Người đăng: Nhionelove
Chỉ còn lại một mình, Stella nhìn lên tầng trên của chiếc giường, suy nghĩ về
người đã đánh bại cô.
Mình... chắc chắn không phải kẻ yếu.
Cô không đủ kiêu ngạo để cho rằng mình là người mạnh nhất thế giới nhưng cô
chưa bao giờ thua một người có khả năng bình thường cả. Sword rất mạnh và cô
tò mò về nguồn gốc của sức mạnh đó. Cô muốn biết làm cách nào cậu vẫn có thể
tin vào bản thân khi phải chịu tất cả những sự đối xử bất công đó.
“...Inder...Sword.”
Khi nói ra cái tên đó, một cảm giác ngọt ngào bí ẩn làm trái tim cô loạn nhịp.
Lần đầu tiên trong đời, Stella muốn biết về ai đó đến vậy. Không áp chế nổi sự
tò mò của mình, cô trèo lên thang để lên giường bên trên.
Sword vẫn đang ngủ. Cậu nằm quay vào trong nên cô không thể thấy gương mặt
cậu. Cô có thể nghe thấy tiếng thở nhè nhẹ của cậu, nó đã rõ hơn so với lúc
trước, có thể thấy cậu đã khỏe hơn. Cô không còn cảm giác cậu sẽ mãi không
tỉnh dậy nữa và Stella cảm thấy nhẹ nhõm vì điều đó.
“...Sword.”
Cô gọi tên cậu nhưng vẫn không có phản ứng gì từ cậu. Không còn cách nào khác.
Cậu đang ngủ và sẽ rất thô lỗ nếu lay dậy. Cô quyết định sẽ đi dạo và trở lại
sau.
Nghĩ vậy nhưng cô đã thay đổi khi thấy bóng lưng Sword. Lưng cậu rộng và săn
chắc theo cách mà cô không nghĩ một người luôn cười hiền hòa như cậu sẽ có
được.
Không, cơ thể cậu cũng không nở nang đến vậy. Có lẽ là do ý chí mạnh mẽ mà cậu
thể hiện khiến cô có cảm giác cậu mạnh mẽ hơn vẻ bề ngoài.
...Ch-chỉ một chút thôi, nó ổn mà, phải không? Cậu ấy cũng quay mặt đi hướng
khác rồi mà.
Sau khi tự nhủ với chính mình, cô đưa tay về phía lưng cậu và chạm nhẹ vào nó.
“W-wow...”
Thình thịch*
Khi Stella chạm nhẹ vào lưng Sword, một cảm giác ấm nóng truyền qua lòng bàn
tay cô. Nó không đến mức rát bỏng nhưng khiến cô cảm nhận được sức sống từ cơ
thể cậu.
Vậy ra đây là...lưng của một người con trai.
Đó là lần đầu tiên cô chạm vào một chàng trai như vậy và Stella có cảm giác
mình đang mơ vậy.
"N…mn…."
“Ối...!”
Sword bất ngờ xoay người lại thành tư thế nằm ngửa và vô tình cậu nằm đè lên
cánh tay Stella.
Ôi không!
Nếu Sword tỉnh dậy vào lúc này, Stella sẽ không thể giải thích được. Nhưng cơ
thể Sword nặng không ngờ, làm cô không thể rút tay ra và đi khỏi đây được. Cô
có thể giật mạnh tay ra nhưng sẽ khiến cậu tỉnh giấc và cô có thể bị rơi xuống
dưới khi sức nặng đè lên tay mất đi.
...Mình nên làm gì đây?
Stella nín thở và tiếp tục trèo lên thang. Cô quỳ gối xuống giường, ngay bên
trên người cậu, cẩn thận để không chạm vào cậu. Cô dùng tay trái khẻ nâng
Sword nghiêng về bên kia một cách chậm rãi, rất chậm rãi.
"Uun…n! …Kuh."
Su-Suýt nữa thì!
Stella cảm thấy mồ hôi lạnh đang túa ra sau lưng mình. Cuối cùng cô cũng rút
được cánh tay bị kẹt ra. Nhưng dù đã thành công, cô vẫn ở đó mà ngắm nhìn
Sword đang ngủ say.
“Cậu ta vẫn chưa tỉnh dậy chút nào.”
Vì Sword đã kiệt sức nên cô có thể hiểu tại sao cậu ngủ say đến vậy.Thấy Sword
vẫn không động đậy, Stella thở phào một cái. Phần bụng chiếc áo cậu đang mặc
bị lật lên một chút và cô thấy phần bụng lộ ra của cậu.
Bụng của một người con trai...
Dù đã từng thấy vài lần trước đây nhưng cô chưa bao giờ đụng vào. Cảm giác đó
như thế nào nhỉ?
“M-Mày đang nghĩ cái quái gì vậy Stella? Như vậy không tốt chút nào. Mày là
một cô gái chưa chồng và còn là một công chúa, vậy mà lại tò mò về cơ thể một
người con trai còn không phải là người yêu mình nữa...Mày quá hư hỏng rồi!”
Chờ đã, nó cũng không tệ hại đến mức đó, phải không? Không phải là mình đang
suy nghĩ bậy bạ gì cả. Sword là người đầu tiên đánh bại mình, mình chỉ muốn
biết thêm về hiệp sĩ mà mình sẽ phải đối mặt trong tương lai thôi, đó thuần
túy là tò mò mà thôi.
Đúng vậy, chỉ là vậy thôi mà.
“D-dù sao cậu ta cũng đã thấy đồ lót và còn làm những việc kia của mình trước,
coi như hòa nhau thôi., phải không...?”
Đó chỉ là những lời tự biện hộ của bản thân cô nhưng nó lại khiến Stella an
tâm hơn.
Không nén nổi sự tò mò về người đã đánh bại mình, cô đưa tay về phía bụng
Sword và đặt xuống.
“...Đây là...cơ thể...của một người con trai...”
Khi Sword bất ngờ cởi đồ vào lần đầu tiên họ găp nhau, vì bối rối nên Stella
đã không để ý. Nhưng khi đang ở gần như lúc này, cô mới phát hiện ra cơ thể
cậu săn chắc tới không ngờ. Những múi cơ này hoàn toàn khác với con gái nên
cảm giác về chúng của cô cũng rất khác.
"Haa… haa…."
Đầu óc cô choáng váng, hơi thở cũng trở nên nặng nề một cách bất thường.
“...Được rồi.”
Cô cảm nhận da thịt và cơ bắp của Sword với bàn tay run run. Khi chạm vào
người cậu, cô cảm thấy như có một luồng điện truyền sang người mình vậy. Những
cơ bắp đó mạnh mẽ nhưng lại có một sự mềm dẻo khó tin. Cô chưa từng thấy điều
gì như vậy trước đây nhưng cô dễ dàng hiểu được bên trong chúng là sức mạnh
lớn đến mức nào.
“Thật tuyệt vời.”
Đây không phải là cơ thể của một kẻ luôn vấp ngã trong bóng tối thất bại mà là
của một người luôn phấn đấu vì mục đích của mình. Stella luôn coi mình là một
hiệp sĩ trước khi coi mình là con gái. Cô biết để có được cơ thể như vậy khó
khăn tới mức nào cũng như sự khó khăn để duy trì được nó.
Cô không còn nghi ngờ gì về lời nói của Kurono nữa. Sword chắc chắn chưa bao
giờ từ bỏ hay tuyệt vọng. Cơ thể này và ý chí mạnh mẽ của cậu đã chứng minh
điều đó.
Cũng vì Kurono không hề phóng đại nên sự tò mò của cô về Sword càng lớn hơn.
Càng biết được nhiều, cô càng tò mò hơn nữa. Gương mặt cô đỏ bừng như phát
sốt, hít thở cũng khó nhọc hơn. Stella ngạc nhiên không biết vì sao mình trở
nên như vậy.
“Haa...Mình đang làm gì thế này...”