Một Tháng


Người đăng: dtuan802

“Alvida!!! Yuki!!! Ume!!! Cuối cùng cũng gặp lại các cô!!!”

“Cút!!!”

Koby bị tàn nhẫn đá văng sang một bên, âm thầm nức nở.

Alvida bất khả tư nghị nhìn hắn, thật sự là khác biệt một trời một vực.

Lúc trước Koby lùn tịt, mặt ngờ nghệch, thân thể gầy còm yếu ớt. Còn Koby hiện
tại, cao hơn mét tám, trông khá điển trai, trên trán đeo một cái băng màu, tạo
hình tương tự như trong nguyên tác.

Đây là Koby cố tình.

“Hắn uống thuốc kích thích à ?” Yuki không chắc chắn nói.

“Được rồi!” Joe vỗ tay một cái kéo lại sự chú ý của họ “Đến lúc các cô cậu
phải đi rồi.”

“Không cần ông phải nhắc.” Alvida bĩu môi.

“Đi thôi, đến chỗ tàu của các cậu.” Shoka lạnh nhạt chen ngang.

Một đoàn sáu người nối đuôi nhau đi về hướng bờ biển. Koby ủ rũ lết thết theo
sau, vốn tưởng một tháng không gặp sẽ có cảnh tượng ôm nhau thắm thiết, ai ngờ
lại ảm đạm như vây.

Đứng bên cạnh “Miss Love Duck” đệ nhị, Koby lấy lại tinh thần, tự tin cười
hướng về Joe nói

“Cảm ơn ông.”

“Mau cút đi.” Joe lạnh nhạt.

“Tạm biệt.”

Koby dứt lời liền nhảy lên thuyền.

“Mau giăng buồm ra khơi nào!!!” Alvida tràn đầy khí thế hô to.

“Xuất phát!!!” Koby hưởng ứng nhiệt tình.

Nhưng sau đó hắn cảm giác có chút không đúng, định thần nhìn lại, Koby lúng
túng đối mặt với ba đôi mắt nhìn mình chằm chằm.

“Tôi làm gì sai à ?”

“Nhổ neo, chèo ra biển đi, còn đợi gì nữa ?” Alvida trán nổi gân xanh, suýt
chút nữa vung chuỳ.

“Lại là tôi sao!!!” Koby ầm ĩ kháng nghị, nhưng sau đó vẫn bắt tay vào công
việc. Trên con thuyền này hắn không có quyền lên tiếng.

Nhìn chiếc thuyền dần dần đi xa, Joe mỉm cười nói với Shoka

“Cảm thấy có hi vọng chưa….”

Shoka hừ lạnh một tiếng rồi xoay người đi

“Chẳng có hi vọng gì cả.”

“Dối lòng.” Joe cười nhạt lắc đầu.

“Ngài Shoka, Koba gọi đến!!!” Một tên dân làng hấp tấp chạy đến.

“Có chuyện gì ?” Shoka ngưng mắt hỏi.

“Một chiến hạm của chúng đang tiến đến đảo chúng ta, Koba kêu chúng ta phải
tiếp tế cho chúng.”

“Vậy sao....” Shoka nhìn chiếc thuyền đang dần khuất bóng lầm bầm.

……………………………………………

“Alvida, hướng mười một giờ có một chiếc thuyền!!!” Koby đứng trên khoang quan
sát hô to.

Yuki chạy khỏi buồng lái, cầm ống nhòm quan sát rồi cười lạnh nói

“Là bọn Koba.”

“Tốt, đã đến lúc thử nghiệm thành quả một tháng này rồi.” Alvida vung vẩy
chuỳ, tràn đầy chiến ý quát.

“Koby, cậu quyết định thế nào ?” Ume đột nhiên chuyển mắt hỏi.

Lần trước không nghe lời tên này suýt chút nữa toàn diệt. Ít nhiều cũng có
chút lỗi nên ba người lần này lựa chọn theo ý kiến của hắn.

Koby vọng mắt nhìn ra xa hồi lâu rồi nhoẻn miệng cười

“Giết!!!”

…………………………………………………..

“Thuyền trưởng, có một chiếc thuyền đang đến gần chúng ta.” Một tên hải tặc
vội vã bẩm báo.

Thuyền trưởng là một gã tóc đen, trên má trái bắt chéo hai vết sẹo, trông
tướng mạo vô cùng hung ác.

“Là hải quân sao.”

“Không có cờ hiệu, có lẽ là thuyền buôn.”

Tên thuyền trưởng cười lạnh rồi thốt

“Cướp sạch!”

“Vâng!”

“Thuyền trưởng, chiếc thuyền kia đâm thẳng vào chúng ta.” Một tên hải tặc khác
gấp gáp chạy đến.

Ầm!!!

Hắn vừa dứt lời, chiến hạm của chúng bị va chạm mạnh lắc lư liên tục.

“Kẻ địch tấn công!!!” Vài tên hải tặc ở mạn thuyền hô lớn.

Nhưng nối theo từng tiếng cảnh báo là tiếng hét thảm.

Bốn người Koby lần lượt xông lên, tựa như tử thần không ngừng gặt hái mạng
sống của chúng.

“Xông lên, giết chết chúng!” Tên thuyền trưởng không ngừng gào thét, nhưng bọn
hải tặc bị bốn người kia giết đến choáng váng, lũ lượt chạy tán loạn.

“Cút hết ra.” Gã tức giận đẩy vài tên hải tặc sang một bên rồi rút kiếm đứng
đối diện Koby.

“Bọn mày có biết đang trêu chọc đến ai không. Tao là đội trưởng chiến hạm sáu
của…..”

Bộp!

Lời còn chưa dứt, một cột máu bắn ra như suối từ cái xác không đầu của hắn.
Còn cái đầu nọ hiện tại đang nằm long lóc trên sàn tàu.

Cạch!

Koby hai mắt lạnh lẽo đến tột cùng, vừa tra kiếm vào vỏ vừa nói

“Tao không cần biết mày là ai, hôm nay đừng hòng chạy thoát.”

Cả chiếc chiến hạm lâm vào yên tĩnh, một giây sau, bọn hải tặc tán loạn gào
thét.

“Mau chạy đi!”

Bốn người Koby cười lạnh một tiếng rồi đồng loạt vung kiếm truy sát. Bọn hải
tặc bây giờ không còn bất kỳ sự phản kháng nào, tuỳ ý bọn họ giết đến máu chảy
thành sông.

Nhìn con thuyền nhuộm đỏ, Koby không một chút rung động nào. Ngược lại, ba
người Alvida cực kỳ ngạc nhiên nhìn hắn.

“Về thôi.”

Koby tuỳ ý vứt vài mồi lửa khắp tàu rồi quay về Miss Love Duck.

Chiến hạm khổng lồ dễ dàng bốc cháy, nhìn từ xa như một ngọn đuốc khổng lồ
giữa biển.

“Hiện tại hi vọng trở lại rồi chứ.” Joe ngồi trên bờ cười lớn nói.

Shoka lựa chọn trầm mặc.

“Ngài Shoka, Koba lại gọi đến bảo chúng bị tập kích.” Một tên dân làng lại
chạy tới, cực kỳ rung động nhìn chiến hạm bị đốt ngoài xa.

Không chỉ hắn, hàng ngàn người trên đảo lúc này đều rung động nhìn về phương
xa.

“Nói với hắn chúng ta sẽ hỗ trợ.”

Dứt lời, Shoka không để tên dân làng đáp, lần nữa nói

“Kêu toàn đảo hôm nay mở tiệc ăn mừng.”

“Sao ạ ?” Tên dân làng tưởng mình nghe lầm, kinh ngạc hỏi, nhưng sau đó hắn
trợn mắt nhìn Shoka cười lớn.

…………………………………………………….

“Koby, giờ chúng ta đi đâu.”

Koby vọng mắt nhìn đại dương mênh mông, một cảm giác hào hùng lan toả toàn
thân, hắn rất muốn gào to “Thẳng tiến Tân Thế Giới”, nhưng điều này là không
thiết thực.

Nghĩ một lúc, Koby nói

“Được rồi, căn cứ lớn nhất của Koba ở gần đây là đâu.”

Yuki lật bản đồ ngồi quan sát hồi lâu rồi đáp

“Là đảo Chinza, tên Chinza chiếm lĩnh đảo này rồi đổi theo tên hắn.”

“Chinza sao ?” Alvida cười lạnh, nhẹ liếm đôi môi đỏ mọng.

“Quyết định vậy đi, lần này chúng ta phải cho bọn Koba nếm mùi đau khổ.” Koby
cười lớn.

……………………………………………………

“Ngài Chinza, chiếc thuyền tấn công băng chúng ta đang tiến đến đây.” Một tên
hải tặc chạy đến bẩm báo.

Chinza đứng giữa phố, chân giẫm trên đầu một tên thanh niên, xung quanh gã ba
người khác nằm yên không rõ sống chết.

Gã cười lạnh một tiếng rồi nói

“Xác định điểm chúng cập bờ, điều động toàn bộ người trên đảo đánh chặn.”

…………………………………………………….

“Cái quái gì thế này!!!” Koby trợn mắt nhìn chi chít người không đếm xuể đứng
kín bờ biển.

“Xem ra chúng đã bắt được hành tung của chúng ta.” Ume đột nhiên bước đến bên
cạnh hắn, khẽ rút kiếm nói.

“Đến đầy đủ cả tốt, một mẻ bắt hết.” Yuki hừng hực khí thế.

“Chinza giao cho tôi.” Alvida nghiêng mắt nhìn bờ biển.

Cội nguồn rắc rối hoàn toàn do tên này gây ra, Alvida tuyệt đối phải tự tay
tiêu diệt tên này.

Bốn người còn đang bàn tính tràn đầy khí thế, đột nhiên phía trước xuất hiện
chi chít điểm đen.

Sau đó….

Ầm!!! Ầm!!! Ầm!!!

Đạn pháo mạnh mẽ oanh tạc bốn phía, Koby luống cuống điều khiển tàu trái tránh
phải né.

“Bắn pháo phản kích!” Alvida ra lệnh.

Trên boong tàu có một khẩu pháo lớn có thể công kích bốn phía, còn nếu muốn
tổng lực tấn công phải xoay một bên mạn tàu sang, như vậy sẽ ảnh hưởng việc di
chuyển nên hiện tại chỉ có khẩu pháo lớn kia là dùng được.

Một quả pháo dù lớn cũng chẳng thể so với hàng trăm quả pháo khác….

“Chuyện vặt.” Yuki khinh bỉ cười một tiếng rồi rút kiếm chém nát vài quả pháo
giữa không trung.

“Tốt lắm, tiến lên.” Koby cố gắng điều khiển tàu, đồng thời vui vẻ hô to.

……………………………………………..

Trên bờ.

“Ngài Chinza, chúng chẳng hề hấn gì cả.” Bọn hải tặc lo sợ bẩm báo.

“Chúng ta có nên điều động chiến hạm đến không ?”

Chinza nhíu mày, những kẻ trên chiếc thuyền nọ thực lực rất mạnh, nếu đối đầu
trên biển sợ rằng sẽ lặp lại cảnh tượng của chiến hạm ở gần đảo Hainan.

Dù sao chiến đấu trên thuyền rất khó dựa vào số đông để thủ thắng.

“Tăng mạnh bắn phá, chuẩn bị súng, chúng đến gần tự do khai hoả.”

Miss Love Duck ầm ầm tiến đến gần bờ.

Còn cách trăm mét, ba người Alvida hung thần ác sát nhảy bắn lên, trực tiếp bỏ
thuyền tấn công.

“Này này, các cô phải từ từ chứ.” Koby quýnh lên gọi to.

Đáng lẽ hắn phải là người xung phong mới đúng chứ, hiện tại lại bị buộc với
con thuyền này. Đã vậy họ đi hết ai chống lại đạn pháo ?

Koby lo có lẽ hơi thừa, ba người kia tựa như ba cái máy quét, trong phút chốc
đập nát trận hình kẻ địch.

Đặc biệt là Alvida, thanh chuỳ khổng lồ như một cây lưỡi hái, vụt một cái hàng
chục người táng mạng.

“Ngài Chinza, kẻ địch quá mạnh.”

“Khốn kiếp, lại là bọn chúng.” Chinza nghiến răng nghiến lợi khoá chặt Alvida.

Căm tức một hồi, hai mắt gã dần chuyển thành tham lam rồi cười đểu giả cầm
kiếm nhảy vào chiến trường.

Hắn vừa xuất hiện, Alvida lập tức lao đến.

Chinza còn định hăm doạ vài câu, nhưng thanh chuỳ sắt đã giành trước đón tiếp
hắn.

“Con điếm!” Chinza tức giận mắng, đồng thời vung kiếm đón đỡ.

Rắc!!!!

Theo một tiếng gãy lanh lảnh, kiếm của gã trực tiếp bị đập nát bấy. Thế chuỳ
không vì đó mà dừng, thừa thắng xông lên đập thẳng vào người Chinza.

Dựa vào kỹ năng chiến đấu của bản thân, gã miễn cưỡng bảo tồn được mạng sống,
nhưng vẫn bị một chiêu này đánh trọng thương, chỉ sợ không ít xương đã bị gãy.

“Mau cứu thuyền trưởng!!!”

Vài tên thân tín thấy tình thế không ổn vội lao lên cứu.

Số lượng quá đông, Alvida vướng tay vướng chân không thể truy kích được.
Chinza bị một chiêu vừa rồi đánh đến hoảng, vội vàng thừa cơ bỏ chạy.

Thủ lĩnh trốn thoát, bọn hải tặc không dám chống đỡ, vội vàng chạy tứ tán.

Alvida, Yuki và Ume quyết không tha, một mực truy sát phía sau.

……………………………………………….

Koby hì hục hồi lâu mới đưa tàu neo vào bờ. Nhìn bốn phía vắng lặng, hắn chán
nản thở dài.

“Chẳng biết nhường nhịn nhau gì cả.”

Càu nhàu một câu, Koby lập tức có việc làm.

Hàng trăm khẩu pháo, hàng ngàn súng ống, đao kiếm, tất cả thứ này trong mắt
hắn đều là tiền.

Chỉ nói đến pháo, một khẩu dao động khoảng từ vài chục đến vài trăm ngàn Beri,
nếu gom hết chúng lại cũng kiếm được vài triệu, đây là một khoản tiền cực kỳ
kếch xù, đó là chưa kể đến đạn pháo.

Miss Love Duck xem như một chiếc thuyền tầm trung, không gian rộng rãi lại chỉ
có bốn người, không gom về cũng phí.

“Phải biết tận dụng mọi cơ hội kiếm tiền.” Koby tự nhủ một câu rồi hì hục gom
đồ.


One Piece Trọng Sinh Thành Koby - Chương #17