Buổi Gặp Định Mệnh


Người đăng: phongprovn

Giữa một chiến trường toàn máu và xương, máu chảy thành sông và
xương chất thành đống, nếu nhìn kĩ sẽ thấy một nửa là thiên thần
với đôi cánh thiên nga, một nữa còn lại là ác ma với đôi cánh dơi
quái dị...

Chiến trường cực kỳ rộng lớn,hầu như ko một ai sống sót cả,à không
vẫn còn một người thiên thần cuối cùng ,lưng hắn cắm đầy ma đao và
ma thương trông mà lạnh cả sống lưng,

Hắn như chết đừng nhưng vẫn cầm khư khư cầm một lá cờ thiên chữ "
Thiên " đã bị chặt cán giơ thẳng lên trời, nếu có ai ở đây sẽ nhận
ra đây là "đệ nhất" Tổng lãnh thiên thần, bờ môi khô khốc do máu thì
thào, âm thanh cực kỳ nhỏ nhưng lại đủ vang vọng cả chién trường :

"Một kiếp làm chó... Một kiếp được làm người... Một kiếp được làm
Thần... Tam sinh tam thế, ba kiếp đối ba thế giới : thú,nhân, thần ...

Một kiếp chết vì thức ăn... một kiếp chết vì sự nghiệp... một
kiếp chết vì thực lực... Tam kiếp viên mãn... Còn muốn bước tiếp
sao?

Hừ... ta không cam tâm... Ta vẫn muốn bước tiếp... Ông trời muốn ta
ngừng chân sao?... nằm mơ đi... nhân sinh ta vẫn chưa nhìn đủ... lục
đạo luân hồi vẫn chưa buôn bỏ ta... nhân quả vẫn đeo bám ta... ta vẫn
chưa biết hồng nhan là gì?... vì cớ gì ngươi muốn ta ngừng chân?...

Lúc này hắn ngước mặt lên nhìn trời, khuôn mặt tuấn mỹ dính đầy
máu và cát bụi tràn ngập hận ý cùng không cam tâm chi vị, rống
lớn:

" Tại sao?... Tại sao vậy?... Trả lời ta đi... "

"Vì ngươi ngu thôi... chạy không chạy... muốn chết thì chết đi... để
hai ta còn làm giao kèo chứ nhỉ?... diễn sâu vcl... "

Âm thanh cực kỳ du dương vang lên, du dương đến mấy thì cũng đủ khiến
hắn muốn điên lên không chết vì bị thương thì cũng đủ khiến hắn tức
chết a..

"Vô tình vậy?... tiếp theo muốn ta đi đâu?... à mà phần thưởng của ta
đâu?... "

Hắn lau đi máu trên mặt của mình đi, vừa nói hắn vừa rút mấy cái
đao thương giả trên người xuống, một vở kịch hoàn hảo và hắn là
người chiến thắng sau cùng.

"Muốn quà à ?... đã hoàn thành đâu giết hắn đã... mới tính là
Perfect... "

Một cái ảo ảnh không rõ nam nữ mặc đồ tím từ hư không bước ra,
nói.

"Ầm... Ầm... Grào... dám lừa ta... ta phải giết chết tên tiểu tử...
"

Từ đống xương máu của đồng đội hắn, một con ma long rồng lớn hướng
hắn nhìn đến, mở miệng mắng lớn.

"Xìu ơi... con giun mà nói to gớm?... nào tới đây?... nghĩ ma vương mà
to à?... nào đến đây nào con giun nhỏ... "

Hắn nhìn con rồng cao to đen hôi kia một lượt sao đó nắm lấy cây
trường thương được làm từ vàng của mình hướng con rồng khinh thường
ngoắc tay vẫy vẫy khiêu khích.

" Khốn kiếp... "

Con rồng tức điên lên lao thẳng đến hắn tất nhiên với cái khối thịt
gần cả tấn của nó lết còn khó chứ đừng nói bay bằng cánh.

Nhưng nó vừa lết tới khu vực 11m thì lập tức đạp phải thứ gì đó
như bom chìm vậy, còn hắn từ xa xa vẫn thong dong như vậy chỉ là môi
hắn là môi hắn có một nụ cười vô sỉ hiên diện...

"Bùm... Phóc... Bingo... được chưa hả?... lần này sao dễ quá vậy?...
có âm mưu gì ko ? ... mà ta có được tăng cấp ko?... "

Quả bom nổ kết quả xin được bỏ qua, hắn hướng " áo tím " bống tay
một cái tự hào đầy mình nói.

"bộp bộp... Hay... Rất tốt... ngươi hỏi nhiều thế thì cha ta trả lời
cho người à?... "

Áo tím vỗ tay nói à không là chửi thẳng mặt...

" Vậy à... ngươi có cha à... Kêu... Mời ông ta ra đi... "

Hắn mở to mắt kinh ngạc nói, hình như có gì đó sai sai... ???

"Ngươi.. crốp... ta nói lần cuối ta không có cha... ý ta là ngươi muốn
hỏi câu nào trước... "

Áo tím nghe câu ''hỏi ngu'' của hắn thì tức điên lên ko ngại đấm
thẳng một cú vào đầu hắn.

"Ta biết... đùa chút thôi... căng dữ vậy... câu đầu tiên là có tăng
cấp được không ấy?... "

Hắn tuy không đau nhưng vẫn giả vờ xoa xoa đầu cùng với vẻ mặt tỏ
vẻ ta đây bị chấn thương sọ não rồi, bồi thường cho ta đi.

"Cái này thì đợi ta chút xíu... ágdhagsdg.... "

Áo tím bắt đầu hướng chiến trường vừa niệm chú vừa triển khai ấn
chú, một hấp lực khổng lồ tuôn ra hướng chiến trường hấp thụ toàn
bộ xương máu bất kể là thiên thần hay ác quỷ đều thu lấy vào giữa
bàn tay của mình...

"Ừ... nhiều thật... lần này tăng cấp là cái chắc... "

Hắn nói xong thì đứng bên cạnh " áo tím" rút một cây sáo nhỏ ra
bắt đầu thổi, âm thanh tuy không tính quá hay nhưng cũng có thể nói
là có thể lọt lỗ tai của những người khó tính nhất.

7-7-49 ngày trôi qua, vùng chiến trường đầy máu và xương đã hoàn
toàn biến mất hút chỉ còn cát và gió mà thôi, áo tím vẫn ngồi
đó một mình chỉ khác ở giữa lòng bàn tay có một viên long châu to
bằng nắm tay, không ngừng nhỏ lại không ngừng có chất dịch lỏng màu
đen chảy xuống, còn main( nhân vật chính) đã mất hút đâu mất.

"Ê... xong chưa vậy?... lâu thế... "

Hắn không biết từ đâu đáp cánh ngay bên cạnh, một tay cầm cần câu,
một tay cầm cá hướng Áo tím đang chăm chú "tẩy luyện", nói

"Chờ chút... người yên tâm đi nội trong ngày hôm nay sẽ xong... "

Áo tím vẫn dùng bàn tay " xoa bóp" giúp cái thứ trên tay tiếp tục
nhỏ xuống.

"Ừ... để ta làm cá cho ngươi ăn... mà ngươi còn nhớ lần đầu chúng ta
gặp nhau ko?..."

Hắn nói xong liền quăng cái cần câu đi,bắt tay nhanh chóng làm công
việc đầu bếp của mình.

"Làm sao quên được... ngày mà ta gặp được con chó đen đang thoi thóp
chờ chết đó chứ?... từ đó đến giờ bao lâu rồi nhỉ?... "

Áo tím ngưng động tác một chút như bị câu hỏi của hắn tác động
vào vậy...

"Đúng là lúc đó... đến đây là tròn hai trăm năm rồi... đối với con
chó đen đó làm cả trăm kiếp... đối với con người đó là hai kiếp...
nhưng đối với thần như ngươi thì chắc chỉ là hai cái nháy mắt mà
thôi... nhỉ... "

Hắn trở con cá trên chảo( chảo đá), cười vu vơ nói.

"Ách... ngươi im cái mỏm lại được không?... hỏi nhìu thế?... "

Áo tím im lặng sau đó ngắt lên, một phần là đã đến giai đoạn quan
trọng của quá trình chuyển hóa, một phần là áo tím không thích
trả lời câu đó.

Cả hai lâm vào im lặng cùng trầm mặt, nướng cá thì cứ nướng, tẩy
luỵện vẫn cứ tẩy luyện, nhưng cả hai có điểm chung là đang nghĩ về
cái đêm mà cả hai gặp nhau,cái đêm mà có sự gặp mặt định mệnh,
cuộc gặp mặt của một con chó đen và Áo tím...=))

Chương đầu nên troll nhau chút... nếu thấy mình troll main hay hơn thì
nói để mình troll dài dài nha...


Nghịch Thiên Chi Quyết - Chương #1