Lần Đầu Tới Đan Đường


Người đăng: ミ★๓ëฑɦ❖︵Ϯų❖︵Ϯɦเëฑ★彡

"Cô nương ,Tống mỗ chỉ vô ý đi ngang qua nơi đây,chưa rõ câu chuyện ra sao
ngươi đã vội ra tay nặng như vậy" Tống Giang híp mắt nhìn nàng hỏi

Dù ngươi là người bị hại ,cũng đâu thể gặp người nào cũng đánh đi.Ta vừa mới
đi ngang qua liền bị nhận định là dâm tặc rồi công kích, đổi lại là kẻ khác
có khi đã đánh một trận xuống từ lâu,nào có đứng nơi này chất vấn giống hắn

Thậm chí ngươi bị giết cũng không trách ai được,đã là khiêu khích thì phải
chấp nhận cái giá của nó

“Ngươi,hỗn đản,quanh đây chỉ có mình ngươi,kẻ lấy của ta dây lưng không phải
ngươi thì là ai nữa? Nàng cắn môi,nắm chặt thanh kiếm chỉ về phía Tống Giang
chất vấn

“Dây lưng?Mẹ kiếp,bao nhiêu thứ ngươi không chọn đi chọn một cái dây lưng có
tác dụng gì” Tống Giang quái gở nghĩ ,vội phủ nhận:"Cô nương,ta không phải dâm
tặc cô ngươi đang tìm kiếm.Chỉ là do vừa tìm linh dược tại phụ cận Vẫn Thần
Sơn rời ra,ở nơi này muốn tìm nguồn nước gột rửa bùn đất nên mới vô tình mạo
phạm, hi vọng được ngươi lượng thứ."

"Đây chính là thứ ta tìm được" Nói rồi Tống Giang vội từ trong ngực lấy ra Kị
Huyết Thảo để làm bằng chứng

"Kị Huyết Thảo?" Thiếu nữ ngạc nhiên,cây linh dược này miễn cưỡng xem như
chuẩn nhị giai linh dược, tìm kiếm rất khó,hơn nữa tác dụng cũng khá phong
phú,đơn cử như sử dụng làm dược tài chính trong Hồi Linh Đan

"Chờ chút,ngươi nói tìm được nó ở đâu?" thiếu nữ giật mình nhớ lại

"Ta tìm được ở rừng núi phía trước,chính là Vẫn Thần Sơn phụ cận . "Tống Giang
khẳng định

"Dâm tặc ,ngươi bịa chuyện suýt chút nữa đánh lừa bản công chúa,tiếp chiêu"

Thiếu nữ lập tức chém tới,Tông Giang vội thi triển truy phong bộ né ra,rốt
cuộc tức giận:"Xú bà nương,ngươi phát điên cái gì,ta đã nói chỉ vô tình vừa đi
ngang qua,như thế nào ngươi sống chết không thả,chẳng lẽ vừa ý dung mạo của
ta”

"Hỗn đản,ngươi nói còn sống đi ra từ Vẫn Thần Sơn,ai tin tưởng ngươi?" thiếu
nữ cũng lập tức phản pháo, rồi lại cầm kiếm lên chém về phía TỐng Giang.Tràng
cảnh lúc này rất thú vị,thiếu nữ không ngừng thi triển kiếm kĩ nhưng không
trúng nổi một kiếm,thiếu niên thì thong dong né tránh kiếm chiêu tựa hồ rất dễ
dàng nhưng không hề phản kháng lại.

Không bao lâu sau,thiếu nữ rốt cuộc chống nạng thở hắt ra,tức giận nói;"dâm
tặc,ngươi có bản lãnh nhìn lén trộm đồ, chẳng lẽ không dám tiếp kiếm của ta"

AI dạy cho ngươi rằng,dâm tặc phải là kẻ có bản lãnh?Con mẹ có bản lãnh còn
phải đi nhìn trộm ?

"Cô nương,ta đồng cảm với ngươi không có nghĩa là ngươi có thể được nước làm
tới."Tống Giang vừa né chiêu vừa bực tức trả lời đối phương

“Dâm tặc, ngươi có giỏi thì phản kháng cho ta xem”thiếu nữ tức giận,ngươi nãy
giờ bỏ chạy nhanh như chuột một dạng ,ta thật hi vọng ngươi dừng lại đối với
ta ứng phó

"Được,vậy ngươi phải chuẩn bị rồi"Tống Giang dừng lại,thiếu nữ thấy vậy cũng
vội vã ngưng lại kiếm chiêu,thủ thế chờ đợi linh kỹ của đối phương tới

Vậy mà "Bụp" Tống Giang lập tức thi triển Truy Phong Bộ tới cực hạn,lập tức bỏ
thiếu nữ lại cách xa tít tắp,làm nàng chỉ kịp trân mắt ra nhìn hắn bỏ đi

Cứ như vậy vô sỉ tìm cách bỏ chạy,ngươi có phải là nam tử không

"Ồ,hắn đi rồi sao"Tống Giang không hề hay biết,ở bên cạnh quan chiến giữa hắn
cùng thiếu nữ kia còn có một lão nhân khác từ từ hiện thân,thân hình mập
mạp,gương mặt chữ điền ,tuy vậy ngũ quan trông vậy mà rất hài hòa,chỉ là hắn
đang khoác lên một thân diêm dúa trường bào đang chậm rãi đi ra,nghi hoặc nói

"Hoằng gia gia,người ở đâu,dâm tặc kia chạy mất rồi?"thiếu nữ phụng phịu làm
nũng

"Haha,rất khó có dịp thấy Vân Hinh ngươi gặp phải đá cứng khó gặm như vậy.Thế
nào,tiểu tử kia thân pháp rất thuần thục,ngươi Tứ Quý Kiếm một chiêu cũng
không chạm được nổi góc áo của hắn,rất đặc sắc a.

Tuổi của hắn cũng sàng sàng như ngươi,dường như hắn cũng có việc gấp không
muốn dây dưa lâu như vậy nên mới tìm cách rời đi như vậy.Nếu đối cứng,chưa
chắc ngươi có thể thắng hắn.Phải biết,chỉ riêng thân pháp hắn đã cùng ngươi
đứng song song " lão đầu ôm bụng cười nói

Thiếu nữ hờn dỗi quay mặt đi,tức giận dậm chân không nói thêm gì nữa

"Hắn không phải dâm tặc nhìn lén ngươi"Lão nhân kia lắc đầu,từ trong trữ vật
giới lấy ra một mảnh đồng nhở dài gang tay:”Là có kẻ sử thuê Dạ Hòa các ra tay
với ngươi,hừ,tốt nhất đừng để ta tìm được đầu mối,nếu phát hiện ra dù ngươi là
thành viên hoàng thất ta tuyệt đối đem ngươi tru diệt"

Nhìn thấy mảnh đồng kia,thiếu nữ lúc này mới ngỡ ngàng,như vậy bản thân thật
hiểu nhầm người kia,hắn quả thật đã đi vào vẫn thần sơn để tìm kiếm linh dược?

“Hoằng gia gia,có người vào Vân Thần sơn nhưng không chết,toàn thân lành lặn
trở ra người có tin không"

Lão nhân chống cằm suy nghĩ rồi gật gù ”Có thể,bởi vẫn còn khá nhiều kẻ trong
lòng tin tưởng vào cái gọi là vận khí như vậy.Vẫn Thần Sơn nối tiếng thần bí
ít người dám bén mảng tới,cơ duyên tìm được bảo vật vẫn rất cao,chỉ là kẻ còn
sống sót đi ra chúng ta hội chưa gặp được . Vân Hinh,ngươi tại sao hỏi như
vậy”

“Gia gia,hắn nói hắn đi ra từ vẫn thần sơn nên ta mới"….thiếu nữ xấu hổ trả
lời

“Thật như vậy?”lão nhân hứng thú hỏi “haha,hắn nói mình đi ra từ Vẫn Thần Sơn
sao,nha đầu ngươi hiểu câu nói”nhân ngoại hữu nhân” rồi chứ .Đi thôi,có dịp ta
sẽ quay trở lại đây tìm hắn,mẫu thân ngươi rất sốt ruột đó,nên trở về được
rồi"
.................................................................................................................................................

Còn về Tống Giang lúc này đang nhanh chóng trở về Tống phủ,gặp một cái nữ nhân
điên đã tốn không ít thời gian của hắn.Đến gần cửa thành,hắn chợt nhớ ra nếu
bản thân không nhầm lẫn ,hôm nay hoặc ngày mai sẽ là ngày võ hội toàn Lam
Nguyệt Thành

Võ hội lí do tổ chức,chính là khuyến khích toàn thể nhân khẩu trong thành chú
trọng tu luyện. Nghe đâu nguyên nhân sâu xa là trước đây nơi này yêu thú hung
hăng cực độ, lại thường xuyên tổ chức thành đợt tấn công những bộ lạc định cư
khu vực xung quanh,buộc lòng những người bảo vệ phải tìm cách nâng cao thực
lực chống lại chúng

Bây giờ tuy thú triều chỉ còn trong miệng thế nhân lưu truyền mà đi,tuy vậy để
tưởng nhớ lại đoạn thời gian khắc nghiệt đó, võ hội mới được tổ chức và duy
trì đến,nghe đâu đã gần trăm năm,ngay từ khi Ngân Nguyệt Quốc được thành lập

Có tiếng là toàn thành tham dự,nhưng mọi người đều nhận ra một điều : đây là
sân khấu chung của ba nhà Tống Gia,Lâm Gia cùng Diệp gia tranh đua mặt mũi mà
thôi.
Lần này tỉ võ,là Phương thành chủ Phương Nhạc trủ trì kết quả, thay thế võ
tướng Lý Thiết Dạ đang chấp hành một vài ủy thác nhiệm vụ từ bên trên,không
tiện tham gia

Hiển nhiên,ba nhà tham gia tỉ võ không phải thể hiện ra tinh thần thượng võ
khuyến khích tinh thần nhân tộc loại này rắm thối lí do như vậy,Phương đại
nhân càng không phải đến để xem tỉ võ gì,mục đích chính của hắn là cho tam đại
gia tộc một phần mặt mũi

Còn thiên tài?Bản thân hắn là quan văn,tổ chức tuyển bạt văn nhân vào triều
không nói,xem đấu võ còn không phải giống hầu tử xem hát một dạng?Khoan đã,nói
như vậy chẳng ngụ ý nói mình là khỉ,phải là mình xem hầu tử mới đúng

Về phía tam gia,hậu bối ưu tú,đây là tiền đề là để phủ đầu với hai nhà còn
lại.Hậu bối càng ưu tú, có thể nhận được một vài lời khen từ thượng tầng hay
các phái viên ngoại của tông môn xung quanh cũng đủ gia tộc ving quang.

Thậm chí nếu lọt vào mắt xanh sứ giả triều đình,tông môn đồng ý trực tiếp mang
về bồi dưỡng,gia tộc càng có thể mượn nhờ danh tiếng rồi từ đó lớn mạnh,đạt
được càng nhiều ích lợi,chèn ép đối thủ

Đây chính là môn nhân đắc đạo,gà chó lên trời

Trở về đến nơi,Tống giang đúng như hắn đoán bị ngăn lại bên ngoài.Nói
giỡn,nhìn bộ dáng của hắn bây giờ,nếu thủ vệ cho hắn vào mới là chuyện khó
tin.

Tống Giang cũng không có cách nào, trước mắt liền bán đi bán Kỵ Huyết Thảo đã
rồi sắm một một y phục khác, chon một lữ quán để tẩy uế đi . Dù sao cũng phải
tìm một nơi đổi lại trang phục khác.

Kỵ Huyết Thảo dù giá trị nhưng bản thân chưa quyết định được có sử dụng”Khống
Đan KInh” hay không nên trước mắt vẫn lựa chọn bán rồi sắm sửa đan dược hữu
ích .Ở Lam Nguyệt Thành này,còn nơi nào trao đổi,mua bán dược tài tốt hơn Đan
Đường?

Nhắc tới Đan Đường,Tống Giang trong lòng xuất hiện một tia kính ý với đối
phương.Nói về tài phú,thậm chí nghe đồn gộp tất cả Đan Đường cơ sở lại đủ để
đương đầu với tài phú của Ngân Nguyệt Quốc

Một liên minh có thể địch lại phú quý của quốc gia sở hữu cả trăm vạn nhân
khẩu là khái niệm gì?

Hơn nữa,đan sư không phải người nào cũng là yếu đuối người. Đơn cử chính là sư
phụ của Diệp Thanh Thanh ,một vị Kim Đan Kỳ cường giả,thực lực tuyệt đối vào
hàng ngũ đỉnh tiêm nhất ngân nguyệt quốc : đan sư Trình Đằng Chân

Diệp Gia thành lập chưa được bao lâu,tựa như Tống Gia đồng dạng vậy mà có tư
cách ngồi ngang hàng với Lâm Gia, phần lớn là bởi Trình Đằng Chân từng đánh
tiếng cho ngoại nhân biết

Trong thành,người người đều rõ ràng hai tên kí danh đệ tử của hắn đều là thành
viên của Diệp Gia,được hắn bảo hộ là tất yếu

Ngay cả như vậy,nghe nói Đan Đường còn có những người khác thực lực lẫn đan
đạo cường hãn hơn nhiều,tuy nhiên Tống Giang còn chưa có thông tin,hay chính
xác hơn ...không có tư cách tìm hiểu tới

Dọc theo phường thị từ Tống Phủ theo ra vài trăm trượng có hơn,Tống Giang đã
tới nơi được rất nhiều kẻ trong thành gọi "thánh địa của tu luyện giả":Đan
Đường

Vì ngươi có thể ở nơi này bán ra dược thảo cao giai,yêu thú nội đan cùng tài
liệu của nó như da lông,vuốt,....hay thậm chí là linh dược đồng thời cũng chọn
mua được đan dược tu luyện hoặc phụ trợ đan như Hồi Khí Đan,Sinh Lực Đan đồng
nhằm chuẩn bị trong mọi trường hợp cần thiết

Như vậy,không phải thánh địa thì là gì.

Nhìn từ bên ngoài,Đan Đường trông chỉ hơi lớn hơn so với một số hắc điếm
kia,tuy vậy làm nên "thánh địa" nơi này là hai cánh cửa đại môn bằng Phỉ Thúy
Ngọc khổng lồ,hoàn toàn nổi bật lên so với những tiểu điếm đáng thương ở xung
quanh khác

Ngay đến bậc thềm chỉ 9 nấc thang cũng có hai đôi Kì Lân bằng đá được chạm
khắc tinh xảo,kéo dài từ mặt đất nơi Tống Giang đứng tới tận sâu vào sau cánh
cửa bằng ngọc kia rồi tiếp tục chạy theo hình vòng cung ôm lấy khu chính điện
,đủ thấy mức độ xa hoa lẫn phú quý của kiến tượng sư tạo nên nó

"Phỉ Thúy khắc đại môn,ra tay rất bạo a" Tống Giang cảm thán,chỉ riêng hai
cánh cửa này nếu so ra đã không còn dùng bạc để tính nổi giá trị rồi

Bước vào bên trong,ở đại sảnh lúc này là một vị thị nữ với y phục sườn xám màu
sắc nhẹ nhàng nhưng bó sát ,tay ngắn ,dọc chân váy xẻ tà cao để lộ đôi chân
trắng dài miên man đầy gợi cảm.
“Vị công tử này,xin hỏi ta có thể giúp gì cho người”.Nàng nhìn Tống Giang đi
tới,không kiêu ngạo không xu nịnh nhẹ thi lễ

Tựa như không hề thấy y phục của Tống Giang đã nát bươm hay dính bụi đất ra
sao.Bởi vì tư lịch được kha khá thời gian,nàng biết rất ít,rất rất ít kẻ dám
gây sự ở nơi đây.Bước vào Đan Đường chắc chắn tới bàn sinh ý,không có ngoại lệ
khác

Một vài quái nhân tính cách lập dị hay những lánh đời cường giả kia cũng có
nhiều người ăn vận trang phục giống như Tống Giang đồng dạng.Tiếp đón khách
quan nhiều đã rèn cho nàng một ánh mắt rất chuẩn,đó là càng trông khác
người,khi bước vào Đan Đường ngươi càng không thể đắc tội.

Chỉ cần bước vào giao dịch,dạng người nào cũng được Đan Đường chào đón


Ngân Hà Giới - Chương #5