Thành Phố Tokiwa.


Người đăng: shaman

Càng tới gần thành phố Tokiwa lượng người càng nhiều, trong đó không thiếu
nhiều nhà huấn luyện gia mới trên con đường của mình giống như Kaito, bọn họ
có vẻ đều vô cùng sung sức, một bộ dáng ngé con không sợ cọp, gặp ai là nhà
huấn luyện đều khiêu chiến cả.

Thời gian dài như vậy, trong lúc tiến vào thành phố hắn không ít cùng các huấn
luyện gia thi đấu với nhau, nhưng tất cả đều không ngoại lệ đều bị Turtwig
hoặc Zorua đánh bất tỉnh, mà Carvanha bởi vì là pokemon loại cá cho nên Kaito
không có để nó thi đấu trên đất liền.

Giống như lúc này đây, hắn đang cùng một nhà huấn luyện mới thi đấu với nhau.

“Turtwig sử dụng đạn hạt giống.”

Trong miệng vô số đạn hạt giống bị lấy lực lượng thần bí bắn ra, mà đối thủ
của Turtwig là một con Pidgey, nhà huấn luyện của nó cũng không giống như
những tân binh khác chỉ biết lao đầu vào đánh đấm, nhanh chóng phản ứng ra
lệnh:

“Pidgey sử dụng tấn công tốc độ cao né tránh.”

Trên người con Pidgey bốc ra ánh sáng màu bạc, hai cánh nhanh chóng lượn tránh
qua một bên chiêu đạn hạt giống xoẹt qua bên người.

“Đúng lúc này Pidgey tấn công trực diện Turtwig!”

Vừa tránh qua Pidgey lập tức hóa thành một tia sáng bắn về phía Turtwig, ý đồ
rất rõ ràng là muốn gần người mổ đánh Turtwig.

“Turtwig sử dụng phi đao lá.”

Liếm liếm que kem trên tay, đợit cho con Pidgey đã bay sắp tới gần người lắm
rồi Kaito mới lãnh tỉnh ra lệnh một tiếng.

“Naet~~!”

Kêu lên, vô số cái phi đao lá từ trên đầu bắn ra về phía Pidgey, bởi vì đã quá
gần rồi hơn nữa còn đang sử dụng tấn công tốc độ cao cho nên Pidgey gần như
không kịp phản ứng đã bị lãnh hết tất cả thiệt hại của phi đao lá.

Từ trên không ngã xuống đất, hai mắt của Pidgey đã hóa thành vòng xoáy quay
mòng mòng.

Sau đó ở trong ánh mắt sợ hãi than của các nhà huấn luyện xung quanh, Kaito đã
thu lại Turtwig tiến vào thành phố Tokiwa, bây giờ việc quan trọng là phải hồi
sức cho các pokemon sau đó lại thi đấu đạo quán.

“Mẹ, con đang ở thành phố Tokiwa rồi.”

Trong trung tâm pokemon thành phố Tokiwa, sau khi giao ba con pokemon cho y tá
Joy hồi sức, Kaito lập tức gọi điện thoại về nhà báo một tiếng.

“Kaito, cũng mấy ngày rồi con mới gọi điện đấy. Hikari cứ lo lắng quá mức, con
bé cứ làm phiền mẹ mãi. Bây giờ nó đang không có mặt ở nhà.” Bên kia điện
thoại truyền tới âm thanh của mẹ Ayako.

“Ừ mẹ nói với Hikari giùm là con vẫn ổn, yên tâm sau này có dịp con sẽ gọi về
nhà.”

“Ừ, cố gắng lên, cứ thực hiện ước mơ của con đi. Hãy nhớ là mẹ và Hikari luôn
ủng hộ con hết mình nhé.” Từng làm một nhà huấn luyện pokemon, bây giờ mẹ
Ayako đã trở thành một người chăm sóc rồi nhưng vẫn hiểu biết về lữ hành lắm,
biết rõ việc lữ hành sẽ có lợi ích như thế nào.

“Vâng ạ.”

Sau đó cúp máy Kaito lại gọi liên lạc với tiến sĩ Nanakamdo một hồi, chủ yếu
để báo cáo nhiệm vụ của mình đã hoàn thành, sau đó hứa hẹn với tiến sĩ nếu thu
phục pokemon quá số lượng sẽ gửi về sau.

Sáng sớm ngày hôm sau, Kaito có thói quen thức sớm cùng pokemon tập luyện một
hồi tới 7 giờ sáng liền tạm biệt y tá Joy rời khỏi trung tâm pokemon trung
tâm.

Đạo quán Tokiwa nằm ở trung tâm của thành phố, cũng không quá xa trung tâm
pokemon nên Kaito tìm thấy nó rất nhanh.

Đứng trước cổng đạo quán Tokiwa, Kaito nhíu mày nhìn tòa kiến trúc lớn này,
cổng lớn đã bị đóng kín cho dù Kaito có gõ kêu gọi thế nào cũng không có ai đi
ra cả.

“Chuyện gì xảy ra thế này? Chẳng lẽ Sasaki không có nhà ư?”

“A, nhóc. Cậu đang đứng đây làm gì đó?”

Chẳng biết lúc nào, sau lưng Kaito đã đi tới một người đàn ông lớn tuổi, ông
ta vỗ vai Kaito nói.

“Ông chú, tại sao cái đạo quán này lại đóng kín vậy?”

Xoay người, Kaito hướng về người đàn ông hỏi lên nghi vấn của mình, làm một
người sống trong thành phố này chắc hắn phải biết nguyên nhân tại sao đạo quán
không mở cửa.

“Cháu muốn khiêu chiến đạo quán Tokiwa ư?”

“Vâng!”

“Xem ra cháu không may mắn rồi, đạo quán này đã đóng cửa từ hai tuần trước,
nghe nói chủ đạo quán có công việc bận rộn cho nên tạm thời hướng liên minh
xin nghỉ tạm một thời gian, cũng không ít có nhà huấn luyện không biết chuyện
này, cháu có không biết cũng không phải chuyện gì.”

“Xin nghỉ một thời gian ư? Không lẽ là vì Mewtwo.”

Kaito ngẫm nghỉ lại, trừ việc nhân bản Mewtwo ra đúng là không có chuyện gì có
thể khiến cho thủ lĩnh của tổ chức hỏa tiễn như Sasaki có thể nhịn được mà rời
khỏi đạo quán, như vậy mọi chuyện cũng có thể lí giải được.

“Đáng tiếc quá, tưởng còn được thi đấu với thủ lĩnh của đội hỏa tiễn chứ.”

Hai tay gác sau đầu, Kaito ngậm lấy que kem ngồi trên băng ghế đá đối diện đạo
quán Tokiwa than thở nói, vì trận đấu này hắn đã lên tinh thần rất cao rồi,
không ngờ lại bị tạt nước nhanh như vậy.

“Xem ra cũng chỉ có thể để nó tới cuối cùng thôi. Thời gian cũng còn dài mà.
So với cái tên vua lạc đường Satoshi đó ta vẫn còn tốt chán.”

Nuốt hết que kem tan trong miệng, cảm thụ vị ngọt cùng vị mát lạnh sảng khoái
mà que kem mang tới sâu tận cổ họng, Kaito mới cầm lấy ba lô đứng dậy hướng về
một phương hướng khác rời khỏi thành phố Tokiwa.

Mục tiêu là khu rừng Tokiwa.


Pokemon: Chiến Đấu Tột Cùng - Chương #7