Tiến Sĩ Okido.


Người đăng: shaman

“Tít tít tít!”

Trong viện nghiên cứu đúng lúc này truyền tới tiếng chuông inh ỏi, khiến cho
tiến sĩ Okido đang nghiên cứu đột nhiên ngừng lại, nghi ngờ nghe tiếng chuông
nói:

“Giờ này là ai tới vậy?”

Mặc dù nghi ngờ, nhưng tiến sĩ Okido vẫn lễ phép tới trước cửa, hướng về bộ
đàm gắn bên cạnh mở miệng hỏi, bởi vì còn có nhiều chuyện cần hắn bận rộn cho
nên khi không tốn thời gian thì tận lực tiết kiệm thời gian đi.

“Xin chào, tôi là tiến sĩ Okido đây.”

“Xin chào tiến sĩ, cháu là Kaito, tiến sĩ Nanankamado đã nhờ cháu đưa tới.”

Một bên khác bộ đàm truyền ra âm thanh, từ âm thanh suy đoán lên người nói
cũng không lớn, nhưng khi nghe tên tiến sĩ Nanakamado, tiến sĩ Okido lập tức
lộ ra khuôn mặt mừng rỡ.

“A!! Cháu cuối cùng đã tới. Tiến sĩ Nanakamado có nói với ta về cháu. Vào đi
nào!”

Nói xong, tiến sĩ Okido nhấn vào một cái nút màu đỏ bên cạnh bộ đàm, cái nút
này để điều khiển cổng rào bên ngoài, nhấn một cái đã có thể nghe thấy âm
thanh mở cửa vang lên.

“Xin chào, cháu là Kaito phải không? Tuần trước, tiến sĩ Nanakamado có nói với
ta về cháu.” Sau khi mở cửa ra, đứng trước cổng là một thiếu niên tuấn tú với
mái tóc màu xanh biếc ngắn, một cái áo khoác dài trắng toát cùng một chiếc
khăn choàng cổ xanh dài một cách quái dị.

Người vừa tới đúng là Kaito, lúc này trên tay hắn vậy mà còn cầm theo một cây
kem vị quế nữa, khi thấy tiến sĩ mở cửa đã vội vàng nuốt cả cây kem vào miệng,
nhưng hắn không có che dấu, chỉ thấy chổ khóe miệng còn dính lại vết tích của
kem bên miệng.

Nhìn cái bộ dáng này của Kaito, không biết tại sao tiến sĩ có chút cảm giác
quen thuộc, hình như đã gặp nhau ở đâu đó rồi, nói:

“Xin lỗi nhưng ta cảm giác từng gặp cháu ở đâu đó rồi thì phải.”

“Vâng, trước đây cháu từng tham gia hội hè của tiến sĩ mà.”

Đối mặt với tiến sĩ Okido, Kaito lộ ra rất lễ phép, không chỉ vì Okido là một
tiến sĩ đức cao trọng vọng mà còn là một người rất yêu mến pokemon nữa, đáng
để người ta khâm phục.

“Vậy à, vậy à. Thế cũng xem như một nửa người quen rồi, ở ngoài không tiện,
nào vào trong đi.”

Tiến sĩ Okido nghe được Kaito nói như thế cũng nhớ ra hình như đã từng gặp hắn
lúc 5 tuổi ở trại hè, cái cách ăn mặc của tên này đúng là độc nhất vô nhị, cho
tới bây giờ hắn vẫn còn nhớ, bất quá không thể để khách ở ngoài cổng chờ mãi
được, phất phất tay để Kaito tiến vào.

“Tiến sĩ, đây là dữ liệu mà tiến sĩ Nanakamado nhờ ta đưa.”

Trong phòng nghiên cứu, Kaito từ trong ba lô lấy ra một cái đĩa mềm đưa cho
tiến sĩ Okido, bên trong đó cất chứa các thông tin vô giá về pokemon của vùng
Sinnoh.

“Được rồi, cảm ơn cháu vì đã từ Sinnoh lặn lội tới đây đưa cho ta. Hẳn cháu
còn có mục tiêu nào nữa phải không?”

Một bên tiếp lấy đĩa mềm đặt vào trong máy, một bên tiến sĩ Okido thuận miệng
nói.

“Đúng vậy tiến sĩ, cháu muốn tham gia liên minh Sekiei ở Kanto, vì tiện đường
cho nên tiến sĩ Nanakamado mới nhờ luôn.” Kaito mỉm cười nói, đồng thời trong
lòng thầm suy nghĩ không biết lúc này Satoshi cùng Shigeru đã rời khỏi nhà
tham gia lữ hành chưa nữa, có cơ hội gặp được thì tốt.

“Ồ! Cháu của ta năm nay cũng tham gia liên minh Sekiei cho nên mới ra ngoài lữ
hành, nếu Kaito cháu cũng tham gia giải đấu liên minh vậy là cùng trở thành
đối thủ của Shigeru rồi.”

“Cháu trai của tiến sĩ chắc hẳn rất mạnh phải không?” Kaito mỉm cười nói, đồng
thời trong lòng âm thầm may mắn mình đã tỉnh lại đúng lúc cốt chuyện vừa bắt
đầu không lâu lắm.

“Vậy thế nhé, tạm biệt tiến sĩ. Cháu còn phải rời khỏi nữa.” Sau một tiếng
tham quan trò truyện trong phòng nghiên cứu, Kaito nhìn thấy tiến sĩ Okido có
vẻ cứ bứt rứt bồn chồn muốn nghiên cứu những dữ liệu tiến sĩ Nanakamado đưa
tới nhưng cứ mắc bận với hắn, cho nên làm một người có lịch sự, Kaito lập tức
đưa ra lời chào tạm biệt.

“A! Thật không tiện, cháu phải rời khỏi rồi à. Lần sau hoan nghênh trở lại.”
Nghe Kaito nói, tiến sĩ vẫn có chút ngượng ngùng sờ sờ sau gáy cười nói, mặc
dù người đưa ra lời tạm biệt trước là Kaito, nhưng hắn vẫn hiểu là do hắn cho
nên mới xấu hổ.

“Vâng tiến sĩ, lần sau gặp lại.”

Vẫy tay từ biệt, Kaito đi ra khỏi văn phòng nghiên cứu của tiến sĩ Okido,
Kaito lên đường tiến về phía thành phố Tokiwa đi tới.

Một con đường nằm giữa bãi cỏ xanh bạt ngàn, xa xa kia có từng cây xanh riêng
lẽ đứng giữa trời nắng, trên bãi cỏ có thể thấy thi thoảng từng con Rattata
màu tím cùng nhau nô đùa chạy loạn trên bãi cỏ. Thi thoảng cũng sẽ có vài con
Spearow bay lượn qua lại kiếm ăn, đem một mảnh thảo nguyên này tô điểm càng
thêm đẹp đẽ.

Kaito cầm một cây kem li không ngừng liếm đi trên thảo nguyên rộng lớn này,
nhìn cảnh tượng kia mà cảm thấy thán phục, ở thế giới pokemon này vô cùng rộng
lớn, hơn nữa môi trường tự nhiên chiếm đa phần trên thế giới, bởi vì có
pokemon tồn tại cho nên con người cũng không có hoạt động lớn để cải tạo tự
nhiên, cho nên thế giới này ngoài trừ một vài khu vực lân cận khu vực sống của
con người đều rất hoang sơ, giữ lại vẻ đẹp nguyên thủy nhất của nó.

Cẩn thận quan sát con đường phía trướng, Kaito phát hiện con đường ngày càng
mở rộng ra, vốn dĩ cây cỏ trên thảo nguyên cũng trở nên giảm bớt dần đi, dần
dần cỏ nhỏ ngày càng ít lại, một con đường bằng xi măng hiện lên trước mắt
hắn.

Đây chắc là xa lộ 1 rồi. Nghĩ như vậy, xa lộ 1 là con đường duy nhất kết nối
giữa thị trấn Masara và thành phố Tokiwa rồi, nơi đó có một đạo quán là đạo
quán Tokiwa, cũng là địa bàn của đội hỏa tiễn, thủ lĩnh đội hỏa tiễn Sasaki
chính là chủ của đạo quán đó.

“Đội hỏa tiển sao? Thật đáng chờ mong!”

Trình độ bây giờ của Kaito vẫn chưa thể cùng với một ít nhà huấn luyện lâu năm
sánh bằng, không chỉ kinh nghiệm mà còn riêng về thực lực của pokemon nữa,
nhưng làm chủ đạo quán, cho dù Sasaki có là thủ lĩnh đội hỏa tiễn đi chăng nữa
thì vẫn phải tuân thủ theo quy tắc của chủ đạo quán, đó là không sử dụng hết
toàn bộ đội hình pokemon chủ lực của mình.

Quy định này của liên minh pokemon nhằm vào các chủ đạo quán già dặn, những
người đã có kinh nghiệm lâu năm và có những con pokemon chủ lực mạnh, mục đích
của những đạo quán này là thử thách cho các nhà huấn luyện còn trẻ cho nên
không thể quá toàn lực được, tất nhiên ngoại trừ những nhà huấn luyện thực sự
mạnh đủ để họ lấy ra toàn bộ thực lực của một đạo quán chủ.

Cho nên lần thi đấu này, Kaito rất chờ mong.


Pokemon: Chiến Đấu Tột Cùng - Chương #6