Thị Nữ ?


Người đăng: ミ★๓ëฑɦ❖︵Ϯų❖︵Ϯɦเëฑ★彡

Thấy thái độ của nàng không để ý tới y phục của bản thân, Tống Giang hài lòng
gật đầu,từ trong ngực áo lấy ra hộp gỗ đưa tới ” Ta tới để giao dịch đồ vật
bên trong,phiền ngươi đưa nó cho giám định sư tìm hiểu."

Vừa chạm tay vào hộp,nàng lập tức trả lời hắn“ Gọi giám định sư sẽ tống không
ít thời gian,bên trong hộp hẳn là Kị Huyết Thảo,niên đại thành thục không
thấp,ước chừng trên một trăm năm. Xem ra công tử hẳn rất vất vẩ mới lấy được
nó tới, Đan Đường sẽ ra một cái giá chắc chắn làm ngươi hài lòng” nàng mỉm
cười,vẫn nụ cười mê hoặc đó nhưng Tống Giang sững sờ,bất khả tư nghị khi nghe
nàng nói

“Ồ,cô nương vì sao nắp còn chưa mở đã biết bên trong là linh thảo cao niên?”
Tống Giang thắc mắc,tựa như nhìn nàng không phải thể chất đặc thù, tu vi ước
chừng mới đạp vào luyện khí cửu trọng viên mãn, hộp gỗ đựng linh thảo hắn đã
nhìn qua,từ ngoài vào tuyệt đối nhìn không ra bên trong cất giấu đồ vật hình
dáng ra sao chứ đừng nói là nhận diện được chi tiết ngay cả niên đại như vậy

Đợi đã,luyện khí cửu trọng viên mãn? Tống Giang chợt sửng sốt, dù tu vi của
hắn cao hơn nàng rất nhiều,đã là trúc cơ sơ kì vài tháng trước đây nhưng ở Lam
Nguyệt Thành, tu vi cao nhất trong hàng ngũ hậu bối cùng lứa với hắn chỉ mới
Luyện khí trung kì mà thôi. Mạnh nhất là Luyện khí thất trọng Diệp Thanh
Thanh,một trong hai song sinh tỷ muội Diệp Gia được Trình Đằng Chân nhận làm
kí danh đệ tử của hắn.

Mà thị nữ trước mắt hắn,tu vi hoàn toàn áp đảo Diệp Thanh Thanh, vậy mà lại
chấp nhận ở nơi này làm thị nữ Đan Đường? Là do Đan Đường tài phú quá mức sung
túc muốn sử dụng nàng làm đặc trưng cho chiêu bài buôn bán riêng hay có ẩn
tình khác ?

Đối diện Tống Giang, thị nữ thấy thái độ của hắn như vậy biết mình thất thố
nên hành lễ giải thích : "Tiểu nữ từ nhỏ sinh sống ở đây,vô tình tiếp xúc với
rất nhiều thảo dược trao đi hằng ngày nên khứu giác khá nhạy bén.Vừa rồi có
chút đường đột,hi vọng công tử không chê cười"

“Không có gì”tống giang phất tay mỉm cười,thâm thúy nhìn nàng rồi tiếp lời”Như
vậy,không biết cô nương có thể làm chủ hay không”

Đối diện hắn thị nữ như thu liễm lại,cẩn trọng trả lời ”chuyện này phải phiền
đên quản sự rồi,tiểu nữ chỉ may mắn nhận tiếp xúc với nên nhận ra mà thôi,việc
giao dịch định giá vẫn phải phiền tới quản sự....."

"Hửm,hình như ta nghe nói có người muốn tới cùng bản điếm làm một bút sinh ý"
nàng chưa kịp nói hết câu,một giọng nói trầm trầm cất lên tựa như vừa ngủ dậy
theo tới

"Hạnh ngộ hạnh ngộ,ta cứ ngỡ khách quý nơi đâu,thì ra là Tống công tử,hi vọng
thị nữ này không làm ngài mất hứng."Từ bên trong,một nam tử sau khi nhìn thấy
hắn cười toe toét tăng nhanh cước bộ đi tới

“Ngài hẳn là Triệu quản sự rồi, thứ lỗi vì phải phiền hà ngài phải đích thân
tới đây” tống giang cũng chắp tay chào đối phương

Quản sự Đan Đường tên gọi Triệu Xuyên,là một nam tử bề ngoài rất trẻ tuổi,thân
hình dong dỏng cao,có điều làn da sẫm màu cùng đôi mắt tựa như nhìn được xuyên
tâm khảm của kẻ khác khiến người ngoài luôn vô thức đề phòng khi gặp được
hắn,cùng với đó nhận định tuy hơi đại chúng nhưng khá hợp lí đó là : ngồi được
lên cái ghế quản sự Đan Đường ,Triệu Xuyên dù là năng lực lẫn thái độ đều được
Đan Đường đường chủ đánh giá khá nhất,nếu không vô pháp được tiếp quản sự vụ
nơi đây

"Chỉ cần làm ra tài phú,phiền hà tới đâu Triệu mỗ cũng kham" nam tử vỗ ngực tự
tin trả lời, ra hiệu với thị nữ đang đứng bên cạnh Tống Giang.Nàng hiểu ý ,lập
tức dâng lên hộp gỗ vừa rồi đang cầm cho hắn

Sau khi mở nắp ra, im lặng nhìn một lượt Kị Huyết Thảo ở bên trong một
chút,Triệu quản sự đóng nắp lại,phá lên cười

"Haha,dễ nói.Trong tay ta vừa có một vị khách nhân tới giao dịch đại lượng Tụ
Linh đan,giá trị khoảng chín trăm lượng bạc. Ta lấy tư cách của mình dùng thêm
một trăm lượng nữa, tổng cộng là một ngàn lượng dùng để trao đổi cây linh thảo
này,ý của Tống công tử ra sao." Triệu Xuyên cười rạng rỡ nói với Tống Giang

Trong tay hắn tự lúc nào xuất hiện một cuộn thẻ tre màu nâu nhạt.Vừa dở ra một
cuộn thẻ tre, Triệu Xuyên dùng ngón tay tựa như bút lông di động liên hồi trên
đó, điều kì lạ cuộn thẻ tre đang màu nâu nhạt, vậy mà thanh tre vừa bị hắn
gạch lên chuyền dần màu lam nhẹ, bên trên từng con số đẹp đẽ hiện tới

“Một ngàn lượng, xem ra Triệu quản sự ra tay thật lớn a.Nhị giai linh thảo sơ
cấp ước chừng cũng không hơn ngần ấy tiền.Giá trị thực của cây Kị Huyết Thảo
này tối đa ba trăm lượng bạc mà thôi,xin hỏi Triệu quản sự bảy trăm lượng kia
thì thế nào ? ” Tống Giang ranh mãnh nhìn Triệu Xuyên mà nói

“Hảo,nếu Tống công tử đã thẳng thắn như vậy,Triệu mỗ cũng không mất mặt diễn
trò thêm. Cây Kị Huyết Thảo này trước đó có một vị thân phận đặc thù ủy thác
bản điếm tìm kiếm rất lâu, đến nay vẫn không có tung tích hay đầu mối nào, giờ
Tống công tử ngươi đem tới quả thật không khác cứu ta một bàn thua trông thấy,
hai trăm lượng thêm vào trả cùng đó bởi vì niên kỉ linh thảo đáp ứng vượt mức
yêu cầu của ngài.

Còn lại năm trăm lượng kia.giá trị của năm trăm lượng quả không nhỏ,nhưng nàng
khiến công tử mất hứng nên Đan Đường ứng theo đó đối với Tống công tử tạ
lỗi,hi vọng công tử nhận lấy. nàng cùng năm trăm lạng không cân xứng nhau,mong
công tử thông cảm “ Triệu Xuyên thu liễm nụ cười lại,tuy vậy khóe miệng trên
khẽ nhấc lên,nét thương gia hiện rất rõ trên khuôn mặt của hắn

Tống Giang nghe đối phương giải thích đầu đuôi như vậy cũng không tiện từ
chối,đằng nào cũng thêm được một lượng gia tài tương đối tới tay,vì vậy gật
đầu đồng ý

Rất nhanh về sau,Tống Giang bước ra khỏi Đan Đường,thân ảnh nhanh chóng lẫn
vào dòng người dày đặc rồi biến mất,cầm theo đó là một xấp ngân phiếu trị giá
tới cả ngàn lượng bạc

"Trước mắt việc đầu tiên nên tắm rửa, đổi y phục rồi sau đó mới trở về được"
hắn cười khổ,dùng nửa lạng mua lấy một bộ y phục mới rồi thuê một phòng trong
tiểu lâu, tốn thêm vài đồng để tiểu nhị thu xếp một thùng gỗ lớn nước tắm

Vừa ngâm mình cọ rửa toàn thân,Tống Giang vừa suy nghĩ về việc ngày hôm
nay.Thị nữ đó là ai?Nàng có liên hệ gì với Đan Đường? Số bạc trắng này còn có
một ý nghĩa mơ hồ khác chăng,nhất là Triệu Xuyên nói câu cuối năm trăm lượng
không cân xứng nghĩa là gì,thị nữ đó bản thân nàng giá trị không bằng số bạch
kim trên,hay…giá trị của nàng vượt lên trên rất xa,tới độ năm trăm lượng không
đáng để nhắc tới?

Một nữ nhân chỉ thoáng ngửi qua là nhận biết được chuẩn nhị giai linh tỏa,tu
vi luyện khí cửu trọng viên mãn trở thành thị nữ đón phong sương chào
khách?Tống Giang to gan suy đoán,năm trăm lượng này là….bịt miệng phí của
Triệu Xuyên với hắn,hay thậm chí là một lời cảnh tỉnh của đối phương,ngụ ý
khuyên hắn không nên tò mò chăng

Nhớ lại,khi Tống Giang thăm dò nàng,hẳn Triệu quản sự cũng nghe lọt gần
hết,đối phương lại đúng lúc đi ra tiếp lời hắn sau khi..... Vậy thì sao,chuyện
của nàng cùng Triệu quản sự đâu có ảnh hưởng gì tới hắn, ai chẳng có một vài
bí mật? Tống Giang bật cười, Luân Hồi tác dụng ma luyện tâm trí của hắn rất
tốt,chỉ là bản thân hắn càng lúc càng suy nghĩ sâu xa về mọi chuyện xung quanh
...................................................................................................................................................................

Tại Đan Đường lúc này

"Tiểu thư, ngươi vừa rồi đã phạm phải sai lầm chí mạng, có điều tiểu tử Tống
Giang này trực giác quả thật rất nhạy bén” Triệu Xuyên quay lại đối với thị nữ
kia nói

“Ta biết, haiz, chỉ là vô tình buột miệng,không nghĩ tới đối phương lại tinh ý
như vậy,người này là ai,vì sao ta lại không có tư liệu về hắn” nàng nghiêng
đầu với Triệu quản sự thắc mắc

“Tiểu thư,hắn là Tống Giang,nhi tử của Tống triết Tống gia gia chủ.Bình thường
khá có danh tiếng nhưng hầu hết là đả kích cùng châm biếm và miệt thị. Ta chỉ
chú ý qua loa đối với Tống Giang mà dồn tinh lực điều tra những người khác,hôm
nay tận mắt gặp mới rõ ràng a, xem ra sau lần này phải cẩn thận đối đãi với
hắn " Triệu Xuyên ngại ngùng nhận lỗi

Trong lòng hắn cảm cảm thán không ngớt, đường đường một quản sự tiếp xúc xử lí
vấn đề của Đan Đường thời gian dài như vậy lại tắc trách điều tra thông tin
thiếu sót... rốt cuộc vẫn để vài lời đồn đoán đánh lừa trực giác của hắn

“Hơn nữa,ta có cảm giác….hắn nhìn thấu tu vi của ngươi,Triệu Xuyên đăm chiêu
nói với “thị nữ”.

Nàng gật đầu đồng ý, bản thân nàng cũng ngờ ngợ đoán vì lí do đó đối phương
đột nhiên mới thăm dò bản thân ”Mong đó chỉ là trùng hợp,hoặc chỉ là chúng ta
ảo giác. Dù sao “Ẩn tức châu” rất có tác dụng nhưng thủy chung ta vẫn chưa
luyện hóa hoàn toàn,còn cần một đoạn thời gian. Phụ thân bộn bề sự vụ, ta cũng
ko muốn việc nhỏ này làm gười phải lao tâm”

“Quên đi,tiếp tục làm việc của ngươi, phụ thân để ta trông coi sinh ý Đan
Đường dù vài ngày nhưng không nên làm người thất vọng” thiếu nữ mỉm cười,tiếp
tục đánh giá lại từng loại đan dược trong đại sảnh,Tống Giang xuất hiện trong
mắt nàng tựa như một hòn đá ném xuống mặt hồ yên tĩnh, tuy xung động rõ ràng
nhưng rất nhanh trả lại vẻ vốn có của mặt hồ trước đó, giống hết như như tâm
tình của nàng giờ đây

"Khúc tiểu thư nếu có yêu cầu gì khác trực tiếp sai bảo những tên gia nô kia
là được, nếu gặp khó khăn ta sẽ đi ra, bên trong còn không ít công chuyên,tại
hạ cáo lui trước." Triệu Xuyên nghe vậy gật đầu,khom lưng thi lễ với nàng rồi
trở về gian phòng sâu phía bên trong,để lại thị nữ một mình tiếp tục trông giữ
................
"hân hạnh, khác quan,ngươi muốn tới Đan Đường mua sắm hay bàn sinh ý cùng bản
điếm" rất nhanh nàng trở về cương vị của mình, tiếp đón vị khách nhân kế tiếp


Ngân Hà Giới - Chương #6