Alvida


Người đăng: dtuan802

“Nhóc con, dậy mau!!”

Một tiếng quát kéo Koby tỉnh dậy.

Hiện tại trời còn chưa sáng hẳn, giữa đại dương bao la chỉ thấy mặt trời dần
lộ một góc ở chân trời.

Hai ngày nay đã quen với việc ngủ chẳng đủ giấc như vậy nên Koby cũng không
phàn nàn gì, hơi thoáng điều chỉnh tinh thần một chút liền đứng dậy.

Vốn định tiếp tục công việc như thường ngày nhưng hắn đột nhiên nhớ đến cái Hệ
Thống Cải Biến Số Mệnh hôm qua.

Do dự một chút, Koby vẫn quyết định làm.

Hầm hừ trừng mắt nhìn tên hải tặc vừa quát mình, Koby run rẩy hai chân gằn
giọng

“Muốn làm gì thì tự làm đi.”

“Mày nói cái gì ?” Tên hải tặc giận sôi máu quát lớn.

Tiếng quát của hắn nhanh chóng kéo lại sự chú ý của cả băng. Cả đám giận dữ
nhìn Koby, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng xông lên.

“Tôi nói anh muốn làm thì tự mình làm đi!!” Koby nhắm mắt, cắn răng quát lớn.

Băng hải tặc ngây người chết đứng.

“Mẹ bà nó, thằng nhóc này hôm nay uống lộn thuốc à ?”

Bốp!!!

Tên hải tặc bị Koby quát vừa hoàn hồn liền đấm một cú vào “Tên nhóc ngỗ ngáo”
trước mắt.

Koby bị đấm ngã văng xuống sàn, đầu óc choáng váng, hai mắt tối hù.

“Hôm nay tao cho mày biết cái gì là lễ độ.” Tên hải tặc quát lớn rồi lao lên
đấm Koby túi bụi.

Bị đánh một hồi, bản năng cầu sinh dâng lên, Koby đột nhiên dùng một sức mạnh
to lớn đẩy đối phương ra đồng thời đấm thẳng vào mặt tên hải tặc.

Cả băng một lần nữa trợn mắt há mồm.

Tên hải tặc nọ cũng chẳng bị ảnh hưởng gì mấy, dù Koby đã bộc phát sức mạnh
nhưng vẫn vô cùng yếu ớt, không đủ gây tổn thương đến hắn.

Lại một trận đòn ác liệt, đánh đến mức Koby trực tiếp bất tỉnh.

“Có chuyện gì thế ?” Alvida từ trong khoang thuyền bước ra, quát lớn.

Cả đám hải tặc run rẩy dừng tay, đồng loạt nhìn cô ta.

“Đây là chuyện gì ?” Alvida nhìn Koby toàn thân bầm dập nằm bất tỉnh, nhíu mày
hỏi.

“Thuyền trưởng, thằng nhóc này nổi điên đánh tôi nên….” Tên hải tặc vừa đánh
Koby chỉ vết sung trên mặt mình líu ríu nói.

“Vậy sao ?” Alvida liếc mắt nhìn Koby rồi nói

“Đem thằng nhóc đó treo lên cột buồm, chỉ cần đảm bảo nó không chết là được.”

“Vâng!!” Tên hải tặc nọ cười khoái trá, vui vẻ lôi Koby đi.

“Còn bao lâu thì đến căn cứ.” Alvida lại xoay sang một tên khác hỏi.

“Khoảng đêm hôm nay là đến nơi rồi thưa ngài.”

“Tốt, đẩy nhanh tốc độ lên.” Alvida thúc giục một câu rồi xoay người vào
trong.

……………………………..

“Đau quá.”

Koby khó chịu rên rỉ một tiếng rồi tỉnh lại.

Cảm giác thân thể lơ lửng không một điểm tựa. hắn hoảng hốt mở trừng mắt nhìn
xung quanh.

“Cứu, cứu tôi với!!!!” Koby theo bản năng hét lớn, đồng thời ra sức giãy dụa.

Sợi dây buộc chặt hắn theo đó lắc lư, đem hắn quăng bốn phía trên không trung.

“Đáng đời, cho mày chừa cái thói hỗn láo.” Một đám hải tặc cười to chế giễu.

Giãy dụa một hồi Koby liền an tĩnh lại.

Đói, đau đớn, mệt mỏi, cái hệ thống quái quỷ gì đó đem hắn hành hạ đủ thảm.

“Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ. Hệ thống ban thưởng trái ác quỷ Sube
Sube Nomi, Một lọ thuốc trị thương và tăng cường sức mạnh.”

“Phần thưởng sẽ được đưa đến khi tình hình ổn định.”

Âm thanh cơ giới nọ lại vang lên, nghe đến trái ác quỷ Koby suýt mừng đến ngất
đi.

Nhưng hoàn hồn lại, hắn lần nữa ủ rũ.

Sube Sube Nomi.

Đây chính là trái ác quỷ của Alvida.

Công dụng của nó thật sự rất tốt, nhưng bản thân hắn cũng chẳng cần đẹp lên
nên căn bản là vô dụng.

Đành vậy, có còn hơn không, biết đâu về sau có tác dụng khác thì sao.

Ngược lại lọ thuốc kia đem đến hiệu quả tốt hơn nhiều, ít nhất là có thể trị
liệu thân thể hắn, còn về tăng sức mạnh thì phải thử mới biết được.

Vấn đề hiện tại chính là…. Đợi.

Quả nhiên, treo đến tối, bọn hải tặc vẫn thả hắn xuống.

“Lần sau mày chết chắc.” Một tên hải tặc hăm doạ.

Koby im lặng không nói, cố lết thân thể tê dại đến một góc khuất ngồi nghỉ
ngơi.

Treo một ngày trời phơi nắng phơi gió, hắn chẳng còn một chút sức lực nào.

Ngồi được một lát, Koby đột nhiên cảm thấy trên chân mình hình như có vật gì
đó.

Mở mắt nhìn, hắn giật bắn người nhìn một quả với những vòng xoáy ngoài vỏ trên
đùi mình.

“Bà mẹ nó, chúng làm sao xuất hiện ở đây ???”

Koby trăm ngàn mối nghi hoặc, nhưng điều làm hắn lo lắng nhất là làm sao cất
giấu thứ này bây giờ, nếu bị kẻ khác phát hiện thì hắn chết chắc, dù sao trái
ác quỷ vẫn rất đáng tiền.

Cất trái ác quỷ vào trong áo, Koby cảnh giác nhìn xung quanh một vòng rồi tiếp
tục nhìn vào lọ thuốc nằm vất vưởng bên cạnh.

Trước tiên hồi phục cơ thể rồi nói tiếp.

Lọ thuốc là một lọ thuỷ tinh trong suốt, chiều cao khoảng tầm một tấc, bên
trong chứa đầy chất dịch lỏng màu xanh lá.

Koby do dự một chút rồi cắn răng dốc thuốc đổ vào miệng.

Một cảm giác mát lạnh theo đó lan toả toàn thân.

Những vết thương, mệt nhọc nhanh chóng biến mất, thay vào đó là cảm giác khoẻ
khoắn dễ chịu. Hơn nữa, Koby còn cảm giác được thân thể mình càng lúc càng
mạnh.

Sức mạnh cứ thẳng tắp tăng lên, thẳng đến hơn một giờ sau mới dừng lại.

Khẽ nắm tay lại, Koby phỏng đoán sức mạnh của mình mạnh hơn trước đó khoảng
vài chục lần, phải nói là cách biệt một trời một vực.

Nếu hiện tại đánh nhau với tên hải tặc hồi sáng, hắn thừa sức đánh một lúc bốn
năm tên. Đây là chỉ xét về mặt sức mạnh, dù sao kỹ năng chiến đấu của hắn vẫn
quá kém.

“Về đến căn cứ rồi.”

Tên hải tặc đứng trên cột buồm mừng rỡ quát lớn, sau đó là cả đám còn lại mừng
rỡ hoan hô.

Tiếng la đột ngột doạ Koby giật bắn người, ôm chặt trái ác quỷ cảnh giác nhìn
bốn phía.

Cũng may hiện tại chẳng ai để ý đến hắn nữa. Theo ánh mắt chúng, một hòn đảo
nhỏ dần hiện lên trước mắt Koby.

Trên bờ, từng đốm lửa không ngừng nhấp nháy, tựa hồ phía trên còn một số đang
tiếp ứng.

Rất nhanh thuyền liền cập bến.

Alvida hùng hổ dẫn đầu, đắc ý nhìn hơn trăm tên thuộc hạ.

Thế lực của băng hải tặc Alvida vậy mà lớn như vậy, Koby thật sự là rất ngạc
nhiên. Nhưng ngẫm một chút liền bình thường trở lại, dù sao Alvida cũng gần
như là bá chủ một vùng nhỏ, không có nhân lực làm sao được.

Đến lúc này chẳng ai thèm lý tới Koby nữa, bọn chúng hợp lại di chuyển hết
chiến lợi phẩm về căn cứ rồi mở tiệc tưng bừng.

Trên tàu một mảnh vắng tanh, Koby mon men vào bếp nấu một chút gì ăn rồi lẻn
trốn lên bờ.

Hắn dự định giấu trái ác quỷ lên đảo, dù muốn dù không thì hắn còn phải sống ở
đây một thời gian rất dài, nếu để thứ này trên thuyền rất nguy hiểm, nhưng nếu
để trên đảo thì bọn hải tặc này cũng chẳng tìm ra được.

Một đường thuận buồm xuôi gió, bọn hải tặc ăn uống đến say khướt, chẳng còn
biết gì xung quanh.

“Phải chi hiện tại có ai giết hết bọn này đi thì tốt quá.” Koby âm thầm nguyền
rủa.

Nhưng nói vậy cho vui chứ nếu có ai tấn công thì hắn cũng không thoát được, dù
sao hiện tại hắn vẫn được coi là một tên hải tặc.

Một mạch đi thẳng vào rừng, Koby cũng không cần biết mình đang ở đâu, hắn chỉ
cần một chỗ bí ẩn là được.

Đột nhiên hắn phát hiện trước mắt có một bóng người.

“Là Alvida!!” Koby giật bắn người trốn vào sau gốc cây.

Bên tai lại văng vẳng tiếng thở dài bất lực như lúc hắn nghe trên tàu. Lần này
Koby xác nhận đây không phải là ảo tưởng.

Alvida thở dài bất lực, đây là vì sao chứ ?

Tính tò mò trỗi dậy, hắn ngóng mắt nhìn ra ngoài.

Alvida buồn bã ngồi gục bên một gốc cây, cúi đầu than thở.

Trông cô ta không còn vẻ đáng sợ hung dữ như ban ngày, thay vào đó là đáng
thương và tội nghiệp.

Koby thở dài một hơi tiếp tục ẩn nấp sau thân cây.

Người phụ nữ nào không để ý đến gương mặt và vóc dáng của mình chứ. Alvida cả
ngày treo khẩu hiệu đẹp nhất đại dương bên miệng càng là như vậy.

Mà thực chất lúc chưa ăn trái Sube Sube Nomi hình tượng Alvida như một mụ
điên, cả ngày đánh mắng chửi bới. Nhưng sau khi thay đổi thì cô ta có vẻ bình
thường hơn nhiều, dù vẫn rất bạo lực.

Nhìn trái ác quỷ trên tay, Koby trong phút chốc thay đổi ý định.

Đây vốn là thứ thay đổi cuộc đời Alvida, nếu hắn chiếm hữu riêng cũng chẳng ai
nói được gì. Nhưng bộ dạng của cô ta hiện tại khiến hắn không đành lòng, cái
cảm xúc này cũng chẳng hiểu vì sao, có lẽ bởi vì hắn còn quá thiện lương.

Hít sâu một hơi, Koby liền đi ra, hi vọng sau lần này Alvida sẽ đối xử với hắn
tốt hơn.

“Thuyền trưởng….”

Nghe tiếng kêu, Alvida giật bắn người, phản xạ cực nhanh vung chuỳ thẳng vào
người Koby.

Rầm!!!

Koby trực tiếp bị đập văng vào một gốc cây gần đó.

Nhưng sau đó hắn liền đứng dậy.

Cả hai ngơ ngác nhìn nhau.

“Mày không bị gì hết à ?” Alvida lắp bắp nói, vừa rồi cô ta đã dùng toàn lực.

“Chỉ hơi đau một chút.” Koby kinh ngạc nhìn thân thể mình. Sau một lúc hắn
liền nhớ đến lọ thuốc lúc nãy.

Không ngờ lại khiến hắn trở nên mạnh như vậy.

“Chết đi!!!” Alvida như sư tử bị chọc giận, lần nữa vung chuỳ đánh về phía
hắn.

Koby quýnh lên nhanh chân chạy trốn, tuy bị đánh không gây ra vấn đề gì lớn
nhưng vẫn rất đau, không ai rãnh tự dưng đưa thân chịu trận làm gì.

Chạy vòng vòng một hồi Alvida trước tiên bại trận, cái thân thể ục ịch kia
không thể trường kỳ hoạt động mạnh được.

Hai người thở dốc nhìn nhau, Koby tranh thủ nói

“Thuyền trưởng nghe tôi nói đã.”

“Câm miệng!!” Alvida tức giận quát, bị phát hiện mặt yếu ớt khiến cô ta không
thể nào chấp nhận được.

Hai người lại một lần nữa truy đuổi.

………………………….

“Thuyền trưởng ngài nghe tôi nói cái đã.” Koby ngồi bệt dưới đất thở dốc.

Alvida càng thảm hơn, cô ta nằm dài dưới đất, liên tục thở như sắp chết.

Không còn sức lực chạy, cô ta chỉ có thể nhìn trừng trừng Koby. Sau khi uống
thuốc tên này chạy nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa thể lực cũng không tệ.

“Tôi có thể giúp ngài trở nên đẹp hơn.”

Alvida giật bắn người, không phải bởi vì tin tưởng đối phương mà ngược lại
tưởng Koby đang trêu chọc mình.

Một chuỳ lại đánh tới, Koby lần nữa né tránh đồng thời hô to

“Tôi thật sự có thể giúp ngài!!!”


One Piece Trọng Sinh Thành Koby - Chương #3