Tống Gia Gia Chủ


Người đăng: ミ★๓ëฑɦ❖︵Ϯų❖︵Ϯɦเëฑ★彡

Bản thân hắn từng hoài nghi, âm mưu đưa tới tin tức cùng bản đồ giả mạo kia là
Lâm Khôn một tay đạo diễn mà nên. Tuy Lâm Chiếu mới là kẻ đứng ra trao đổi
cùng hắn, Kị Huyết Thảo xác thực có tồn tại, nhưng tin tức lại khuyết thiếu
một điều trí mạng : có một đầu Cự Ma Mãng ấu niên canh giữ nơi đó
Chỉ tiếc đối phương không ngờ tới thực lực của Tống Giang đạt tới trúc cơ kỳ,
nhẹ nhõm từ trong tay Cự Ma Mãng đào thoát mà ra, còn thuận tay ngắt luôn cây
linh thảo mà nó liều mạng bảo hộ đó
...................................................................................................................................................................

Trong một gian phòng khác

“đã 4 ngày rồi không có lấy một tin tức,Giang nhi,ngươi thực sự đã gặp nạn
sao,bọn chúng đã lập thệ với mẫu thân của ngươi rồi mà” trong gian phòng lúc
này ,một nam tử đang chắp tay ra sau lưng đứng sừng sững nhìn khoảng không vô
định trước mắt hắn nghiền ngẫm

Đôi mắt mái tóc được quấn lên rất gọn gàng, dưới cằm có hơi nhiều râu mọc viền
trên gương mặt nam tử nhưng lại mang lại cho hắn một vẻ phong trần tuấn lãng
khiến rất nhiều nữ nhân phải xao xuyến khi gặp hắn.

"Nhanh như vậy đã hai mươi năm rồi,Thiến nhi.Nàng ở nơi đó thế nào? Hi vọng
liệt tổ liệt tông chúng ta phù hộ cho hắn, nếu hắn thực xảy ra chuyện,ta liều
cái mạng cũng sẽ khiến những kẻ hại nhi tử chúng ta bồi hắn theo”

Thanh âm thì thầm từ miệng nam tử theo ra.Người này chính là Tống Triết, gia
chủ Tống Gia Lam Nguyệt thành đồng thời là phụ thân của Tống Giang.

“Lão gia,đã có tin tức của thiếu chủ” Phúc Tiến khẽ gõ lên cánh của ra dấu về
sự hiện diện của hắn, dù biết với thực lực của lão gia việc này không cần
thiết nhưng nó đã trở thành một thói quen
khó từ bỏ

“Thật”nam tử khẽ run rẩy đôi bàn tay, hít sâu rồi thở ra một hơi dài. Phúc
Tiến lắc đầu, chỉ có hắn mới hiểu được trong lòng nam tử trước mắt những hôm
qua trầm trọng ra sao,bởi vì hắn đi theo đối phương từ khi còn rất trẻ, chính
bản lãnh năm tháng đó đã mài dũa tâm tính vững như bàn thạch của hắn

Chỉ là, liên quan tới nhi tử cùng nương tử chính là nhược điểm duy nhất. Có
điều, không ít kẻ dám chạm tới ranh giới cuối cùng này,bởi vì chúng biết nam
nhân tên gọi Tống Triết này một khi điên cuồng lên sẽ khủng khiếp nhường nào ,
mà cách để hắn lâm vào trình trạng như vậy chính là động tới nhi tử cùng nương
tử của đối phương

Đã bao nhiêu năm qua đi, Phúc Tiến tận mắt nhìn thấy sự thăng trầm trong cuộc
đời của Tống Triết.Nói không ngoa,ngoại trừ chủ mẫu cùng thiếu chủ, hắn tuyệt
đối là người thân cận nhất ở bên cạnh đối phương, tới mức chỉ nhìn là biểu cảm
của lão gia là đoán được hắn đang nghĩ gì

“Thế hắn đâu,tiểu tử kia ở nơi nào rồi” Tống Triết nhẹ nhàng ngồi xuống
ghễ,khẽ mở cuộn tre ra đọc một vài thông tin tâm phúc cẩn mật thu thập qua

“Phụ thân.Nhi tử bất hiếu trở về,để người phải lo lắng” Tống Giang bước vào,
nói xong một câu liền im lặng quỳ xuống

Tống Triết nhìn nhi tử đang quỳ trên mặt đất cũng không kìm nén được cảm xúc
,đặt cuộn tre li ti chữ xuống bàn, đột nhiên thân hình Tống Giang đang quỳ gối
chợt thẳng tắp đứng lên,tựa như một con rối được người điều khiển dùng dây
giật tới

Nếu có người ngoài ở đây nhìn thấy sẽ hoảng hốt cực độ, bởi ngay cả kim đan
cường giả cũng chỉ miễn cưỡng phi hành được, nào có như nam tử không một động
tác cùng dao động linh khí liền dựng đứng một người đang quỳ trên mặt đất

“Trở về là tốt rồi, phải biết trừ ta ra, mẫu thân cũng đang mong đợi thấy
ngươi trưởng thành đâu, đừng để hi vọng của nàng tan thành bọt nước” Tống
Triết đứng dậy bước về phía Tống Giang vỗ vai của hắn rồi mỉm cười nói

“Lão cha, ngươi có thể diễn tả một chút được không, ta đã mong mỏi nhiều thứ
hơn chỉ có thế này trước khi tới” Tống Giang tiu nghỉu

“Tiểu tử thối, còn bày đặt mong với chả mỏi, cút về phòng cho khuất mắt ta “
Tống Triết bật cười đá Tống Giang ra khỏi phòng

Bị đá ra khỏi phòng Tống Giang, hắn xoa cái mông thầm chặc lưỡi” lão cha ngươi
như thế nào bạo lực, không phải ngươi có thể khiến ta bay ra a “

Ngược lại, hắn không ngạc nhiên Tống Triết cư xử như thế, ngược lại cảm thấy
thỏa mãn với biểu hiện của phụ thân hắn rồi. Là nam nhân, hiểu trong lòng là
được, nhiều thứ không nhất thiết phải thể hiện trước mặt một ai để người đó
biết được bản thân được quan tâm ở mức nào đó

Nhất là giữa nam bằng hữu, phụ tử cùng bầy tôi, thêm một lời không bằng chăm
chút cảm nhận một lời
........

“Lão gia, ngài chưa định nói chi tiết mọi chuyển với thiếu chủ sao, hắn cũng
đã sắp làm lễ trưởng thành rồi, những năm qua hắn nỗ lực ra sao không phải
ngài không biết “ Phúc Tiến sau khi thấy Tống Giang nhanh chóng rời đi, khẽ
nói

“Chưa phải lúc . Nói sớm với hắn chỉ tổ mang lại cự dại áp lực. Những năm qua
hắn không có nổi một giây phút thảnh thơi, từng ngày từng giờ liều mạng vào tu
luyện. Phụ thân như ta thật vô dụng, ngay đến nương tử cũng không thể bảo vệ
nàng, tuổi thơ của Tống Giang ta cũng vô pháp đem đến tiếng cười cho hắn” Tống
Triết tựa đầu ra đằng sau, nhắm mắt mà nói

“Lão gia,ngài vẫn ân hận về việc năm đó sao “ Phúc Tiến vừa mau chóng thu xếp
đống cuộn tre đang bừa bãi trên mặt bàn vừa hỏi hắn

“Hối hận ư,haha, nếu vậy ta đã không có một nương tử ôn nhu tận tình như Thiến
nhi cùng với nhi tử thiên phú tốt như vậy rồi. Ngươi xem, Tống Giang hắn hiện
đã là trúc cơ kỳ tu sĩ, tính cách cũng cẩn thận hơn ta năm ấy rất nhiều. Ở tầm
tuổi của hắn ta ra sao ngươi là người rõ ràng nhất đi” Tống Triết bật cười
nhìn Phúc Tiến

Phúc Tiến bất đắc dĩ cười theo, sau đó con mắt đột ngưng trọng nhìn Tống Triết
“Lão gia, vạn nhất người của “vị diện” tới thì thế nào ? Họ mà biết sự tồn tại
của thiếu chủ, chỉ sợ người sẽ bị khống chế, từ đó tác động tới ngươi”

“Sẽ không” Tống Triết tự tin khẳng định “Nếu mấy tên lâu nhâu phiền phức kia
mà dám bước một chân tới, ta nắm chắc dằn vặt chúng một trận. Còn lão bất tử
kia bao năm qua không dám ra mặt,ngươi nghĩ vì lí do gì? Một phần là mong ta
thay đổi ý định năm đó, một phần là tinh cầu này nguyên nhân”

“tinh cầu này có vấn đề gì, không phải chỉ là một tinh cầu ngay cả tên cũng
không có thuộc hạ vị diện sao? Phúc Tiến ngạc nhiên

“Nếu như vậy thì ngươi coi thường nơi này rồi “ Tống Triết thâm thúy trả
lời,định giải thích với dối phương thì Phúc Tiến như chợt nhớ ra điều gì, vội
vã thi lễ với hắn rồi lui xuống

Tống Giang sau khi từ gian phòng của phụ thân trở về liền bắt đầu thu xếp đóng
cửa cẩn thân. Bước lên giường ngồi xếp bằng xuống, tập trung nhớ lại những
truyền thừa kí ức tổ phụ đã truyền cho bản thân

Đầu tiên là về "Thần Thể", khá tiếc là hiểu biết của Tố phụ lại hạn chế. Xét
cho cùng thì vị "Thần Thể " cuối cùng đã biến mất cách đây rất lâu,hơn nữa lại
là "Trường Sinh Luân" chứ không phải "Hư Vô Chiến Hồn" giống hắn

Đây cũng là lí do mà tổ phụ không dám miễn cưỡng quán thâu tàn dư linh lực lẫn
khống chế nguyên tố hay cảm ngộ pháp tắc của hắn cho Tống Giang. Phải biết dù
là Thiên Thiên thể, Hậu Thiên Thể, Thánh Thể cũng phải tuân theo một vài hạn
chế tu luyện nhất định trong nó, nếu không sẽ xuất hiện lối rẽ.

Ví dụ như : Hỏa Linh thể tu luyện linh kỹ hệ Thủy, tuy không tới mức ảnh hưởng
tới tính mạng hay căn cơ, tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ giảm xuống gấp hàng
chục lần

Như vậy, tự thân hắn sẽ phải đi học, tìm hay thử tu luyện một vài linh kỹ ngẫu
nhiên áp dụng cho chiến lực bản thân. Còn về tâm pháp, hồn kỹ thì hắn đã có
"Hồn Đế Thập Trọng Thiên Điển" và "Bất Diệt Chiến Vương Quyết" để tu luyện sau
đó

Khẽ suy nghĩ tới “Bất Diệt Chiến Vương Quyết” tâm pháp, chú trọng ma luyện
lĩnh ngộ của bản thân cùng tiêu diệt tâm ma khi ngộ nhập đường rẽ, rất thực
dụng. Dù là đan dược nâng cao lĩnh ngộ tự thân hắn ở Lam Nguyệt Thành ngần ấy
năm còn chưa từng thấy qua chứ đừng nói công pháp hay tâm pháp

Chỉ là….Tâm pháp giúp hắn thanh tịnh, tu luyện khó gặp ngã rẽ hay sa vào tâm
ma, nhưng trợ giúp thực lực đề thăng chỉ là số không tròn trĩnh. Hiện tại hắn
vẫn tu luyện "Tu luyện cơ sở" phụ thân hắn giao cho nhưng theo thực lực dần đề
thăng, tốc độ hấp thụ linh khí cũng dần dần giảm xuống.

Đây là dấu hiệu cho thấy, phẩm chất công pháp không đáp ứng được nhu cầu của
bản thân rồi. Tống Giang cần một công pháp cao cấp hơn, học trong nó cách thổ
nạp hấp thụ linh khí hiệu quả hơn "Tu luyện cơ sở" trước đó

Còn lại “Hồn Đế Thập Trọng Thiên Điển “ thì bây giờ chưa phải lúc hắn tu luyện
được, ít nhất là bản thân hắn phải ngưng luyện thần hồn thành công mới có tư
cách động đến.

Mà ngưng luyện thành công thần hồn,tối thiểu nhất cũng phải là bán bộ Hóa
Nguyên Cảnh, mà là những thiên tài kiệt xuất mới làm được

Trong khi đó, thực lực hiện tại của hắn mới chỉ đạp bước vào Trúc Cơ cảnh
không lâu trước đó.Từ Trúc Cơ tới Kim Đan cảnh, sau đó là Nguyên Anh rồi mới
tới Hóa Nguyên cảnh, nghĩ tới ngần ấy chặng đường cần đi cũng đủ làm hắn nhức
đầu, theo sau là không ngừng chiến ý được le lói thắp lên

"Chung quy lại vẫn là vấn đề tài nguyên cùng công pháp" Tống Giang đăm chiêu.
Xem ra đã đến lúc nên rời khỏi Lam Nguyệt Thành rồi. Muốn tìm công pháp thích
hợp, Tống Giang đã có ý tưởng về nơi cần đến. Trong thời gian còn lại ở nơi
này, việc thiết yếu nhất là ma luyện củng cố vững chắc cảnh giới

Ngày mai sẽ là Võ Hội tổ chức, còn không tới ba tháng sau sẽ là lễ thành niên
của hậu bối Tống gia.
Chỉ cần được công nhận đã trưởng thành, Tống Giang ngay lập tức sẽ rời đi.
Muốn san sẻ áp lực cùng phụ thân hắn, trúc cơ sơ kỳ vẫn còn quá yếu nhược

Và phụ thân Tống Triết đã hứa với hắn, chỉ cần hắn đủ tuổi thành niên và tham
gia lễ trưởng thành của Tống gia thành công, toàn bộ chân tướng về mẫu thân sẽ
được người làm sáng tỏ tất cả


Ngân Hà Giới - Chương #8