U Linh Tôn Giả, Triệu Vô Cực


Người đăng: ☯༺Tuyên Cổ Đệ Nhất Tiên༻☯

Tiếu Vô Thường trong lòng thập phần chắc chắn đây thạch đầu này chính là
Nguyên Cung Kỳ Trân. Mỗi Kinh Mạch “thuận” của con người sẽ tướng ứng với một
loại giang hồ Kỳ Trân.

Kỳ Trân là một loại thiên tài dị bảo, mở rộng kinh mạch nhằm tăng cường thể
phách, khí huyết, và nội lực. Kỳ Trân không cần phải cường đại vì bản thân Kỳ
Trân sẽ hấp thu chân khí của người sở hữu khi luyện công tự thăng cấp cho
chính bản thân nó. Kỳ Trân có thể nói là một loại đầu tư một vốn bốn lời.

Tuyết Liên Tử tương ứng với Đan Điền Bản Nguyên, Ngọc Phong Tương tương ứng
với Thủ Thái Âm Phế, Ma Điệt tương ứng với Thủ Thiếu Dương Tam Tiêu, Băng Nghị
tương ứng với Thủ Thái Dương Tiểu Trường, Kiếm Chi tương ứng với Túc Thiếu
Dương Thận, Băng Thiềm tương ứng với Túc Quyết Âm Can, Thanh Thạch Nhũ tương
ứng với Túc Thái Âm Tì, Hồng Kim Thiền tướng ứng với Túc Thiếu Dương Đảm, và
Huyết Lê tương ứng với Túc Dương Minh Vị.

Tiếu Vô Thường có thể nhận ra đây chính là Nguyên Cung bởi vì khi hắn cầm vật
này lên thì lập tức toàn thân Kinh Mạch và những Kỳ Trân mà hắn đã luyện hóa
trước kia lập tức nóng lên, chân khí trong cơ thể bắt đầu di chuyển ngược.

Bảo vật trước mắt này là vật kiên quyết có tác dụng Kinh Mạch nghịch luyện.
Tác dụng hỗ trợ của nghịch luyện Kinh Mạch rất to lớn, nghịch luyện Kinh Mạch
tương truyền là do Thần Điêu Hiệp Lữ: Dương Quá và Tiểu Long Nữ khai sáng, hỗ
trợ giảm thiểu xát xuất tẩu hỏa nhập ma, giải độc, tăng cường chân khí, nghịch
loạn Âm Dương. Nhưng theo kiến thức của hắn thì nghịch luyện kinh mạch tựa hồ
do Tây Độc - Âu Dương Phong sáng chế ra sau lại truyền cho Dương Quá.

Kinh Mạch Nghịch Luyện còn là một trong những điều bắt buộc trong việc học tập
Âm Dương Đảo Loạn Đao, một bộ võ học kiếm đao song kích. Nghịch Luyện Kinh
Mạch còn là một trong những phương pháp tăng lên thể chất kinh khủng nhất và
hoàn toàn có thể sánh ngang như nuốt máu rắn của Quách Tĩnh, ăn thịt rết và
cóc của Đoàn Dự.

Tiếu Vô Thường vốn là đỉnh môn đại đệ tử của Thiên Hạ Ngũ Tuyệt - Đông Tà,
Hoàng Dược Sư. Thân phận của hắn chỉ dưới đảo chủ Đào Hoa Đảo và Đảo Chủ phu
nhân, nhưng hắn lại lang bạt khắp nơi sưu tập giang hồ kỳ trân.

Với tính cách tà dị, duyên phận đẩy đưa kết bạn với giang hồ đạo tặc Tư Không
Trích Tinh tại Thiên Đăng Trấn. Hai người cùng nhau trộm cắp khắp nơi. Tư
Không Trích Tinh chỉ yêu thích các bảo vật như ngọc bội, tượng phật, trang sức
nữ, các loại đổi thành tiền vân vân.

Còn hắn lại yêu thích các loại đồ cổ kỳ quái như bội kiếm rỉ sét, mật rắn, vân
vân. Không ngờ với sở thích dị này lại khiến hắn sưu tầm được toàn bộ giang hồ
Kỳ Trân.

Tiếu Vô Thường không khỏi nhíu mày khi tại sao Nguyên Cung lại nằm trong tay
Từ gia. Tương truyền Trung Sơn Vương Từ Đạt thảo trừ quân Nguyên, Nguyên Thuận
Đế Thỏa Hoan Thiếp Mộc Nhi hoảng hốt tẩu thoát về phương Bắc. Đa số trân bảo,
phi tần đều bỏ lại hoàng cung. Tất cả bảo bối, mỹ nhân đều dâng lên cho Minh
Thái Tổ, Chu Nguyên Chương.

Một số cống phẩm đều được ban thượng lại cho Từ Đạt, trong đó nhất định có
Nguyên Cung Kỳ Trân này. Tiếu Vô Thường cũng không muốn trộm vật gì liên quan
tới Chu Đệ, trong thời Hồng Võ Tam Thập Lục này, Chu Đệ chính là thiên, lời
của hắn chính là thiên ý. Tiếu Vô Thường cùng Chu Đệ từng có các lần giao dịch
như, điều tra các quan lại tham nhũng, hành thích tâm phúc trọng thần triều
trước, tình báo ân oán giang hồ, tung tích Phúc Vũ Kiếm cùng truyền nhân Thành
Cát Tư Hãn.

Tiếu Vô Thường sẽ không công đạp đổ chén canh của mình, hắn khác với Tư Không
Trích Tinh trộm cắp vì sở thích nhìn người khác tức đỏ con mắt, hắn trộm cắp
vì sưu tầm mà thôi, “ lão tử không có thì đừng ai mơ có được, lão tử đã có thì
đừng ai mơ mà chạm vào.”

Trước giờ hắn chỉ quan tâm độ hiếm cùng hữu dụng đối với mình, Nguyên Cung kỳ
trân nhất định có thể cho nội công tăng tiến vượt bậc. Thực lực từ Ngạo Thị
Quần Hùng lên đến Sở Hướng Phi Mị không khó chút nào.

“ Vị thiên hộ kia, ngài tìm được thạch cầu chưa vậy?” thấy Tiếu Vô Thường ở
dưới cống thoát nước lâu như vậy, Từ Duy Chí không khỏi bực bội hỏi.

“ Tiểu công gia yên tâm, tuy dưới đây hơi tối nhưng ti chức đã tìm được rồi.”
Tiếu Vô Thường vừa nói vừa vận công tại chân. Một thức Xuyên Vân Tung lập tức
đưa thân thể hắn lập tức thành một đào tàn ảnh bay đến phần cuối cống thoát
nước. Lại một thức Lăng Không Đạp Hư lập tức thoát khỏi cống. Cống thoát nước
này dẫn nước mưa trong Tử Cấm Thành ra khỏi nên hắn vị trí chính là phía ngoài
Cấm Cung.

Thế nhân ca tụng Tư Không Trích Tinh khinh công tốc độ thiên hạ đệ nhất, nhưng
Tiếu Vô Thường hắn khinh công linh hoạt cũng là thiên hạ đệ nhất. Thân mang vô
số võ học tuyệt thế nhưng chỉ có chạy trốn là giỏi, hắn chính là một cái trọng
lượng khinh chất.

Vừa định di chuyển lập tức da gà nổi lên ớn lạnh cả người, lập tức rút ra Bích
Ngọc Tiêu chống đỡ luồng tà kiếm khí này. Chủ nhân đường kiếm khí này như đã
có dự liệu Tiếu Vô Thường sẽ làm ra như thế cử động, sử dụng khinh công trượt
xuống dưới thân Tiếu Vô Thường, một chiêu Tảo Đãng Quần Ma nhắm ngay mắt trái
Tiếu Vô Thường đâm tới.

“ Lạc Trần Tiếu” Tiếu Vô Thường không khỏi hận hôm nay ra đường không xem
ngày, chỉ đành sử xuất một chiêu trong Lạc Anh Phi Hoa Kiếm đón đỡ, lập tức
dùng lực phản chấn bay ra xa, lại nhanh chóng dùng Thần Hành Vô Tung chạy
trốn.

Chỉ cần Tiếu Vô Thường có thể chạy đến nhà trọ nơi hắn để bảo mã của mình thì
cho dù đối phương có là U Linh Tôn Giả thì cũng không đuổi kịp bản thân mình.

Tuy chỉ giao thủ hai chiêu nhưng Tiếu Vô Thường tự tin khẳng định đối phương
thực lực nhất định trên mình, có thể dùng Tịch Tà Kiếm Pháp thuần thục và
quyết đoán như thế, chắc chắn ít nhất là Huyền m Sứ Giả trở lên.

Cộng thêm đối phương thấy giao thủ hai chiêu mà lại không thể giết mình, quyết
đoán không đuổi theo xem ra đã nắm giữ tinh túy của Tịch Tà Kiếm Pháp, “ người
sử dụng kiếm pháp nhanh nhẹn quỷ dị, một kích đắt thủ cả người liền lui về
sau, động tác dứt khoát gãy gọn”.

Bảo mã của Tiếu Vô Thường tuy không thể tính là tuyệt thế như Chiếu Dạ Ngọc Sư
Tử hay Hãn Huyết Bão Mã, nhưng cũng có thể lọt vào hàng truyền thuyết, chính
là Yên Chi Mã.

Có một câu nói khen ngợi vẻ đẹp của Yên Chi Mã, “ Nhìn xa tựa vân hà, nhìn gần
tựa đan chi.” Yên chi mã cả người hồng nhuận như có một luồn yên hồng vờn
quanh, thần tuấn cao ráo, từng xuất hiện cùng Tiết Nhân Quý thời Đường.

Tiếu Vô Thường rất rõ Yên Chi Mã chính là đom đóm trong đêm tối, chỉ sơn có
viễn thị cũng có thể nhìn thấy Yên Chi Mã ngoại trừ người mù. Nhưng hắn sẽ
quan tâm sao?

Tất nhiên là không, tốc độ của Yên Chi Mã không thua kém bất kỳ thần mã nào
trong truyền thuyết, cho dù là Tuyệt Địa Mã cũng còn lâu mới đuổi kịp, nên hắn
rất vô tư mà cưỡi Yên Chi Mã khắp nơi chưa từng sợ mình sẽ bị bắt.

Dù sao phía sau còn có một cao thủ nên Tiếu Vô Thường cũng không có gan nếm
thử bất cứ đường kiếm nào của Tịch Tà Kiếm Pháp nữa. Từ trong ngực lấy ra một
bình sứ nhỏ, đổ vào trong miệng ba giọt, nước trong bình này như thuốc tăng
lực trong nháy mắt tốc độ của Tiếu Vô Thường tăng nhanh vô cùng được kết hợp
với Thần Hành Vô Tung, dù sao những giọt nước trong này chính là Ngự Phong
Thần Thủy.

Mỗi một giây, Ngự Phong Thần Thủy đều từng chút từng chút rút đi nội lực của
hắn. Nhưng chỉ cần rời xa nơi đây chính là biển lớn mặc cá bơi.

Dùng nữa phút lập tức chạy đến hậu viện nhà trọ, tung người nhảy qua tường đáp
xuống khu vực chuồng ngựa, linh hoạt trượt đến Yên Chi Mã, nhảy lên lưng ngựa
đi ra khỏi nơi đây.

Chính đang vui sướng Tiếu Vô Thường, lập tức đại triển thần uy ý nghĩ xông lên
đầu, tựa như sợ không ai biết hắn tại nơi nào, tay phải vung lên Bích Ngọc
Tiêu như một thanh đao, trảm xuống.

“ Mai Tuyết Phùng Hạ”

Toàn thân ngọc lục bảo Bích Ngọc Tiêu như phủ lên một tầng tử sắc tà ác hỏa
diễm, tử hỏa bám theo hai đạo đao khí xông tới bức tường. Dù đây là Duyệt Lai
khách sạn khu hạng nhất thì cũng không chống đỡ được một chiêu của Tiếu Vô
Thường, mặc dù tất cả mọi thứ đều được xây kĩ lưỡng bằng những thợ chuyên
nghiệp.

Nóng rực khí tức tỏa ra, tiếng đinh tai như óc vang vọng khắp nơi hấp dẫn lực
chú ý của mọi người, tường cao hai thước nay đã thành một vùng phế tích. Từ
lúc Tiếu Vô Thường nhảy lên ngựa đã cảm thấy xung quanh có những khí tức cường
đại không thua kém gì mình.

Đừng nhìn Tiếu Vô Thường là Đỉnh Môn Đại Để Tử của Đào Hoa Đảo nhưng thực lực
tuyệt đối là trung bình mà thôi. Từ lúc sinh ra đã được Hoàng Dược Sư đưa về
Đào Hoa Đảo nuôi lớn, nhưng không thể không nói gần mực thì đen gần đèn thì
rạng, thầy nào trò đó. Tại Đào Hoa Đảo, nếu Hoàng Dược Sư là đệ nhất tà nhân
thì sẽ không ai giành đệ nhị với hắn.

Thực lực thấp nhất một người muốn gia nhập Đào Hoa Đảo hay Vô Căn Môn thì đều
cần ít nhất sở hữu thực lực Ngạo Thị Quần Hùng.

Tiếu Vô Thường đã luyện Bích Ba Tâm Kinh đến tầng thứ 14, chỉ cần đột phá một
tầng nữa là hắn sẽ sở hữu thực lực Đăng Phong Tạo Cực. Dù sở hữu vô số bí tịch
tâm pháp nhưng chả cái nào tập trung được vài ngày.

Hắn quá thiếu thời gian, hơn nữa tính tình vốn lười biếng chứ nếu không lấy
thiên phú của Tiếu Vô Thường hoàn toàn có thể đạt đến thực lực Thần Công Cái
Thế. Đào Hoa đảo chủ cùng đảo chủ phu nhân chỉ mới đạt đến Nhất Đại Tôn Sư tuy
nhiên đã có thể nắm giữ Đào Hoa Đảo. Đơn giản vì họ là hậu đại của Hoàng gia,
hơn nữa trên dưới Đào Hoa Đảo trên dưới một lòng, trẻ bị đánh già lập tức nhảy
ra lấy lại công đạo

Các trưởng lão Đào Hoa Đảo không ai không có thực lực Uy Trấn Hoàn Vũ trở lên,
theo như Tiếu Vô Thường lần trước gặp sư phụ của hắn chắc hẳn đã có thực lực
Thâm Bất Khả Trắc.
Đỉnh cao võ lâm chính là Độc Cô Cầu Bại khi đó đã đạt đến Phản Phác Quy Chân,
chính là trên Thâm Bất Khả Trắc một cái cảnh giới.

Nói đến đây liền rõ, có vô số thực lực ít nhất Ngạo Thị Quần Hùng đang truy
đuổi hắn, kẹp hai chân và quất mạnh vào mông Yên Chi Mã, lập tức Yên Chi Mã
như một hồng sắc muỗi tên lao ra khỏi Duyệt Lai khách sạn, nhắm thẳng đến nam
môn mà chạy.

Yên Chi Mã không làm nhục truyền thuyết chi mã, để lại vô số tàn ảnh phía sau
hấp dẫn ánh mắt đệ tử Vô Căn Môn, lao nhanh hướng thành Nam.

Chẳng mấy chốc Nam môn đã xuất hiện trước mắt, các vệ binh thành sĩ còn đang
bất ngờ trước hồng sắc đồ vật đang lao tới. Tiếu Vô Thường đưa lên đôi tay
ngọc ngà, lập tức phong vân dũng động, thanh phong hội tụ tại bàn tay hắn,
chưởng hướng Nam môn.

“ Thiên Lôi Chấn Địa”

Nộ chiêu của Thanh Vân Chưởng lập tức đem Nam môn oanh thành mãnh nhỏ, vân
phong tản ra hất bay các vệ binh

Thanh Vân Chưởng trong tay Tiếu Vô Thường được sử xuất thuần thục vô cùng, đây
là một trong những bộ võ học đầu tiên của hắn học được tại Thanh Vân Bảo.

Lúc đó đồ ít nên quý vô cùng, nên Tiếu Vô Thường mới có thể quen thuộc đến như
thế, còn các bộ võ học hắn lấy được gần đây hầu như chưa lật ra xem ngày nào
như, Thiên Địa Sưu Hồn Tỏa, Nhiễu Chỉ Nhu Kiếm cùng Xung Linh Kiếm Pháp.

Tiếu Vô Thường không cần quay đầu lại nhưng có thể cảm nhận có hơn 6 đạo khí
tức âm lãnh cực tốc đến gần Nam môn. Lập tức điều khiển Yên Chi Mã chạy ra
khỏi Yến Kinh, hắn có thể bày mưu tính kế nhưng phi vụ lần này hoàn toàn không
có kế hoạch trước, Tiếu Vô Thường biết Chu Đệ muốn thủ tiêu hắn.

Trong đó có đạo khí tức quen thuộc mạnh mẽ nhất có lẽ chính là người vừa ám
sát hắn lúc nãy, người đó tựa như cảm nhận được sự chú ý của Tiếu Vô Thường,
trong chớp mắt biến mất trong đội ngũ. Tiếu Vô Thường có thể cảm nhận được đạo
khí tức đó đang đến gần nhưng không có ý nghĩ xuất thủ, Tiếu Vô Thường cũng
không quan tâm người đó chỉ điều khiển Yên Chi Mã chạy thật nhanh.

Ra khỏi Yến Kinh lập tức chuyển hướng từ Tô Châu chạy qua hướng Lạc Dương, Lạc
Dương nằm tại phía đông nam Yến Kinh, Tiếu Vô Thường có thể đến Lạc Dương sau
đó chạy về Tô Châu.

Nếu từ Yến Kinh chạy xuống Tô Châu thì Tiếu Vô Thường sẽ xuất hiện tại Mai Hoa
Lâm sau đó phải chạy một mạch qua Tô Châu thành rồi xuống Mộc Ngư Thôn bắt đò
qua Bích Loa Thôn về Đào Hoa Đảo.

Nhưng Tiếu Vô Thường chọn lựa chạy hướng Lạc Dương sau đó chạy về Tô Châu thì
khi đó hắn sẽ xuất hiện gần Bích Loa Thôn sau đó chỉ cần bắt đò vào địa phận
Bích Loa Thôn rồi về Đào Hoa Đảo là hắn an toàn.

Dù đường có xa hơn nhưng khoảng cách giữa hai nơi hắn xuất hiện thì hướng Lạc
Dương có lợi hơn rất nhiều, với tốc độ của Yên Chi Mã thì chạy một vòng từ Yến
Kinh đến Lạc Dương sau đặt chân đến Tô Châu thì chỉ cần một đêm là đủ.

“ Tại hạ tên Triệu Vô Cực, không biết Tiếu công tử có quen gia huynh Triệu Tử
Các?” Triệu Vô Cực âm lãnh hỏi Tiếu Vô Thường như đang hỏi một người đã chết.

Vô Căn Môn đệ nhất thiên kiêu, Triệu Vô Cực? Tiếu Vô Thường không khỏi sắc mặt
đèn xì như đáy nồi bị kho tới kho lui, nhưng điều khiến hắn hoảng sợ đó chính
là Triệu Tử Các cùng Triệu Vô Cực lại là huynh đệ.

Tiếu Vô Thường chính là một trong những người chỉ ra tung tích của Triệu Tử
Các ẩn cư tại Mộ Sắc Chi Thôn cho Hàn gia, dẫn đến toàn bộ thôn dân Mộ Sắc Chi
Thôn bị tàn sát không còn, thê tử cùng nhi tử Triệu Tử Các bị giết trước mặt
y.

Triệu Tử Các từng là võ lâm ma đầu một trong, vốn Tiếu Vô Thường chả muốn dính
dáng quan hệ gì đến Triệu Tử Các nhưng ai bảo hắn quấy rối chuyện làm ăn của
Tiếu Vô Thường.

Một dãy thanh lâu tại Kim Lăng sông Tần Hoài chính là sản nghiệp của Tiếu Vô
Thường, lúc đó Triệu Tử Các sát hại vô số phú hộ khiến các thương gia không
dám bước ra nhà khỏi cửa chứ đừng nói là vào thanh lâu.

Mất số tiền lớn đối với Tiếu Vô Thường đương nhiên là không chịu nhịn, sau khi
điều tra kẻ thù Triệu Tử Các một thời gian, trong đó thế lực Hàn gia là lớn
nhất, hắn đem tình báo đạt được cho Hàn gia Triệu Tử Các ẩn cư tại Mộ Sắc Chi
Thôn dù lúc đó đã qua vài năm.

Tiếu Vô Thường lập tức la làng, “ Ma đầu Triệu Tử Các? Đương nhiên là biết,
hắn từng sát hại vô số Kim Lăng phú hộ, còn gì nữa thì bản công tử không
biết!”

Triệu Vô Cực cười khẽ, “ ha ha, Tiếu công tử không cần la lớn như thế, Huyết
Ma Đao Thánh cũng có chút gút mắt với Tiếu công tử, các hạ la lớn như thế khác
nào để người đó nghe được?”

Sau lưng Tiếu Vô Thường không khỏi ướt đẫm mồ hôi lạnh, Huyết Ma Đao Thánh?
Nam hay nữ? Huyết doanh hay Đao doanh? Không ngờ lần này Chu Đệ lại như thế cố
gắng, Huyết Đao Môn đệ tử cao tầng cũng có thể mời tới, xem ra lần này xuối
quẩy rồi!

Yên Chi Mã như cảm nhận được chủ nhân sợ hãi, đang chạy hướng Lạc Dương lại
chuyển hướng Bồng Lai Đảo mà chạy. Trên đường hướng Bồng Lai Đảo, gặp 5 đệ tử
Vô Căn Môn đuổi theo.

“ Các người nhanh bố Đoạn Hồn Trận!” Triệu Vô Cực không hề ngạc nhiên với sự
thay đổi của Yên Chi Mã, các thần mã đều có linh tính, nghe hiểu tiếng người.
Tương truyền hắc mã mà Dương Quá thu phục lúc xuống núi Chung Nam Sơn
chính là thần mã Hắc Thủy Tiên, thần mã này có đặc điểm là rất
thích uống rượu.

“ Vâng U Linh Tôn Giả!” 5 Vô Căn Môn đệ tử đáp.

Tiếu Vô Thường cười âm lãnh rút Bích Ngọc Tiêu sau lưng ra, nếu hắn nhớ
không làm danh phận U Linh Tôn Giả ít nhất phải có thực lực Vô Dữ
Luận TỈ, chỉ dưới Sở Hướng Phi Mị một cảnh giới mà thôi, nhưng lại
trên hắn đến hai đại cảnh giới!


Ngọc Tiêu Kiếm Thần - Chương #3