Nhờ Steve Giúp.


Người đăng: sealsou

Trong một quân doanh của nước Mỹ, có một tụp lều vô cùng đơn sơ ở đó.

Bên trong có hai người, một người đang cầm bảng báo cáo đánh bằng máy, người
còn lại thì mở miệng nói.

-Thưa chỉ huy đã ba ngày không có tung tích của Steve Rogers, từ khi đi về phía địch, nên chúng tôi chỉ có nói rằng anh ấy đã mất tích.

-Thậm chí là trinh sát trên không cũng không có kết quả, nên chúng tôi chỉ có thể tuyên bố Captain Steve đã hi sinh anh dũng khi làm nhiệm vụ, hết.

Người lính đứng trước mặt người cầm bảng báo cáo liền thông báo tin buồn, làm
cho vị đang ngồi thần sắc khó khắn và khó chịu một chút.

Dù sao cũng đã được ba ngày kể từ khi Steve mắt tích đã làm ông khó ngủ vô
cùng, dù sao Captain America bây giờ là cậu bé vàng để cho các thế hệ này và
mai sau làm tấm gương nôi theo, bây giờ mất tích mà còn trong sư đoàn của ông
nữa, có trách tội xuống thì ông là người gánh nhiều nhất, nên vô cùng khó
chịu là phải rồi.


  • Có chuyện gì vậy ?

-Tôi không biết.

Chỉ là trong lúc họ đang trong không khí ảm đạm thì bất ngờ bên ngoài có âm
thanh của những người lính, sau đó ở bên ngoài mọi người đều chạy về một
hướng làm cho hai người trong lều bắt ngờ.

Người đọc báo cáo tức nhiên là trưởng sư đoàn của mọi người ở đây rồi, vì vậy
khi thấy tình bên ngoài liền ngạc nhiên quay sang hỏi người trước mắt.

Người kia cũng nhún vai nói, làm cho Trường sư đoàn liền nhanh bật dậy bước
ra ngoài muốn xem tình hình, người kia liền vội theo cùng.

-Chuyện gì xảy ra vậy ?

-Tất nhiên là về rồi.

-A ... không lẽ ?

-Đúng vậy.

Trong khi mọi người đang theo dõi tình hình ở ngoài, ở gần đó cũng có một túp
lều hai người bên trong, nhưng lần này là một nam và một nữ.

Nữ nhân mặc quân phục thấy tình hình bên ngoài như vậy liền ngạc nhiên quay
sang thanh niên đang nấu ăn gần đó hỏi.

Thanh niên cũng nghe thấy âm thanh bàn tán ngoài kia, nhưng không hề lấy làm
ngạc nhiên mà tươi cười trả lời.

Làm nữ quân nhân ngẩn người một cái, dù sao nàng cũng thông minh nên liền
phản ứng hắn nói cái gì, chỉ là không thể tin được đứng bật dạy nhìn hắn nghi
ngờ, chỉ là khi nàng thấy hắn gật đầu, liền vui mừng chạy ra theo xem.

-Mục đích gần hơn rồi, mình muốn biết giới hạn của bản thân nhanh cở nào.

Thanh niên trẻ không hề giống nàng chạy đi xem ngay lập tức, mình suy nghĩ
trong lòng, sau đó tiếp tục công việc nấu ăn xong của mình liền bước ra
ngoài.

Vừa bước ra thì đã thấy Steve Rogers mang theo một nhóm binh sĩ trở về để lại
cho mọi người khiếp sợ và ngơ ngác.

Thậm chí sư đoàn trưởng còn ngạc nhiên, khi thấy Captain trở về mà còn mang
theo một đội quân quay về, vì trước đó ông không hề hỗ trợ gì cả, vậy mà
Steve vẫn có thể đơn thương độc mã trở về cùng một nhóm người sư đoàn liền
ngạc nhiên rồi.

-Tôi chấp nhận mọi kĩ luật.

Steve vừa nhìn thấy sư đoàn trưởng bước tới, liền hiên ngang bước tới và nói
với ông.

-Điều đó không cần thiết.

Còn sư đoàn trưởng nhìn hắn một cái rồi lắc đầu nói, bỏ di trước sự kinh ngạc
của mọi người, đương nhiên rồi, dù sao Steve giải cứu một những người binh
sĩ này thì đã trở thành anh hùng trong lòng họ, hắn mà còn trừng phạt thì
chắc chắn bị những được cứu và trong quân đội khinh bỉ.

Chưa hết, cấp trên thậm chí còn trừng phạt xuống, cho nên ông ngu gì mà phạt
, nên chỉ còn cách bỏ đi.

-Nè ... chúng ta hãy cùng vỗ tay cho Captain America thôi nào.

-Hoan hô.

-Bốp ...

...

Lúc này trong nhóm người van lên âm thanh hấp dẫn chú ý của mọi người, nhưng
câu sau lập tức như dẫn động phong trào, lập tức mọi người quân đoàn đều vô
tay chúc mừng.

Vì hôm nay nước Mỹ chiến thắng một cách tuyệt với trước Hydra, nên mọi người
vô cùng vui mừng vô tay vì thắng lợi của bây giờ.

Steve lúc trong lòng đã thỏa mãn được ước nguyện trong lòng, nhìn người bạn
thân của mình vừa phát động phong trào mà cảm động, mà đôi mắt lại tìm kiếm
ai đó, khi người đó đưa lên ngón cái về phía hắn mỉm cười, liền vui vẻ cười
nhìn phía đó.

Thế là hôm nay, Captain America chính thức ra đời.

Đánh dấu dòng chảy lịch sử siêu anh hùng đầu tiên của nước Mỹ.

Không lâu sau đó cả nước Mỹ nhiệt liệt ăn mừng vì chiến tích của Steve trước
Hydra, anh đã trở thành tấm gương sáng của cả nước, làm cho vô số người đều
xem là thần tượng để noi theo.

Trong một quán bar có vô số khách không đủ bàn để ngồi, mà nếu ai là người
trong quân đội, sẽ biết đây là những người lính được giải cứu và đang ở đây
ăn mừng.

-Lâm Vương, anh thật sự không tham gia ư, dù sao thì ...

-Steve, anh phải biết, tôi không thể để mọi người biết mà.

-Tôi có thể hỏi năng lực đó của anh làm sao mà có được không ?

-Vô tình bị sét đánh.

Phía bên trong quán bar có hai người đang cầm ly bia trên tay đang nói rất vui
vẻ, một người mặc đồng phục quân nhân vô cùng đẹp trai quay sang nói thanh
niên trẻ có sức hút lôi cuốn phụ nữ từ ngoại hình cho đến khí chất này.

Thanh niên trẻ chính là Lâm Vương đang cà lơ phớt phơ nhìn mọi thứ, khi nghe
nam quân nhân đẹp trai nói vậy, liền ngắc ngang trả lời.

Steve thấy liền nhún vai hết cách, dù sao hắn cũng cố gắng lôi kéo, nhưng
đáng tiếc không thành liền nghĩ đến điều khác liền nói với gương mặt vô cùng
hứng thú.

Lâm Vương không sao cả nhún vai nói.

-Wow, vậy cũng được, chắc có dịp tôi cũng phải thử, liệu có ai biết không ?

-Có, anh là người đầu tiên đấy.

-Thật là vinh hạnh.

Steve liền ngạc nhiên đến ngẩn người, đây là lần dầu tiên hắn nghe có người
bị sét đánh, đạt được khả năng đặc biệt như vậy, liền mở chuyện đùa.

Lâm Vương nghiêm mặt nhìn Steve với ánh mắt hình viên đạn.

Steve liền gật đầu cười.

-Steve này, có phải ngày mai anh đi gặp Howard Stark đúng không ?

Lâm Vương nhớ đến một chuyện liền quay sang hỏi.

-Phải, có việc gì sao ?

Steve bất ngờ khi thấy hắn nhắc đến Stark, nhưng vẫn gật đầu hỏi.

-Đúng thế, anh còn nhớ lần trước tôi nói lần sau gặp lại sẽ nhờ vã không, bây giờ là lúc nhờ đến anh rồi đấy.

-Đây là...

Lâm Vương liền hai mắt tỏa sáng, vô cùng trịnh trọng nhìn hắn nói, lấy ra
trong người một mảnh giấy có hình vẽ trên đó.

Steve liền đưa tay qua lấy để xem là cái gì, ai ngờ nhìn thấy hinh vẻ xong
liền ngạc nhiên vô cùng.

Hình vẽ trên tờ giấy nhìn vô cùng oai phong, đến cả Steve còn phải thầm khen
một tiếng.

-Nó chính là thứ tôi muốn nhờ anh đấy.

-Đứng nói với tôi, anh muốn nhờ tôi chuyển cái này cho Stark chế tạo đấy nhé.

Lâm Vương thấy hắn ngạc nhiên như vậy liền cười một tiếng.

Còn Steve mặc dù thậm khen bức ảnh này, nhưng lại khó hiểu nhìn Lâm Vương nói
, dù sao cái này hắn không hiểu được tại sao phải nhờ đến Stark làm.

-Có vấn đề gì sao ?

Lâm Vương nghe hắn nói với giọng nghi ngờ và khó hiểu, liền lấy làm lạ hỏi.

-Không phải, chỉ là nếu anh đem ra tiệm may thì cũng có thể làm được mà, chỉ hơi mắc giá mà thôi.

Steve lắc đầu, chỉ là vô cùng khó hiểu hỏi hắn, dù sao cái này đâu quá mức
đến cần người như Stark mới làm được, bình thường cũng có thể tạo ra mà, chỉ
là phí thời gian và sức lực một chút.

-Không, nó thì chỉ có Stark là làm được thôi, vì chế tạo ra nó rất đặc biệt.

Nhưng ngoài dự đoán của Steve, hắn lắc đầu một cái vô cùng khẳng định khi
nhắc đến tên Stark nói.

-Điều đặc biệt từ nó là cái gì ?

-Đó là...

Lâm Vương Và Steve hôm đó đã có một cuộc trao đổi bí mật, mà nó cũng là đánh
dấu cho sự ra đời và làm chấn động thế giới sau này với danh hiệu:

-White Flash.

(sr anh em hôm nay mình bận quá chỉ viết được 1 chương nên thông cam nhé)


Marvel: Duy Ngã Độc Tôn - Chương #11