Kỳ Lạ


Người đăng: dtuan802

“Thật kỳ lạ ?” Alvida vừa nhìn xung quanh vừa nghi hoặc lẩm bẩm.

“Kỳ lạ thật…” Yuki nói theo.

Kỳ lạ ở đây theo nghĩa đen, bất cứ ai cũng cảm giác được.

Theo lý thuyết, những nơi Koba chiếm lĩnh đáng lẽ phải lụi tàn đổ nát. Nhưng ở
cái đảo này lại khác, người dân sống tường hoà, ai nấy đều vui vẻ hạnh phúc.

Buôn bán, hội họp, nơi đây hoàn toàn không có bất kỳ không khí sợ hãi hay căng
thẳng nào. Nếu không phải khắp nơi treo đầy cờ hải tặc Koba thì Alvida đã nghi
ngờ Yuki chỉ dẫn sai lầm.

Vốn còn tưởng cảnh tượng này chỉ là giả tạo, nhưng họ đã đi mấy ngôi làng rồi
vẫn chẳng khác là bao.

“Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra ?” Yuki ngơ ngác nói. Chẳng lẽ từ trước đến
giờ cô ta đã hiểu nhầm, hải tặc Koba lại là người tốt ?

Không!

Yuki dứt khoát phủ nhận, những gì cô ta đã trải qua khẳng định điều này không
bao giờ xảy ra.

Nghĩ nát óc vẫn không hiểu nổi, Yuki dần dần tức giận, tay chậm rãi nắm chặt
kiếm.

Cạch!

Ume giữ tay chị mình lại, đồng thời khẽ lắc đầu.

“Đừng xung động.” Alvida liếc nhìn hai người họ rồi nhẹ giọng nhắc nhở.

“Alvida, hình như chúng ta đang bị bao vây thì phải.” Koby vừa khẽ gọi vừa
nhìn xung quanh.

Sự chú ý của ba cô gái trong phút chốc trở lại, đồng loạt đề cao cảnh giác.

Bốn phía từ các con hẻm nhỏ dần xuất hiện không ít người trang bị đầy đủ vũ
khí, dân chúng theo đó nhanh chóng lẩn tránh đi mất.

Một con phố rộng lớn trong phút chốc bị bọn chúng tạo thành một vòng vây lên
đến hàng trăm người.

“Hải tặc Koba ?” Alvida nhíu mày hỏi dò.

Một tên dáng vẻ như là đầu lĩnh bước ra cẩn thận đáp

“Thủ lĩnh bọn tôi muốn gặp các cô.”

“Dựa vào cái gì tôi phải gặp hắn.” Alvida cười lạnh.

“Tôi nghĩ các cô hẳn là không muốn gây tổn thương đến người vô tội chứ ?” Tên
đầu lĩnh nói, đồng thời liếc mắt nhìn Yuki, Ume.

Alvida trầm mặc một lúc rồi gật đầu chấp nhận.

Tên đầu lĩnh thở phào một hơi rồi ra hiệu tách ra một con đường nhỏ. Bốn người
Koby chậm rãi đi theo đường đó, hàng trăm tên “hải tặc” giữ nguyên bám sát.

Một mạch đi ra khỏi làng, đến một bìa rừng vắng bọn họ mới dừng lại.

“Shoka ?” Ume sợ hãi bật thốt.

Bốn người Koby trong phút chốc đồng loạt giương vũ khí sẵn sàng chiến đấu,
người trước mắt vô cùng nguy hiểm.

“Tôi đã nói không nên lên đảo rồi mà.” Koby mếu máo.

“Câm Miệng!!!” Ba người còn lại đồng loạt quát, doạ hắn co rụt cổ.

Shoka không nhìn bọn họ, nhẹ phất tay tản hết đám “hải tặc” rồi yên lặng ngồi
đó.

Căng thẳng kéo dài một lúc lâu, không nhịn được nữa, Alvida cảnh giác hỏi dò

“Ông muốn gì ?”

Shoka liếc mắt nhìn một cái rồi hỏi ngược lại

“Cô muốn gì ?”

“Giết sạch hải tặc Koba.” Alvida thẳng thắn trả lời.

“Giết sạch hải tặc Koba ?” Shoka lạnh nhạt lặp lại rồi nói tiếp “Trên đảo này,
hơn năm mươi ngàn mạng người đều là hải tặc Koba.”

“Cô giết hết sao ?”

“Năm… năm mươi ngàn người!” Bốn người bị doạ hoảng.

Đây là một căn cứ lớn sao ? điều này là không thể, cho dù bên cạnh Koba cũng
không có nhiều người như vậy. Bọn chúng không dư tài lực để làm điều đó.

Bình tĩnh một lúc, Alvida lạnh lùng đáp

“Nếu là hải tặc Koba thì….. giết.”

Chữ cuối vừa xuất, cô ta cùng cặp song sinh lập tức tấn công.

Yuki, Ume chia ra hai bên, vung kiếm đánh chặn. Alvida đối đầu trực diện với
Shoka.

Hừ lạnh một tiếng, Shoka vung hai tay đấm sang hai bên đón đỡ. Thanh chuỳ sắt
của Alvida theo đó mạnh mẽ đập vào đầu hắn.

Vù!!!

Công kích của họ dấy lên từng trận bụi mù ngăn cản tầm mắt. Gần nửa phút sau,
Koby mới nhìn rõ được mọi thứ.

Kiếm trên tay cặp song sinh bị Shoka mạnh mẽ đấm nát, còn thanh chuỳ của
Alvida dính chặt vào đầu gã, nhưng dường như không gây ra bất kỳ ảnh hưởng gì.

“Chỉ có vậy mà đòi giết sạch hải tặc Koba sao ?” Shoka ngẩng đầu, dùng đôi mắt
lạnh như băng nhìn Alvida.

“Một lũ ngu ngốc.” Gã nổi điên gầm lên sau đó trở tay đấm văng cặp song sinh,
Alvida may mắn mượn nhờ năng lực Trái Ác Quỷ nên không hề hấn gì.

“Tôi dây dưa hắn, hai người tìm cách tấn công.” Alvida gầm lên rồi xông thẳng
về phía đối phương.

Đã Shoka không gây tổn thương được mình, Alvida cũng chẳng có gì để sợ.

Ume nhanh chân chạy đến đoạt kiếm trong tay Koby rồi quay trở lại tấn công.
Yuki cũng đoạt một khúc cây cứng gần đó tham chiến.

“Chuyện này….” Koby lắp bắp, toàn trường chỉ còn mình hắn rãnh rỗi.

Chiến cục hoàn toàn nghiêng về một phía, cặp song sinh chỉ một chốc đã bị loại
khỏi vòng chiến, không biết sống chết nằm một bên.

Alvida miễn cưỡng gánh chịu được, nhưng nhược điểm của cô ta quá lớn, chỉ đánh
một chốc đã mệt đến run rẩy. Hơn nữa Shoka dường như phát hiện ra phương pháp
gây tổn thương đến Alvida, thường mười chiêu sẽ có một chiêu đánh cô ta hộc
máu.

Nếu cứ tiếp tục thế này ba người kia chắc chắn sẽ bị tươi sống đánh chết.

“Dừng lại đi!!!” Koby như nổi điên gào thét.

Nhưng hiển nhiên, không ai chú ý đến hắn.

“Chết tiệt…” Koby giận dữ mắng. Mắt thấy Alvida lại ói ra một ngụm máu, hắn
điên cuồng gầm lớn

“Mẹ kiếp!! Liều mạng.”

Koby hùng hục lao lên, sau đó vung quyền đấm thẳng vào người Shoka.

Ầm!!!

Shoka không chú ý liền bị đánh văng vào rừng, húc ngã vài thân cây gã mới dừng
lại được.

“Hộc… hộc…” Koby liên tục thở dốc, chân tay do quá căng thẳng mà không ngừng
run rẩy.

“Alvida!” Hắn đột nhiên gầm lớn một tiếng rồi nói “Mau dẫn theo hai người kia
chạy đi.”

Thoáng kinh ngạc một chốc, Alvida liền từ chối

“Cậu là người phải đi mới đúng, nơi đây không cần một kẻ yếu đuối như cậu.”

“Tôi có thể là kẻ yếu đuối….” Koby dần lấy lại bình tĩnh, hai mắt kiên định
nhìn thẳng về phía trước.

“Nhưng tôi không phải kẻ nấp sau phụ nữ!!!”

Ba người còn lại sửng sốt, không ngờ Koby hắn lại dõng dạc nói ra lời này, mặc
dù có chút chẳng ra sao.

Yuki và Ume gượng dậy đi đến bên cạnh Koby, tự tin cười nói

“Bọn tôi cũng không phải kẻ cần đến người khác bảo hộ.”

“Đánh đi, cùng lắm là chết, dù sao cũng có bạn.” Alvida hào hứng cười lớn.

Koby kinh ngạc nhìn bọn họ, vốn còn muốn khuyên nhủ, nhưng lúc này Shoka đã
bước ra khỏi rừng.

“Nhãi ranh.”

“Ngu Ngốc.”

“Không biết suy nghĩ.”

“Bọn mày chẳng biết cái quái gì cả!!!” Shoka liên tục mắng rồi gầm lớn.

“Không biết gì ?” Yuki khinh bỉ cười “Một kẻ như ông thì có tư cách gì nói
điều đó.”

“Tao không biết gì ?” Shoka giận quá hoá cười.

Vừa dứt lời, gã lại trở mình tiến công.

“Đừng hòng.” Koby dũng mãnh lao lên đón đầu, một kích vừa rồi khiến lòng tin
hắn dâng đến mức cực cao.

“Yếu đuối.” Shoka dễ dàng tránh thoát rồi mạnh mẽ đấm vào mặt đối thủ.

Koby trúng trọng kích, tựa như một quả pháo bay vút sang một bên.

Shoka còn định truy kích thì bị ba người kia cản lại.

“Đau quá!!” Koby rên một tiếng rồi đứng dậy tiếp tục lao lên.

Rất nhanh hắn lại bị đấm bay.

Tiếp sau đó Koby lại lao lên.

Lao lên rồi lại bị đánh bay, bị đánh bay rồi lại lao lên, việc này cứ thế lặp
lại không dừng.

Ba người Alvida đã sớm nằm gục một bên.

Shoka khẽ nhướng mày lần nữa đấm bay Koby rồi phiền muộn quát

“Tao còn phải đánh mày bao nhiêu lần nữa mới kết thúc hả!!!”

Koby gượng dậy lau vết máu dính đầy trên mặt rồi khẽ cười

“Chừng nào tôi chết.”

Dứt lời hắn lại xông lên.

Cơ mặt Shoka khẽ giật vài cái rồi nghiến răng vung tay trực diện đối chọi với
Koby.

Ầm!!!

Hai nắm tay một lớn một bé mạnh mẽ va vào nhau, ngay sau đó, song phương đều
văng ngược ra ngoài.

Shoka nhanh chóng bật dậy, nhưng sau đó gã kinh ngạc lau vết máu trên khoé
miệng.

“Bị thương sao ?”

“Thế nào, dễ chịu chứ.” Koby dựa trên một thân cây, cười lớn châm chọc.

Hắn đã không cách nào đứng dậy nổi nữa.

“Tôi xin lỗi, tôi không cố được nữa.” Cười một lúc, Koby ảm đạm cúi đầu.

“Cậu đã làm rất tốt.” Alvida an ủi.

“Tôi rút lại danh hiệu kẻ yếu đuối của cậu.” Yuki cười trêu chọc.

“Có lẽ lúc đầu chúng ta không nên đến nơi này.” Ume thở dài.

“Thật sự rất cảm động.” Shoka lạnh nhạt ngắt lời “Nhưng cũng chỉ đến thế mà
thôi.”

Gã đi thẳng đến rồi đứng trước mặt Koby, từ trên cao bình thản nhìn xuống.

“Giết đi, dù sao cũng chết một lần rồi, chết lần nữa cũng chẳng sao.” Koby
không cảm xúc đáp một câu rồi nhắm mắt lại.

Shoka sâu sắc nhìn hắn một cái rồi vung tay đấm xuống.

Bộp!!!

Một tiếng trầm muộn vang lên, Koby không cảm giác được gì liền nghi hoặc mở
mắt.

Nắm đấm của Shoka đã bị một người ngăn cản.

“Ông là…. Joe.” Koby kinh ngạc bật thốt, kéo sự chú ý của ba cô gái kia lại
đây.

“Ông đến đây làm gì ?” Shoka con ngươi co rụt lại hỏi.

“Việc này đến đây là đủ rồi.” Joe nhìn thẳng đối phương, lạnh nhạt nói.

“Những kẻ chỉ biết gây rắc rối như chúng tốt nhất không nên tồn tại.” Shoka
giận dữ đáp lại.

“Cậu vốn dĩ cũng là một tên chỉ biết gây rắc rối.” Joe quát lớn ngắt lời.

Shoka ngây người một lúc rồi nói

“Tôi sẽ không để bất cứ kẻ nào phá nát sự yên bình này.”

“Yên bình ?” Joe khinh bỉ cười “Shoka, đã đến lúc đối diện với sự thật. Cũng
đã đến lúc phải thay đổi.”

“Thay đổi sao ?” Shoka lẩm bẩm rồi nhìn bốn người Koby hỏi “Dựa vào bốn người
này ?”

“Ý chí của người dân đã bị mài mòn, bọn họ có thể thay đổi điều đó.” Joe khẳng
định.

Hai gã to con căng mắt đối mặt nhau…..

P/s: Xin lỗi mọi người, bão vô không gây thiệt hại gì nhưng làm mình bệnh nằm
liệt một chỗ không đăng chương được. Thành thật xin lỗi....


One Piece Trọng Sinh Thành Koby - Chương #15