Tặng Trái Ác Quỷ


Người đăng: dtuan802

Về tính chân thật thì Koby hoàn toàn tự tin. Dù sao nguyên tác vẫn rành rành
ra đó.

Nếu xét về độ nổi tiếng ngoài thực tế thì Alvida có thể thua kém. Nhưng ở trên
thế giới này thì khác.

Mị lực, vẻ đẹp tuyệt đối cao, khả năng là thua Boa Hancock nhưng không kém bao
nhiêu. Từ thái độ của mọi người khi Alvida xuất hiện, tuyệt đối đủ khả năng
miểu sát Nami, Robin, Vivi,…

“Đây là trái ác quỷ, nó có thể giúp ngài.” Koby hai tay đưa trái Sube Sube ra
nói.

“Trái ác quỷ ?” Alvida trợn tròn mắt “Thứ này là có thật sao ?”

Chẳng trách cô ta kinh ngạc như vậy. Trái ác quỷ ở Đông Hải vẫn là một truyền
thuyết, đừng nói đến hiện tại, hai năm sau nghe đến trái ác quỷ vẫn có nhiều
người chẳng biết gì.

Koby thoáng gật đầu khẳng định rồi nói tiếp

“Đây là Sube Sube Nomi, nó có khả năng khiến một người trở nên tuyệt đẹp.”

Alvida âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, nhưng cô ta vẫn chưa mất hoàn toàn lý
trí.

“Mày lấy nó từ đâu ra ?” Alvida nghi hoặc hỏi. Rõ ràng lúc Koby lên thuyền đã
được kiểm tra kỹ lưỡng.

“Từ đâu đến không quan trọng. Quan trọng là nó là thứ duy nhất giúp ngài thay
đổi. Hay ngài muốn sống như thế này mãi.” Koby đi thẳng vào vấn đề.

Alvida trầm mặc một chút rồi nhẹ giọng nói

“Cậu đem nó lại đây.”

Ngay cả xưng hô cũng thay đổi, phỏng chừng Alvida thật sự bị lay động.

Koby một mặt cảnh giác, từ từ tiến đến gần.

Quả nhiên, khi hai bên còn cách nhau ba mét, Alvida lần nữa vung chuỳ tấn
công.

Khoảng cách quá gần, Koby không kịp trốn, theo bản năng cơ bản, hắn vung một
cú đấm đón đỡ chuỳ sắt.

Rốp!!!!

Cây thiết chuỳ nhận trọng kích lập tức vỡ nát.

“Chuyện này….” Hai người ngơ ngác nhìn một đống kim loại vụn dưới đất.

Koby lần này xem như thảm, tay phải tê dại không thể nhấc lên, máu từ đầu
quyền liên tục chảy xuống. Đoán chừng không có mười ngày nửa tháng đừng mơ
khôi phục.

“Tôi muốn giúp cô ngược lại cô liên tục tấn công tôi là sao.” Động vật còn
biết giận chứ đừng nói là con người. Koby phẫn nộ mắng.

“Tôi…..” Alvida ngơ ngác, không có cây thiết chuỳ thực lực cô ta tụt dốc không
phanh, so với cái sức mạnh khủng khiếp của Koby thì cô ta hoàn toàn bất lực.

“Trái ác quỷ này, cô muốn làm sao thì làm.” Koby tức giận dúi trái Sube Sube
vào tay Alvida rồi hậm hực xoay đầu đi, tay hắn đau đến mức không muốn sống
nữa.

“Ahhh!!!”

Chưa đi được mấy bước, Koby đã nghe thấy tiếng rên đau đớn phía sau.

Kinh ngạc nhìn lại, Alvida không ngừng cuộn người lăn lộn dưới đất, trái Sube
Sube chỉ còn mảnh vỏ bên cạnh, xem ra bị cô ta một ngụm nuốt hết.

Từ trên người Alvida không ngừng chảy ra chất dịch đặc màu đen, trông vô cùng
ghê gớm.

Cơ thể của cô ta cũng theo đó không ngừng nhỏ lại. Koby thở dài một hơi rồi
ngồi tựa vào một thân cây nghỉ ngơi, đồng thời quan sát mọi thứ.

Quá trình này kéo dài hơn nửa giờ. Đến lúc Alvida đứng dậy thì đã là hình
tượng lúc cô ở Logue Town.

Thân hình lồi lõm rõ ràng, đặc biệt là hai ngọn núi tuyết phía trước, cực kỳ
hấp dẫn ánh mắt người khác. Đôi mắt màu lục bích mờ mịt nhìn thẳng có vẻ rất
cuốn hút.

Nhưng bởi vì thân thể trước sau chênh lệch quá lớn nên khi đứng dậy, toàn bộ
“đống vải” kia một đường trượt tới đất, lộ hoàn toàn thân thể dụ hoặc của
Alvida trước mắt Koby.

Trợn mắt há mồm, lưỡi chợt đắng và khô, phía dưới dần có phản ứng, Koby cứ như
một tên ngốc đứng nhìn Alvida.

Sau một hồi hoàn hồn và thích ứng thân thể mới, Alvida mới chú ý đến Koby.

Theo ánh mắt hắn, cô cúi đầu nhìn cơ thể mình.

“Ah!!!!”

Lại một tiếng la thất thanh, chỉ tiếc đám hải tặc kia làm tiệc quá ồn ào nên
cũng không có phúc mà hưởng.

“Còn không mau nhìn đi chỗ khác.” Alvida đỏ mặt vớ một cục đá chọi thẳng vào
đầu Koby sau đó cuộn người trốn trong “đống vải”.

“Tôi..tôi không cố ý.” Koby lắp bắp xoay người ra sau.

Alvida loay hoay một hồi vẫn không thể xử lý liền kêu.

“Này, cậu đi lấy giúp tôi một bộ quần áo.”

“Quần áo sao… được…” Koby lắp bắp, hình ảnh vừa rồi vẫn không thể nào lái đi
được, dù là kiếp trước hay kiếp này thì hắn vẫn là lần đầu nhìn một thân thể
phụ nữ, tất nhiên là không tính những bộ phim kinh điển.

Nhưng đi được một bước hắn liền khựng lại.

“Nhưng quần áo cô để ở đâu ?”

Alvida đớ lưỡi, kích cỡ thân thể khác biệt quá lớn, hiện tại cô làm quái gì có
thứ gì để mặc. Koby cũng đột nhiên nghĩ tới vấn đề này bèn hỏi tiếp

“Hay tôi lấy đại một bộ nào cho cô ?”

“Quần áo bẩn thỉu đó tôi không cần.” Alvida kiêu ngạo từ chối.

“Vậy….” Koby lúng túng không biết làm sao.

“Thôi được rồi, mau đi thôi.” Giọng của Alvida đột nhiên vang bên tai hắn.

Koby kinh ngạc nhìn sang thì thấy cô ta dùng chiếc áo thuyền trưởng cuộn người
mình lại, tuy vậy mỗi lần cử động vẫn ẩn hiện tứ chi trắng mượt.

Koby âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, mặt hắn đỏ lựng như say rượu.

“Nhìn cái gì, mau trở về.” Alvida luýnh quýnh không dám nhìn hắn, cắm đầu chạy
trước.

Alvida một đường tránh né đám hải tặc rồi lẻn lên thuyền trở về phòng, Koby
cũng một đường theo cô ta vào bên trong.

“Cậu vào đây làm gì ?” Alvida đôi mắt màu lục bích loé lên tia giận gắt.

“Ah…Tôi xin lỗi.” Koby luýnh quýnh xoay người đi ra, vừa rồi hắn đúng thật là
bị “câu dẫn”.

“Đứng lại.” Alvida đột nhiên gọi.

Koby nghi hoặc nhìn lại.

“Cậu biết may không ?” Alvida hỏi.

Koby hơi nghĩ một chút rồi gật đầu, kiếp trước hắn biết một ít. Còn kiếp này
bản chủ lại khá thông thạo nên hợp lại miễn cưỡng dùng được.

“May giúp tôi một bộ, bộ dạng hiện tại không đi ra ngoài được.”

“Vâng…” Koby đáp.

Ngay sau đó Alvida vứt cho hắn hai ba bộ quần áo khổng lồ rồi đóng sầm cửa
lại.

Koby ủ rũ cầm “đống vải” trên tay rồi bắt đầu lục tung cả thuyền tìm kim chỉ.
Hắn hiện tại chẳng sợ gì hết, nếu kẻ nào ngăn cản hắn kêu Alvida đánh kẻ đó,
dù sao hắn đang “phụng chỉ hành sự”.

Cũng may kim chỉ vẫn tìm được, nếu không hắn cũng không biết phải làm thế nào.

…………………………….

“Tạm được.” Alvida thử mặc bộ quần áo vừa làm rồi nhẹ giọng đánh giá.

Một bộ quần áo màu trắng có vẻ hơi rộng đem cả thân thể cô ta bao phủ vô cùng
kín đáo.

Lúc này Alvida vẫn còn ăn mặc rất kín không như nguyên tác lúc ở Logue Town
nên không phàn nàn chút nào.

“Lần sau may quần áo thoáng chút, tôi muốn tất cả mọi người chiêm ngưỡng vẻ
đẹp của mình.” Alvida đắc ý cười to nói.

“Ừm…” Koby nghiêng đầu một bên đáp, ánh mắt lộ vẻ không chịu. Tuy hai bên
không là gì nhưng lòng độc chiếm khiến hắn không muốn bất cứ ai chiêm ngưỡng
cơ thể kia.

Nhưng Koby không để ý, thái độ của hắn in hết vào mắt Alvida. Cô ta không nói
gì mà chỉ nhoẻn miệng cười.

……………………………………………

“Ngài là Alvida ????????????????”

Toàn bộ băng hải tặc Alvida đồng loạt kinh ngạc hô to.

“Không tin ?” Alvida vung thiết chuỳ hăm doạ, đây là vũ khí dự phòng cô ta để
trên thuyền.

Koby đứng một bên thở dài, trời vừa sáng cô ta liền xuống “trọng chấn uy
phong”.

“Tin, chúng tôi tin.” Cả đám hải tặc hai mắt biến thành hình trái tim, đồng
loạt đáp.

“Tốt, vậy cho ta biết ai là người đẹp nhất đại dương nào ?”

“Là ngài Alvida.”

Koby thở dài nhìn bọn họ rồi xoay người đi đến một góc thuyền ngắm biển. Suy
cho cùng thân phận hắn vẫn là một tên nô lệ.

Dù có sức mạnh nhưng hắn vẫn không thể chính diện đánh bại Alvida được, chưa
kể còn mấy trăm tên lâu la khác.

Đành vậy, đi tới đâu thì tới, hiện tại hắn ít nhất cũng đủ sức bảo vệ mạng
sống của mình.

Alvida thoải mái một hồi liền thả một đám hải tặc về làm việc.

“Thằng nhóc, mau đi lau dọn tàu đi.” Tên hải tặc đánh Koby lúc sáng hôm qua
vừa vặn bước lên tàu thấy hắn liền quát lớn.

“Muốn thì tự làm đi.” Koby lườm hắn một cái thờ ơ đáp.

“MÀY NÓI CÁI GÌ!!!” Tên hải tặc tức giận gầm lớn rồi lao lên, nhưng hắn còn
chưa kịp làm gì Koby đã giành trước một đấm đánh thẳng vào mặt hắn.

“Mẹ kiếp, tao đã không kiếm mày báo thù mày còn kiếm tao gây chuyện, chết đi.”
Koby vừa mắng vừa đấm túi bụi.

Sức mạnh của hắn quá lớn, chỉ vài giây đã đem tên hải tặc đấm bất tỉnh.

Những tên khác thấy vậy lập tức rút vũ khí xông lên đồng thời quát lớn.

“Mau tới đây!!! Làm phản rồi.”

Dù đã mạnh hơn, nhưng đối mặt với lưỡi đao sắc nhọn, Koby theo bản năng vẫn
run rẩy không dám phản kháng nên hắn lựa chọn chạy.

Lúc đầu chỉ vài tên, nhưng càng chạy càng đông, chỉ một chốc đã kéo theo vài
chục tên đuổi theo. Cũng may tốc độ Koby vẫn khá cao nên một đường không nguy
hiểm.

“Cút hết!!!!!”

Alvida đột nhiên xuất hiện phía sau Koby, một chuỳ đem toàn bộ đám hải tặc
đánh bay.

“Thuyền trưởng, ngài….” Đám hải tặc ngơ ngác nhìn Alvida.

Koby cũng kinh ngạc khựng lại.

“Chuyện gì đang xảy ra ?” Alvida tức giận hỏi.

Đám hải tặc một năm một mười nói hết. Koby vốn dĩ nghĩ Alvida sẽ lập tức trở
mặt, ai ngờ….

“Thì sao ?” Alvida thản nhiên hỏi.

Thì sao ? một câu hỏi đem toàn bộ hỏi mộng, kể cả Koby cũng mộng.

“Đánh thì đánh, có gì mà làm náo loạn cả lên.” Alvida dĩ nhiên nói tiếp.

Lần này thì ai cũng hiểu cô ta rõ ràng là thiên vị, cả đám hải tặc chán nản
xoay người tản mất.

Đợi tản hết, Alvida mới lườm Koby một cái rồi nói

“Ít gây chuyện một chút.”

Koby sửng sốt, cái lườm với giọng điệu hoàn toàn không phải cảnh cáo, dường
như chỉ nói cho có thôi. Hơn nữa ánh mắt kia tựa hồ quá thân thiện thì phải.

Chẳng lẽ chỉ một trái Sube Sube Nomi đã khiến thái độ cô ta thay đổi đến mức
đó sao ?


One Piece Trọng Sinh Thành Koby - Chương #4