Hệ Thống Tái Xuất


Người đăng: dtuan802

“Alvida, mau chạy đến chỗ Yuki.”

Koby liên tục gặt hái mạng sống của lũ lâu la mở ra một đường máu. Thấy nhất
thời bọn Koba không đuổi kịp hắn liền thả Alvida xuống.

Alvida gật gù trực tiếp vung chuỳ đánh bay những tên xung quanh.

Cả hai hung thần ác sát phá nát vòng vây, chẳng mấy chốc đã đến.

“Chuyện gì thế này ???” Koby há hốc mồm.

Chỉ thấy trước mắt hắn, đôi song sinh lưng tựa vào nhau chống cự kẻ địch, toàn
thân phủ đầy vết thương, máu từ đó chảy ướt đỏ cả người.

Koby không dám chần chờ, hai ba hơi thở liền mở ra một cuộc tàn sát.

“Ginko đâu ?” Koby lui về bên cạnh đôi song sinh, khó hiểu hỏi.

Hắn nãy giờ hoàn toàn không thấy xác đối phương.

Yuki nghe xong liền như bong bóng xì hơi, ủ rũ cúi đầu thầm thì

“Xin lỗi….”

“Hai cô…” Koby ngớ một chút liền hiểu.

Hai người này chỉ sợ bị gã kia dụ dỗ thế nào lại lơ là để hắn chạy thoát, đã
vậy còn bị gã âm một cái suýt chết. Nếu hắn không kịp đến thì có lẽ cũng chẳng
duy trì được bao lâu.

Nói tóm lại là mềm lòng…..

“Chạy thôi.” Koby giận run người, nhưng chỉ có thể cố nén, dùng đám lâu la
xung quanh để phát tiết.

Bốn người một đường giết sâu vào thị trấn.

Đám hải tặc Koba một đường lùng bắt gây ra náo loạn không nhỏ, thậm chí xung
đột vũ lực với các băng khác.

Cả hòn đảo tràn ngập đẫm máu.

“Koby…” Yuki bỗng nhiên yếu ớt gọi.

“Chuyện gì ?” Koby vẫn tiếp tục chạy, không quay đầu lạnh nhạt hỏi.

“Dừng một chút đã.” Alvida lo lắng nói.

“Làm sao thế ?” Koby lách vào một ngõ kín, nghi hoặc hỏi.

Nhưng không cần đối phương trả lời hắn cũng đã có đáp án. Đôi song sinh hai
mắt lờ đờ gượng mở, suy yếu tựa người vào vách tường khó khăn hít thở.

“Bọn họ bị thương rất nặng, nếu không sơ cứu chỉ sợ….” Alvida tiến tới đỡ đôi
song sinh, lo lắng nói.

“Không cần đâu, bọn tôi nghỉ một lúc là được.” Ume lắc lắc đầu gượng dậy.

Cô ta vừa dứt lời lập tức hoảng sợ rít một cái, sau đó bị Koby nhấc bổng lên
vai.

“Được rồi, đi thôi.” Koby thoáng ổn định đôi song sinh sau đó tiếp tục chạy.

Hắn cũng không dây dưa quá lâu bên trong thị trấn mà lựa cơ hội chạy thẳng đến
bờ biển, cố gắng tìm thuyền trốn thoát.

Có điều thuyền ở đâu không thấy, chỉ thấy chằng chịt hải tặc Koba vây kín. Bất
kể là trên bờ hay dưới biển chúng đều cho người đứng chặn.

“Koby, chúng ta làm sao bây giờ ?”

Trốn vào một bụi cây rậm rạp, Alvida vừa xé vải thừa trên quần áo băng bó vết
thương cho đôi song sinh vừa chán nản hỏi.

Koby yên lặng nhìn ánh lửa đem cả hòn đảo rực sáng như ban ngày, nhất thời
chẳng biết làm gì.

Đối mặt với Koba hắn chỉ cảm giác sâu sắc bất lực.

“Ting… Ting…”

Một loạt hồi chuông đột ngột vang lên doạ Koby giật nảy người cầm kiếm cảnh
giác nhìn xung quanh.

“Có chuyện gì vậy ?” Alvida nghi hoặc nhìn hắn.

“Cô không nghe gì sao ?” Koby ngạc nhiên hỏi. Lúc này một hồi chuông lại vang
lên, Alvida vẫn chẳng có phản ứng gì, bọn hải tặc ở đằng xa cũng không phát
hiện nơi này.

“Chuyện gì thế này ?” Koby chỉ có thể âm thầm tự hỏi.

“Ting… Ting….. Hệ Thống Cải Biến Số Mệnh đã hoàn toàn dung nhập với thế giới
này.”

“Ting… Ting… Chúc mừng kí chủ thực lực tăng cao, đạt được mục tiêu Trở Thành
Kẻ Mạnh. Hệ thống ban thưởng hai lọ thuốc trị thương và tăng cường sức mạnh,
một lọ thuốc tăng tốc độ và sức mạnh.”

“Ting ….. Ting… Kí chủ giết hàng ngàn tên hải tặc gây hại cho dân chúng, hệ
thống ban thưởng một lọ thuốc tăng thể lực và trí lực.”

“Ting…. Ting… Trước mắt ra nhiệm vụ tiêu diệt băng hải tặc Koba.”

“Ting…. Ting… Nhiệm vụ phụ thu Alvida, Yuki và Ume. Mỗi hoàn thành một người
sẽ có một lần ban thưởng.”

“Hiện tại có lập tức nhận phần thưởng không ?”

Koby bị một tràng âm thanh cơ giới oanh đến đầu óc ngơ ngẩn. Nhưng ngay sau đó
hắn lập tức mừng như điên, chỉ kém nhảy cẫng lên gào thét.

“Nhận.” Koby không do dự thầm nói một tiếng.

Ngay lập tức, trên tay hắn xuất hiện bốn lọ thuốc thuỷ tinh, trong đó có hai
lọ chứa đầy dịch lỏng màu xanh lá hắn đã từng gặp.

Còn một lọ chứa thuốc màu lam dán mác thể lực và trí lực. Lọ còn lại chứa
thuốc màu đỏ là sức mạnh và tốc độ.

Koby run rẩy giữ chặt chúng như báu vật.

Cái hệ thống này thật thần kỳ….

Gần như cứ mỗi lần hắn lâm vào tuyệt cảnh là nó lại hiện ra. Koby cũng chẳng
quan tâm đến mục đích của nó là gì, hắn chỉ biết mình phải sống.

“Alvida, cho họ uống thứ này đi.” Koby vội đưa hai lọ thuốc trị thương.

“Thứ này từ đâu ra vậy ?” Alvida nghi hoặc hỏi, lúc đầu cũng không thấy hắn
đem theo. Bốn lọ thuốc cao một tấc cũng không phải dễ giấu.

Nhưng nghi hoặc thì nghi hoặc, cô ta vẫn tiếp nhận rồi từ từ mớm cho hai người
kia. Mà đôi song sinh cũng cực kỳ phối hợp, chẳng phản kháng chút nào.

Koby liếc nhìn họ vài lần rồi yên tâm xoay người, đối với hiệu quả của chúng
hắn chẳng có gì phải lo lắng. Dù sao chính hắn cũng từng dùng qua.

Nhẹ ngồi xuống, Koby nhìn hai lọ thuốc trong tay âm thầm tính toán. Lọ sức
mạnh và tốc độ hắn chắc chắn phải uống.

Lúc trước hắn tăng sức mạnh, trên diện rộng kéo theo thể lực, tốc độ và mọi
mặt cơ thể tăng lên một ít. Hiện tại thuốc lấy tốc độ làm chủ, tuyệt đối có
thể trong phút chốc biến Koby thành cao thủ trong cao thủ.

Sức mạnh và tốc độ đều tăng, hắn tự tin mình có thể cùng Koba đánh một trận.

Nhưng còn Thể Lực và Trí Lực là cái chai lọ gì ? Thể Lực còn tạm hiểu được,
xem như là sức chịu đựng đi. Nhưng còn Trí Lực, chẳng lẽ uống xong lập tức
khôn ra, IQ đạt đến 200, đạt đến đẳng cấp Einstein, Vegapunk ?

Hệ thống cũng không có hào phóng đến mức đó. Koby đoán chừng chỉ là tăng độ
nhạy bén, còn về thông minh chỉ chênh lệch một tí tẹo.

Thứ này hắn lựa chọn cho Alvida, dù sao chỉ cần Thể Lực đã khiến cô nàng này
mạnh lên rất nhiều.

Cũng không chần chờ lâu, Koby dứt khoát đưa thuốc “ép” đối phương uống hết rồi
mới quay trở lại ngồi, vừa nhắm mắt nghỉ ngơi vừa suy nghĩ.

Hắn nhớ đến nhiệm vụ.

Không biết thất bại có ảnh hưởng gì không, giả dụ như bị tiêu diệt. Nhưng dù
không có Koby vẫn phải làm, dù sao phần thưởng rất kinh người. Hơn nữa hắn và
băng Koba đã đến mức sống mái với nhau, kiểu gì cũng phải làm.

Nhưng cái nhiệm vụ thứ hai là cái thể loại gì ?

Thu ở đây là thu phục hay thu nuôi, hoặc thu theo một kiểu nào khác ? Chỉ một
từ thu này khiến Koby nổi lên vài ý nghĩ rất rất rất sâu xa…

Trong lòng có quỷ, tên tóc hồng nghé mắt nhìn về phía ba cô gái. Nhưng trùng
hợp là họ cũng đang nhìn hắn.

“Koby, cậu cho bọn tôi uống thứ gì thế ?” Alvida trước nhất hỏi.

Koby vẫn không trả lời, tiếp tục chậm rãi đánh giá họ. trong lòng càng lúc
càng hướng tới chiều hướng thu kia….

Đứng dậy, Koby bước đến trước mặt cặp song sinh rồi ngồi quỳ xuống. Ba cặp mắt
trừng trừng nhìn nhau.

“Giờ có thể cho tôi biết chuyện quái gì đang xảy ra chứ ?”

“Tôi….” Yuki ngập ngừng hồi lâu rồi nói “Bọn tôi cố ép hỏi hắn chuyện lúc xưa
nhưng ai ngờ hắn lại đem một ít chuyện cũ ra kể nên…..”

“Hai cô mềm lòng ?” Koby tức giận muốn nhe cả răng.

“V… Vâng.” Đôi song sinh rụt cổ, áy náy đáp.

“Có gì mà phải mềm lòng ? Chẳng lẽ hai người thích hắn ?” Koby càng nổi nóng.

Nhưng lần này không ai đáp lại.

Koby mắt trừng lớn, hai tay khẽ vung phân biệt nắm cằm Yuki, Ume nâng lên mặt
đối mặt.

“Hai cô đừng quên chúng ta đã làm chuyện cực kỳ thân mật.”

“Cậu đừng có nói bậy.” Ume luống cuống gắt.

“Chuyện đó tôi còn chưa tín…...” Yuki lập tức lấy lại tinh thần định phản bác
nhưng ngay lập tức trừng mắt nhìn môi mình bị khoá chặt lại.

Koby một đường phá cổng công thành, tàn sát tứ phương. Yuki còn chưa khôi phục
hoàn toàn nên không cách nào chống lại được.

Chỉ chống cự vài cái hai mắt liền mê ly, cả người buông thỏng tuỳ ý đối phương
ôm, dường như Yuki cũng chẳng có tinh thần phản kháng cho lắm.

Ume một bên kinh hãi lồm cồm bò dậy định trốn, nhưng Koby mắt tinh, thoáng cái
liền bắt cô ta lại, tiếp tục một lần công thành chiếm đất.

Alvida ngây người đớ lưỡi nhìn “cảnh xuân” diễn ra trước mắt, nhưng sau đó lập
tức biến thành cực độ khó chịu.

Bốp!!!!!!!!!!

“Đau quá….” Koby gục xuống, ôm đầu rên rỉ.

“Cậu làm gì thế hả ???” Alvida tức giận túm cổ hắn đè xuống đất giật lên giật
xuống.

Đôi song sinh lúc này mới kịp hoàn hồn, cuống quýt tựa vào nhau mặt đỏ lựng
cảnh giác nhìn tên tóc hồng.

“Làm gì sao ?” Koby cười khà khà, sau đó bất ngờ trở người đem Alvida áp dưới
thân.

Thành luỹ của Alvida dễ dàng bị phá nát……

Cảm thấy đã đủ, Koby đắc ý đứng dậy nhìn đôi môi sưng đỏ của đối phương.

“Ba người các cô là của tôi, một người cũng đừng hòng thoát.”

Yuki -“Đừng có nằm mơ.”

Ume –“Nói nhăng nói cuội.”

Alvida –“A… Tôi…” Được rồi, vị thuyền trưởng này vẫn chưa tỉnh táo lại.

“Mặc kệ các cô thế nào, tôi cũng không buông tha.” Koby đắc thế không tha tiếp
tục đả kích.

“Cậu đừng có hòng, nếu cậu còn dùng vũ lực thì tôi….” Yuki tức giận nói gấp,
nhưng đến chữ cuối liền không biết làm sao, mãi một lúc mới chộp lấy thanh
kiếm, kề vào cổ quyết tuyệt nói

“Tôi sẽ tự sát.”

Koby trố mắt…. hai người còn lại cũng trố mắt….

Vậy cũng được ?

Koby hơi chớp mắt một cái liền áp sát đối phương, sau đó dễ dàng đoạt kiếm vứt
sang một bên.

“Cô thử tự sát cho tôi xem.”

Sau đó lại tiếp tục là một trận công thành.


One Piece Trọng Sinh Thành Koby - Chương #26