Huyết Ma Đao Thánh, Bồng Lai Tiên Đảo


Người đăng: ☯༺Tuyên Cổ Đệ Nhất Tiên༻☯


  • Oong, oong.

Âm thanh phát ra từ Đoạn Hồn Trận do 5 Vô Căn Môn đệ tử.

Vô Căn Môn Đoạn Hồn Trận cần có 5 vị tịnh thân đệ tử thi triển, mỗi
người ít nhất có thực lực Ngạo Thị Quần Hùng, uy lực Đoạn Hồn
Trận có khả năng khốn nhiễu địch nhân, còn có khả năng cưỡng ép
“tịnh thân” đối thủ.

Tiếu Vô Thường ưu nhã đưa Bích Ngọc Tiêu lên miệng thổi một khúc Sơn
Ngoại Thanh Âm trong Ngọc Tiêu Kiếm Pháp, tầng tầng Thanh Âm hiệu quả
bao phủ Tiếu Vô Thường cùng Yên Chi Mã. Sự nhiễu loạn từ Đoạn Hồn
Trận lập tức mất hiệu quả, tuy Tiếu Vô Thường chưa cảm thấy bất cứ
sự khác thường gì ảnh hưởng đến hắn nhưng có còn hơn không, cẩn
thận chưa bao giờ là sai.

Sau khi Tiếu Vô Thường được chồng chất lên hiệu quả Thanh Âm, lập tức
nắm lấy Bích Ngọc Tiêu đâm tới năm người. Nội lực đưa vào Bích Ngọc
Tiêu hóa thành kiếm khí tử sắc trường long quấn quanh Bích Ngọc Tiêu
thi triển một chiêu khác trong Ngọc Tiêu Kiếm Pháp, nói nhỏ một
tiếng:


  • Tiểu Sử Thừa Long.

Tiếu Vô Thường long hình kiếm khí bay ra khỏi Bích Ngọc Tiêu lại
tách ra thành ba đạo kiếm khí hướng ba người đánh tới. Mỗi một đạo
kiếm khí đều tràn nhuệ khí “ Thừa Long”, mỗi đạo kiếm khí gây ra ba
đòn sát thương liên tiếp, Tiếu Vô Thường không tin với thực lực của
mình lại không thể giết chết cả ba mục tiêu.

Đúng như Tiếu Vô Thường dự đoán, tuy Đoạn Hồn Trận mạnh và linh
hoạt nhưng cả năm người cũng không thể mỗi người làm một việc, ba
đạo kiếm xông tới ba vị Tịnh Thân Đệ Tử lập tức tạo ra liên hoàn
sát thương, giết chết cả ba người trong nháy mắt.

Tiếu Vô Thường có thể thi triển rất nhiều chiêu thức khác phá giải
Đoạn Hồn Trận vì chỉ cần một người chết thì Đoạn Hồn Trận lập
tức phá giải. Nhưng vì đảm bảo đối phương không thi triển các loại
trận pháp cơ bản như Tam Tài Trận, vì hầu như tất cả trận pháp
trong thiên hạ đều cần ít nhất ba người trở lên thi triển.

Một trong những trận pháp cần hai người thi triển ở thực lực họ
thì chỉ có Lưỡng Nghi Trận của phái Võ Đang. Mà Vô Căn Môn nhất
định sẽ không tồn trữ bất cứ đạo gia bí tịch nào, chỉ vì Hỗn
Thiên Bảo Giám là tà công, không cho phép tu hành chính phái tâm
pháp.

Chỉ có nối lại của quý sau đó gia nhập Võ Đang phái, học tập
Lưỡng Nghi Trận, rồi lại hạ sơn quay về Vô Căn Môn. Nhưng muốn quay
lại Vô Căn Môn đương nhiên sẽ lại bị tịnh thân một lần nữa, ít ai
trên giang hồ rảnh đến mức vì một trận pháp mà làm như thế cả.

Hai vị Tịnh Thân Đệ Tử nháy mắt trọng thương do hóa giải Đoạn Hồn
Trận quá mức đột ngột, nghịch huyết loạn lưu, ngã quỵ xuống đất.

Tiếu Vô Thường điều khiển Yên Chi Mã xông hướng Yến Nam Đạo phía nam
Yến Kinh. Hắn chả muốn lãng phí bất kỳ nội lực nào kết liễu hai
đệ tử kia nữa.

Nhưng Triệu Vô Cực từ phía sau tiêu sái huy động trường kiếm trong tay
chém hướng hai người, hai đạo kiếm khí xông thẳng đến cổ hai vị
Tịnh Thân Đệ Tử. Triệu Vô Cực lãnh mâu nhìn chẳng thèm nhìn hai tên
này một cái nói nhỏ:


  • Hai người các ngươi xuống chung với bọn chúng đi, xuống đó ba tên
    kia nhất định sẽ bất bình tại sao chỉ có bọn chúng chết, Trực Đảo
    Hoàng Long!

Hai đạo kiếm khí cắt đứt yết hầu hai vị Tịnh Thân Đệ Tử, Triệu Vô
Cực ung dung nói nhảm với hai người sắp chết rồi lại đuổi theo Tiếu
Vô Thường.

Tiếu Vô Thường biết phương hướng Yên Chi Mã đang đưa hắn đến chính là
Bồng Lai Tiên Đảo, khoảng cách khá gần với Đào Hoa Đảo nhưng hắn
chả bao giờ muốn đạp chân lên đó cả. Hải vực nơi Bồng Lai Tiên Đảo
còn rất hoang sơ, không như Đào Hoa Hải Vực, các con cá mập tại Đào
Hoa Hải Vực đã được thuần hóa từ lâu và trở thành tọa kỵ cho Đào
Hoa Đảo đệ tử. Còn cá mập tại Bồng Lai Hải Vực thì rất không thân
thiện đó ah.

Có lẽ thi triển khinh công không ngừng nghĩ có thể chạy đến Đào Hoa
Hải Vực, nhưng trên biển biến cố rất nhiều, Tiếu Vô Thường không
biết bản thân mình sẽ đi về đâu.

Chỉ vài phút Yên Chi Mã đã đưa Tiếu Vô Thường đến Yến Nam Đạo, sau
lưng hắn ngoại trừ Triệu Vô Cực còn có vô số Cẩm Y Vệ đuổi theo.
Không phải Cẩm Y Vệ thực lực cao mà khả năng truy tung cùng phán
đoán vượt xa các đỉnh tiêm cao thủ trên giang hồ, hơn nữa những Cẩm Y
Vệ này đều cưỡi Tuyệt Địa Chiến Câu, đuổi tới nhanh là phải.

Nếu đã quyết định liều xông vào Bồng Lai Hải Vực thì chạy đến
cùng, Tiếu Vô Thường điều khiển Yên Chi Mã chạy hướng Bồng Lai Tiên
Đảo.

Vừa di chuyển chưa được bao lâu phía trước xuất hiện một huyết y nam
tử, lưng đeo huyết sắc quan tài, sát khí hoành tảo tứ phương. Nam tử
đội một chiếc mũ vành nón, phía trên nhô lên một cái tàn phá tử
sắc trăng lưỡi liềm.

Huyết sắc y phục phong cách Tây Vực, vai trái có quấn một kim sắc
long đầu cột xuống dây đeo lưng, vai phải quấn quang lông chồn Tây Vực
giữ ấm cho nam tử trong mùa lạnh lẽo này. Sau lưng huyết sắc quan
tài được quấn quanh bởi các sợi xích sắt, quan tài được điêu khắc
phóng khoáng đại khí, huyết quang từ quan tài tỏa ra khiến chung
quanh thú dữ chạy tán loạn.

Gương mặt nam tử này tuấn mỹ vô cùng, những đường nét trên gương mặt
đạt chuẩn tỷ lệ vàng, mái tóc dài trắng sau đầu càng tô lên vẻ
lãnh khốc trong đôi huyết nhãn.

Tiếu Vô Thường sắc mặt trầm xuống, Triệu Vô Cực nói không sai, nam
tử này chắc chắn là một trong những Huyết Ma Đao Thánh của Huyết
Đao Môn, nhưng chỉ không biết là người của Huyết doanh hay Đao doanh,
hay còn có thể kinh khủng hơn trận doanh trung lập.Tiếu Vô Thường
hỏi:


  • Không biết các hạ là người của Huyết doanh hay Đao doanh?.


  • Ta không thuộc về bất cứ trận doanh nào.


Huyết Ma Đao Thánh đơn giản trả lời, Tiếu Vô Thường cũng không e ngại
bất cứ Huyết Ma Đao Thánh nào thuộc về Huyết Tự Doanh hay Đao Tự
Doanh. Tiếu Vô Thường cũng sở hữu một loại võ học có thể không cần
e ngại bất cứ hai đó chính là Huyết Sát Đao, võ học trấn phái Cẩm
Y Vệ cùng cổ phổ Huyết Hải Ma Đao Lục.

Mỗi một trận doanh trong Huyết Đao Môn đều chuyên về một loại đao
pháp, Huyết Tự Doanh chuyên Huyết Đao Quyết còn Đao Tự Doanh chuyên
Địa Ngục Nhiếp Hồn Đao. Mỗi tuần, mỗi trận doanh sẽ cử hành quyết
đấu với nhau, tìm ra ai có thể hưởng thụ đặc quyền của Dưỡng Đao
Quan và đương nhiên chỉ thuộc về người thắng.

Sau khi thắng có thể giết chết thủ hạ bại tướng, đem thi thể đối
thủ cho vào quan tài nuôi đao. Mỗi lần đệ tử Huyết Đao Môn thi triển
Huyết Thệ đều cần lấy huyết dịch bản thân hoặc từ huyết quan
truyền vào vũ khí họ.

Còn trận doanh trung lập chính là những đao phủ thiên tài dưới
trướng Huyết Đao Lão Tổ, được truyền thụ lẫn Địa Ngục Nhiếp Hồn
Đao và Huyết Đao Quyết, có thể vô tư đeo Dưỡng Đao Quan và lấy huyết
từ Huyết Hà. Huyết Ma Đao Thánh trận doanh trung lập còn được ban
thưởng Bách Dạ Ma Đao của Ma Đao Lão Tổ.


  • Vậy các hạ là Ngô gia đệ tứ thiếu, Ngô Phong Lăng đi.

Tiếu Vô Thường tung người xuống Yên Chi Mã, đứng cách Ngô Phong Lăng ba
trượng.


  • Đúng vậy.

Ngô Phong Lăng thản nhiên nói, những năm gần đây hắn đi tìm kiếm Vô
Vọng Thần Công cùng các loại võ học khác như Hàng Long Thập Bát
Chưởng, Xung Linh Kiếm Pháp đến phát điên, tàn sát khắp nơi mỗi lần
bị leo cây, danh tiếng của hắn vốn đã truyền khắp nơi trên giang hồ.
Giữ vững vị trí Thiên Hạ Đệ Nhất Ác Nhân.


  • Ta đã muốn thỉnh giáo võ công của ngươi từ lâu, nghe nói trên
    người ngươi có Vô Vọng Thần Công? Sau khi ngươi chết tất cả đều là
    của ta.

Ngô Phong Lăng nói một mạch không thèm nghe Tiếu Vô Thường nói bất cứ
thứ gì, tay trái vỗ nhẹ vào Dưỡng Đao Quan. Nắp quan tài bật ra một
khe nhỏ, một đạo huyết quang trùng thiên anh đao bay ra khỏi Dưỡng Đao
Quan, tay phải Ngô Phong Lăng giơ lên đón nhận đạo huyết quang đó.

Đạo huyết quang bay vào tay Ngô Phong Lăng hóa thành một thanh hắc sắc
đao, huyết quang biến mất như chưa từng xuất hiện. Bách Dạ Ma Đao
trong tay Ngô Phong Lăng bắt đầu tỏa sáng như nhật nguyệt tinh thần,
tựa trung tâm của màn đêm, hóa thành hai thanh đao.


  • Chỉ cần ngươi chiến thắng được, Vô Vọng Thần Công hay Nghịch Thiên
    Tà Công đều là của ngươi.

Tiếu Vô Thường khẽ cười, Bích Ngọc Tiêu sau lưng hắn hóa thành một
đạo bích lục ngọc bảo bay thẳng vào tay Tiếu Vô Thường chỉ muỗi
sáo xuống đất.


  • Địa Ngục Nhiếp Hồn Đao, Quyết Ngục Đoạn Hình.

Trong tay Ngô Phong Lăng một thanh Bách Dạ Ma Đao cùng một thanh Huyết
Đao sáng lên tử sắc quang mang, cả người Ngô Phong Lăng xoay vòng, tử
sắc đao khí hóa thành long quyển phong, vô số đao khí từ long quyển
phong chém tới Tiếu Vô Thường.


  • Huyết Sát Đao, Đao Quang Huyết Ảnh

Bích Ngọc Tiêu trong tay Tiếu Vô Thường phủ lên một tầng huyết quang
sáng rực, Tiếu Vô Thường đem Bích Ngọc Tiêu trong tay chém ra. Huyết
Sát đao khí nóng rực bay đến đối chiêu cùng với vô số Địa Ngục đao
khí, nhiễu loạn đao khí long quyển phong. Ngô Phong Lăng không khỏi
nhíu mày, đơn giản vì hắn đang mặc Huyết Ma Đao Thánh Y, nóng lạnh
bất xâm nhưng đao khí trước mắt này lại khiến cho hắn cảm thấy khá
oi bức.

Đệ tam chiêu trong Huyết Sát Đao đối ứng cùng Địa Ngục Nhiếp Hồn Đao
trong tay Ngô Phong Lăng bất phân thắng bại, nhưng Tiếu Vô Thường đã
thua vì Ngô Phong Lăng chỉ sử xuất chiêu thứ hai trong Địa Ngục Nhiếp
Hồn Đao.


  • Địa Ngục Nhiếp Hồn Đao, Hồn Lao Đoạn Mộng.

Ngô Phong Lăng lướt đến Tiếu Vô Thường, song đao trong tay Ngô Phong Lăng
chém thành hình chữ X. Đao khí tung hoành, nhắm thẳng Tiếu Vô Thường
mà đến, sau đó tay phải Ngô Phong Lăng giữ chặt Bách Dạ Ma Đao chém
ngang kết thúc chiêu thứ sáu trong Địa Ngục Nhiếp Hồn Đao. Bán
nguyệt hình đao khí chém tới Tiếu Vô Thường theo sát những đao khí
trước mà tới.

Võ công Huyết Đao Môn đặc điểm tại liều mạng bác đấu, những đường
đao liên tiếp nhanh gọn chặt chẽ sắc bén là một tiêu chuẩn của đao
phủ. Tại sao pháp trường đại Minh ít có ai dám đến quấy rồi, đơn
giản không ai muốn đi trêu chọc uy tín của Huyết Đao Môn, hầu như tất
cả đao phủ hành quyết trọng phạm đều được giao cho đệ tử Huyết Đao
Môn lịch luyện.


  • Viêm Dương Đao, Đại Hải Trầm Sa

Tiếu Vô Thường giơ lên Bích Ngọc Tiêu thi triển giá chiêu trong Viêm
Dương Đao đao khí hóa thành sóng biển vỗ vào Ngô Phong Lăng đao khí
giảm lực sát thương. Một đao hóa giải toàn tất cả đao khí đầu tiên
đến từ Ngô Phong Lăng, còn xót lại một đạo bán nguyệt đao khí chém
tới Tiếu Vô Thường.

Thiên Hộ Phi Ngư Phục bị chém tới sâu vào một tấc, vô số máu phần
bụng phun ra ngoài, Tiếu Vô Thường lại không vận công chữa thương ngay
lập tức. Một khi bị đao khí của đệ tử Huyết Đao Môn chém trúng,
chỉ có thể tập trung vận công bức ra đao khí đó nếu không thì vết
thương chỉ có thể càng lớn, chỉ có thể là não cá vàng khi vừa
giao đấu vừa chữa thương vì có thể lại bị chém trung một lần nữa
bất cứ lúc nào.

Ngô Phong Lăng cười khinh thường nói:


  • Nếu ngươi chỉ trọng lương không trọng chất như thế thì ngươi sẽ
    chết đấy.

Tiếu Vô Thường thẳng thắng thừa nhận cười nói:


  • Ngươi nói đúng, tuy ta chưa từng đắm chìm trong bất cứ võ công nào
    quá lâu nhưng có thế dùng số lượng đến thay thế.

Ngô Phong Lăng chỉ có thể cạn lời với sự cứng đầu của tên này.
Triệu Vô Cực đã đến từ lâu, đứng trên cành cây đại thụ tọa sơn xem
hổ đấu trên. Các Cẩm Y Vệ truy đuổi Tiếu Vô Thường cũng đã đến chỉ
đứng từ phía xa bao vây Tiếu Vô Thường cùng Ngô Phong Lăng. Người chỉ
huy tất cả Cẩm Y Vệ này chính là một nam tử mặc hoàng sắc Phi Ngư
Phục, tay cầm Lãnh Nguyệt Đao, không ai khác chính là Cẩm Y Đô Chỉ
Huy Sứ - Hoàng Phủ Dao.

Từ lúc Đông Xưởng được thành lập, Cẩm Y Vệ dưới thời Minh Thái Tổ
phản đối gay gắt nhưng Vĩnh Lạc Đế - Chu Đệ ngoãnh mặt làm ngơ. Một
số phần tử thực lực cao cường Cẩm Y Vệ đứng đầu bộ máy này thoát
ly khỏi hoàng quyền tự thành một phái. Đứng đầu lực lượng Cẩm Y
cao thủ này chính là Hoàng Phủ Dao, Đô Chỉ Huy Sứ.

Còn những Cẩm Y Vệ còn lại tiếp tục phục vụ dưới thời Vĩnh Lạc
Đế, người đứng đầu bộ máy này lại là Cẩm Y Vệ Thủ Bị Sứ - Lưu
Thủ Hữu. Tuy đãi ngộ không còn được như thời Minh Thái Tổ còn tại
vị nhưng đa số bên trong bọn họ không còn bất kỳ cao thủ võ lâm nào,
bị ức hiếp từ cao thủ đầy rẫy Đông Xưởng là chuyện không thể tránh
khỏi.

Nhưng lần truy bắt này lại do Hoàng Phủ Dao truy đuổi, cũng do Tiếu
Vô Thường từng trộm đi Cẩm Y Vệ trấn phái võ học - Huyết Sát Đao.

Hoàng Phủ Dao chậm rãi giơ tay lên, các Cẩm Y Vệ phía sau y giơ lên
bàn tay phải đeo móng vuốt sắc nhọn, cười lạnh nói với Tiếu Vô
Thường:


  • Những kẻ có gan khiêu chiến Cẩm Y Vệ đều là những kẻ không muốn
    sống nữa, hôm nay để bản Chỉ Huy Sứ thế thiền hành đạo, tiễn ngươi
    xuống cùng với những oan hồn dưới kiếm ngươi”

Tiếu Vô Thường khinh bỉ cười lạnh hướng Hoàng Phủ Dao hỏi


  • Oan hồn chết dưới tay ta không ít nhưng oan hồn chết dưới tay Cẩm Y
    Vệ các ngươi lại ít sao?

Hoàng Phủ Dao cao thượng chắp tay ngũ tâm hướng thiên nói:


  • Cẩm Y Vệ bọn ta làm việc cho thiên tử dưới triều đại Minh, trên
    bắt hôn quân dưới trảm nghịch thần, phục vụ vì quốc gia chẳng lẽ
    lại sai?

Tiếu Vô Thường không thèm trả lời Hoàng Phủ Dao, quay mặt hướng Ngô
Phong Lăng nói


  • Ngô huynh, không cần để ý tới tên chó săn triều đình này, tôi đếm
    đến 5 chúng ta tiếp tục cuộc chiến như thế nào?

Ngô Phong Lăng đáp:


  • Được, tùy ngươi.

Vết thương của Tiếu Vô Thường vẫn chưa ngừng chảy nhưng hắn vẫn không
có bất cứ gì không khỏe. Tiếu Vô Thường phi thân tới Ngô Phong Lăng:


  • 1...5, đánh! Huyết Sát Đao, Huyết Nhiễm Hồng Trần.

Hoàng Phủ Dao lập tức hận Tiếu Vô Thường cực kỳ, hắn đã cố tình
triệt tiêu một số Vô Căn Môn đệ tử và chỉ dẫn đến những thành phần
trung kiên của Cẩm Y Vệ. Với mong ước nhỏ nhoi có thể thủ tiêu Tiếu
Vô Thường nhằm tránh những đồn thổi trên giang hồ về Cẩm Y Vệ của
hắn như, “ các ngươi đã nghe gì chưa? Cẩm Y Đô Chỉ Huy Sứ thất thủ
trước Thiên Hạ Đệ Nhất Tà Nhân”, sức mạnh quần chúng rất cường đại
a, hắn chả muốn thủ tý nào! Nhưng Tiếu Vô Thường lại thi triển
Huyết Sát Đao trước mặt Vô Căn Môn U Linh Tôn Giả, mặc dù Hoàng Phủ
Dao hắn có thể giết chết Triệu Vô Cực một cách dễ dàng nhưng nếu
quan trường có thể như võ lâm thì đã không có câu, “ vừa vào quan
trường thâm tựa hải”.

Ngô Phong Lăng đối cái gọi là đếm xong lại đánh hoàn toàn không xem,
khi Tiếu Vô Thường lướt đến gần hắn còn một trượng, Ngô Phong Lăng
nắm Bách Dạ Ma Đao chém tới vết thương của Tiếu Vô Thường.


  • Huyết Đao Quyết, Huyết Dục

Huyết sắc đao khí của Ngô Phong Lăng lướt qua vết thương Tiếu Vô
Thường, vô số giọt máu của Tiếu Vô Thường phun ra ngoài bay theo Bách
Dạ Ma Đao dung nhập vào trong đó, khi huyết dịch của Tiếu Vô Thường
dung nhập vào trong Bách Dạ Ma Đao, Dưỡng Đao Quan huyết quang chập
chờn huyết khí từ huyết quan càng mạnh mẽ hơn.

Huyết Sát Đao trong tay Tiếu Vô Thường cũng không chỉ để chưng cho vui,
có thể làm võ học trấn phái lại có thể sánh ngang cấp vị Cổ Phổ
đương nhiên chứng minh lực sát thương kinh khủng của nó. Huyết Nhiễm
Hồng Trần đao khí nhắm thẳng đến đai lưng Ngô Phong Lăng mà tới, tuy
Ngô Phong Lăng thực lực có cao cường đến đâu cùng không thể tránh
thoát, hắn cũng không cần tránh vì Huyết Ma Đao Thánh Y lực phòng
ngự tuyệt đối khiến hắn không cần quan tâm.


  • Két két…

Nhưng đao khí của Tiếu Vô Thường lúc va chạm rồi giải tán cùng
Huyết Ma Đao Thánh Y lại như kim loại giao thoa khiến cho Ngô Phong Lăng
cũng giật nảy mình. Thực lực Ngô Phong Lăng trên Tiếu Vô Thường rất
nhiều, hơn đến 6 đại cảnh giới, lên tới thực lực Cử Thế Vô Song. Ngô
Phong Lăng chắc chắn chỉ cần Tiếu Vô Thường dưới hắn một cái cảnh
giới thì đao khí vừa nãy đã làm hắn bị thương, nhưng muốn trọng
thương hắn thì về năm mơ đi thôi.

Ngô Phong Lăng quét đôi mắt lạnh lên người Hoàng Phủ Dao, hắn đã đánh
chủ ý lên vị Đô Chỉ Huy Sứ này, đao pháp này hắn nhất định phải
có.

Trong đầu Tiếu Vô Thường đã xuất hiện thoái ý, đánh như thế còn
đánh cọng lông à? Đánh nãy giờ chỉ khiến đối phương giật mình cùng
nhíu mày, đánh tiếp mà còn không chết thì Tiếu Vô Thường hắn chặt
đầu xuống cho Chu Đệ làm banh đá.

Bộ võ học làm nên tên tuổi Ngô Phong Lăng không phải Địa Ngục Nhiếp
Hồn Đao hay Huyết Đao Quyết, mà là Tỉnh Trung Bát Pháp. Tỉnh Trung
Bát Pháp là loại đao pháp hòa nhập với binh pháp, tàn khốc vô
tình, bất chấp thủ đoạn, miễn là dồn đối phương vào chỗ chết.

Tranh đấu từ nãy đến giờ Ngô Phong Lăng vẫn không đả động gì đến
Tỉnh Trung Bát Pháp, một đao truyền âm nhập mật chui vào tai Tiếu Vô
Thường đến từ Ngô Phong Lăng.


  • Ngươi có thể đi, nhưng để lại Vô Vọng Thần Công.

Tiếu Vô Thường khá bất ngờ với Ngô Phong Lăng nhưng nhanh chóng dùng
truyền âm nhập mật đáp ứng giao dịch, chẳng lẽ tên này vì xưng bá
võ lâm mà điên rồi, hắn muốn siêu thoát cả Độc Cô Cầu Bại? Nhưng
nếu đối phương đã để hắn đi thì Tiếu Vô Thường cũng không ngại, dù
sao hắn chỉ có Vô Vọng Thần Công tàn quyển mà thôi, có giữ lại
cũng không làm được gì, mạng sống vẫn quang trọng hơn nhiều.

Mặc dù trong lòng còn nhiều nghi vấn nhưng Tiếu Vô Thường cũng không
quan tâm, nếu Ngô Phong Lăng đã muốn thì tất cả cao thủ tại đây có
đánh hội đồng cũng chưa chắc làm bị thương được hắn, tính cả Triệu
Vô Cực đều như nhau.

Tiếu Vô Thường vứt một cái mị nhãn cho Ngô Phong Lăng khiến vị Huyết
Ma Đao Thánh ớn lạnh trong lòng, dùng giọng nữ như oán phụ buồn bã
nói:


  • Ngô công tử, tuy chúng ta mới gặp một lần nhưng ngươi có tin vào
    nhất kiến chung tình không?”

Ngô Phong Lăng trong lòng quyết định lầy tới cùng với Tiếu Vô Thường
nói:


  • Nếu ngươi là nữ thì ta có thể suy xét lại, còn không thì nhan
    sắc tàm tạm bản công tử sẽ thu ngươi, nhưng Tuyết nhi nhà ta vẫn là
    bà lớn.”

Tiếu Vô Thường chậm rãi ngâm:


  • Tình là cái chi chi,
    Mà đôi lứa thề nguyện sống chết...

Vừa đọc hết nửa bài thơ đã dùng Xuyên Vân Tung trở về trên lưng Yên
Chi Mã, bỏ của chạy lấy người thật nhanh lao ra vòng vây.

Các Cẩm Y Vệ cùng Hoàng Phủ Dao đã đoán trước được hành động của
Tiếu Vô Thường nhưng chẳng ai dám di chuyển, sát khí Ngô Phong Lăng
đang nhắm tới bọn họ, ngoại trừ Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực cảm nhận bản thân mình không chịu bất kỳ uy hiếp nào
từ Ngô Phong Lăng lập tức tung người đuổi theo Tiếu Vô Thường, Triệu
Vô Cực nhận tin tức từ một cao thủ võ lâm từng được Triệu Tử Các
cứu, báo cho hắn biết chính Hàn gia đã tấn công Mộ Sắc Chi Thôn nơi
cố hương vị cao thủ đó.

Triệu Vô Cực đuổi theo Tiếu Vô Thường, trên đường đi thì thấy hắn
ném xuống một quyển sách cổ, lập tức dùng công lực hấp quyến sách
đó tới tay. Trên viết Vô Vọng Thần Công, lật ra thì chỉ tấy phần
giới thiệu quyển sách còn tất cả chỉ có giấy trắng. Thầm nghĩ
“chỉ sợ đây là vật giao dịch giữa Tiếu Vô Thường cùng Ngô Phong
Lăng”, cười lạnh cất vào trong ngực sau đó lấy từ trong ngực ra một
quyển sách khác ném về nơi hắn nhặt được, Quỳ Hoa Bảo Điển to đùng
trên sách còn ba chữ phiên bản lỗi được viết nho nhỏ nằm trong bụi
cỏ.

Tiếu Vô Thường cưỡi Yên Chi Mã đã chạy đến trước một sơn động, kế
bên sơn động một bia đá khắc bốn chữ lớn, “ Hải Ngoại Tam Đảo”. Lập
tức nhảy xuống hướng Yên Chi Mã nói:


  • Ngươi ở Long Tuyền Thôn chờ ta, sau khi tới Đào Hoa Đảo ta sẽ cho
    người tới đây đưa ngươi về Tô Châu.

Sau đó Tiếu Vô Thường tung chân đá vào mông Yên Chi Mã, khiến nó hí
lên một tiếng dài rồi hướng Bình Nguyên Phiếm Hoàng chạy đi. Tiếu Vô
Thường xoay người chạy vào sơn động rồi hướng bên phải chạy tới, có
một hồ nước nhỏ lập tức nhảy xuống, hồ nước này lại là nước lợ
liên thông cùng ngoài biển.


Ngọc Tiêu Kiếm Thần - Chương #4