và Nidoran, đây là cách cậu bé tập luyện thể
lực cho chúng trong đoạn đường này, chỉ khổ cho Breloom phải chịu trách nhiệm
mang cái giỏ Berry trên người, chịu thôi, ai biểu nó khỏe mần chi.
Với tinh thần như vậy, chỉ tốn 4 ngày thời gian, Dark và nhóm pokemon đã đặt
chân đến thành phố Pewter.
Đây là lần đầu tiên Dark chính thức bước vào một thành phố, nó không hề nhỏ
như trong anime. Thành phố Pewter ước tính hiện tại có đến hơn một triệu người
cư ngụ, Đạo Quán nằm ngay ở trung tâm thành phố, nó thực sự rất lớn, nhìn từ
xa không hề kém cạnh sân vận động Mỹ Đình tí nào.
Dark nhanh chóng thu hồi đám pokemon vào trong Pokeball, cậu không muốn rêu
rao quá, chỉ có một vấn đề là hiện tại trên người cậu chỉ mang một cái quần và
một cái áo ba lỗ trăng cũ rích đã bị xét rách một miếng.
Ăn mặc như thế này thì thu hút chú ý của người ta quá, không hay lắm, may mắn
thay cậu bé trên tay còn cầm số tiền 1000 đôla đổi từ Green.
Cậu còn đang phân vân giữa hai việc là chạy thẳng vào Gym hay là tìm một chỗ
thay cái cái quần áo trước. Chạy đến Gym thì xa quá, khoảng cách từ ngoại ô
đến trung tâm thành phố gần 10 km chứ chẳng chơi, thay quần áo thì không biết
shop quần áo chỗ nào, rất tốn thời gian tìm kiếm, phương án nào cũng có nguy
cơ bị lộ cao cả, Dark đang trong tình trạng xoắt xuýt.
Bỗng từ xa hiện lên một tiếng xe gắn máy quen thuộc, ồ quân cảnh đây mà, là
Junsha sao, có thể tin được.
Dark lập tức vẫy vẫy. Junsha nhanh chóng chạy tới phía cậu bé.
“Cậu bé, thân phận bằng chứng đâu, ta cần kiểm tra” nhìn cách ăn mặc của cậu,
Junsha không nhanh không chậm yêu cầu.
“Xin lỗi, ta là nghiên cứu sinh của giáo sư Oak, khi tiến hành nghiên cứu
trong Viridian Forest đã bị bọn săn trộm trấn lột hết, chắc hẳn giáo sư đã gửi
hình ảnh của ta đến cho bên quân cảnh rồi, vị Junsha này, ngài có thể kiểm tra
thử xem không” Dark từ tốn nói.
“Ồ. Hình như có chuyện như thế, chờ ta một tí” Xong, Junsha lấy từ trong cốp
xe ra một bức ảnh, đó chính là của Dark Red và Green rồi, nếu cậu nhớ không
nhầm thì Green đã chụp nó cho cả đám sau trận chiến.
“Đúng rồi, người trong ảnh là cậu, quần áo cũng giống dù bẩn hơn nhiều. Tốt
rồi tôi đi đây” Junsha cũng không nói hai lời chuẩn bị lên xe.
“Khoan khoan” Dark vội nói
“Có chuyện gì vậy cậu bé”
“Ừm, vị Junsha này, ta có chuyện muốn nhờ. Ta định đi gặp Quán Chủ của Đạo
Quán Pewter nhưng ngươi xem ăn mặc như thế này thì không lịch sự cho lắm. Ta
định đi tìm một shop quần áo để thay đổi trước, chỉ là không biết nó ở chỗ
nào, vốn còn định mày mò tìm nhưng ngẫm lại không khéo lại bị đội trật tự đô
thị bắt vì cái tội không ăn mặc đàng hoàng nữa chứ, không biết ngài có thể
giúp ta được không?”
Nghe Dark nói có vẻ hài hước “Làm gì có đội giữ gìn trật tự đô thị ở đây chứ”
Junsha cười duyên.
“Lên xe đi, ta sẽ giúp cậu, còn nữa không cho phép xưng ngài, ta cũng không
lớn hơn cậu bao nhiêu, gọi chị đi” Junsha cười nói
“Vâng, chị, em cám ơn” Dark nhảy phốc lên xe.
Chưa đầy 5 phút sau, cả hai đã dừng trước một shop quần áo. Dark nhảy xuống
xe.
“Cám ơn chị nhiều”
“Không có gì, giờ ta phải đi làm việc, sau khi thay đồ xong, ra khỏi shop đi
thẳng, đến ngã tư thứ 4 thì rẽ trái rồi đi thẳng một mạch là đến Đạo Quán”
Junsha dặn dò
“Hìhì, cám ơn ạ, chị chu đáo quá, không hổ là Junsha, ai cũng xinh đẹp và
lương thiện cả” Dark tranh thủ vỗ mông ngựa
“Haha, nịnh nọt, nhưng nhóc nói đúng đấy” Junsha cười haha rồi phóng xe đi, để
lại Dark ngẩn ngơ “Cũng quá không biết xấu hổ đi chứ” lắc lắc đầu, cậu bé đi
vào của tiệm.
Mười lăm phút sau, bước ra khỏi cửa tiệm, hiện tại trang phục của Dark đã thay
đổi: một quần dài màu đen sử dụng loại vải dù chống thấm nước, một đôi giày
ống quân dụng màu đen cao đến 1/3 cẳng chân, một cái áo thun trắng bó sát
thân, một cái gió màu đen cũng sử dụng loại vải chống thấm có mũ, một chiến mũ
lưỡi trai cũng màu trắng đen, một cái khẩu trang màu đen như của Kakashi trong
anime Naruto, một đôi găng tay da màu đen hở ngón, một cái khăn quàng cổ màu
đen, ở hông thì mang một đai lưng màu đen có trang bị chỗ để gắn 12 quả
pokeball.
Tổng chi tiêu 200 đôlà. “Chà mẹ nó đắt, tính ra nếu một hộp cơm giá 15 nghìn,
thì có nghĩa rằng ta đã tiêu hết 3 triệu trong vòng 15 phút, cũng may là tí
nữa lão Oak gửi ta 10.000 đôla nếu không cứ đà này thì chẳng mấy chốc nghèo”
Dark chửi thầm.
Xong xuôi, cậu bé ngựa không dừng vó chạy đến Đạo Quán Pewter. Chiếc huy
chương đầu tiên trong đời đã cách cậu rất gần.

“Cong cong cong! Có ai ở đây không!” Dark gõ gõ mạnh của Đạo Quán “Mẹ nó chứ,
cái cửa bự chà bá à. Bằng thép nữa mới vãi chứ. Đúng là không hổ danh là gym
của bọn huấn luyện gia hệ Rock, cái cửa này tính ra cũng cao gần bằng con Onix
rồi. Gõ đau thấy mồ” Dark hận hận nghĩ.
“Ai vậy?” Cánh của chậm rãi mở ra, một thiếu niên tóc xù, thân cao gần 1m8, ở
trần, bụng còn nổi rõ sáu múi bước ra, theo đằng sau là một con Onix, 1 con
Graveler, 1 con Rhyhorn, 1 con Geodude.
“Thật mạnh mẽ” Chỉ nhìn đám pokemon đó thôi Dark đã hiểu là bọn chúng rất mạnh
mẽ.
“Cám ơn lời khen” Thiếu niên kia cười. “Cậu tới để thách đấu hả”
“Không mình sẽ thách đấu, nhưng không phải là ngày hôm nay, xin tự giới thiệu,
mình là Dark, nghiên cứu sinh của giáo sư Oak. Giáo sư bảo là mình có thể tới
đây lấy vài món đồ” Dark chậm rãi nói.
“Thì ra cậu chính là Dark, cậu ăn mặc kín quá nên mình nhìn không ra, mình là
Brock, trước đó Red, Green và giáo sư Oak khen cậu rất nhiều, cậu nhớ phải tới
thách đấu tớ đấy nhé. Những món đồ đó bố tớ đang giữ. Tí nữa sẽ đưa cậu được
chứ, hiện tại Đạo Quán đang trong thời gian luyện tập, cậu muốn tham quan
không” Brock cười nói.
“Hì hì, chắc chắn rồi, xin mời dẫn mình đi” Dark cười.

Đạo Quán Pewter City
Sân huấn luyện.
“Chạy nhanh nào, nhanh hơn nữa. Geodude sử dụng Rollout. Onix sử dụng Dig…”
Tiếng ồn ào khắp nơi diễn ra. Tổng cộng hơn mười huấn luyện gia đang luyện tập
cùng lũ pokemon, đúng là chỉ có cái sân như thế này mới đủ chỗ để bọn Onix
luyện tập.
“Ồ. Onix có thể sử dụng Dig ư, cấp bậc Quán Chủ sao” Dark thầm nghĩ
“Brock, nếu tớ không lầm thì con Onix đằng kia là của cha cậu chứ” Dark tò mò
hỏi.
“Haha, đương nhiên không phải, đó là pokemon Forrest, em trai mình, thằng nhóc
rất có năng khiếu đấy” Brock tự hào
“Cái gì, em trai cậu á, thằng bé có trình độ của Quán Chủ à” Dark trợn mắt,
như vậy cũng quá trâu đi chứ.
“Ủa, vì sao cậu là nghĩ nó đạt đến cấp Quán Chủ?” Brock hỏi ngược
“Tớ thấy nó sử dụng Dig kìa, hầu như chỉ khi Onix đạt đến Quán Chủ cấp thì mới
học được chứ” Dark giải thích
“Haha, đương nhiên là không, Onix luôn là một trong những pokemon hệ Rock hùng
mạnh nhất vùng Kanto, là Đạo Quán hệ Rock chúng tớ đương nhiên có phương pháp
huấn luyện giúp chúng trưởng thành nhanh hơn, có gì ngạc nhiên chứ, con Onix
đó chỉ mới đạt tới trình độ Cao cấp đỉnh cấp, sắp bước vào Tinh Anh thôi Dark
ạ.
“Phù, suýt nữa làm tớ sợ chết, ngay cả em trai cậu cũng đạt tới cấp Quán Chủ
thì chắc tớ bỏ thách đấu quá” Dark làm một bộ nghĩ mà sợ.
Brock cười hahaha, hướng về phía thằng em gọi: “Forrest, lại đây làm quen với
người mà nhóc mong muốn gặp từ lâu này”
Hắn quay sang Dark, “Hì hì, em tớ rất hâm mộ cậu đấy”


Pokemon Dark - Chương #13