Huấn Luyện.


Người đăng: shaman

Khu rừng Tokiwa…

“Ừ, chính là hướng này, đi thẳng nữa sẽ rời khỏi khu rừng này. Nhưng đây là
nơi tập luyện rất tốt, sao có thể bỏ qua được chứ.” Vừa đi vừa mở pokedex ra
nhìn bản đồ, pokedex không chỉ là một chiếc máy chứa dữ liệu về pokemon, nó
còn có thể kiểm tra các thông số sức mạnh của pokemon trong pokeball, có thể
mở ra bản đồ của khu vực,…nhiều công năng tiện lợi vô cùng, chỉ có đồ ngốc như
Satoshi mới không sử dụng nó.

Sau khi tiến vào rừng rậm, hắn lựa chọn những con đường nhỏ rậm rạp, những con
đường như vậy thường thường sẽ có ít người đi qua nhưng số pokemon rất nhiều.

Khu rừng Tokiwa là một cánh rừng vô cùng nổi danh ở vùng Kanto, cây cổ thụ
nhiều mặt giăng đầy với nhau tạo thành một mê cung tự nhiên, rất nhiều người
không có bản đồ rất dễ lạc đường trong đó, cành lá cây vô cùng rậm rạp che đi
ánh sáng khiến cho khu rừng càng có vẻ tối tăm hơn. Bởi vì thế cho nên trong
rừng này chính là nơi ở ưa thích của pokemon hệ bay và hệ côn trùng, cho nên
trong rừng Tokiwa thường sẽ bắt gặp hai loại pokemon hệ này nhiều nhất.

“Ra đi. Zorua, Turtwig.”

Kaito chỉ đem hai con pokemon này ném ra ngoài, bởi vì Carvanha là pokemon hệ
nước, bản thân không có khả năng di chuyển trên đất bằng cho nên Kaito cũng
không tính thả nó ra, mà chỉ thả hai tên nhóc này ra mà thôi. Kaito sẽ có kế
hoạch cho nó sau.

Zorua cùng Turtwig được thả ra ngoài nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh vui sướng
kêu lên, kỳ thực pokemon đều không mấy thích trong pokeball, mặc dù pokeball
không có khó chịu, nhưng ngược lại nó tạo cảm giác bực mình, có thể ra ngoài
mở tầm mắt cũng là một loại hưởng thụ.

Đối với Zorua cùng Turtwig Kaito đã có con đường huấn luyện riêng, Zorua tiến
hóa là Zoroak, là pokemon hình người, ưu tiên rèn luyện tốc độ cùng kĩ thuật
chiến đấu. Mà Turtwig thì là pokemon thiên về phòng thủ, tuy nhiên xét về đặc
tính con Turtwig hiếu chiến của Kaito, hắn sẽ đi theo con đường ngược lại với
đa số nhà huấn luyện có Turtwig khác, đó là tập trung và sức chiến đấu của nó.

Trong thế giới pokemon, hình thức cuối cùng của Turtwig, Torterra là một
pokemon có sức phòng thủ rất mạnh, Kaito không chỉ muốn phát huy sức mạnh đó
của nó, hắn còn muốn rèn luyện sức tấn công của Turtwig. Để cho nó trở thành
một cổ máy nghiền nát trên sân đấu.

Từ trong ba lô lấy ra một món đạo cụ, một cái là chiếc vòng để rèn luyện
pokemon, Kaito lấy nó ra gắn lên người Turtwig, còn chiếc ba lô hắn đeo thì để
Zorua vác lên người.

“Turtwig, chúng ta bắt đầu huấn luyện thôi. Nếu cảm thấy không chịu nổi có thể
dừng lại, hiểu chứ?” Kaito nghiêm túc nói với Turtwig, còn Zorua thì đã quá
quen thuộc với cách huấn luyện này của hắn rồi cho nên không cần nhiều lời,
chỉ có Turtwig mới thu phục vài ngày, còn chưa có kinh nghiệm huấn luyện với
hắn, cho nên để tránh có chuyện gì không hay xảy ra với pokemon của mình,
Kaito dặn dò trước.

“Nae~~!”

Turtwig kiêu ngạo không chút nào đem cái vòng rèn luyện đó để vào trong mắt,
trong mắt nó một thiết bị như vậy chỉ là trò trẻ con thôi.

Nhìn Turtwig kiêu căng như vậy, cả Kaito lẫn Zorua đều cười thầm, lộ ra vẻ mặt
xấu xa: “Vậy thì lên đường, cứ chạy theo con đường mòn này về phía trước.”

Nói xong, Kaito liền chạy trước nhất, theo sau đó là Zorua và Turtwig, trên
người bọn nó mặc dù đeo vật nặng nhưng vẫn bám sát gót của Kaito, thậm chí còn
có xu hướng chạy vượt mặt nữa.

Sau năm phút, Turtwig vẫn còn vô cùng phấn khởi chạy theo Zorua với Kaito, sau
mười phút Turtwig bắt đầu thở dốc nhẹ, sau hai mươi phút tốc độ của Turtwig
chạy chậm lại, không ngừng thở hồng hộc, lồng ngực phập phồng.

Lúc này Turtwig trải qua vô cùng chật vật, tuyệt đối không có vẻ kiêu ngạo của
ban đầu nữa, cái thiết bị này càng chạy ngày càng nặng. Không chỉ vậy, trên
người thỉnh thoảng bị cành dây quẹt qua vết thương trầy xước, bị mổ hôi ngâm
ướt trở nên rát bỏng, cay đau đớn, tình cờ còn có thể bị pokemon trong lùm cỏ
nhảy ra hù dọa.

Nhìn bóng dáng Kaito cùng Zorua đang xa dần, Turtwig dốc hết sức lực của mình
đều cố gắng bám theo hắn.

Đây chính là tính cách của Turtwig, kiêu ngạo nhưng không hề bỏ cuộc, cho dù
có bị thua hay bị mệt mỏi cách mấy thì nó cũng không muốn là kẻ làm chậm đội
ngũ, nhất là khi Zorua còn bên ngoài.

Nhìn Turtwig cả người bắp thịt đều run bần bật lên nhưng vẫn cố gắng chạy theo
không ngừng nghỉ, Kaito cười khẽ, quay người lại ôm Turtwig đến một vị đất
thoáng dưới gốc cây, tháo xuống thiết bị luyện tập trên người nó. Từ trong ba
lô trên lưng Zorua lấy ra thuốc giảm đau cho Turtwig ăn một chút, sau đó từ
trong hồ nước gần đấy lấy một ít nước làm xoa diệu vết nóng rát trên vỏ.

Turtwig mệt gần chết trực tiếp liền ngủ trong lòng hắn, có thể thấy nãy giờ nó
tiêu hao thể lực của mình tới mức nào.

Nãy giờ chạy cũng khiến Kaito hơi có chút mệt mỏi, ngồi xuống bên cạnh Turtwig
nghỉ ngơi.

“Ra đi Carvanha.”

Pokeball lóe sáng ánh sáng đỏ một cái, con Carvanha dữ dằn được phóng ra trong
hồ nước, mấy ngày nay bị nhốt trong pokeball khiến nó khá bực dộc, bây giờ
cuối cùng cũng được thả ra ngoài, Carvanha vui sướng kêu lên lặn xuống nước.

Đối với Carvanha Kaito không có mấy yêu cầu, bởi vì đây là một con Carvanha
trưởng thành đã hình thành đặc tính riêng của mình rồi, huấn luyện cũng không
gia tăng thêm bao nhiêu, ngược lại có thể rèn luyện độ thuần thục với nhau
trong chiến đấu, cho nên Kaito chỉ ra lệnh cho nó tận lực chiến đấu với các
pokemon hệ nước trong hồ này, tất nhiên không để bọn nó bị thương quá nặng
được, chỉ cần đánh bại chúng mà thôi.

“Trời còn tốt nhưng đêm nay chúng ta sẽ qua đêm ở đây, Zorua ở đây chỉ có
ngươi mới có thể làm nhiệm vụ này thôi, đi thu thập gỗ đi, nếu hái về trái cây
càng tốt.”

Ra mệnh lệnh cho Zorua, đợi cho nó lanh lợi chạy biến mất mới lấy lều vải từ
trong túi đeo lưng ra, loại lều vải này được sản xuất đặc biệt cho việc dã
ngoại cho nên rất nhẹ và gọn lẹ, chỉ trong phút chốc là có thể nghỉ ngơi được
rồi.

Sau đó hắn lại tìm mấy hòn đá tảng xếp thành vòng tròn coi như bếp lò, đem hết
gia vị đồ ăn trong ba lô ra sắp xếp đợi Zorua mang củi lửa trở về là có thể
lập tức làm ra bữa cơm phong phú rồi.

Mặc dù Kaito không biết nấu các món ăn cao sang đắc tiền, nhưng một số món ăn
dã ngoại để đi lữ hành, trong nhà chỉ riêng hắn biết làm thôi, hơn nữa còn là
ngon nhất thị trấn Futaba đấy.

Một lát sau Zorua đã mang củi về rồi, ngoài ra còn có thêm một chút thực vật
ăn được, không bao lâu, mùi vị thức ăn thơm nức nở trong truyền ra…


Pokemon: Chiến Đấu Tột Cùng - Chương #8