14 : Thuê ?


Trong một quán rượu trung tâm thành phố Logue Town, Tokeru đang cùng
Yuba ngồi nói chuyện phiếm. Quán rượu này cũng coi như có lịch sử
lâu đời, vị trí đẹp, gần trụ sở Hải Quân, rất ít hải tặc dám làm
bừa ở nơi này.

Các loại rượu ở đây thật sự rất phong phú, kể cả các loại rượu
quý hiếm. Tuy nhiên đa số người vẫn thường uống rượu Rum hay Sake, dù
sao cũng có giá cả rẻ hơn nhiều. Ông chủ tại đây cũng là người
nhiệt tình, tại Logue Town rất có danh tiếng.

Quán rượu này không chỉ có đồ uống ngon, cũng là nơi thu thập tình
báo khá tốt, ông chủ cũng thường xuyên đổi mới những tấm truy nã
mới nhất. Ở đây nhiều người, không ít là hải tặc, cũng có không ít
hải quân xuất hiện quanh đây thu thập tình báo.

Cũng không phải hải tặc nào cũng có truy nã, hải quân cũng không
thể dựa vào bề ngoài hung hãn để bắt người ? Nhũng hải tặc dạng
này khi bị bắt, sẽ được cho đi ‘cải tạo’, sau khi thả ra lại tiếp
tục làm hải tặc, vừa mất công lại vừa tốn tiền. Cho nên hải quân
đối với những tên hải tặc kiểu này không có hứng thú.

Tokeru cũng mở Haki quan sát lắng nghe các loại thông tin trao đổi
giữa các hải tặc, cũng không có thu hoạch được gì hữu ích. Cầm lên
chén rượu uống một chút rồi mở miệng :

“ Yuba, gần đây có khu vực nào trống trải, giao thông thuận tiện, ừm…
gần bến cảng lại càng tốt”.

“Địa điểm có không ít nhưng thường thì rất đắt, senpai nếu tìm nhà
ở thì tôi cũng biết mấy khu vực rẻ, đẹp “

“Ta định mở tiệm rèn, vị trí tốt một chút cho dễ đi lại, nếu có
thể thì tìm một khu vực xây dựng phòng ở sẵn thì tốt hơn”.

“Senpai, ta biết một chỗ, trước kia là một tiệm rèn cũ, chủ nhân
nghe nói ra biển làm hải tặc, điều kiện phù hợp “.

“Tốt rồi, lát nữa mình đi xem, giờ uống rượu đi “.

Tokeru cũng không nói nữa, tại Logue Town này Tokeru không quen biết
nhiều người, trên thuyền cũng coi như thân thiết với Yuba và Francis.
Francis làm quản lí thương hội, rất bận rộn, có việc gì đành phải
nhờ vào Yuba, mặc dù tên này hơi thần kinh một chút.

Liếc mắt nhìn sang bên, Yuba tên này đang nhìn chăm chú vào cô gái
đang khuân đồ tại quán rượu. Cô gái này mặt mũi cũng coi như sáng
sủa, tuy nhiên hơi cao lớn thô kệch một chút. Tokeru vỗ vai Yuba :

“Sao, yêu rồi hả “.

“Sao.. sao có thể có chuyện đó, dù Milla rất xinh đẹp nhưng ta tuyệt
đối không phải là người chỉ đánh giá vẻ ngoài “.

Yuba mặt mũi đỏ bừng bừng hoảng loạn.

Tokeru cũng buồn cười. Dù bộ dáng cô nàng không tệ nhưng còn không
thể gọi là xinh đẹp, thêm nữa bộ dạng nói dối thô thiển như vậy mà
cũng đòi lừa ta ?…

“Ồ vậy tính cách nàng ra sao ? “.

“Cái này, nàng xinh đẹp như vậy, tính cách chắc chắn rất tốt “.

Vậy còn dám nói không chỉ đánh giá vẻ ngoài … Tokeru nhổ nước bọt.

Không biết Robin chan của ta ở đâu a, Hancock lớn hơn Robin 2 tuối có
lẽ bây giờ vẫn bị bắt làm nô lệ. Bây giờ là cuối năm 1507, năm sau
Tiger về đảo người cá, tiếp theo 1 năm sẽ leo lên Red Line giải cứu nô
lệ, sau đó 2 năm thì Tiger sẽ chết.

Nếu khi đó có khả năng, trợ giúp một chút cũng không phải không
thể. Dù sao Tokeru cũng tương đối ưa thích nhân vật F.Tiger này.

Muốn mạnh hơn, phải kiếm được tiền để kích hoạt vòng quay, thêm nữa
tích cực chiếm được các hộp quà. Trụ sở Hải Quân Logue Town cũng
có hộp quà, đã xuất hiện từ lâu và cũng không có dấu hiệu di
chuyển hay mất đi.

Vừa nãy Tokeru cũng suýt nữa muốn lao vào bên trong trụ sở để lấy
hộp quà, rất may cũng kiềm chế được. Bây giờ mà Tokeru dám xông vào
trụ sở Hải Quân, chắc chắn sẽ bị truy nã, khi đó Tokeru sẽ rất khó
triển khai kế hoạch sau này. Làm như vậy rất không thông minh.

Như vậy chỉ có thể lén vào…. Hoặc là trực tiếp đi vào. Tokeru bắt
đầu suy tính.

Uống thêm mấy cốc rượu, Tokeru cũng đứng lên tính tiền rồi ra khỏi
quán. Yuba rất nhanh dẫn Tokeru đến một khu vực trống trải hơn. Theo
lời Yuba, đây là một xưởng rèn cũ, Tokeru cũng bước chân vào quan
sát, khu vực này cũng khá rộng, khoảng 1000 mét vuông, xây tường bao
quanh.

Ở giữa miếng đất có một số công trình kiến trúc. Đầu tiên là khu
phòng ở, kiến trúc truyền thống Nhật Bản, có thể ở được. Khu vực
lò nung có mái che, đơn sơ một chút nhưng thông gió không tệ.

Khu vực tạo khuôn đúc, khu vực mài cũng ở gần bên cạnh, giếng nước
ở rất gần, cũng có cả hố sâu để đổ rác thải, chứa đầy xỉ than,
hỗn hợp quặng bị lỗi thải ra.

Hiển nhiên đây không phải là một xưởng rèn kiếm, theo Tokeru, đây là
một xưởng rèn công cụ lao động bình thường, dao, rìu chặt củi các
loại.

Tokeru cũng coi như hài lòng với khu vực này, sửa sang một chút là
có thể rèn kiếm. Khối lượng công trình cũng không lớn lắm, có lẽ
cũng mất khoảng 5 – 7 ngày là xong.

Đang suy nghĩ thì cửa mở, một lão già đi từ ngoài vào. Ông lão hơi
dừng một chút, nhìn Tokeru, đề phòng hỏi :

“Cậu là ai ? “.

Yuba lập tức chạy đến mở miệng giới thiệu :

“Shiki bác trai, cháu là Yuba đây, là thế này, đây là Tokeru senpai,
anh ấy đang muốn mở một tiệm rèn “.

“Tokeru senpai, đây là chủ nhân mảnh đất này, Shiki bác trai, bác ấy
là thợ kim hoàn nổi tiếng nhất tại Logue Town này “.

Vị Shiki bác trai này nghe thấy Tokeru muốn mở tiệm rèn, lập tức 2
mắt sáng lên. Nhiệt tình chào mời :

“Tokeru phải không, cậu muốn mua khu vực này làm tiệm rèn tuyệt đối
là sáng suốt, nơi này gần bến cảng, cũng gần mặt đường lớn, kiến
trúc đầy đủ, có thể ở tại tiệm, tuyệt đối là khu vực tuyệt vời
“.

“Shiki bác trai, khu vực này rất tốt, ta cũng có ý định sẽ mở tiệm
rèn ở đây, giá của mảnh đất này là bao nhiêu “.

“Không nói dối cậu, miếng đất này rộng hơn 1000 mét vuông, địa thế
lại đẹp nên ta muốn 8 triệu Belly “.

“8 triệu ! xem ra không thể dùng miếng đất này rồi, tôi chỉ có 6
triệu belly, không đủ tiền “.

Tokeru tiếc nuối nói. Đổi được tiền thưởng từ Hải Quân, Tokerru chỉ
có 6 triệu Belly, nếu không phải muốn mở một tiệm rèn thì Tokeru đã
dung nó để quay thưởng luôn rồi. Cho dù vòng quay đồng có chút không
đáng tin cậy nhưng lần trước Tokeru cũng có được ‘nước mắt thủy
thần ‘ thật sự là vô cùng tốt.

Shiki cũng thở dài, không phải là hắn hét giá mà là cái giá này
tuyệt đối là giới hạn cho phép, không thể giảm hơn nữa. Mảnh đất
này đẹp thật tuy nhiên lại quá rộng, đa số các thương nhân vừa và
nhỏ đều không cần khu vực lớn như vậy. Trong khi đó các thương nhân
có tiền lại kiêng kỵ vì chủ nhân cũ đã đi làm hải tặc. Chính vì
vậy khu đất này đã lâu không có ai hỏi mua.

Shiki cũng không muốn chia nhỏ khu đất ra để bán bởi vì kiến trúc
dùng tương đối tốt, phá đi rất phí. Hôm nay mới có một người khách
hàng lại không đủ tiền để mua, chẳng lẽ lại phải đập đi bán từng
phần một ?

Yuba nhìn hai người thở ngắn than dài, mở miệng nói nhỏ :

“Không mua được thì thuê a “.

Tokeru cùng Shiki đều nghệt mặt ra nhìn Yuba, ngớ ra một chút mới mở
miệng cười to :

“Ha ha, đúng, không mua được thì thuê “.

Tokeru thật sự nghi ngờ trí thông minh của mình, lần trước không hiểu
Chiêm Tinh Quyết, lần này thậm chí còn không bằng tên thần kinh Yuba.

So với Tokeru, Shiki còn buồn bực hơn, sáu mươi năm bươn trải mới có
cơ nghiệp như hôm nay, vậy mà không nghĩ ra được vấn đề thương nghiệp
căn bản. Nên nhớ, mười năm đầu dựng nghiệp, hắn làm gì cũng phải
thuê : thuê cửa hàng, thuê chỗ ở, thuê xưởng a.

Tokeru cùng Shiki đều nhìn về phía Yuba, ánh mắt đầy tán thưởng, tên
này không tệ a. Yuba giật mình, chợt nghĩ đến cái gì đó, sợ sệt
lắp bắp :

“Ừm… ta đã có người thích rồi… nên… “.

Tokeru cùng Shiki khó chịu bay lên đá cho tên dở hơi này một cái rồi
mới bắt đầu thương lượng việc thuê khu đất. Rất nhanh, tiền thuê được
bàn bạc xong, Tokeru sẽ trả 600.000 Belly cho 1 năm thuê khu đất này,
trong 1 năm Tokeru có quyền được ưu tiên gia hạn tiền thuê và có thể
mua đứt.

Tokeru cũng có chút thoải mái, thuê cái khu vực này tuyệt đối là
hợp lí, thứ nhất là hắn cũng chưa chắc chắn mình sẽ làm ăn được,
đến lúc đó di chuyển địa điểm lại phải bán đi. Thứ hai là Tokeru
cũng không có ý định ở lại Logue Town quá lâu, dù sao để trở thành
một thợ rèn kiếm vang danh biển cả, hắn sẽ tốn thời gian rất lâu
nếu cứ mãi ở biển Đông. Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất là
Tokeru cũng muốn được rong thuyền ra khơi.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #14