Bại


Người đăng: dtuan802

“Koby, chúng ta mau chạy thôi.” Alvida lo lắng thúc giục.

“Chạy ?” Koby giật mình một cái. Cô nàng không biết sợ trời sợ đất này lại lựa
chọn trốn thoát.

Cả ngày nay cô ta cứ kỳ kỳ, chẳng lẽ não có vấn đề… hoặc là “ngày kia” tới ?

Chuyện đó không quan trọng lắm, Koby trực tiếp bỏ qua.

“Chúng ta chạy nổi sao ?” Hắn vọng mắt nhìn ra xa, trầm tư nói.

Alvida không nói gì được, ngoài khơi đã ẩn hiện hơn mười cái đầu lâu đỏ.

Tương đương với mười chiến hạm khác ngoài chiếc “siêu hạm” của Koba.

Đó là chưa kể lũ lâu la trên đảo.

“Đường biển bị chặn rồi, chúng ta chỉ có đánh.”

Koby cảm nhận từng cơn áp lực ập đến, bất giác toàn thân bốc lên chiến ý hừng
hực.

Nguyên tác trước time skip Garp huấn luyện Koby một cách bài bản nên dù hắn
chiến đấu được, nhưng đối diện áp lực hoặc tràng diện lớn lập tức buông kiếm
đầu hàng, trận đánh ở Marineford là một ví dụ.

Ở cái thế giới đó, hắn thiếu một chút giác ngộ.

Nhưng ở thế giới này, Joe chẳng dạy gì cả, chỉ vứt hắn vào hết chiến trường
này đến chiến trường khác.

Về tâm lý, Koby hiện tại luôn sẵn sàng chiến đấu sinh tử. Về thực lực, dưới
tác dụng của thuốc hắn có một sức mạnh vô cùng khủng khiếp.

Hơn nữa trải qua liên chiến đã khiến tiềm lực hắn bộc lộ rất nhiều. Mà tiềm
lực của Koby ra sao, từ nguyên tác đã thấy hắn có dây dưa rễ má với Luffy rất
nhiều, thậm chí có thể đối đầu đến tận cuối.

Chưa kể đến tốc độ tăng lên thực lực.

Cho nên…..

Tiềm lực của Koby rất khủng bố.

“Koby, hay là chúng ta chạy vào bên trong, ở đây rất dễ bị bọn chúng nã pháo.”
Alvida nghĩ nghĩ một hồi tiếp tục đề nghị.

“Không cần.” Koby quả quyết cự tuyệt, sau đó tuỳ ý vung vung kiếm, sẵn sàng
chiến đấu.

Chiếc siêu hạm dần áp sát bờ, hai bóng người mờ ảo kiêu ngạo đứng trên mũi
thuyền, ánh mắt sáng rực khoá chặt Koby.

“Hahah…… Không ngờ chúng ta lại gặp nhau sớm vậy…”

Một tràng cười lớn phát ra, Koby chuyển mắt nhìn chằm chằm vào gã to lớn đang
vác một cây búa lớn trên vai.

Không nghi ngờ gì, người này chính là Buttler.

Người còn lại hẳn là Koba.

Khác với đám thuộc hạ “khổng lồ” của mình, gã thuyền trưởng này thân hình chỉ
thường thường, cao khoảng mét bảy, chẳng mập cũng chẳng gầy.

Làn da trắng nõn, gương mặt điển trai, nhìn gã như một tên thư sinh, chẳng mấy
ai nghĩ người này là chủ của hàng loạt vụ tàn sát được.

Ánh mắt Koby và gã trực tiếp đối chọi gay gắt giữa không trung.

“Koby, cẩn thận, bất kể sức mạnh lẫn tốc độ của hắn đều rất khủng khiếp.”
Alvida cả người ướt sẫm mồ hôi, lo lắng nhắc nhở.

“Cô đánh với hắn rồi à ?” Koby nói đùa một câu, ai ngờ vị thuyền trưởng này
gật đầu thật.

“Đúng vậy, hắn liên tục bành trướng, muốn không chạm mặt cũng không được.”

Koby nhìn sắc mặt đối phương tái nhợt cũng không hỏi nhiều nữa. Chỉ sợ ngày
trước xảy ra chuyện chẳng vui vẻ chút nào.

Có lẽ Alvida thù hằn đám hải tặc này từ đó, chỉ là đến hiện tại bị chúng đánh
đến tận ổ mới bộc lộ.

“Tôi sẽ đánh bại hắn.”

Koby vươn tay vỗ vỗ vai đối phương tỏ thiện ý. Ai ngờ Alvida giật nảy người ra
sau, mặt đỏ tai hồng, mắt trừng to nhìn hắn.

Koby ngượng ngùng gãi gãi mũi, tình cảnh có chút xấu hổ…….

Cũng may lúc này Koba lên tiếng

“Cô là…. Alvida nhỉ ? thật là một cuộc lột xác ngoạn mục.”

Nghe gã tấm tắc, Alvida tức giận run rẩy. Koby vội nắm chặt tay đối phương,
dùng ánh mắt trấn an. Vị thuyền trưởng đỏ mặt một cái, cũng không giãy ra,
nhưng cũng không còn run rẩy.

“Trái ác quỷ thật là một thứ thần kỳ…” Koba tấm tắc rồi cười “Lời ta nói lúc
trước hiện tại vẫn không đổi, nếu cô theo ta, địa vị không thua bất cứ kẻ
nào.”

“Đừng có nằm mơ.” Alvida khinh thưởng bĩu môi.

Ánh mắt Koba rét lạnh, nhưng sau đó lại biểu hiện hứng thú cười to.

“Mày nói nhảm nhiều quá.” Koby chán ghét ngắt ngang một tiếng sau đó xông lên.

Từ khoảng cách gần ba mươi mét, hắn búng người băng biển vung kiếm chém thẳng
về phía Koba.

Koba thoáng giơ tay ngăn cản Buttler rồi rút thanh Katana bên hông, tuỳ ý
giương lên đón đỡ.

“Láo toét dễ bị ăn đòn lắm đấy.” Koby cười khinh bỉ một tiếng.

Lập tức….

Kiếm hai người chạm nhau………..

Koong!!!!!!!

Tất cả người xung quanh bị âm hưởng chói tai kéo hết sức chú ý về mũi thuyền
nhỏ bé này.

Theo màn đêm, hai bóng người như tia chớp bay ngược ra.

Một người mượn lực nhẹ nhàng quay trở về bờ, người còn lại trực tiếp bị đánh
sâu vào trong thuyền, phá huỷ không ít gian phòng.

“Koby, cậu không sao chứ ?” Alvida lo lắng chạy đến.

“Koba… chỉ đến thế thôi.” Koby khẽ lau vết máu trên miệng, ánh mắt một chút
cũng không dời khỏi chiếc “siêu hạm”.

Buttler kinh ngạc nhìn ra sau thuyền, sau đó con ngươi co rụt nhìn Koby. Tên
“Cự Phủ” này vẫn không cách nào thích nghi được với thay đổi chóng mặt này.

Hơn một tháng trước, tên này còn rất yếu. Những tưởng chỉ thay đổi ngoại hình,
ai ngờ sức mạnh cũng tăng lên đáng sợ vậy.

Chẳng lẽ dùng thuốc tăng trưởng sao ?

“Buttler, muốn thử một chút không ?” Koby cười lạnh lùng.

Cảm nhận ánh mắt tựa như viên đạn của đối phương, Buttler theo bản năng cảm
thấy nguy hiểm liền lùi lại một bước.

“Buttler, giải quyết những kẻ khác, tên này để cho ta.”

Koba bước ra từ đống gỗ vụn không cảm xúc rầm rì.

Nhưng dù là rầm rì nhưng ai là không nghe được.

Koba chậm rãi bước, trên gương mặt trắng nõn của gã hiện một vết cắt đỏ nổi
bật. Nếu vừa rồi gã không kịp thời lấy lại tinh thần thì vết cắt này đủ dời
cái đầu của gã.

“Nhóc con, mày làm tao ngạc nhiên đấy. Có muốn theo tao không, tao cho mày
chức phó thuyền trưởng.” Koba lần nữa đứng ở mũi thuyền, nhàn nhạt hỏi.

“Cái thế hệ này nhiều thằng điên thật.” Koby gãi gãi tai, ngước mặt lên trời
cảm thán.

Buttler đứng hình…

Alvida đứng hình….

Toàn trường đứng hình……

Trán Koba nổi vài sợi gần xanh, gã cười gằn vài tiếng rồi…. biến mất.

Koong!!!

Hai kiếm lần nữa chạm nhau, Koby cười ngạo nghễ đẩy văng đối thủ sau đó đoạt
thế công chém liên tiếp.

Cả hai trong phút chốc giao thủ mấy chục chiêu, đánh đến khí thế hừng hực.

Alvida bị chiến ý cảm nhiễm, hừng hực nhìn Buttler, mà trùng hợp gã cự phủ
cũng dõi mắt nhìn về phía này.

Không cần ra hiệu, cả hai đồng loạt lao vút lên.

Chuỳ sắt, cự phủ, hai vũ khí khổng lồ với sát thương khủng khiếp ầm ầm đập vào
nhau.

Khác với chiến tuyến tràn ngập tinh tế và hoa lệ của kiếm, trận chiến này gây
ra động tĩnh cực kỳ “lộng lẫy”, những kẻ xung quanh quan sát cảm thấy kích
thích cực kỳ.

Một tháng huấn luyện của Alvida cũng không phải vứt cho cá ăn. Cô ta nắm giữ
triệt để được sức mạnh của mình, tuy vẫn hơi thua kém so với Buttler nhưng vẫn
thừa sức đánh một trận.

Đồng thời trái ác quỷ cũng điều khiển đàng hoàng hơn, ít xảy ra việc lâu lâu
lại bị một chiêu gõ phun máu.

Hơn nữa mượn nhờ năng lực của trái Sube Sube, Alvida lướt đi lướt lại khắp nơi
như đang trượt tuyết, tốc độ tăng lên đáng kể, nhất thời đem đối thủ đánh xoay
quanh.

Buttler đi từ hết khiếp sợ này đến khiếp sợ khác, dù mạnh hơn nhưng trước năng
lực quỷ dị của Alvida, gã chỉ có phần bị ngược đãi.

Chiến cục bên đây xem như ổn, nhưng còn về phía Koby.

Koong!!!

“Mẹ kiếp…”

Hiểm hiểm đỡ một chiêu, Koby mắng một tiếng rồi vội bật sang một bên.

Lúc đầu Koba khinh thường lãnh đủ một kích, nhưng một khi gã đã nghiêm túc thì
Koby không chiếm được một chút ưu thế.

Đây là chênh lệch về kinh nghiệm chiến đấu.

“Khốn kiếp!!” Koby nổi giận gầm một tiếng, sau đó liều mạng vung kiếm lao tới.

“Trò trẻ con.” Koba khinh thường cười, thuận thế lệch người sang một bên rồi
vung kiếm chém ngang.

Koby sợ hãi ngã xuống đất, nhưng cũng bị cắt một đường ngang ngực.

Hắn…. không cách nào thắng được đối phương.

Tựa như khi đối đầu với Ginko, Koby có một bụng sức mạnh nhưng không cách nào
phát huy được.

Hắn trước giờ toàn đánh với những tên lâu la, cao lắm là đến cái cấp độ của
tên Chinza. Về phần đối chiến với kẻ mạnh hắn chỉ có thể ức chế thảm bại.

“Bỏ cuộc đi, mày không làm gì được tao đâu.” Koba lạnh lẽo kề sát đối thủ lầm
bầm vài tiếng, đồng thời bồi một kiếm chí mạng.

Một kiếm xuyên ngang hông, cũng may Koby né kịp nếu không lúc này vị trí bị
đâm xuyên chính là tim.

“Chó má…” Koby bất lực đưa một tay giữ chặt lưỡi kiếm đối thủ rồi vung kiếm
chém tới.

Hắn muốn liều mạng….

Con người Koba co rụt lại, cố lui nhưng trong phút chốc không cách nào di
chuyển.

Xoẹt!!!

Hai âm thanh xuất hiện cùng lúc…

Thanh kiếm xé phá ngực Koba và cắt nát tay Koby.

Máu tuôn như suối….

Koby cười lạnh lùng vươn tay xoa xoa mặt, máu từ tay thấm đuộm gương mặt hắn,
trông vô cùng dữ tợn và đáng sợ.

“Không làm gì được mày sao ?”

Hắn cười bễ nghễ, không xem ai ra gì.

“Koby~~~~~” Alvida thấy cảnh này, thét lớn, nóng lòng chạy đến hỗ trợ.

“Đừng hòng!” Buttler kịp thời ngăn cản.

………………………………………….

“Mày….”

Koba cúi đầu nhìn vết cắt không ngừng rướm máu trên ngực, nhất thời không nói
được lời nào.

“…”

“Đã rất lâu chưa có ai làm tao bị thương…. Mày làm tao thấy hứng thú đấy.”

Gã cũng cười, cười một cách kỳ lạ, dưới ánh lửa trông chẳng khác nào một con
quỷ.

Trầm mặc vài giây, Koba động………

Kiếm trong tay gã bén nhọn, nhẹ nhàng xé rách không khí lướt tới.

Koby hai mắt ngưng lại, giương kiếm sẵn sàng đón đỡ.

Sau đó……

Tên tóc hồng xoay người bỏ chạy…......

“….”

Koba một kiếm chém vào hư không, gương mặt trong phút chốc ngốc trệ.

Mà chỉ một thoáng này, Koby đã lao đến chỗ Alvida.

“Cút sang một bên!!!”

Gầm lớn một tiếng, Koby mạnh mẽ chém thẳng về phía Buttler.

Gã “Cự Phủ” bản năng chiến đấu trỗi dậy, xoay người đón đỡ.

Nhưng cách đánh không hoa mỹ của gã đối đầu với Koby chỉ có thể bị ngược.

Chỉ vài chiêu, Buttler trên người đã nhuộm máu, sau đó oanh oanh liệt liệt bị
đánh văng sang một bên.

“Mau chạy!!!”

Koby mặc kệ gã, vội phóng tới nắm tay Alvida lôi đi.

Koba bị đám lâu la đông nghìn nghịt chặn đường đến trễ một bước, thấy Koby lần
nữa lẩn vào dòng người, gã lạnh lẽo ra lệnh

“Bắn phá thuyền của chúng, toàn bộ tản ra bao vây khắp hòn đảo.”

“Vâng!!!!!”

Đám hải tặc rối loạn lập tức sợ hãi ổn định, tất cả nhanh chóng y lệnh thực
hiện.

Ầm!!! Ầm!!! Ầm!!!

Hàng chục chiến hạm đồng loạt khai hoả, hàng trăm hàng ngàn đạn pháo vô tình
lao tới “Miss Love Duck”.

Con thuyền yếu ớt bất lực bị bắn tan nát.

“Không được!!!” Alvida hai mắt căng muốn nứt, tức giận gầm lên.

Tuy sống với chiếc thuyền này không lâu nhưng đó là cả tâm huyết của cô ta,
hiện tại bị người tàn nhẫn phá cảm giác vô cùng đau đớn.

“Alvida, chạy mau.” Koby nắm chặt tay đối phương lôi đi.

Cảm nhận máu nhuộm nóng hổi tay mình, Alvida thoáng lấy lại tinh thần, tràn
ngập thù hận bỏ trốn.

………………….


One Piece Trọng Sinh Thành Koby - Chương #25