Khổ Cực Luyện Tập Và Kiếm Tiền.


Người đăng: nguyenphidinh

Ở nơi thị trấn nhỏ này, công việc của mọi người chủ yêú là làm nông, đúc vũ
khí, buôn bán các loại lâm sản từ các khu rừng và cả miền Nam, số lượng người
có phẩm chất cao hơn phàm nhân rất ít, nên họ chính là những người phát triển
cao nhất, những phàm nhân chỉ biết làm nông đốn củi sống qua ngày.

Hắn và người cha nuôi ngày trước lại làm nông và đốn củi sống qua ngày. Chỉ vì
có lẽ ông ấy chỉ là một phàm nhân bình thường.


  • Hm, ta nên lên rừng mà tìm kho báu nhỉ ? Nhưng mà ta chưa có trang bị gì
    cả, lên rừng như làm mồi cho thú dữ.

(Ở trung tâm thị trấn, ngài trưởng làng đang tổ chức một cuộc thi đấu về nhiều
lĩnh vực cho người của thị trấn này, ngươi nên tới đó mà kiếm tí tiền tốt hơn)


  • Hay đó, thời gian còn bao lâu ?

( khoảng 1 tháng)


  • Tốt, vậy ta sẽ dễ dàng luyện tập một tí mà chuẩn bị cho thi đấu, nhưng ta
    cũng cần tiền ăn nhỉ ?. Thống-sama, ta vẫn còn cây rìu Thạch Sanh phủ chứ ?

( Vẫn còn, ta sẽ trả lại cho ngươi)

Cây rìu trong góc nhà bỗng phát sáng và biến thành một cây rìu khác.


  • Lên rừng đốn củi kiếm tiền thôi !.

Khu rừng nhỏ ngoại ô thị trấn có những tán cây xanh phủ bóng, ma thuật không
có vẻ gì sẽ xuất hiện ở đây.

Phập !

Phập !

Rào rào....

Một cái cây thường xanh đổ gục xuống đất, chỉ với hai nhát chém từ Thạch Sanh
phủ. Hắn chặt bỏ cành lá, thu hoạch hạt thông, sau đó chặt thân cây thành
nhiều khúc 2m.


  • Để xem ta có thể vác mớ gỗ này về thị trấn hay không, lúc trước chỉ có vài
    khúc gỗ nhỏ cũng có thể khiến cho ta khổ sở.

Hắn chụp lấy một khúc gỗ, vác lên vai.

Khúc gỗ như nhẹ tênh chỉ vài kg, hắn lại nâng thêm một khúc nữa.

Hắn có thể nâng tổng cộng 4 khúc, lại treo lủng lẳng một bao hạt thông.


  • Xem ra ta vẫn tốt à ? Nhưng ta vẫn phải luyện tập thêm rất nhiều đây.

Hây a

Hắn vác từng ấy gỗ chạy băng băng qua khu rừng và đi vào thị trấn, tất cả phàm
nhân đều nhìn hắn một cách trầm trồ vì họ nghĩ hắn là một phàm nhân vừa đột
phá cảnh giới.

Tới lúc hắn vác gỗ đến chỗ người thợ làm than thì ông ấy còn trầm trồ ngạc
nhiên hơn. Vì trước kia toàn là cha hắn gánh củi, hôm nay hắn gánh như vầy lại
còn số gỗ nặng khủng khiếp này. Khiến ông ấy phải dụi mắt nhiều lần.


  • Làm... làm sao ngươi có thể... - ông ta đặt củi xuống đất mà hỏi.


  • Dạ chỉ là khi cha cháu mất cháu cảm thấy rất đau buồn, mọi thứ như sụp đổ
    nên cháu thay đổi đột ngột thể chất thôi chứ có gì đâu ạ. - Hắn che giấu bản
    thân bằng cách nói chính hắn như một người trong gia tộc Uchiha vì có điều gì
    đó sốc mới thức tỉnh Sharingan.


Cầm khoảng 50 kim bảo(50k) mà đi về lại nhà, hắn cảm thấy rất vui vì tiền kiếm
được sắp tới có thể rất nhiều, hắn đổ bao hạt thông vào góc nhà.

Hắn lại băng đèo lội suối lên rừng, gỗ hắn lại chặt rất nhiều, hắn còn để ý
mượn ma lực phản phất của những tán cây khổng lồ mà trồng lại những chồi non
mới, dù cho điều này có thể dẫn dắt ma thuật tới đây.

Một ngày từ sáng đến trưa, hắn chặt nhiều gỗ gần như một mảng rừng, hắn lại
vác về nhà số lượng lớn vì xưởng làm than không thể nhận thêm nhiều gỗ, buổi
chiều hắn đem số lượng gỗ đó cho các xưởng gia công, tiền kiếm được một ít
nữa. Tới tối về, hắn ăn uống một ít, lại sử dụng hạt thông bằng cách dùng dao
để đẽo các hình dáng nghệ thuật, có hệ thống giúp đỡ nên đồ mỹ nghệ của hắn
làm lại đẹp hơn, sơn nhựa cây lên lại khiến chúng bóng loáng đẹp đẽ, trông rất
bắt mắt. Tổng hợp một ngày hắn
làm được rất nhiều việc, tiền kiếm được rất tốt.

Sáng hôm sau, hắn đem những món đồ mĩ nghệ ra chợ bán lại cho các tiệm buôn
bán khác, kiếm thêm một ít tiền. Hắn mang rìu lên rừng mà lại chặt gỗ, lại bán
cho các xưởng gia công để lấy tiền. Từ việc chặt cây và vác cây chạy băng băng
như thế, thể lực của hắn lại đột phá rất kinh dị, bây giờ hắn chính là quái
vật của cả khu vực, người ta thấy hắn chạy băng băng qua rừng với hàng chục
khúc gỗ trên lưng thì họ có thể nghĩ thế nào ?

Nhưng hắn chỉ chặt đến trưa, vì hắn còn phải làm nhiều việc khác. Hắn đi ra
chợ, mua một cái xẻng làm bằng thép cứng, một ít hạt giống của nhiều loại cây.

Hắn bắt đầu đào một cái lỗ to ở trong khu vườn, hắn đào cực nhanh khiến cho
người đi ngang xung quanh khiếp đảm vì con quái vật này. Sau khi đào thì hắn
lại đem những cái lu gạch ra sông mà múc nước, hắn đổ đầy hai cái lu. Không có
đòn gánh nào chịu nổi, hắn xài chính tay mình làm đòn gánh, cách này dồn lực
lên hai tay rất nhiều nên việc làm này vẫn giúp hắn luyện tập... luyện tập và
luyện tập.

Sau khi gánh cật lực rất nhiều gán nước, hắn đã lấp đầy ao nước mới này. Hắn
đi mua những nguồn cơn giống cá nhỏ về để thả cá.. cá tình cá nghĩa nàng
ơi...... Hắn cắt bỏ phần lớn lúa mà cha nuôi đã trồng, xới lại đất, trồng lại
nhiều loại cây khác nhau, vì nếu chỉ có một loại cây thì tỉ lệ mất mùa dễ đói
kém là cao.


  • Này thống, liệu ta có thể nhập khẩu thêm người khác không ? Nếu chỉ có ta
    thì rất khó phát triển cao.

( Được, ta sẽ triệu hồi lại người dân lúc trước)

Bỗng có một người ăn mày đi thẳng vào nhà hắn, bắt đầu đi làm việc.


  • Tốt, ta đã chuẩn bị sẵn sàng cho chuyến đi trung tâm thị trấn. Ngày hôm sau
    ta sẽ xuất phát.


Phiêu Lưu Dị Giới Hardcore - Chương #16