:stella Nói Chuyện Với Kurono (3)


Người đăng: Nhionelove

“Đó là điều mà cha mẹ và giáo viên nên làm ư!?”

"Rất đáng tiếc nhưng thực sự có những người như vậy tồn tại trên thế giới này.
Tất nhiên tôi không có ý định dung túng cho điều đó. Sau khi nhận chức, tôi đã
trục xuất tất cả các giáo viên có nhúng tay vào mớ rác rưởi này nhưng điều đó
cũng không bù lại được một năm học đã mất của Inder. Dù thế, cậu ta vẫn không
tuyệt vọng. Mặc dù bị gia đình đối xử bất công, bị tước đi cơ hội, thậm chí bị
chế nhạo là rác rưởi, nó vẫn không ngừng tin tưởng vào giá trị tồn tại của
mình. Không coi thần đồng là không thể vượt qua, không trốn tránh sự khiếm
khuyết của mình. Sau khi nỗ lực vượt qua mọi sự bất công, nó đã đạt được sức
mạnh như bây giờ. Tin vào giá trị của mình, đặt cược tất cả và nó đã đạt tới
'một phút vô địch' và đánh bại Xích Công chúa, người được coi là thần đồng
mười năm có một. Nói thực thì, Inder là người rất đặc biệt."

Tin vào bản thân và giá trị của mình, dù cho tình huống có tuyệt vọng thế nào.
Stella hiểu rất rõ điều đó khó khăn và đau đớn tới mức nào. Nhưng may mắn là
cô có tài năng thiên bẩm. Cô tin rằng nếu có thể chế ngự ngọn lửa trú ngụ
trong người thì có thể giúp ích rất nhiều cho vương quốc của mình. Đó là động
lực để cô nỗ lực.

Nhưng còn Sword thì sao? Cậu thực sự không có gì cả. Tất cả mà cậu có là lượng
ma lực ít ỏi, và ma thuật của cậu, át chủ bài của một Blazer, chỉ là nhân đôi
khả năng vật lí. Điều đó là đủ với cậu nhưng mọi người xung quanh lại làm mọi
cách để ngăn trở cậu. Làm cách nào cậu vẫn giữ được sự tin tưởng vào bản thân?

"Điều...điều gì đã khiến cậu ta nỗ lực đến mức đó...!?"

"Ai mà biết được. Em chỉ có được câu trả lời khi tự mình hỏi Inder thôi. Tôi
rất mong đợi điều đó đấy. Dù nó có chiến thắng trong Thất Tinh Kiếm Vũ hay
không thì nó cũng rất cố gắng rồi."

Kurono dụi điếu thuốc vào gạt tàn và hỏi Stella.

"Vermillion, khi em đến văn phòng để chào tôi sáng nay,em có còn nhớ đã trả
lời ra sao khi tôi hỏi 'Tại sao em lại nhập học ở học viện này?' không?"

"Tất nhiên em nhớ chứ. Vì nếu cứ ở lại nơi đó...em sẽ quên làm cách nào để
vươn tới tầm cao hơn."

Đó là lí do mà Stella rời khỏi vương quốc Vermillion: mọi người xung quanh cô
luôn giam cô trong cái lồng gọi là "thần đồng" vì cô đã không thua bất cứ ai
và sau này cũng vậy. Nếu Stella tiếp tục ở lại đó, cô sẽ bắt đầu tin điều đó.
Cô sẽ trở nên kiêu ngạo không có căn cứ và ý chí muốn trau dồi bản thân sẽ
biến mất. Đó là điều làm cô sợ hơn bất cứ điều gì nên cô không thể cho phép
mình ở lại đó lâu hơn được nữa. Cô phải trở nên mạnh hơn để bảo vệ vương quốc
Vermillion yêu quý của mình.

Điều đó đã dẫn cô đến Nhật Bản, để tìm kiếm những người mạnh hơn mình. Chiến
đấu với những người mạnh hơn mình, đánh bại họ và trở thành Thất Tinh Kiếm
Vương.

"Nếu vậy, Vermillion, hãy thử đuổi theo Inder trong một năm xem sao. Tôi chắc
chắn điều đó sẽ không lãng phí thời gian của em đâu."

Đối với lời đề nghị của Kurono, Stella vẫn không thể đưa ra một câu trả lời
chắc chắn.

"Em...không rõ nữa. Ngoài những lời nói của cô thì em vẫn không biết gì về cậu
ấy cả..."

“Em nói cũng đúng.”

Không rõ câu trả lời của Stella có làm hài lòng Kurono hay không nhưng Kurono
gật đầu và đi về phía cửa.

Vặn tay nắm cửa và mở ra, cô nói.

“Nếu vậy em hãy tự mình tìm hiểu về cậu ta đi. Như tôi đã nói, Ittou Shura là
một kĩ thuật chỉ có thể dùng một lần một ngày, sau khi sử dụng sẽ không còn
chút ma lực, sức mạnh hay ý thức nào cả. Khả năng đó giống như ngựa chứng vậy,
đã dùng là không thể dừng lại. Mất một lúc nữa nó mới có thể tỉnh lại, dù rằng
lúc này trông như xác chết nhưng hi vọng nó không chết thật. Đùa thôi, nó chắc
chắn sẽ tỉnh lại, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Nếu sau khi suy ngẫm và kiểm
tra những lời tôi nói mà em vẫn không muốn ở chung phòng với nó và bạn nó thì
hãy nói với tôi, tôi sẽ chuẩn bị cho em một phòng đơn đặc biệt.”

Sau khi nói xong, Kurono chưa kịp rời đi thì một âm thanh vang lên:

"Nếu cô nói như vậy thì em muốn ở phòng đôi giành cho hai người chứ em không
muốn ở ba, bốn người đâu"

Người vừa nói không bít vì sao lại nói ra chuyện này đành xấu hổ không nói
nữa. Kurono nghe xong cũng không nói gi đi ra ngoài.


Nhi Thứ Nguyên Truyền Nhân Sáng Thế Thần - Chương #23