13 : Trụ Sở Hải Quân


Tokeru cũng nhiệt tình tham gia tiệc tùng, trải qua mấy tháng tu
hành, 2 tuần đi biển, bây giò Tokeru cũng đến được địa danh nổi
tiếng đầu tiên trong One Piece. Càng hưng phấn hơn là tại Logue Town
Tokeru có thể phát triển một chút rồi đi Đại Hải Trình a.

“Uống, anh em “.

Tokeru hào hứng cười to, nụ cười sáng chói làm không khí nhiệt tình
nhảy lên, mọi người đều hòa vào cuộc vui, tiếng ca hát nhảy múa
lối dài không dứt.

Không thể không nói, thịt của Seaking ăn rất ngon, nướng qua một hút
cũng đủ dậy mùi, ăn thịt Seaking, uống rượu Rum cơ bản là phối hợp
hoàn hảo.

Tiệc tùng ca múa đến tận nửa đêm mới kết thúc, Tokeru cũng có chút
say, nawmg luôn trên boong tầu ngủ. Đám thuyền viên cũng say nằm đầy
trên boong tàu, tiệc tùng rượu bia cơ bản là quá thoải mái.

Tên dở hơi Yuba tửu lượng cũng không tệ, bây giờ đang ngồi hớn hở
đếm tiền thuê. Logue Town cũng là quê hương của hắn, ngày mai coi như
về nhà. Tokeru cũng đến gần bắt chuyện.

“ Có ý định ra khơi nữa hay không ? “

“Là Tokeru senpai à, sau này tôi sẽ không làm bảo vệ nữa, đây là lần
đi cuối cùng “.

“Sau này định làm gì ? “

“Cũng chưa rõ, có thể khuân vác, làm ngư dân, làm công cho người ta.
Kiếm được tiền thì lấy vợ sinh con ”.

“ Có đối tượng không ? “.

“Đương nhiên rồi senpai, dù sao dáng dấp của ta cũng không tệ “.

Không tệ con mẹ ngươi…Tokeru chán nản lắc đầu, tự sướng vừa phải
thôi chứ.

Trầm ngâm một chút, Tokeru hỏi :

“Yuba… cậu có chứng kiến Roger bị hành hình không ? “

“Có, 7 năm trước, sự kiện lớn mở ra Đại Hải Tặc thời đại “.

“Ồ, vậy ngươi có hứng thú ra biển tìm One Piece không ? “.

“Không nói dối Senpai, ta đã từng ra biển “.

Yuba ánh mắt tràn ngập xa xăm hồi ức. Tokeru giật mình, chẳng lẽ tên
này cũng là một người đàn ông có ‘cố sự ‘ hay sao ?

Yuba lặng lẽ một lúc mới mở miệng

“7 năm trước, sau khi trứng kiến cái chết của Vua hải tặc
Gold.D.Roger, những người đàn ông đầy mơ ước ra biển truy tìm mộng
tưởng, trong đó có chúng tôi “.

“Nhóm chúng tôi có 4 thành viên, giương buồm ra biển. Sau đó 3 ngày,
bị một cơn bão cuốn trở về, thuyền bị vỡ, thức ăn không còn gì,
buộc phải ở lại Logue Town “.

“Sau đó các ngươi đã tập luyện để trở nên mạnh hơn ? sau bao nhiêu lâu
thì lại ra biển lần 2 ? “.

Tokeru tràn ngập hiếu kì hỏi.

“Ừm… sau đó chúng tôi không ra biển nữa “.

“Tại sao vậy ? “

Tokeru suy đoán, chẳng lẽ bọn họ gặp phải một vị hải quân cấp
tướng ? hoặc là Shanks ? Mihawk hoặc một người nào đó ?

“Cha mẹ bắt được bọn tôi, đánh đập một trận vì tội lái trộm
thuyền cá của gia đình,chúng tôi sợ quá giải tán nhóm, từ đó mỗi
người làm một nghề kiếm sống đến tận bây giờ “.

“Wtf ?”

Tokeru suýt nữa thì ngã quỵ. Mộng tưởng đâu ? Time skip đâu ? còn ra
biển bằng thuyền đánh cá trộm của gia đình ? Tokeru hận không thể
cho mình một bạt tai, mình suy nghĩ cái gì khi bắt chuyện với tên
thần kinh này ?

Sáng sớm hôm sau, thuyền thương hội đã neo đậu về bến cảng, cả đám
người đang bốc dỡ hàng hóa xuống thuyền. Tokeru đứng ở đầu thuyền,
tràn đầy hứng thú nhìn Logue Town bến cảng. Không hổ là “thành phố
của sự khởi đầu và kết thúc “, mức độ phồn hoa, tàu thuyền tấp
nập, hàng hóa đến và đi liên tục, độ phồn hoa gấp ngàn lần quê
hương của Tokeru.

Đã đến Logue Town, công việc bảo vệ của Tokeru cũng kết thúc, tiền
thưởng và tiền lương đều đã được trả đầy đủ từ hôm qua, bây giờ
Tokeru có thể đi.

Cầm theo dây xích trói tên hải tặc Francois l'Olonnais, Tokeru cùng Yuba
đi đến trụ sở hải quân, Yuba biết Tokeru sẽ ở Logue Town một khoảng
thời gian, lập tức hưng phấn vỗ ngực đảm bảo sẽ giúp Tokeru hết
mình.

Đi trên đường phố tại Loque Town, Tokeru cũng tràn đầy vui vẻ, mở một
tiệm rèn ở đây tuyệt đối là một ý kiến hay.

Việc Tokeru công khai xích một người đi trên đường cũng không làm cư
dân ở đây quá kinh ngạc, dù sao tại đây cũng thường thấy thợ săn hải
tặc bắt hải tặc đến lĩnh tiền thưởng.

Tokeru hiếu kì đánh giá kiến trúc tại thành phố này, lối kiến
trúc châu âu cổ điển, rất đẹp và cổ kính. Tuy nhiên cũng xuất hiện
nhiều kiến trúc hiện đại phá cách, kiến trúc truyền thống Nhật
Bản.

Phóng cách ăn mặc thời trang cũng rất đa dạng mới lạ, cũng không
thiếu những người ăn mặc cổ quái, lập dị. Yuba vẫn luôn miệng giới
thiệu các loại đặc sắc tại nơi này, thỉnh thoảng lại mở miệng
chào hỏi người quen.

Theo sự chỉ dẫn của Yuba, rất nhanh Tokeru đã đến trụ sở hải quân,
màu sắc chủ đạo của nơi này là màu trắng xanh, trước cửa trụ sở
có biểu tượng của Hải Quân và dòng chữ ‘chính nghĩa’ cực lớn.

Tokeru cũng không có nhìn lâu, cất bước tiến vào trụ sở. Ngay lập
tức, có 2 binh lính hải quân bước đến hỏi chuyện :

“Xin hỏi có chuyện gì ? “.

“Đến lấy tiền thưởng, hải tặc Francois l'Olonnais 6 triệu Belly ? “.

“Xin chờ một chút “. 2 hải quân binh sĩ cũng nhanh chóng mang Francois
l'Olonnais đi xác nhận, sau đó đi xin chữ kí của đại tá, khi đó
Tokeru mới được lấy tiền.

Trong một căn phòng của trụ sở hải quân, một vị Hải quân đại tá
đang ngồi xem tài liệu. Đại tá này vóc người to cao, có râu quai
nón, ánh mắt thâm thúy nhìn tài liệu.

“Đại tá Cromwell, có hải tặc bị bắt, đã xác nhận danh tính là
Francois l'Olonnais, truy nã 6 triệu Belly, xin ngài ký xác nhận “.

“Dẫn ta đi xem”.

Vị đại tá Cromwell này cũng không vội vã xác nhận, ngược lại đứng
lên bước ra khỏi cửa. Vị binh sĩ báo cáo cũng mang theo Cromwell đi
nhà tạm giam.

Cromwell nhìn lướt qua tù phạm, xác định chính xác là Francois
l'Olonnais, ánh mắt nhìn vào vết thương trước ngực của tên hải tặc,
suy tư gãi cằm.

Tên hải tặc này không có bất kỳ năng lực đặc biệt nào, có một bộ
giáp thép dày súng đạn bình thường không tổn thương được, tên này
không tin cả thuyền viên của mình nên không bao giờ cởi giáp. Đã may
mắn thoát khỏi hải quân vây bắt 1 lần.

Ngực bị vết chém, như vậy người chém hắn phải có thể chém xuyên
qua bộ áo giáp, vậy thì có các khả năng. Một là người chém có
thể cầm trong tay danh đao, sử dụng lực cực lớn để chém xuyên qua áo
giáp, hai là người này đã lĩnh hội ‘vạn vật hô hấp’ kiễm sĩ hoặc
là kiếm hào.

Đương nhiên không thể loại trừ một số loại năng lực trái ác quỷ đặc
thù. Cromwell cảm thấy rất hứng thú với người bắt được tên Francois
l'Olonnais này.

“Đưa ta đi gặp người lĩnh thưởng “.

Tokeru đang ngáp ngắn ngáp dài chờ đợi thì thấy một vị hải quân
bước ra, có lẽ là sếp tại trụ sở này. Theo phán đoán của Tokeru,
vị này không có áo choàng hải quân đằng sau, như vậy không phải cấp
tướng. Vị hải quân này đưa tay ra:

“Xin chào, tôi là đại tá Cromwell, đứng đầu trụ sở này “.

“Chào đại tá, tôi tên Tokeru, ừm… là một thợ rèn “. Tokeru cũng nắm
lấy tay của Cromwell.

“Thợ rèn sao ?Trông cậu rất lạ mặt, cậu mới đến à “.

“Đúng, tôi vừa xuống thuyền “.

“Cậu đã tiêu diệt băng hải tặc Francois, thuyền trưởng của chúng bị
truy nã 6 triệu Belly, tiền đang được chuẩn bị, cậu sẽ được nhận
ngay thôi “.

“Cảm ơn “. Tokeru cười cợt.

Cromwell trò chuyện với Tokeru một chút rồi đưa tiền thưởng cho
Tokeru. Tokeru cũng không mất thêm thời gian nữa, chào hỏi một chút
rồi cùng Yuba ra khỏi trụ sở Hải Quân.

“Yuba, tên đại tá đó nhận chức lâu chưa ? “.

“Cũng được hơn 2 năm rồi”.

“Ừm, Yuba, có quán rượu nào ngon không, đi uống một chút “.

Cromwell đại tá hút một điếu thuốc, vừa nãy trong lúc nói chuyện,
Cromwell cũng lơ đãng quét qua thanh kiếm của Tokeru, tuyệt đối không
phải là danh đao. Thêm nữa, Cromwell cũng xác định Tokeru không phải
là người mang năng lực trái ác quỷ, chiếc nhẫn mà Cromwell đeo trên
tay được đính hải lâu thạch, trong lúc bắt tay, Tokeru không có dấu
hiệu như người đã ăn trái ác quỷ.

“Điều tra thêm về tên thợ rèn này “.

“Còn nữa, Garp trung tướng khi nào đến Logue Town ? “.

“Báo cáo, khoảng 1 tháng nữa “.

“Đúng rồi, đã tìm ra người phù hợp chưa ? “.

“Chưa tìm được thưa đại tá”.

“Tiếp tục tìm kiếm đi“.

Cromwell mệt mỏi ra lệnh, Logue Town có vị trí địa lí và ý nghĩa
lịch sử quá đặc biệt, người nhận chức tại đây thường xuyên phải
làm việc liên tục và còn phải lùng bắt hải tặc. Nơi này cũng coi
như phồn hoa, là một địa điểm du lịch nên loại người gì cũng có,
không thể không cẩn thận.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #13