Lựa Chọn


Người đăng: phongprovn

Tại một thôn làng nhỏ vô danh, sau một trận ''cẩu chiến'' đẫm máu
để tranh giành thức ăn thì tất cả đều chết hết chỉ còn một mình
con hắc cẩu là hắn còn thoi thóp với những vết thương chí tử từ
đầu đến đuôi, nhưng đôi mắt vẫn cực kỳ sáng mang chút lệ khí của
hung thú nhìn đám vừa trêu đùa bọn hắn.

"gừ... gừ... " ( mấy thằng chó được lắm... theo mình được biết ý
nghĩ là vậy.)

con hắc cẩu bắt đầu gầm gừ nhưng âm thanh chỉ lí nhí trong cổ họng
của mình, nó thực sự muốn cắn chết những kẻ dứng trước mặt mình,
những kẻ đã trêu đùa nó, hại chết bạn bè nó... nó gượng dậy rồi
quay người rời đi, lặng lẽ như một tử thần trong đêm...

"tách... tách... ào..."

một giọt mưa rồi hai giọt mưa rồi một trận mưa lớn ầm ầm đổ xuống,
cả thôn làng chỉ thấy một bóng đen cô độc bước đi trong mưa, một con
chó màu đen đang chờ chết.

"Gừ... gừ... Gư... Gâuuu... " ( đau quá đau chết ta rồi... lão thiên
khốn kiếp... )

Con chó gầm gừ sau đó ngẩng mặt lên trời tru lớn một tiếng rồi ngả
gục, nó sắp chết rồi, nó biết nó gặp lại đồng loại của mình
rồi, nó nằm im thinh thích nhưng đôi mắt lại chứa một ý chí sắt
đá...

"... "

Không chút âm thanh nào một bóng tím như u linh sẹt đến trước mặt
hắn như tia xét vừa đánh ngang rời vậy, nó nhìn người đó không chút
sợ hãi trái lại là một đôi mắt hăm dọa đối phương.

"Ta biết ngươi muốn gì... muốn sống tiếp phải không?... làm giao kéo
với ta đi... "

Áo tím bắt đầu ngồi xuống đất vuốt ve con hắc cầu, ôn tồn nói,

"... gừ... gâu... " ( nằm mơ à... ngươi nghĩ mình là ai?... )

Hắc cẩu nhìn áo tím thì áo tím cũng nhìn con hắc cẩu, bốn mắt
nhìn nhau một lúc thì nó quay sang ngả khác trước khi sủa một tiếng

" Nằm mơ... ta nhưng không dưới thần không gì không làm được, nhìn
ngươi như vậy ta có chút động lòng trắc ẩn... ta nói nếu ngươi nha
nếu không kí giao kèo này ngươi chết chắc... ta cho ngươi ba giây để
suy nghĩ... bắt đầu.. 3.. 2.. "

Áo tím nhíu mày nhìn hắn à nhầm con hắc cẩu đưa ra một tờ giấy
đầy cái văn tự cổ quái so với chữ mèo cào chó cắn càng khó đọc
hơn, lạnh lùng như tử thần nói,

"Gừ... gặm... "( ngươi... đọc suy nghĩ của ta... )

Nó quay lại nhìn áo tím với đôi mắt kinh ngạc, sau đó liếc nhìn tờ
giấy,nó cắn ngay cái chân mình một giọt máu không ngại ngần từ dấu
răng đó chảy vào khế ước giao kèo của hai người : áo tím và hắc

cẩu...

Tại vùng chiến trường đó ,vùng hoang mạc cằn cỗi đó những phiến
hoa lá bắt đầu đâm chồi nẩy lộc, một người với đôi cánh thiên thần
thì đang đừng đó cầm cái gì đó giấu sau lưng nhìn người áo tím
còn một người áo tím thì như u linh đang tẩy luỵện viên huyết châu
to bằng long nhãn trong lòng bàn tay mình...

" Đã xong... ngươi cầm lấy... cá nướng của ta đâu... "

Áo tím vứt thẳng viên huyết châu cho hắn, nhìn quanh nhìn quất hỏi.

"Ách... ta ăn hết sạch rồi... mà ta nhớ ngươi ghét ăn cá lắm mà... "

Hắn chột lấy viên huyết châu thì kêu lên thất thanh như con lợn bị
chọt tiết nói

" Câm miệng... ta giúp ngươi vậy mà không trả công cho ta à... được
lắm con lợn... "

Áo tím bực bội hét lên, sát khí như núi lửa phun trào, đôi mắt đỏ
ngầu cùng bàn tay không ngừng co giật hướng hắn bước tới.

"Ấy Ấy... Ta đâu có nói là không trả công cho ngươi đâu... con gà này
cho ngươi... cá nướng ta sợ hư nên mới ăn mà... ngươi nhưng hiểu lầm ta
a... "

Hắn cười cười tà tà đưa bàn tay nãy giờ luôn để sau lưng ra cho áo
tím, cúi mặt như ta đây xin lỗi ngươi nói.

"HAHAHHA... có đồ ăn rồi... "

Áo tím nhìn thấy con gà vàng ươm tỏa mùi thơm phứt lập tức thay
đổi 180 độ, cầm lấy con gà chạy mất...

"Hài... chim chết vì thức ăn người chết vì tiền bạc a... còn 49 chỗ
ta giấu gà nữa tìm đi nha... xung quanh đây thôi... "

Hắn thở dài sau đó hướng áo tím hét to lên,hắn lặng lẽ quay lại
với hiện thực, chiến hữu của hắn chết rồi, kẻ thù cũng chết hết
rồi, thế giới này lại có thể bắt đầu lại rồi và cuối cùng hắn
đã hoàn thành nhiệm vụ nên hắn lại phải ra đi thôi.

Hắn trong 49 ngày qua đã đào thành công một nghĩa trang không là một
đại nghĩa trang, chôn cất tất cả binh khí của tất cả thiên thần đã
chết trong trận chiến này, viết ra một bộ sách cho trận chiến này.

Hắn đi đến từng từng ngôi mộ, cắm mỗi ngôi ba cây hương nếu là nữ
hắn sẽ cắm một bó hoa cúc trắng phau như tuyết,nếu là nam thì hắn
sẽ đặt một chén rượu trắng...

Xong việc hắn đi về động phủ của mình, khoanh chân xếp gối ngồi
luyện hóa huyết châu, hai tay hắn bắt đầu vờn quanh huyết châu từng
sợi huyết khí tuôn ra hương mi tâm chui vào ,theo kinh mạch chạy khắp
cơ thể hắn, cảm giác khoan khoái mà ấm áp bao phủ hắn...

"Tam sinh tam thế... không viên mãn lúc này thì đợi lúc nào?... Tam
sinh tam thế điệt thiên quyết... đột phá đi nào... "

Hắn mở mắt ra hai tay bắt đầu kết ấn ,sau lưng ba chữ : thú- nhân-
thần hiện ra, ba chữ bắt đầu xoay, càng lúc càng nhanh, cái vòng
co lại ba chữ bắt đầu hợp một, hợp thành một chữ " Yêu" màu huyết
kim đỏ rực, mọi việc nhẹ nhàng không một cái gì gọi là to tát...

"Yêu??? ... lại là kiếp thú sao?..."

Hắn xoa xoa thái dương của mình, cười khổ nói.

"hahaha... ngươi hiểu sai rồi... yêu không hẳn là thú... đã đến giờ
thiên đi thôi... "

Áo tím lại hiện ra, tay vẫn lăm lăm cái đùi gà gặm lấy gặm để
nói.

"Vậy à?... đi thôi... ở đây ta không còn vướng bận gì nữa..."

Hắn ngồi dậy phủi phủi bụi cát trên áo quần của mình, không chút
ngạc nhiên nói.

"Được... Lục đạo : thiên đạo- nhân đạo- tula đạo- súc sinh đạo-ngạ
quỷ đạo-địa ngục đạo... luân hồi... khai mở... "

Áo tím lại kết ấn lần này có chút tương tự hắn, trước mặt một
vòng được đính sáu chữ lần lượt là : Thiên- nhân- tula- quỷ- súc-
địa, ở giữa là một cánh cửa mặt quỷ lớn màu tím đậm mở sẵn

Hắn nhìn cánh cửa đôi mắt lại ưu thương, hắn nhớ lại lúc hắn là
một con hắc cẩu, sau khi kí kết giao ước đó, chỉ trong mười năm hắn
trở thành một con đại yêu tinh, giết sạch tất cả kẻ đã trâu đùa
hắn khi xưa,sau khi giết xong thì cũng giống lúc này áo tím dẫn hắn
vào cánh cửa này để hóa kiếp thành con người,

"Ngươi còn không mau vào đi còn chờ gì nữa?... ta đi trước đây... chúc
ngươi may mắn... "

Áo tím đẩy hắn vào cánh cửa sau đó xé rách không gian thoát đi,
động phủ theo đó đổ sập xuống, thế giới lại tiếp tục sinh sôi nãy
nở, chủng tộc mới lại mọc lên sang sác, môn phái như nấm mọc lên
từ đống đổ nát của chiến trường...


Tiếp theo mới là lúc bắt đầu truyện nên chương này hơi ngắn... 2
chương này xem như là thuộc phần tiền truyện nha... chúc mọi người
đọc truyện vui vẻ... :))


Nghịch Thiên Chi Quyết - Chương #2