Mới.


Người đăng: nguyenphidinh

Đám tang giữa thị trấn

Kẻ chết có vẻ là người không quen biết nhiều, chỉ có hàng xóm tham gia chia
buồn.


  • Cha nuôi à, người đã có một cuộc đời vất vả, bây giờ người có thể yên nghỉ
    được rồi.

Một thiếu niên mặc đồ tang ngồi bên linh cữu. Không có bất kỳ giọt nước mắt
nao có thể chảy ra được.

Trong lòng cậu chỉ còn phẫn uất, đau đớn cho người đã khuất.

" Con trai à, đến giờ ta gần đất xa trời, ta mới dám nói với con, ta thật ra
là tộc trưởng của tộc Diệm Vương nổi danh, do bị hãm hại mà không được chú ý,
lại còn bỏ mặt ta ở đây"

Người thiếu niên nhớ lại..

" Ta... có để lại một số thứ cho con... ở dưới gốc cây dâu dại... Con tuy là
con nuôi... lại dám chịu khổ cực cùng ta, ta rất yêu con... Thời gian của ta
không còn nhiều.. Con, hãy trở về nhận lại dòng dõi của ta, đẻ có thể trở
thành một con ngươi trưởng thành..."

Bây giờ, sau khi tang lễ đã xong, hắn mới ngồi lại mà ngẫm nghĩ. Cha hắn đã để
lại những gì quỷ giá.

Vác cuốc ra vườn, dưới gốc cây dâu say quả hắn đào lên một cái hộp kim loại
nhỏ.


  • Cái gì đây... Một cái tai nghe à ?- Hắn cầm cái tai nghe ra khỏi hộp. Bên
    trong còn có một thẻ bài mạ vàng, có hình hoả diễm màu đỏ ở giữa.

Hắn xem xét cái tai nghe đó, nó rất kì lạ, nó như đang hấp dẫn hắn đeo nó vào.
Những đường nét trên nó cực kỳ bắt mắt và thu hút ánh nhìn. Nó phát sáng lên
nhẹ nhàng dù cho chẳng có nguồn điện nào.


  • Bằng cách nào ngươi có thể phát sáng được hả ? - Hắn xem vòng quanh cái tai
    nghe để chắc chắn rằng nó không có bất kỳ nguồn nào.

Ngẫm nghĩ hồi lâu, nó quyết định đeo lên thử. Vừa đeo lên thì những âm thanh
kỳ lạ vang lên. Hai bên tai nghe bắt đầu phát ra những ánh sáng có hình dạng
từng sợi từng sợi nhỏ bay quanh mặt hắn ( xem MV Ignite để hình dung rõ ràng
hơn)


  • Thật kỳ lạ ! Sao có... thể...

Lời nói của hắn bỗng bị ngắt quãng bởi vì đang có một lượng thông tin cực kỳ
lớn bắt đâù xuất hiện trong não của hắn. Lượng thông tin nhiều đến nỗi cơ thể
hắn rung lên. Cơ thể hắn nóng lên và đổ mồ hôi rất nhiều. Đầu hắn nhứt như
muốn bể ra, não của hắn bắt đầu đình công làm việc. Hắn ngã ra đất bất tỉnh.

Mưa bắt đầu rơi ngoài ngõ tối, từng hạt mưa, rơi tí tách nơi hiên nhà......

Cái kẻ đang nằm kia bừng tỉnh dậy, khắp nơi trên cơ thể hắn toàn là bùn đất,
chứng tỏ hắn đã lăn lộn rất nhiều. Cái tai nghe nằm lăn lóc kế bên cháy đen
bốc khói nghi ngút. May mắn là những thứ xung quanh không có gì thay đổi.


  • Haizzz, mệt mỏi vậy. Kí ức của ta lại bị đóng cửa ngần ấy năm, khiến ta lại
    phải cực khổ mà sinh tồn nơi đất lạ này.

Welcome...


  • Đồng chí lại văn với ta rồi! Hệ thống-sama có biết được rằng sức mạnh của
    ta có còn không ?

(Cơ thể của ngươi thì không có thay đổi, nhưng sức mạnh thì vẫn phải tập luyện
nhiều để trở lại như ngày đầu.)


  • Vậy thì tốt, ta còn sợ là phải sống kiếp phàm nhân suốt quãng đời còn lại
    đây.

Hắn gom tất cả mọi thứ vào nhà và bắt đầu tắm rửa sạch sẽ.


  • Này thống, ta muốn cái tai nghe này, trông nó đẹp lắm, lại còn tiện lợi
    nữa.

(Nhưng ngươi đâu có nhạc hay gì để sử dụng nó ?)


  • Đeo lên cho nó ngầu thì cần méo gì nhạc với chả điện.

( À.. ồ vậy được thôi)


  • Hệ thống-sama, ta đang ở đâu ?

( Đây là nước Đại Việt Nam, nơi chúng ta đang đứng là Thị trấn Đức Hao,. của
tỉnh Long An, phía bắt là rừng Tràm nhỏ, có rất nhiều sinh vật tốt ở đó, phía
nam là một tỉnh khác, còn qua phía tây là biên giới với CamPodia. Phía Đông
chính là đại thành của toàn miền Nam thủ phủ Hồ Chí Minh.)


  • Tốt, ta nghĩ ta biết làm gì đầu tiên rồi, thời gian qua bản ngã của ta thật
    yếu đuối và trì trệ việc luyện tập, nay ta sẽ biến ta thành bá chủ
    hahahahahahahahhahah... khụ khụ...


  • Tốt nhất nên đi ngủ trước đã, để ngày mai còn làm việc.



Phiêu Lưu Dị Giới Hardcore - Chương #15